Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cắm trại trong làng

1453 chữ

Nhìn ngôi nhà trước mặt, Ôn Noãn thu lại những suy nghĩ trong đầu, thật ra cô không phải là người thích nhớ lại, cô sẽ chỉ mong như mọi khi thôi!

Bởi vì với cô tương lai mới là điều quan trọng nhất! Quá khứ dù cay đắng dù ngọt ngào cũng đã qua, không gì thay đổi được.

Và nếu cô ấy muốn sống sót tốt thì chỉ có thể sống thật tốt trước mắt và tạo điều kiện tốt hơn cho ngày mai!

Có lẽ, trải qua ngày hôm nay thực sự đã đánh trúng cô, để tâm trạng và suy nghĩ của cô lâu nay khó bình tĩnh lại.

Ôn Noãn đứng ở ngoài cửa sân, dùng sức thở ra, vươn tay vén thẳng sợi tóc giữa trán, khóe miệng lập tức nhếch lên!

“Có ai ở đó không?” Ôn Noãn hét lên khi cô không thấy khóa cửa.

Một phút sau, cửa sân bị mở ra, một người phụ nữ chừng ba mươi tuổi cau mày nhìn Ôn Noãn, thản nhiên hỏi: "Cô đang tìm ai?"

"Chào chị! Chị ơi, xe em bị hỏng trên đường mất điện thoại. Chị có thể cho em vô nhà chị nghỉ ngơi sạc lại điện không ạ!" Cô cười trả lời.

Người phụ nữ trung niên vẻ mặt nghi hoặc, hơi dừng lại, nói: "Thực xin lỗi, nhà tôi không còn phòng trống! Nhà nhiều người nên không tiện lắm!"

Nụ cười Ôn Noãn không chút thay đổi, cô lễ phép nói: "Vậy ạ, em xin lỗi đã làm phiền chị!"

Cửa sân đóng sầm lại!

Cô bất lực nhún vai thở dài, "Tiếp tục đi!"

Cô biết mình nhất định phải nói những lời khách sáo, nhưng cô có thể hiểu được suy nghĩ của cô ấy, một người phụ nữ hấp tấp ra cửa vào ngày mưa như vậy và có chút đề phòng là chuyện bình thường.

Tuy nhiên, cô thường đi đến các thị trấn và làng mạc, và hầu hết những người dân trong làng vẫn rất đơn giản!

Trong những năm kinh doanh nhà hàng, cô đã từng gặp và tiếp xúc với rất nhiều người đủ kiểu, để phục vụ tốt mọi khách hàng thì kỹ năng cơ bản nhất là phải tinh ý!

Vì vậy, trong những năm qua, cô ấy cũng đã trau dồi rất nhiều kỹ năng!

Ôn Noãn tiếp tục kéo vali và đi về phía ngôi nhà tiếp theo, hôm nay được định mệnh là một ngày xoay vần!

Lúc này gió càng lúc càng mạnh, Ôn Noãn một tay cầm ô nhưng chống đỡ không nổi.

Bởi vì gió, mưa lại làm ướt đẫm áo ấm, thân thể ấm áp bị mưa gió ướt đẫm không khỏi run lên, hiện ra một tầng lạnh lẽo.

Đối mặt với gió ấm và khó khăn, cô bước đến ngôi nhà thứ ba!

Nhìn ống khói trên nóc nhà, khói tỏa ra từ phòng bếp, nghĩ xem gia đình này nên bắt tay vào nấu bữa tối!

Dù bây giờ trông cô chắc hẳn đang rất xấu nhưng Ôn Noãn vẫn hy vọng có thể làm cho ngoại hình của mình gọn gàng nhất có thể, ít nhất là đầu tóc không được rối bời.

Đó là một người đàn ông trung niên ra mở cửa, nhìn thấy một cô gái trẻ lạ mặt đứng ngoài cửa, anh ta bất ngờ hỏi: "Xin chào, cô có chuyện gì vậy?"

Có rất nhiều người trong làng, và anh biết rằng những người trước mặt anh rõ ràng không phải từ làng của họ!

"Chào bác, chuyện là thế này, xe cháu bị hỏng trên đường, điện thoại di động của cháy hết pin, cháu lần theo đường mòn mà tìm được. Có thể đến nhà bác nghỉ ngơi một lát rồi sạc pin được không? Cháu sẽ trả tiền!"

Nhìn thấy người chú trung niên trước mặt, khuôn mặt thẳng thắn và ăn nói lễ phép, Ôn Noãn vội vàng giải thích, lo lắng sẽ lại bị từ chối, cuối cùng không nhịn được bổ sung một câu.

Nghe vậy, người đàn ông lịch sự nói: "Không sao đâu, không có tiền, vào đi!"

“Cảm ơn!” Cô nói một cách ấm áp và chân thành.

Cô đã cảm thấy đầu mình hơi choáng váng, chắc là bị cảm lạnh, nếu không kịp thay quần áo ướt để giữ ấm thì ước tính cô sẽ bị sốt cao và trở thành bệnh nhân cảm nặng.

Hơn nữa lúc này cô còn cảm thấy rõ ràng vết thương trên trán, trong lòng cảm thấy đau nhói, ước chừng là do tiếp xúc với mưa nên bị nhiễm trùng, hiện tại cô đang bắt tay vào thực hiện, hoàn toàn không để ý đến vết thương, thậm chí không có gương. Tôi đã nhìn thấy nó, nhưng tôi không biết vết thương là gì.

Một cơn gió thổi qua, Ôn Noãn không khỏi co rúm người lại, cả người cô lạnh như băng, sau một trận ớn lạnh, Ôn Noãn vội vã kéo vali vào sân!

“Lão Trương, người nào ở đây?” Một người phụ nữ trung niên từ trong phòng bếp đi ra, lau tay, lớn tiếng hỏi.

"Cô bé xe bị hỏng trên đường. Cô ấy đến nhà chúng ta nghỉ. Ở trên đường có sấm sét cũng nguy hiểm. Tôi nghĩ cô ấy bị ướt, nên nhanh đi chuẩn bị một ít nước nóng!" Người đàn ông giải thích.

Ôn Noãn vội vàng tiến lên, lễ phép nói: "Chào bác gái, cháu đã gây phiền phức cho bác rồi!"

“Hoan nghênh, quần áo ướt đẫm rồi, mau vào phòng thay đồ!” Người phụ nữ trung niên nhiệt liệt chào hỏi, dẫn theo Ôn Noãn đi vào một gian phòng.

Lập tức, người phụ nữ nói: "Đây là phòng của con gái bác! Bác đi chuẩn bị nước nóng cho cháu! Mau thay quần áo đi kẻo bị cảm!"

"Được rồi! Cảm ơn bác gái!" Anh cảm ơn với nụ cười ấm áp.

Đôi khi, lòng tốt toát ra từ những người xa lạ luôn khiến người ta cảm thấy ấm lòng!

Hiện tại ấm áp ta chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến mức toàn thân có chút cứng ngắc, tuy rằng hiện tại là mùa xuân, nhưng sau một trận mưa rào, trong gió mưa vẫn là phảng phất có chút không khí mát mẻ, cả bộ quần áo ẩm ướt đã luôn dính vào người, hơi ẩm xâm nhập vào cơ thể, không lạnh mới là lạ.

Ôn Noãn lập tức mở vali tìm một bộ quần áo, chuẩn bị thay!

Ôn Noãn vào phòng tắm vừa nhìn, toàn bộ phòng tắm rất đơn giản, không có lắp máy nước nóng, mà đặt một cái rui gỗ lớn, chứa nước nóng!

Nhìn vào tấm gương thủy tinh gắn trên tường, hơi ấm xõa tóc giữa trán, trên vầng trán trắng trẻo có một vết thương to bằng đồng xu một đô, toàn bộ vết thương đỏ bừng và sưng tấy, nhưng vẫn có dấu vết của máu đông.

Lần này không có thuốc băng bó và những thứ tương tự, nên tôi chỉ có thể để nó lộ ra như thế này!

Ngay lập tức, Ôn Noãn lấy đồ vệ sinh cá nhân của mình và nhanh chóng rửa sạch.

Sau khi mặc quần áo, lau tóc ấm áp bước ra ngoài, nhìn thấy hai vợ chồng đang ngồi trong phòng khách liền chân thành cảm ơn, "Thatajnlamf phiền hai bác quá. Không biết nên gọi bác là gì?"

Người đàn ông trung niên cười nói: "Tôi họ Trương, cháu cứ gọi chúng tôi là bác Trương và dì Trương!"

"Bác Trương, dì Trương, cám ơn! Cháu tên Ôn Noãn, bác cứ gọi tôi là Ôn Noãn." Ôn Noãn tự giới thiệu.

Dì Trương cười nói: "Tên của con nghe hay quá! Thật khiến người ta cảm thấy rất ấm áp!"

Bác Trương nói với con dâu: "Đi chuẩn bị bữa tối đi! Ôn Noãn, nếu không ngại mấy món nhạt nhẽo, hãy cùng vợ chồng chúng ta ăn một ít đi!"

Ôn Noãn nhanh chóng nói: "Dạ. Làm phiền bác quá!"

"Đừng khách sáo như vậy! Chúng tôi không chuẩn bị món nào ngon, chỉ là những món đơn giản tự nấu thôi!" Dì Trương cười nói.

Bản làng ăn cơm sớm đã chuẩn bị gần hết bữa tối, không ngờ có khách đột nhiên đến nhà nên cô chỉ kịp nướng mấy miếng lạp xưởng thịt xông khói, làm một đĩa thịt kho.

“Đồ ăn tự nấu rất ngon!” Cô đáp lại với một nụ cười ấm áp.

Bạn đang đọc Hôn Nhân Ngọt Ngào (convert) của Đậu Đậu

Truyện Hôn Nhân Ngọt Ngào (convert) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daudau98
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.