Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cướp vợ

Tiểu thuyết gốc · 1034 chữ

Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa

Phạm Khánh Vân chạy đến gần chỗ Phạm Tĩnh, lo lắng hỏi han:

- Cha, người không sao chứ?

Phạm Tĩnh không đáp, ông ta thu lại hỏa khí, hỏi ngược lại:

- Vân nhi! Con tới đây làm gì?

- Con nghe gia nhân trong phủ bàn tán việc Tiêu gia tìm tới để gây sự, cho nên…

- Vợ à, nàng nói vậy là không đúng chút nào hết! Hôm nay ta đường hoàng đem sính lễ tới phủ để hỏi cưới, gây sự bao giờ chứ? – Tiêu Phi lên tiếng ngắt lời.

Phạm Khánh Vân nghe xong liền tức giận, quay sang mắng:

- Vô sỉ! Dù ta có chết cũng sẽ không gả cho tên bại hoại như ngươi đâu!

Tiêu Phi phẩy quạt mấy cái, nói kháy:

- Đúng rồi, Tiêu Phi ta trước nay luôn là kẻ vô sỉ, xấu xa, đê tiện vậy đó. Nhưng cũng còn hơn khối lần bậc đại trượng phu họ Hàn kia, mặt mày có chút tuấn tú mà lại bỏ rơi hôn thê của mình!

- Ngươi…

Tiêu Hầu cũng chen thêm mấy lời móc máy:

- Chị dâu thiên vị quá! Một người đem sính lễ đến hỏi cưới đường đường chính chính như đại ca lại bị gọi là vô sỉ, vậy kẻ có hôn ước hẳn hoi nhưng nỡ lòng nào đến tận cửa Tứ Phủ đòi hủy hôn thì nên gọi bằng gì đây?

Cả đám người Tiêu gia đứng phía sau cùng hùa theo cười ha hả chế giễu khiến ánh mắt Phạm Tĩnh bén ra tia lửa chứa đầy phẫn nộ, ngay tức khắc xuất hiện một lưỡi kiếm sắc lẹm kề ngang cổ của Tiêu Phi, sáng lên màu đỏ rực. Tiêu Hầu, Tiêu Vấn, Tiêu Vũ đồng loạt bất ngờ, cả ba lập tức triệu hồi vũ khí hướng thẳng về phía Phạm Tĩnh. Tiêu Hầu đe dọa:

- Phạm Tĩnh! Ngươi đừng có làm càng! Nếu đại ca bị thương thì cả Phạm gia đừng mong được sống yên ổn!

Phạm Tĩnh đưa cái nhìn sắc lạnh vào Tiêu Phi và những kẻ không mời lại ngang nhiên xông tới Tứ Phủ:

- Ta nhắc một lần nữa, tốt nhất các ngươi nên quay về Thiên Phượng thành đi!

Tiêu Vấn, Tiêu Vũ trông chẳng hề có chút nhân nhượng nào, băng khí trong người bọn họ tỏa ra, tay cầm chắc vũ khí giống như sẵn sàng giao chiến nếu Phạm Tĩnh hành động. Mười mấy tên cường giả theo sau Tiêu Phi cũng lộ rõ sát khí. Nhận thấy thái độ Phạm Tĩnh trước phản ứng cứng rắn của Tiêu gia mà vẫn không lay động, lưỡi kiếm phượng hoàng kề càng lúc càng sát vào cổ của Tiêu Phi hơn, Tiêu Hầu nhướng mày, lẩm bẩm:

- Lão già này điên rồi!

~ oOo ~

Vừa dứt lời, một lưỡi kiếm sáng loáng khác chĩa thẳng vào mặt Tiêu Hầu khiến hắn giật mình. Phạm Khánh Vân cầm chặt chuôi kiếm, ánh mắt kiên định:

- Ngươi lại dám vô lễ với cha ta, nhà họ Tiêu các ngươi thật quá sức ngông cuồng!

Từ đầu đến cuối, dẫu trên cổ đang bị kề lưỡi kiếm thế nhưng Tiêu Phi vẫn chẳng hề có động thái gì. Hắn ung dung phe phẩy quạt Vũ Phiến, mặt đối mặt với Phạm Tĩnh không chút ngần ngại hay sợ sệt. Cho tới khi Phạm Khánh Vân chĩa mũi kiếm trước mặt Tiêu Hầu, Tiêu Phi mới cười khẩy một cái:

- Vợ của ta đúng là có khí chất hơn hẳn các nữ nhân khác, he he.

- Bỉ ổi! – Phạm Khánh Vân tức giận mắng.

Tiêu Phi đột ngột thay đổi thái độ, nụ cười gian trá trên gương mặt hắn chợt vụt tắt. Hắn gấp quạt lại, đưa ánh mắt dâm tà nhìn một loạt từ trên xuống dưới cơ thể Phạm Khánh Vân, liếm môi:

- Bỉ ổi? Hừ, đứng trước nguy cơ gia tộc sắp lụn bại nhưng Phạm gia chủ đây và con gái của ngài vẫn còn rất làm giá đấy! Hỏa phượng gia sản, cái cơ ngơi mất cả ngàn năm xây dựng của Phạm gia, chỉ mới vài chục năm thôi mà hiện tại còn lại vỏn vẹn mỗi thành Diên Khánh thì cũng nên nhận ra bản thân đang ở vị trí nào đi chứ? Thời mà nhà họ Phạm kiêu ngạo đến tận mây xanh đã qua rồi, bây giờ, là thời của Tiêu gia ta! Hôm nay, nhất định ta phải cưới được Phạm Khánh Vân, kẻ nào muốn cản trở thì đừng trách!

Phạm Tĩnh gằn giọng:

- Nhất, Nhị, Tam phủ đều đã rơi vào tay Tiêu gia, giờ đến cả con gái của ta cũng muốn cướp? Các ngươi muốn coi thường Phạm gia ta đến khi nào nữa hả? Hôm nay, ngươi đừng hòng được toại nguyện!

Lam quang sáng lên, hàn khí lan tỏa, Tiêu Phi lập tức dùng quạt Vũ Phiến xuất chiêu đẩy lưỡi kiếm của Phạm Tĩnh ra khỏi cổ. Ngay khi vừa thoát khỏi thế nguy hiểm, hắn nhanh chóng lao đến gần Phạm Tĩnh, đánh một chưởng toàn lực.

“Rầm!!!”

Phạm Tĩnh xoay mình tránh được sát chiêu làm cho toàn bộ lực đánh của Tiêu Phi dồn hết vào bức tường phía đối diện khiến nó đổ sập xuống trong nháy mắt. Chứng kiến hành động ngông cuồng không hề xem ai ra gì của Tiêu Phi, Phạm Khánh Vân quát lớn:

- Tiêu Phi, ngươi đừng có ức hiếp người quá đáng!

Giữa lúc tình hình đôi bên đang rất quyết liệt, thì xuất hiện một thiếu niên từ đằng sau bức tường đi tới. Bước chân đạp thẳng lên đống gạch đổ nát dưới đất, hắn bỉu môi:

- Lần đầu tiên trong cuộc đời ta thấy có kẻ vào nhà người khác ngang nhiên cướp con gái của họ đi, người ta không cho thì đánh sập cả tường. Địa bàn của Phạm gia mà còn hung hăng tới cỡ này, chắc hẳn các ngươi ở Thiên Phượng thành phải hô mưa gọi gió uy phong lắm nhỉ!?

~ oOo ~

Bao Đồng công tử

Bạn đang đọc Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa (FREE) sáng tác bởi HuyetLehoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyetLehoa
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.