Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2342 chữ

“ Anh tới thử xem?” Hạ Lị nhắc lại, nhất thời còn tưởng rằng mình nghe lầm.

【 Tiểu Lão Thử: Ngôn Ngôn đừng a, nếu như bị cắn thì làm sao bây giờ QAQ】

【 Du du ngã tâm: Khuyên chủ bá nên thận trọng, loại chuyện này không phải cậy mạnh là có thể làm được, tốt hơn vẫn là để nhân viên có chuyên môn tới chăm sóc ấu tể tương đối đặc thù này. 】

【 Người dùng này đã bị chặn:…… Không cần thiết a, khuôn mặt đẹp như vậy yên lặng làm một cái bình hoa xinh đẹp không được sao, một hai cứ phải nhảy nhót thế này? 】

【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Lầu trên? Ngôn Ngôn muốn thử xem làm sao lại coi là nhảy nhót được?? 】

【 Một ngày tám chén nước: Bối rối phát biểu……】

【 Người dùng này đã bị chặn: Chuyện không thể thành mà cứ một hai phải làm không phải là nhảy nhót thì là cái gì? Nếu chủ bá có thể thành công ta sẽ tặng ngư lôi nước sâu để xin lỗi. 】

Nhân số trong phòng phát sóng đã nhanh chóng vượt qua ba con số, lúc này nháo thành một đoàn, làn đạn nhanh chóng xẹt qua màn hình.

Quý Khinh Ngôn giải thích: “ Trước đây tôi từng có kinh nghiệm chăm sóc ấu tể giống như Hôi Hôi cho nên muốn thử xem một chút, nếu không được thì cứ dựa theo phương pháp của Hạ Lị, có thể không?”

Hạ Lị suy nghĩ một lát, sau đó ngay lập tức gật đầu.

Quý Khinh Ngôn đỡ Long Long ngồi trên vai mình, ngay sau đó ngồi xổm xuống và vươn tay về phía ấu tể lông xám đang thu mình thành một cục trong góc.

“Hôi Hôi, nhìn ca ca.” Quý Khinh Ngôn chậm rãi nói.

【 Người dùng này đã bị chặn: A! này còn không tốt bằng Hoa tỷ đâu [ xem thường.jpg]】

【 Ô lạp: An tĩnh xem, đừng nhảy! 】

Giây tiếp theo, tất cả mọi người ở đây bao gồm gần một vạn người xem trong bốn cái phòng phát sóng đều kinh ngạc. Chỉ có một câu vô cùng đơn giản như vậy ấu tể màu xám vẫn luôn không có phản ứng với bên ngoài kia lại giật giật lỗ tai, thực sự ngẩng đầu lên nhìn về phía Quý Khinh Ngôn.

Quý Khinh Ngôn đưa tay về phía Hôi Hôi, ấu tể màu xám theo bản năng mà trốn sang một bên nhưng nó rất nhiều liền phát hiện cái tay kia dường như cũng không tính toán đụng vào nó, mà là dừng lại trước mặt nó, khoảng cách với thân thể của nó ước chừng rộng bằng một nắm tay.

“ Có muốn sờ xem không?” Giọng nói Quý Khinh Ngôn trầm thấp, dẫn đường cho tiểu sói xám có chút bối rối: “Thử chạm vào ca một chút, sẽ không đau đâu.”

【 Kim cương babi: Ngọa tào! Không cẩn thận chuyển sang hình thức cộng cảm, từ góc nhìn của Hôi Hôi cũng quá thoải mái đi!!! 】

【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Có thể chuyển đổi hình thức sao?! Không phải những phòng phát sóng trực tiếp trước kia đều tự động, không thể tự mình khống chế sao? Đây là công năng mới sao? [ Yêu yêu.jpg]】

Có mấy người dẫn đầu, khán giả trong phòng phát sóng sôi nổi chuyển đổi từ chế độ người xem phát sóng trực tiếp sang chế độ thể nghiệm cộng cảm sơ cấp, nhìn từ thị giác của Hôi Hôi.

Giây tiếp theo, những khán giả chuyển đổi góc nhìn liền thấy khuôn mặt phóng đại của thanh niên.

Góc nhìn này là một góc chết điển hình, những bức ảnh tự chụp từ góc độ này đều tự đen, nhưng thanh niên xuất hiện trên màn hình lại không chịu một chút ảnh hưởng nào.

Người thanh niên có mái tóc màu bạch kim mỉm cười, vài sợi tóc dài xoã ra phía sau tai đã xẹt qua khuôn mặt tái nhợt, trong đôi mắt màu lục hiện rõ thân ảnh nho nhỏ màu xám.

Mọi người gần như đều cho rằng người bị thanh niên nhìn chăm chú vào chính là mình, bọn họ có thể nhìn nốt ruồi đỏ tươi nơi khóe mắt người thanh niên. Có thể nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng ôn nhu của người thanh niên phảng phất như mang theo sức mê hoặc lạ lùng, thậm chí có thể ngửi thấy hương thơm thảo dược nhẹ nhàng tươi mát từ trên những ngón tay trắng nõn của người thanh niên truyền đến.

Khán giả thể nghiệm từ góc nhìn của Hôi Hôi theo bản năng mà nín thở, chỉ cảm thấy toàn bộ mệt mỏi đều hoá thành hư không, nhẹ nhàng thoải mái như vừa mới ngâm mình trong suối nước nóng, nằm trên chiếc giường mềm mại êm ái.

【 ta sợ bóng tối: Ngọa tào!!! 】

【 Đặt tên ngẫu nhiên: Ta là người mới, xin hỏi chủ bá có phải là liều thuốc thư giãn không [ chảy nước miếng.jpg]】

【 yên lặng: Một người viết huyết thư quỳ cầu Ngôn Ngôn trở thành chủ bá giấc ngủ! Ma ma sẽ không bao giờ phải lo lắng ta mất ngủ nữa!!! 】

【 Tiểu Lão Thử: Ta không thể nhịn được nữa ô ô ô, cái cảm giác này cũng quá chữa khỏi đi QAQ】

【 Ngôn Ngôn Ngôn Ngôn: Thử hỏi xem có ai chịu đựng nổi!!! [ dù sao ta cũng không chịu được.jpg]】

【 võng hữu Thịt thịt thịt ném cho chủ bá *10 bom nước nông】

Phòng phát sóng trực tiếp tru lên một mảnh nhưng Quý Khinh Ngôn lại không có chú ý tới.

Y lặng lẽ nhìn ấu tể sói xám, thân thể hơi nghiêng về phía trước, một lần nữa dùng tốc độ chậm rãi thu hẹp khoảng cách giữa y và tiểu sói xám.

Cuối cùng, cái tay kia chỉ dừng lại trước nó một cm.

Hạ Lị ở bên cạnh khẩn trương mà nín thở, tuy rằng tay của Quý Khinh Ngôn còn không có đụng tới Hôi Hôi. Nhưng nếu là trước kia hành động tiếp cận chậm rãi như vậy có thể khiến cho Hôi Hôi cảnh giác cùng đề phòng. Nhưng lúc này đây Hôi Hôi thế nhưng không có né tránh, tình huống hiện tại dường như đang phát triển theo chiều hướng tốt.

【 Cà chua xào trứng chỉ ăn trứng: Hôi Hôi tới nha! Làm ta cọ cọ một chút! Chỉ một chút thôi QAQ】

Thời điểm đối mặt với ấu tể, Quý Khinh Ngôn đều rất có kiên nhẫn, lần này cũng không ngoại lệ, chẳng sợ lâu như vậy Hôi Hôi cũng không có phản ứng tích cực hay tiêu cực đáp lại, y đều không bỏ tay xuống được.

Không có người chú ý tới Long Thời Mặc ngồi trên vai Quý Khinh Ngôn dùng ánh mắt vừa kinh dị lại phức tạp nhìn Quý Khinh Ngôn.

Ngoại trừ hắn ra những người khác đều không có phát hiện, trên bàn tay mà Quý Khinh Ngôn vươn ra bao bọc một lớp tinh thần lực ôn hòa và thuần túy.

Đây tuyệt đối không phải người bình thường có được tinh thần lực cường đại như vậy, hành động thao tác tinh thần lực thuần thục như thế cũng không phải người bình thường có thể làm được.

Ngay cả những đại pháp sư cường đại cũng không nhất định có thể tùy tâm sở dục mà thao tác tinh thần lực của mình.

Long Thời Mặc ôm lấy cái đuôi của mình, hắn hiện tại vẫn không thể xác định Quý Khinh Ngôn rốt cuộc có phải Ma tộc Carl hay không. Nhưng hắn có thể khẳng định cho dù Quý Khinh Ngôn không phải Carl thì thân phận thật của y cũng tuyệt không đơn giản như bên ngoài nhìn thấy.

【 Người dùng này đã bị chặn: Lâu như vậy đều không có phản ứng, chủ bá từ bỏ đi, vô dụng thôi [ buông tay.jpg]】

【 Người cuồng tập thể hình: Mặc dù vị lầu trên nói chuyện không dễ nghe nhưng là đó là sự thật, ấu tể cũng sẽ không bởi vì cậu lớn lên đẹp mà cho cậu mặt mũi [ xem thường.jpg]】

Quý Khinh Ngôn cùng Hôi Hôi giằng co thật lâu, lâu đến khi một tia hi vọng trong lòng Hạ Lị bốc cháy lên lại lần nữa tan biến, chuẩn bị lên tiếng đánh gãy hành động của Quý Khinh Ngôn thì ấu tể màu xám đột nhiên động đậy.

Quả cầu màu xám mao vẫn luôn an tĩnh bỗng nhiên quơ quơ cái đuôi, hai chân trước tiến lên phía một bước, cái đầu nhỏ đầy lông hướng về phía trước khẽ khịt mũi, dường như đang phân biệt trên người Quý Khinh Ngôn.

【 ta sợ bóng tối: Chính là như vậy! Lại dùng lực một chút! Cái này hương vị cũng quá dễ ngửi đi [ người này điên rồi.jpg]】

【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Phía trên, phía trên [ an tĩnh nằm.jpg]】

“Lại gần một chút.” Quý Khinh Ngôn nhỏ giọng cổ vũ tiểu sói xám: “Đúng vậy, chính là như vậy, thử chạm vào anh.”

Lúc này Hôi Hôi gần như đã muốn dán lên tay Quý Khinh Ngôn, nghe được đối phương ôn nhu cổ vũ, nó rụt rụt cổ lui về một chút khoảng cách. Ngay sau đó lại tiến thêm một bước, nhẹ nhàng chậm rãi dùng khuôn mặt đầy lông của mình chạm vào lòng bàn tay Quý Khinh Ngôn.

Vùa chạm vào một chút, quả cầu màu xám liền dừng lại.

Quý Khinh Ngôn hỏi nhóc: “Thế nào, em có cảm thấy khó chịu không?”

Quả cầu màu xám lắc lắc cái đuôi, từ trong cổ họng phát ra một tiếng ô ô, cũng không có lại đi chạm vào tay Quý Khinh Ngôn nhưng cũng không có thối lui.

Nhưng cái chạm chưa đến một giây đồng hồ kia lại làm Quý Khinh Ngôn cảm nhận được suy nghĩ của Hôi Hôi.

Hôi Hôi cũng không bài xích y, thậm chí là thích hơi thở trên người y, mà nhóc hiện tại bất động chẳng qua là bởi vì tính cách không cho phép. Nhóc cũng có không thói quen chủ động đi tiếp xúc với người khác, cái chạm vừa rồi đã là cực hạn của nhóc.

Quý Khinh Ngôn không tiếng động mỉm cười, dứt khoát mà vươn một cái tay khác ra đem quả cầu màu xám không chịu chủ động lẫn nữa ôm vào trong ngực: “Bé ngoan, Hôi Hôi giỏi quá!”

Đột nhiên bị người ôm vào lòng, tiểu sói xám theo bản năng đá chân hai lần, nhưng rất nhanh nhóc liền không giãy giụa nữa, thuận theo mà ngoan ngoãn dựa vào ngực Quý Khinh Ngôn.

“Thành công, thành công rồi?” Hạ Lị không thể tin được mà trợn to mắt.

【 Tiểu Lão Thử: A a a ta được Ngôn Ngôn bế!!! 】

【 Nguyệt Lượng Viên Viên: A a ta đã chết! Ta đã chết!!! 】

【 yên lặng: Đỉnh cao nhân sinh! Ta đã ghi lại màn hình!! Ta có thể ghi nhớ một vạn năm!!! 】

【 Một ngày tám chén nước: Chủ bá thành công [ điểm tán.jpg]】

【 Ô lạp: Người lúc nãy nói tặng ngư lôi nước sâu để xin lỗi cmnr đi đâu rồi? Ra tới a!!! 】

【 Người dùng này đã bị chặn: Đừng mắng, đừng mắng, là do ta hạ tiện, ta sai rồi, ta xin lỗi [ nhẹ nhàng quỳ xuống.gif]】

【 võng hữu Người dùng này đã bị chặn ném cho chủ bá *2 ngư lôi nước sâu】

【 Người dùng này đã bị chặn: Một cái ngư lôi nước sâu xin lỗi, còn có một cái ngư lôi nước sâu quỳ cầu Ngôn Ngôn đừng đem ta kéo đen, đá ra phòng phát sóng [ ta sai rồi, ta thật sự sai rồi QAQ.jpg]】

Quý Khinh Ngôn nhẹ nhàng vuốt về bộ lông mềm mại trên lưng Hôi Hôi, lén lút phânn ra một tia tinh thần lực quét qua cơ thể Hôi Hôi một vòng.

Quả nhiên là như thế này, y thở dài trong lòng.

Cho dù là Hoa Tả người từ trước đến nay không biểu lộ cảm xúc ra bên ngoài, trong mắt cũng nhịn không được lộ ra một tia kinh ngạc, cô hỏi: “ Cậu làm sao có thể làm được?”

Cô cũng vừa mới thử tiếp xúc với Hôi Hôi, cho nên cô rất rõ ràng muốn làm được chuyện này có bao nhiêu khó khăn. Cô dùng mọi cách đều không có bất kỳ tiến triển gì, Quý Khinh Ngôn chỉ nhẹ nhàng nói vài câu liền thành công.

Hoa Tả thậm chí còn không xác định được ấu tể nhỏ như vậy rốt cuộc có thể nghe hiểu Quý Khinh Ngôn nói gì hay không.

Hạ Lị người vui vẻ nhất, cô lau đi nước mắt trào ra khóe mắt, thanh âm kích động: “Thật tốt quá, thật là thật tốt quá!”

“ Cậu, cậu làm sao mà làm được?” Chưa bao giờ mở miệng nói chuyện Phương Thực đột nhiên lên tiếng, giọng nói của hắn có chút nghẹn ngào còn hơi lắp bắp.

Quý Khinh Ngôn rũ mắt, thương tiếc mà nhìn thoáng qua tiểu sói xám trong lòng ngực nói: “Hôi Hôi kháng cự người khác tiếp xúc như thế cũng không phải là bởi vì chấn thương tâm lý.”

Hạ Lị có chút khó hiểu: “Không phải vấn đề tâm lý sao? Vậy là cái gì?”

“ Tôi vừa mới dùng tinh thần lực kiểm tra một chút” Quý Khinh Ngôn nhẹ giọng nói:“Là linh hồn lực của Hôi Hôi xảy ra vấn đề.”

Bạn đang đọc Hôm Nay Nhãi Con Tiểu Long Lại Bán Manh Ở Phát Sóng Trực Tiếp của Đường Môi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Minhmin22
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.