Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạch đích chính xác

Phiên bản Dịch · 959 chữ

Điểm kết thúc cùng điểm xuất phát đều được đánh dấu bằng một cái bảng trong suốt.

Bởi vì nó trong suốt nên vừa rồi không có ai chú ý đến.

Độ dài của bảng kết thúc bằng với độ dài của đường chạy, không rõ được làm từ nguyên liệu gì mà nó lại có thể trôi nổi giữa không trung. Lúc này người đầu thỏ đang chỉ vào, trên tấm bảng hiện rõ hai chữ màu đen in hoa to đùng: kết thúc.

Bên dưới “kết thúc” còn có hai mũi tên, phân làm đường chạy số 1 bên trái cùng đường chạy số 2 bên phải.

Trong sân vận động thường sẽ chia làm sáu hoặc tám đường chạy, nhưng ở đây lại chỉ có hai đường chạy.

“Đường thi tổng cộng dài 200m, vượt qua được điểm kết thúc chính xác sẽ được vào vòng thi sau ngay lập tức, sau ba vòng thi trò chơi kết thúc.” Người đầu thỏ giới thiệu quy tắc.

“Đám thỏ kia sẽ chạy cùng với chúng tôi ư?” Thẩm Mặc nhìn bầy thỏ cách không xa.

“Chuyện này là đương nhiên.” Người đầu thỏ vẫn duy trì giọng điệu ôn hòa như cũ, “Thỏ là một phần quan trọng không thể thiếu trong cuộc thi chạy, các tuyển thủ phải tránh việc bị thỏ đuổi kịp.”

Bạch Ấu Vi mím môi, thận trọng hỏi nó: “Nếu như bị đuổi kịp thì sao?”

Người đầu thỏ không đáp.

Mặc dù nó không đưa ra đáp án, nhưng không hiểu vì sao Bạch Ấu Vi lại cảm thấy hình như nó đang cười…

Người phụ nữ núp sau lưng chồng run lẩy bẩy: “Bọn chúng... bọn chúng sẽ cắn người sao?”

Cắn người?

Những người còn lại trong lòng oán thầm: nhìn mấy cái răng kia mà xem, đừng nói cắn người, cho dù bị bọn chúng ăn tươi nuốt sống cũng chẳng kỳ lạ!

“Được rồi, chư vị, quy tắc đã nói rõ dừng ở đây, xin mời theo tôi đi đến vị trí điểm xuất phát, cuộc thi sắp bắt đầu rồi.” Người đầu thỏ xoay người lại, một tay cầm cái mũ chóp đi đến đường chạy.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, do dự không bước đi.

Thi thể cháy thành tro trên mặt đất vẫn còn đó, ẩn ẩn tản ra mùi cháy khét quái dị, mặt trời chiếu rọi, tấm biển kết thúc phản chiếu ánh sáng rực rỡ, tựa như đang vẫy tay hoan hô với mọi người.

Cuối cùng cũng không áp được sự sợ hãi trong lòng, mọi người đều từng bước từng bước lê cước bộ nặng nề theo sau người đầu thỏ.

Thẩm Mặc cúi đầu nhìn Bạch Ấu Vi: “Cõng cô thì chạy sẽ nhanh hơn là bế, nhưng nếu như cô sợ đám thỏ kia thì tôi vẫn có thể bế cô.”

Đám thỏ hiển nhiên là có tính công kích, nếu như bị tập kích từ phía sau thì phần lưng và chân sẽ dễ bị thương nhất.

“Vẫn là nên cõng đi.” Bạch Ấu Vi cũng đã bình tĩnh trở lại, “Chạy không chỉ cần tốc độ mà còn cần lực cân bằng, đồng thời phải nhanh nhạy tránh được lũ thỏ, anh bế tôi sẽ rất phiền phức.”

Hai người dừng lại điều chỉnh tư thế, Bạch Ấu Vi nằm sấp trên lưng Thẩm Mặc.

Bọn họ bị rớt xuống cuối cùng trong hàng ngũ.

“Có sợ không?” Thẩm Mặc hỏi cô.

“Sợ.” Bạch Ấu Vi nén giọng đáp.

Bất cứ ai gặp phải tình huống này không thể không sợ.

Cô thì thầm hỏi Thẩm Mặc: “Anh thì sao, có sợ không? Nếu đám thỏ kia chạy nhanh...”

Nếu bọn chúng chạy rất nhanh, anh cõng cô không nghi ngờ gì sẽ bị liên lụy.

Thẩm Mặc khoác chắc hai chân Bạch Ấu Vi, bước chân ổn định đi về phía trước, “Còn nhớ lời người đầu thỏ nói khi nãy không? Nó nói, cuộc thi tổng cộng có ba vòng, nếu như tốc độ của bọn thỏ quá nhanh thì cuộc thi sẽ kết thúc chỉ trong một vòng, không cần thiết phải thiết kế ra ba vòng thi đấu làm gì.”

Bạch Ấu Vi hơi bất ngờ, không ngờ Thẩm Mặc đã phân tích đến bước này.

Cô nhìn về phía vạch chạy xuất phát.

Đám thỏ khổng lồ kia nhìn qua có vẻ hung dữ, nhưng nếu quan sát kỹ lưỡng thì sẽ phát hiện con nào tứ chi cũng không cân đối, chân giơ ra gãi cái thọt cái què co giật, còn có vài con đỏ mắt tự cắn thịt mình, trạng thái điên loạn. Nếu chạy thì tốc độ của bọn chúng chưa chắc sẽ nhanh.

Bạch Ấu Vi nghĩ một hồi, thấp giọng nói với Thẩm Mặc: “Người đầu thỏ luôn nhấn mạnh phải vượt qua điểm kết thúc chính xác, vì vậy, nếu muốn thắng cuộc thi thì không nhất định phải chạy được hạng nhất, mà trước tiên phải chạy nhanh hơn thỏ, tiếp đó là tìm được điểm kết thúc chính xác.”

Thẩm Mặc nghe vậy, nói: “Điểm kết thúc chính xác là ở bên nào?”

Bạch Ấu Vi trầm mặc.

Nếu cuộc thi đã có ba vòng thì mỗi điểm kết thúc chắc chắn sẽ không giống nhau, có thể là ở bên trái, lại có thể là ở bên phải, đáp án có lẽ sẽ được đưa ra trong đường chạy 200m này.

Nếu như không có gợi ý thì tỉ lệ phỏng đoán là 50%.

Vấn đề bây giờ là bọn họ không biết, chạy sai điểm kết thúc sẽ lãnh hậu quả gì.

Bạn đang đọc Hôm Nay Vẫn Chưa Biến Thành Con Rối Đâu của Hoa Hoa Liễu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamyen711
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.