Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bệnh hỏa huyết

Tiểu thuyết gốc · 987 chữ

Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa

Tiếng hô gây thu hút mọi sự tập trung hướng ra phía ngoài cửa, một nữ nhân bán yêu mặt mũi lem luốc nặng nề bước vào, trên vai cõng theo một nam nhân sắc người nhợt nhạt, hơi thở đứt quãng, miệng đỏ vết máu, trông rất nguy kịch. Nàng ta đặt nam nhân xuống khoảng trống dưới đất, quỳ gối khóc lóc:

- Cầu xin các vị hãy cứu lấy tướng công của tôi! Chàng ấy đã lâm bệnh mấy tháng nay nhưng chữa trị mãi không khỏi. Sáng sớm hôm nay đột nhiên bệnh chuyển nặng, chàng ấy… chàng ấy… sắp không chịu được nữa rồi!

Tề Cương nhìn chăm chăm vào nam nhân dưới đất, lão đăm chiêu một hồi rồi đưa đôi mắt gian xảo sang thách thức Hoa Vô Tư:

- Sao hả? Ngươi chữa hay ta chữa cho hắn đây?

- Nghe đồn y thuật của ngươi được coi trọng ở Hạ thành lắm! Nên ta cũng tò mò muốn xem thực hư như nào. Ngươi chữa trước đi!

- Được thôi!

Tề Cương tiến đến gần chỗ cặp vợ chồng, lão xem cái bộ dạng rách rưới của cả hai mà tỏ vẻ khó chịu, nhưng vì hiếu thắng mà cuối cùng cũng miễn cưỡng đưa tay ra bắt mạch. Vài phút sau, với thái độ đầy tự tin, lão quay qua hỏi:

- Tướng công nhà ngươi thường ngày làm nghề gì?

Người nữ nhân vội vàng lau nước mắt:

- Tướng công nhà tôi là thợ rèn ở phía đông thành, hành nghề đã hơn mười năm nay. Sức khỏe trước đây của chàng rất tốt, đột nhiên vài tháng trước lại đổ bệnh, bệnh tình ngày một nặng, bao nhiêu y sư đến chữa mà vẫn không thể chữa khỏi!

Tề Cương vuốt chòm râu, gật gù tự đắc:

- Quả nhiên như vậy! Đây là bệnh hỏa huyết, nguyên nhân phát bệnh bởi do tướng công ngươi làm việc trong môi trường nóng nực khắc nghiệt liên tục một thời gian dài, khiến cơ thể nhiễm hỏa khí. Xui xẻo gặp phải mấy tên lang băm, bệnh chữa không khỏi, lâu dần nội hỏa công tâm làm cho ngũ tạng bị tổn thương mà thổ huyết liên tục. Ta vừa bắt mạch cho hắn, thấy rằng cơ thể hắn đã đến giới hạn rồi, nếu không chữa trị kịp thời chắc chắn sẽ mất mạng.

Nghe xong, người nữ nhân hốt hoảng dập đầu, van lạy cầu xin:

- Xin y sư hãy cứu tướng công, tôi van ngài, trên dưới lớn nhỏ trong nhà đều dựa vào mỗi tướng công, chàng không thể xảy ra chuyện được. Mong ngài hãy cứu chàng một mạng! Cầu xin ngài!!!

Tề Cương khinh bỉ:

- Bán yêu Ngưu tộc mà cũng đòi y sư thất tinh như ta cứu chữa ư? Ngươi có biết để chữa trị cho hắn phải mất bao nhiêu tiền không? Bệnh hỏa huyết cần phải có dược thảo mang hàn tính trung hòa. Với tình trạng như hiện tại, ít nhất cũng phải tốn hai đóa băng liên cao cấp giã nhuyễn với vảy của tuyết long, sau đó hòa chung cùng sương sớm ban mai ngưng tụ trên núi Túy Vân để uống. Nhẩm tính sơ qua, thì cũng lên tới hai ngàn yêu linh đồng. Ngươi có không?

Nữ nhân kia khi nghe xong những lời này, ánh mắt trở nên vô cùng tuyệt vọng. Nàng ta chỉ biết quỳ xuống, giơ đôi bàn tay gầy guộc bẩn thỉu níu lấy vạt áo của Tề Cương, khẩn cầu lão ban phát lòng thương:

- Cầu xin y sư! Tôi cầu xin ngài! Mong ngài cứu tướng công, dù làm gì tôi cũng sẽ làm, chỉ cần cứu lấy chàng ấy!

- Hai con trâu quèn như các ngươi mà cũng đòi ta tốn băng liên trân quý sao? Dù cho ta có bán cả nhà các ngươi đi cũng không đủ!

Dứt câu, Tề Cương giật mạnh vạt áo ra rồi đi về phía Hoa Vô Tư với vẻ mặt đắc thắng:

- Giờ tới lượt ngươi đấy! Có dám dùng băng liên để cứu mạng bọn chúng không?

Hoa Vô Tư trầm ngâm suy nghĩ rồi đáp:

- Đương nhiên là không!

Tề Cương mở to cặp mắt cú vọ, những người trong y quán lúc này cũng ngạc nhiên không kém trước câu trả lời của Hoa Vô Tư. Phạm Văn Nghiêm đứng kế bên hắn cảm thấy lo lắng, bèn nhắc khéo:

- Y Đế, y quán của Phạm gia không thiếu băng liên cao cấp!

Tề Cương cười lớn:

- Ha ha ha! Thật không ngờ! Cứu đi chứ? Sao hả? Hay ngươi không biết cứu? Ha ha, đây là tam đệ tử của Y Thánh đấy! Hắn là Y Đế đấy! Ha ha!

- Nhân tộc già nua lại đi xem thường cặp vợ chồng bán yêu này, hơn nữa, suýt chút lấy mạng người ta mà vẫn tự tin ghê thật! Y sư giống như ngươi, đúng là rác rưởi!

Tề Cương chau mày, định mở miệng phản bác thì ngay tức khắc bị Hoa Vô Tư chỉ ngón trỏ vào giữa ngực.

Rắc!

Tề Cương trợn ngược mắt, trong lúc mấy tên cường giả ngũ tinh đi theo lão còn chưa kịp phản ứng thì một tiếng hét đau đớn vang lên. Lão ngã oạch xuống đất, hai tay mềm nhũn, miệng lão nhổ ra một ngụm máu to. Gương mặt già nua càng lúc càng nhăn nhó trông rất khốn khổ. Cả thảy người chứng kiến sự việc trên đều há hốc mồm, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mấy tên cường giả vội vàng chạy đến bên lão, luống cuống quan sát kiểm tra, đột nhiên một trong số chúng thốt lên hoảng sợ:

- Kinh… kinh mạch vỡ mất rồi!

~ oOo ~

- Bao Đồng công tử -

Bạn đang đọc Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa (FREE) sáng tác bởi HuyetLehoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyetLehoa
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.