Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lẻn vào tư phòng

Tiểu thuyết gốc · 1282 chữ

Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa

Hoa Vô Tư ngủ một giấc dài ngon lành từ ban trưa cho đến khi trời chạng vạng tối. Chợt tỉnh, hắn ngáp thêm mấy cái rồi uể oải ngồi dậy, mắt mũi lờ đờ. Chống cằm nhìn quanh khắp căn phòng rộng tối om, mãi lúc lâu sau hắn mới thắc mắc:

- Quái nhỉ? Sao hôm nay yên tĩnh thế?

Hoa Vô Tư đứng dậy, lững thững đi ra mở cửa phòng.

“Két!!!”

Hắn tức khắc chau mày khó hiểu bởi sự vắng vẻ đến mức bất thường này, thậm chí chẳng có lấy một bóng người.

- Chuyện gì đây? Gia nhân trong phủ đâu cả rồi?

Khoanh tay trước ngực, Hoa Vô Tư bước từng bước chậm rãi, đảo mắt quan sát xung quanh. Lúc đi ngang qua nhà bếp thì có tiếng xì xầm vang lên từ hai nô tỳ đứng gần đó:

- Thật á?

- Đúng vậy! Không biết kẻ nào lại dám hủy đi vườn hoa cúc của phu nhân để lại, hại tiểu thư tức giận đến mức thổ huyết! Bây giờ tất cả gia nhân trông coi vườn hoa đều bị gia chủ triệu tập tại sân sau để điều tra xem rốt cuộc là ai lớn gan lớn mật làm ra chuyện này!

- Tội tiểu thư quá! Vừa mới bị từ hôn mà giờ lại…

- Suỵt! Chuyện này không được phép bàn luận đâu! Cháo yến mạch của tiểu thư sắp nguội rồi, mau đi thôi!

Sau khi Hoa Vô Tư tình cờ nghe lỏm được vài câu nói chuyện của hai nô tỳ ban nãy thì liền tròn xoe mắt:

- Thổ huyết? Không phải chớ?

~ oOo ~

Tại sân sau Tứ Phủ, hàng chục gia nhân đang đồng loạt quỳ gối trên cái nền được lát gạch vuông vắn, nét mặt ai nấy đều sợ sệt, thấp thỏm lo âu. Một người đàn ông đứng tuổi có ánh mắt nghiêm nghị, thân hình cao lớn, tay phải cầm theo sợi roi dài màu vàng óng đi vòng vòng xung quanh đám gia nhân, hỏi dò xét:

- Nếu các ngươi không muốn chịu cực hình thì tốt nhất nên khai thật đi! Kẻ dám làm ra chuyện tày đình thế này, gan cũng lớn quá rồi hả?

Cả thảy người quỳ dưới sân tay chân đều run bần bật, khúm núm không dám lên tiếng. Người đàn ông lập tức vung roi quật mạnh xuống nền đất một cách rất thô bạo, lớn giọng quát mắng:

- Các ngươi bị câm hết hay sao?

- Quản gia… quản gia tha mạng!!! - Đám gia nhân khóc lóc van xin.

Hoa Vô Tư khép mình nấp đằng sau bức tường gần đó theo dõi sự việc, trong lòng hắn có chút áy náy, tự lẩm nhẩm:

- Chỉ là mấy bông hoa vàng khè thôi mà, có cần phải làm đến mức độ nghiêm trọng như này không?

Bỗng có dáng người từ phía xa đi vào sân trông rất quen mắt, là Phạm Tĩnh.

- Đến gia chủ cũng xuất hiện, chậc, xem ra mình chơi ngu rồi!

Chốt câu cuối xong, hắn bèn lẻn rời đi. Nhón chân, điệu bộ giống của kẻ ăn trộm sợ bị phát hiện, từ trong bóng tối, Hoa Vô Tư tìm đường dẫn tới tư phòng của Phạm Khánh Vân một cách âm thầm nhất. Sau khi thuận lợi trèo qua bước tường mà không phát ra tiếng động nào, hắn liền sử dụng chú thuật giúp che dấu hơi thở của bản thân rồi cẩn thận quan sát động tĩnh. Ánh nến le lói từ bên trong phòng phát ra khiến Hoa Vô Tư sốt ruột:

- Uầy, thế thì làm sao ta đưa hỏa đan cho nha đầu ngươi được đây?

Lặng lẽ tiến lại gần hơn, hắn cúi thấp người, đưa mắt nhìn qua khe cửa sổ. Hai nô tỳ hắn gặp khi nãy tại nhà bếp vẫn còn ở trong phòng, vẻ mặt của cả hai đều thể hiện sự lo lắng:

- Tiểu thư, người ăn thêm một chút nữa đi ạ!

- Đúng vậy tiểu thư! Người nên giữ gìn sức khỏe của bản thân, đừng quá đau buồn!

Sắc mặt Phạm Khánh Vân hiện tại có hơi nhợt nhạt, nhưng nàng vẫn nói giọng dịu dàng:

- Mai, Nguyệt! Hai em ra ngoài đi, ta muốn ngủ một lát!

Hai nô tỳ nhìn nhau lo ngại, nhưng cũng không thể khuyên nhủ thêm lời nào nữa, đành phải hành lễ rồi rời khỏi.

- Trời mới vừa chập tối thôi, tiểu nha đầu ngươi định ngủ sớm như vậy à? – Hoa Vô Tư tò mò.

“Két... két” – Tiếng cửa phòng mở ra rồi đóng lại. Hoa Vô Tư giật mình quay ngoắt người, nấp kĩ sau vách tường cho đến khi hai nô tỳ kia hoàn toàn đi khuất. Ánh nến trong phòng cũng được thổi tắt, không gian yên tĩnh đến mức chỉ còn nghe văng vẳng đâu đó tiếng dế, côn trùng, tiếng ếch nhái kêu đêm. Hắn ngồi chờ ở bên ngoài tận một lúc lâu cho đến khi phòng riêng của Phạm Khánh Vân không còn bất cứ tiếng động nào nữa.

~ oOo ~

Bấy giờ trăng đã lên cao trên bầu trời, Hoa Vô Tư thận trọng đứng dậy, miệng niệm chú thuật biến hóa bản thân thành một làn khói đỏ rồi nhanh chóng luồng qua khe cửa sổ để vào bên trong phòng. Bay một vòng xung quanh thăm dò, sau đó hắn mới trở về lại hình dạng ban đầu. Bước từng bước rón rén, Hoa Vô Tư lấy ra từ túi áo một viên hỏa đan 700 năm, tiến lại gần giường ngủ của Phạm Khánh Vân.

Nàng vẫn đang ngủ say, nằm nghiêng mình một bên, chăn đắp qua ngang bụng, cổ áo có hơi trễ xuống dưới vai vô tình làm lộ ra làn da trắng nõn, mềm mại. Hương thơm dịu nhẹ từ cơ thể nàng phảng phất khắp phòng cùng với khuôn mặt mĩ miều thuần khiết ấy, quả thật, tư thế ngủ của nàng bây giờ trông rất câu dẫn. Đứng trước cái tình huống cực kì nan giải như thế, chắc hẳn hầu hết nam nhân trên đời này khó mà có thể kìm lòng được! Hoặc chí ít trong đầu bọn họ cũng sẽ nảy sinh những suy nghĩ không mấy đứng đắn. Tuy nhiên, nam chính lại khác, hắn vẫn sống rất đúng với ý nghĩa cái tên của mình.

- Ngủ cái kiểu gì vậy?

Hoa Vô Tư thờ ơ lắc đầu vài cái rồi cúi người đặt viên hỏa đan ở đầu giường kế bên Phạm Khánh Vân, bỗng một giọt nước trong vắt từ khóe mắt nàng chảy xuống, sáng lấp lánh hòa theo ánh trăng ngoài kia đang chiếu rọi. Đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến dáng vẻ nàng mềm yếu đến như thế, bởi trước nay Phạm Khánh Vân vẫn luôn cố gắng che dấu cảm xúc trong lòng đằng sau gương mặt lạnh lùng quá đỗi xinh đẹp.

Hắn lặng nhìn nàng hồi lâu, có thứ gì đó quen thuộc xuất hiện trong tâm trí nhưng lại không thể giải thích được rõ ràng. Mặt đối mặt ở khoản cách rất gần, hắn cảm nhận từng làn hơi nóng hổi mỗi khi nàng thở ra, lắng nghe từng nhịp tim đang đập trong lồng ngực. Hoa Vô Tư nhớ lại những chuyện quá đáng mà bản thân từng làm, rồi bất chợt cảm thấy day dứt:

- Có phải ta đã khiến nha đầu ngươi... đau khổ lắm đúng không?

~ oOo ~

- Bao Đồng công tử -

Bạn đang đọc Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa (FREE) sáng tác bởi HuyetLehoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyetLehoa
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.