Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2485 chữ

【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Lời này sao nghe giống như đang dụ dỗ tiểu bằng hữu vậy [ cười khóc.jpg]】

【 cà chua xào trứng chỉ ăn trứng: Ô ô ô Ngôn Ngôn thật là quá thiện lương, không cần suy nghĩ đã nhận nuôi một ấu tể, chi phí nuôi dưỡng ấu tể rất cao a QAQ】

【 du du ngã tâm: Một số vết thương trên người ấu tể nay hình như là do pháp thuật tạo thành, thuốc trị thương bình thường không có tác dụng, gần đó có bệnh viện dành cho ấu tể không? Tốt nhất là nên mang đến đó kiểm tra một chút. 】

【 Tiểu Lão Thử: Ngôn Ngôn hiện tại đang ở tinh hoàn Gia Nhĩ, sẽ có bệnh viện cho ấu tể sao? 】

Làn đạn nhanh chóng hỗn loạn, Quý Khinh Ngôn lại chỉ lẳng lẽ nhìn ấu tể trước ngực.

Ấu long màu đen vừa mới tỉnh lại sau cơn hôn mê, dường như còn chưa có hoàn toàn tỉnh táo, có chút ngơ ngác mà nhìn Quý Khinh Ngôn, lặng yên không một tiếng động, phảng phất như vết thương trên người sẽ không đau.

Nhìn thế nào cũng thấy ngây ngốc?

Quý Khinh Ngôn có chút lo lắng, sợ trong cơ thể nó còn có nội thương nghiêm trọng hơn.

Quý Khinh Ngôn: “Long Long không nói gì, ta coi như Long Long đã đồng ý nha!”

Ấu tể cả người đều bị thương chớp đôi mắt một cái, dường như đang dùng cái đầu nhỏ của nó gian nan suy ngẫm.

【 Người đàn ông tốt nhất trong vũ trụ: Vì sao lại gọi là Long Long? 】

【 một ngày tám chén nước: Chẳng lẽ đây là ấu tể của Long tộc? [ khiếp sợ.jpg]】

【 du du ngã tâm: Long tộc đối với ấu tể trong tộc rất coi trọng, sẽ không để cho ấu tể lưu lạc đến tinh cầu nghèo khó. Hơn nữa tinh cầu Gia Nhĩ cách nơi Long tộc sinh sống rất xa, này nhiều lắm cũng là một con ấu tể thuộc loại long chủng tộc. 】

Quý Khinh Ngôn không có nhìn đến chủ đề thảo luận trong phòng phát sóng, thấy ấu tể vẫn không đáp lại y, Quý Khinh Ngôn duỗi tay ra muốn ôm nó vào lòng.

Ấu tể còn đang ngơ ngác đột nhiên nghiêng đầu, cắn một ngụm vào tay Quý Khinh Ngôn, trong cổ họng còn phát ra uy hiếp nghe như tiếng rên rỉ.

【 Nguyệt Lượng Viên Viên:!!! 】

【 Tiểu Lão Thử: A a a Ngôn Ngôn bị cắn! Quả nhiên ấu tể là sinh vật đáng ghét nhất trên thế giới này!!! [ đau lòng bạo khóc.jpg]】

【 Người hâm mộ thực lực: Có lẽ là vì sợ hãi? Một con ấu tể nhỏ như vậy có thể nghe hiểu chủ bá đang nói cái gì sao? 】

Quý Khinh Ngôn bị cắn một ngụm cũng không ngạc nhiên, vẻ mặt y không thay đổi, một tay khác vươn ra động tác nhẹ nhàng lau đi vết máu trên mặt ấu tể, cũng không để ý việc bị cắn vào tay.

Dường như là thấy Quý Khinh Ngôn không có ý thương tổn mình, ấu tể chậm rãi buông lỏng miệng ra, dần dần hạ thấp cảnh giác.

Quý Khinh Ngôn sờ sờ tiểu răng sữa vừa mới nhú ra của ấu tể, nhìn cái răng chỉ để lại mấy dấu vết nhợt nhạt trên mu bàn tay, khẽ cười nói: “ Răng còn chưa có dài ra đâu đã hung dữ như vậy.”

Trong phòng phát sóng liên tiếp xuất hiện làn đạn ha ha ha.

【 Tiểu Lão Thử: Ngôn Ngôn thật ấm áp nha. Nếu đổi lại là ta cho dù tiểu tể tử cắn không đau, có lẽ ta cũng sẽ ném nó ra xa QAQ】

【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Ta cũng thế…… Ta đối với ấu tể không có một chút kiên nhẫn nào, đều là một đám quỷ nhỏ [ táo bạo.jpg]】

Như là để phản bác lời Quý Khinh Ngôn nói, ấu tể há miệng ngao ô một tiếng, thanh âm mềm mại vô lực, nhìn qua có chút nãi hung hung, một chút lực uy hiếp cũng không có.

Quý Khinh Ngôn không nhịn được cười ra tiếng, cưng chiều nói: “Long Long thật hung dữ nha, ta sợ quá!”

Cơ thể ấu tể trở nên cứng đờ, nó ngậm chặt miệng lại không phát ra tiếng nữa.

Quý Khinh Ngôn lấy ra một bộ quần áo sạch sẽ, cẩn thận tránh đi vết thương trên người ấu tể, mặc quần áo cho nó.

Ấu tể dường như không quen bị bao bọc như vậy, nó theo bản năng mà giãy giụa hai lần, nhưng rất nhanh sau đó liền không nhúc nhích nữa, ngoan ngoãn mà bị Quý Khinh Ngôn ôm vào lòng.

Sau khi trở lại xe huyền phù, Quý Khinh Ngôn lúc này mới rút ra thời gian xem làn đạn do khán giả gửi.

Quý Khinh Ngôn nói: “ Gần đây không có bệnh viện cho ấu tể nhưng là Viện nuôi dưỡng Gia Nhĩ có một vị bác sĩ, hy vọng thân thể của Long Long không có gì đáng ngại.”

Y sờ sờ đầu ấu long trong lòng ngực, tiểu hắc long nghiêng đầu nhưng không tránh được, chỉ có thể nhe răng không tình nguyện bị Quý Khinh Ngôn sờ đầu.

“Chờ bác sĩ kiểm tra xong, nếu không có vấn đề gì nghiêm trọng, về sau Long Long sẽ đi theo ta.” Quý Khinh Ngôn dừng một chút: “Nếu ngươi không muốn, ta cũng có thể đưa ngươi đến Viện nuôi dưỡng có điều kiện tốt hơn một chút, sẽ không để ngươi phải chịu khi dễ giống hiện tại.”

Lời trong lời ngoài đều khẳng định ấu tể đã từng bị tra tấn rất tàn nhẫn.

Ấu tể Long Thời Mặc bị ” khi dễ” nhìn y một cái, vô cùng lạnh nhạt mà không để ý tới y, làm bộ nó chính là một con ấu tể cái gì cũng đều không hiểu.

Người trước mặt trông giống hệt Ma tộc Carl như đúc, nhưng những hành động y làm ra lại không giống chuyện Carl sẽ làm.

Trước khi trọng sinh, Long Thời Mặc cùng Carl là kẻ thù chân chính, chính là cái loại không chết không ngừng.

Toàn bộ tinh tế vẫn luôn đều duy trì thời đại hòa bình, ngay cả những Ma tộc bị hầu hết chủng tộc bài xích cũng được mọi người chấp nhận, có tinh vực của mình, cuộc sống cũng dần tốt hơn.

Cho đến khi Carl đột nhiên xuất hiện, hắn gây khuấy động những phần tử hiếu chiến trong nội bộ Ma tộc khiến cho toàn bộ tinh tế rơi vào hỗn loạn.

Không chỉ Long tộc nơi Long Thời Mặc ở mà cả Tinh Linh tộc, nhân ngư tộc, thú nhân tộc, Nhân tộc cùng các chủng tộc khác đều trở thành mục tiêu của Carl. Toàn bộ tinh tế đều bởi vì hành động của Carl mà trở nên căng thẳng, thậm chí có rất nhiều người bị khủng hoảng. Thời đại chiến loạn 5000 năm trước có phải lại muốn tái diễn.

Thời gian 5000 năm đủ để thay đổi rất nhiều thứ.

Lãnh địa của các chủng tộc lớn mở rộng từ một tinh cầu đến toàn bộ vũ trụ, thời kỳ cổ đại chính thức bước vào thời đại tinh tế, khoa học công nghệ phát triển nhanh chóng……

Nhưng đồng thời linh khí trong thiên địa dần dần cạn kiệt, rất nhiều pháp thuật cũng bởi vì đủ loại nguyên nhân lần lượt thất truyền. So sánh với thời đại pháp thuật 5000 năm trước, trong thời đại tinh tế mọi người càng ỷ lại vào công nghệ cao, pháp thuật ngược lại đã trở thành lực lượng phụ trợ.

Thời đại mà pháp thuật được phổ biến cách đây 5000 năm trước đã không còn nữa tồn tại.

Cũng bởi vậy, khi đối mặt với một đám người có pháp thuật cao cường như Carl, hầu hết mọi người đều không có khả năng phản kháng. Bọn họ không thể sử dụng pháp thuật nhẹ nhàng hàng ngày đi đối phó những cấm thuật cao cấp chứa sức mạnh hắc ám.

Long Thời Mặc là một trong số ít những người có pháp lực cao cường nhất, hắn cùng Carl đối đầu là không thể tránh khỏi.

Nhớ lại những chuyện kiếp trước, Long Thời Mặc không khỏi liếc nhìn Quý Khinh Ngôn đang ôm mình.

Người thanh niên tóc trắng bồng bềnh, đôi mắt màu xanh lục trong veo, gương mặt hơi tái nhợt tinh xảo đến không thể bắt bẻ, nhưng nét mặt vẫn luôn mềm mại ấm áp, khoé môi không mang chút huyết sắc vẫn luôn nợ nụ cười.

Trên người y không có hơi thở của Ma tộc, thời điểm mới cắn vào mu bàn tay của thanh niên Long Thời Mặc đã xác nhận qua điểm này. Huống chi, cơ thể của Quý Khinh Ngôn dường như vô cùng suy yếu, cùng người đã khơi mào chiến loạn một trăm năm sau Carl hoàn toàn không giống nhau.

Nhưng Long Thời Mặc không dám thả lỏng cảnh giác, màu tóc cùng màu mắt có thể ngụy trang, hơi thở Ma tộc cũng có thể che giấu, thân thể không tốt cũng có thể tiến hành điều trị trị liệu.

Ai biết người trước mặt đang sở hữu dáng vẻ này có phải là người thật hay không?

Dù sao Long Thời Mặc cũng không chắc chắn.

Tiểu hắc long nhỏ tuổi mở đôi mắt màu vàng mà nhìn chằm chằm Quý Khinh Ngôn không chớp mắt, móng vuốt nhỏ màu đen ôm lấy cái đuôi của nó, đầu đuôi còn vô thức mà vung vung ——

Một màn này bị nhìn vào trong mắt Quý Khinh Ngôn, y cảm thấy tim mình đều sắp sửa tan ra. Y nhịn không được cúi đầu, hôn lên cái trán màu đen dày đặc vảy của ấu long một cái.

Ấu tể còn chưa trưởng thành ngay cả vảy rồng cũng vẫn là mềm mụp, không cứng rắn sắc bén giống như sau khi thành niên một chút nào.

Quý Khinh Ngôn cảm thấy mỉm cười mãn mà cong khoé miệng nhưng Long Thời Mặc trong lòng ngực y đã khiếp sợ đến quên cả phản kháng, qua một hồi lâu mới nâng móng vuốt lên muốn lau sạch dấu môi không tồn tại trên trán không tồn tại ——

Đáng tiếc móng vuốt của ấu long quá ngắn, hoàn toàn không chạm đến trán, không làm ra được động tác ‘ yêu cầu độ cao ’ như vậy.

Phòng phát sóng trực tiếp ha ha một mảnh.

【 Tiểu Lão Thử: Với không tới, ủy khuất [ ta muốn nhịn xuống, không thể cười.jpg][ không nhịn được nữa ha ha ha.jpg]】

【 một ngày tám chén nước: Ta thế nhưng cảm thấy ấu tể có chút đáng yêu ha ha ha ha ha 】

【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Không phải ấu tể đáng yêu mà là Long Long đáng yêu [ nga nga nga.jpg]】

…… Con mẹ nó.

Thật là ném mặt rồng.

Long Thời Mặc lặng lẽ đặt móng vuốt ngắn ngủi của mình xuống, đem mặt vùi vào trong lòng ngực của Quý Khinh Ngôn.

Lo lắng vết thương trên cơ thể ấu long sẽ chịu thương tổn lần thứ hai, Quý Khinh Ngôn giảm tốc độ xe huyền phù xuống một chút, để xe lái càng vững vàng hơn một ít.

Xe huyền phù cuối cùng dừng trước một căn nhà ba tầng cũ nát.

Cùng lúc đó, trước cửa Viện nuôi dưỡng, ba vị chủ bá khác tham gia tiết mục đã đợi một hồi lâu.

Trong phòng phát sóng của ảnh hậu Hoa Tả:

【 trà Ô Long: Sao lại thế này a, lâu như vậy mà còn có một người chưa tới? 】

【 đại mạc cô yên: Người cuối cùng hình như là người mới đi? Trước kia chưa nghe qua tên của y. 】

【 kim cương Babi: Bây giờ người mới đều có

thể diện lớn như vậy sao? [ hùng hùng hổ hổ.jpg]】

Người phụ nữ có mái tóc xoăn màu đen cắn kẹo que trong miệng, khoanh tay trước ngực, thay đổi tư thế khoe ra dáng người cao gầy.

Cô nhìn trong phòng phát sóng đang ầm ĩ của mình, thấp giọng sách một tiếng nhưng lại không nói gì, hiển nhiên cũng đang chờ đến sốt ruột.

Chàng trai cùng thiếu nữ nhỏ tuổi bên cạnh đứng chung một chỗ nhỏ giọng nói chuyện, người thanh niên liếc nhìn thời gian trên quang não, có chút lo lắng mà cau mày: “Có phải phi thuyền đến trễ hay không?”

【 ta siêu nhu nhược: Có người đến phòng phát sóng của người mới xem tình hình chưa? 】

【 trà Ô Long: [ ngồi chờ.jpg]】

【 ô lạp: Chờ ta, ta đi một chút sẽ về! 】

Người nói đi xem tình huống có không ít, nhưng mấy phút sau chỉ có một người quay lại.

【 ô lạp: Ta có tội thiếu chút nữa đã quên mất chính sự……Ngôn Ngôn trên đường gặp phải chút chuyện nhỏ lát nữa sẽ tới, y không phải cố ý đến trễ, thật sự!! 】

【 đại mạc cô yên: Ngôn Ngôn? Tân chủ bá? 】

【13579: Đây là nói thay cho y? Có chuyện gì có thể quan trọng hơn công việc sao?? 】

Còn không đợi 【 ô lạp 】phát làn đạn lần nữa, một chiếc xe huyền phù cũ nát dừng lại trước sân của Viện nuôi dưỡng, một người thanh niên mặc trường bào màu trắng đẩy cửa xe đi xuống.

“ Thật xin lỗi, tôi đến muộn.” Người thanh niên đầu tiên là xin lỗi, sau đó nhẹ nhàng kéo trường bào trước người ra, lộ ra tiểu hắc đoàn bị y khóa lại trong lòng ngực:“ Trên đường tới đây tôi nhặt được một con ấu tể nên chậm trễ một chút thời gian. Nó bị thương rất nặng, bác sĩ của Viện nuôi dưỡng có ở đây không, có thể giúp tôi kiểm tra cho nó không?”

Quang não của ba vị chủ bá đều cho Quý Khinh Ngôn cùng ấu tể trong ngực y một màn ảnh, ba cái phòng phát sóng vốn dĩ còn ầm ĩ không hẹn mà cùng mà yên tĩnh một lát.

Sau một hồi, phòng phát sóng của Hoa Tả nhảy ra một cái làn đạn lẻ loi:

【 kim cương Babi: Chàng trai tốt, thế nhưng tự mang theo ấu tể [ cấp quỳ.jpg]】

Bạn đang đọc Hôm Nay Nhãi Con Tiểu Long Lại Bán Manh Ở Phát Sóng Trực Tiếp của Đường Môi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Minhmin22
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.