Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỏa Huyết Nghịch Thiên

Tiểu thuyết gốc · 1316 chữ

Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa

Hoa Vô Tư cúi gằm mặt xuống đất, tự nhủ:

- Thôi nốt thêm lần này nữa vậy!

Ngẩn đầu lên nhìn thật kỹ cái hậu quả bản thân đã gây ra, hắn hít một hơi thật sâu lấy can đảm rồi hùng hổ tuyên bố:

- Lão già thúi! Căng mắt ra mà xem ông đây làm người tốt nè!

Hạ quyết tâm, Hoa Vô Tư nắm chặt lòng bàn tay lại đến nỗi bật máu ra ngoài, nhỏ xuống từng giọt đỏ thẫm dưới nền đất. Một luồng khí từ máu của hắn bốc lên cao, cuốn theo chiều gió thổi mà lan tỏa rộng khắp tạo thành màn sương dày đặc nhuộm đỏ cả sân vườn. Nhắm chặt mắt, miệng niệm chú thuật, một pháp trận hình tròn được Hoa Vô Tư dùng ý niệm vẽ lần lượt từng chi tiết rất cẩn thận ngay chính giữa không trung.

Tiếp đến, hắn mở lòng bàn tay, máu từ bên trong vết thương lập tức bị pháp trận hút vào liên tục, tới mức khiến cánh tay vì mất máu quá nhiều mà trở nên nhợt nhạt, trắng bệch chẳng còn chút sức sống. Lúc sau, đột nhiên pháp trận bỗng sáng lên sắc bạch quang chói lòa, máu trong lòng bàn tay Hoa Vô Tư cũng không còn bị hút vào nữa. Hắn mở mắt, thu tay về, bắt đầu sử dụng ý niệm của bản thân khởi động pháp trận.

Le lói ánh trăng chiếu xuống vườn hoa cúc héo úa, một pháp trận màu trắng lơ lửng giữa đêm đen tối mịt nổi bật lên rõ rệt. Từng vòng tròn được vẽ chồng chéo phức tạp bên trong pháp trận chuyển động hỗn loạn xoay quanh lẫn nhau, từng chút từng chút nhanh dần, chốc lát đã hình thành nên luồng gió lớn thổi văng những hạt máu li ti vừa được hấp thụ vào ban nãy rơi xuống, tạo ra cơn mưa kì dị đổ khắp phạm vi sân vườn.

Những bông hoa cúc vốn đã sớm chết rũ từ ban trưa bỗng hồi sinh trở lại vô cùng mạnh mẽ, nhanh chóng lấy được sắc vàng tươi mới, tràn đầy sức sống như trước. Bấy giờ trên vầng trán của Hoa Vô Tư đọng lại càng lúc càng nhiều mồ hôi, hắn cắn chặt răng, cố gắng hết sức lực để vận hành pháp trận mặc cho cơ thể đang muốn vỡ vụn từng mảnh.

Giọt máu cuối cùng được dùng hết, mưa tạnh hạt, vòng tròn trong pháp trận không còn chuyển động nữa, làn sương màu đỏ ở dưới cũng tan biến. Pháp trận đã kết thúc, hé lộ ra cảnh tượng cực kỳ gây kinh ngạc tại sân vườn Tứ Phủ. Hoa Vô Tư thu lại pháp trận xong thì liền khụy xuống nền đất, chau mày khổ sở như phải chịu đựng một cơn đau đớn tột cùng đang giằng xé. Toàn bộ cánh tay phải hắn dùng để tỏa huyết lúc bấy giờ xuất hiện chằng chịt những vết nứt đỏ rực hằn sâu hoắm vào từng thớ da thịt, thở mạnh ra một hơi nặng nề, Hoa Vô Tư nhếch mép cười khẩy:

- Thấy ta lợi hại chưa hả lão già?

Đột nhiên có tiếng bước chân gấp gáp từ đằng xa chạy lại khiến hắn cảnh giác, hai gia nhân đang làm việc gần đó nghe thấy động tĩnh liền vội tìm đến kiểm tra:

- Có gì đó phát ra từ sân vườn thì phải!

- Hình như giống tiếng mưa, nhưng sắc trời quang đãng thế này thì làm sao có mưa được chứ?

- Mau đi xem xem!

Vừa bước tới sân vườn, nét mặt của cả hai lập tức kinh hãi tột độ, lắp bắp:

- Ơ... ơ... sao... sao lại thế này? Vườn... vườn hoa...

- Có... có ai không? Người đâu mau đến đây!

~ oOo ~

Chẳng mấy chốc sau đó, sân vườn của Tứ Phủ tập trung rất đông gia nhân hiếu kì tập hợp, tất cả đều dùng ánh mắt chứa đầy nghi vấn để nhìn lẫn nhau. Trong lúc ai nấy cũng đang xôn xao xì xầm bàn tán về sự việc quá đỗi kì lạ này thì thấp thoáng một sắc vàng rực rỡ ánh lên từ sợi roi trên tay của quản gia vội vàng đi đến. Ông ta chen ngang đám đông, hành lễ với người đàn ông đang đứng ngay chính giữa vườn hoa, dáng vẻ hơi do dự:

- Gia chủ! Tình hình... những gia nhân ở sân sau nên phải xử lý ra sao ạ?

Phạm Tĩnh hiện tại không thể nào tin nổi vào mắt mình khi vườn hoa cúc chỉ vừa mới tàn héo lúc trưa nay mà giờ đây lại đang căng tràn sắc vàng tươi mới tựa như chẳng hề có gì xảy ra cả. Chau mày suy nghĩ, Phạm Tĩnh quay sang hỏi:

- Khánh Vân thế nào rồi?

- Dạ bẩm, tiểu thư đã ngủ từ sớm ạ!

- Rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra đây chứ? Thật, không thể hiểu nổi! – Phạm Tĩnh lắc đầu mấy cái rồi căn dặn – Thả tất cả bọn họ ra đi!

- Dạ! Gia chủ!

Lấp ló trong đám gia nhân, một gương mặt giảo hoạt với đôi mắt có chút gian xảo chăm chú hóng hớt cuộc trò chuyện giữa gia chủ và quản gia ở phía đối diện, rồi như lóe lên được ý tưởng nào đó hay ho, gã liền gấp gáp rời đi. Men theo con đường có vài lối rẽ tối om, gã thận trọng bưng khay đựng một cái bát lớn được đậy kỹ càng, lần đi tới căn phòng được thiết kế bên ngoài rất trang trọng, nhẹ nhàng gõ cửa. Lập tức từ bên trong phòng vọng ra âm thanh cau có:

- Kẻ nào vậy?

- Dạ bẩm Y Đế, tiểu nhân là Thành Trung ạ!

- Tới làm chi? Ta đang ngủ, đi đi!

- Dạ bẩm, tiểu nhân có mang canh bún tới cho ngài, Y Đế đã ngủ từ trưa, ngài dậy ăn tối một chút rồi ngủ tiếp ạ!

Bên trong phòng chợt im lặng đôi chút như đang suy nghĩ điều gì, rồi nói vọng ra:

- Đã bảo là đang ngủ, để ở trước cửa đi!

Tên Thành Trung đảo mắt nghi ngờ, gắng hỏi thăm dò:

- Canh bún này là tiểu nhân đặc biệt mời đầu bếp nổi tiếng nhất ở trong thành về nấu đấy ạ! À, hôm nay trong phủ xảy ra chuyện rất kì lạ, chẳng hay có phải do Y Đế...

Gã chưa kịp nói hết thì bỗng nhiên người trong phòng lớn tiếng quát:

- Khốn kiếp, còn chờ ta mời mới chịu đi hay sao?

Vừa dứt lời, một luồng lực lớn từ bên trong phòng xuất ra đánh bay tên gia nhân xấu số văng xa mấy mét, bát canh bún rơi xuống đất vỡ tan tành. Tên Thành Trung sợ xanh mặt, toát hết mồ hôi, gã liên tục dập đầu cầu xin:

- Y... Y Đế tha mạng! Y Đế tha mạng!

- Cút!

- Dạ... dạ! Cút, tiểu nhân cút ngay!

Quơ tay hốt nhanh đống bát vỡ với mấy cọng bún rớt bên cạnh rồi gã lật đật chạy đi. Đuổi xong con ruồi lắm lời, Hoa Vô Tư nôn ngụm máu đen đặc, hắn ngồi buông thỏng tay chân tựa lưng vào cạnh giường, chẳng còn chút sức lực. Cánh tay phải hiện giờ đã không còn tí cảm giác nào nữa, hơi thở đứt quãng từng đoạn, trên gương mặt hắn thể hiện sự mỏi mệt vô cùng. Thế nhưng, kẻ trông như sắp chết ấy vẫn còn cố cười thêm một cái đắc thắng:

- Khặc! Suýt chút nữa là mất cái phân thân này rồi!

~ oOo ~

- Bao Đồng công tử -

Bạn đang đọc Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa (FREE) sáng tác bởi HuyetLehoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyetLehoa
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.