Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những Ngày Sau Đó

Phiên bản Dịch · 1065 chữ

Những ngày sau đó, anh và cô rất bình thương tình cảm bồi nhau nhiều hơn. Anh dẫn cô đi nước ngoài du lịch cho khoai khỏa ( công nhận 2 người này sướng thật ). Một tuần nữa thì 2 người mớo về. Còn hắn và nó tình cảm cũng cho nhau nhiều hơn. Hôm nay, hắn quyết định rủ nó đi chơi. Nói là làm hắn điện nó ngay.

Nó mới ăn sáng xong đang ngồi ở phòng khách xem tivi thì điện thoại reo lên, nó bắt điện thoại:

- Alo

- Đi chơi không- hắn nói ngắn gọn

- Đi đâu- nó hỏi ngược lại

- Có đi không- hắn lạnh lùng

Nó do dự sau đó thì đồng ý vì ở nhà chán không ai phá phách nên đã đồng ý đi chơi.

- Chuẩn bị đi chút nửa tôi qua đón cô- Hắn nói thêm

- Ừ! Tôi biết rồi không cần anh nhằc. Xía- nó vừa nói vừa bĩu môi

Hắn tắt máy, nụ cười hiện rõ trên khuôn mặt hắn, đây là lần thứ hai thấy hắn cười. Hắn bước lên phòng tắm xong anh diệb bộ đồ đơn giản nhưng không kém phần đẹp choai. Chiếc áo thun xám, chiếc quần lững màu xanh da trời kết hợp với đôi giày vans lịch lãm nhìn hắn không kém phần handsome. Nhìn vào gương hắn cười mỉm rồi bước ra ngoài, xuống gara lấy chiếc lamnogini màu đỏ hnắ chạy ra khỏi gara và đi đến nhà nó. Còn nó hiệb giờ cô có vẻ dịu dàng hơn nhưng lần trước nó mặc một cái đầm trắng dài tới đầu gối mang đôi gót cỡ 2 phân tóc uốn nhẹ thả ngang vai thêm ít son và mascara làm nó thêm đẹp hơn. Hắn tới trước nhà nó nhưng chưa thấy nó nê hắn điện:

- Cô làm gì mà lâu vậy- hắn càu nhàu

- Ờ tôi biết rồi tôi ra bây giờ nèk- Nó đáp

Nó chạy xuống nhà thì thấy hắn dựa lưng vào xe của mình đợi nó, nhìn hắn như vậy rất đẹp và lãng tử nha. Nó ra thì hắn cũng bất ngờ vì lần đâu hắn thấy nó mặc váy có lẽ nó mặc váy đẹp hơn khi mặt những cái quần Jean ấy. Hắn nói nhanh:

- Lên được chưa

- Ừk. Được - nó đáp lại

Trong xe không ai nói câu nào không khi nặng nề, nó thấy vậy nên lên tiếng phá tan bầu không khí ấy:

- Hôm nay, anh bị gì mà rủ tôi đi chơi vậy

- Thích- hắn trả lời ngắn gọn xúc tích

- Ồ. Tôi tưởng đâu anh ăn nhầm cái gì chứ- nó cũng không vừa

Hắn không nói gì tiếp tục láy xe. Nơi mà hắn đưa nó tới là một khu vui chơi. Khi 2 người bước xuống mọi người ai ai cũng trầm trồ với vẻ đẹp của 2 người, khen ngợi có, ghen tị có. Ai cũng nói 2 người rất đẹp đôi. Nó thấy hắn đưa đến đây liền nói:

- Anh mà cũng chơi những thứ này sao?

- Cô không thích- hắn không trả lời câu hỏi của nó mà hỏi ngược lại nó.

- À. Không có. Tôi rất thích nữa là khác- nó đáp

- Ừ vậy thì được rồi - hắn nói tiếp

- Được gì ? - nó khó hiểu

- Ờ.. Không có gì. Thôi mình vào- hắn lúng túng.

Khi vào trong hắn quay lại bảo nó:

- Bây giờ cô thích chơi trò gì?

- Cái tàu kia đi- nó chỉ vào tàu lượn siêu tốc

Hắn hoảng nói nhanh:

- Trời ! Cô có pgải là con gái không vậy. Như thế này mà đòi chơi cái đó á

- Tại sao không. Nhìn tôi vậy chứ không phải vậy đâu nha- nó nghênh mặt

- Ừ đừng hối hận nhá- hắn hù

- Trong từ điển của Khánh Linh này chưa bao giờ có 2 từ hối hận cả anh hiểu không.- nó chảnh chọe đáp lại

Hắn lắc đầu chịu thua với nó. Sau đó, hắn dẫn nó vào phòng mua vé:

- Chị ơi ! Bán cho em 2 vé tàu lượn nhé - hắn định nói thì nó cướp lời có vẻ như nó rất thích . Hắn nhìn vẻ mặt hớn hở của nó như được người lớn cho kẹo mà anh thầm cười trong bụng. Chị bán hàng bị siêu lobng bởi vẻ đẹp của hắn mà không để ý nó nói gì. Thấy chị bán vé nhìn hắn nó cảm thấy khó chịu bực tức mà quát lớn:

- Nèk! Giờ chị có bán vé không đấy hay đi ngắm trai- nó mỉa mai

- À xin lỗi- chị bán vé thấy lố nên thu lại cái nhìn

Hắn thấy nó bực mình thì cũng vui vui hắn nói với chị bán vé làm một phăng chị hoảng:

- Tôi đã có bạn gái cô không cần phải nhìn kĩ như vậy đâu hoa đã có chủ- Hắn vừa nói vừa đưa tay quàng qua vai nó kéo sát nó lại với mình.

Cô nhân bán vé cười trừ nói:

- Không có ạ. Vé cụa quý khách đây ạ. Chúc quý khách đi chơi vui vẻ- cô bán vé nói, nói thì nói vậy nhưng trong lòng tiếc vô cùng

Hắn nắm tay nó bước ra, ra khỏi quầy bán vé thì nó hất tay hắn ra hắn thấy hụt hẫn, nó nói:

- Anh bị khùng hả, điên mảng tính à, không không nói tôi bạn gái anh

- Chứ không phải cô muốn sao- hắn bình thản

- Muốn cái đầu anh. Anh nghĩ anh là ai-nó nói lớn

- Thôi bỏ đi. Tôi chỉ làm vậy để thoát khỏi cái bà nhân viên bán vé mê trai ấy thôi mà cô làm gì giữ vậy.- hắn bực nói

Nói xong hắn bỏ đi, nó thấy sai nên chạy lại xin lỗi năn nỉ ỉ ôi lắm hắn mới tha lỗi. 2 người chơi hết trò này đến trò khác. Chơi xong thì họ đi ăn. Tới tối thì 2 người mới về tới nhà, mệt lã người nên nó vừa về là lăn ra ngủ. Còn hắn ngày hôm nay đi chơi nên bây giờ phải thức để làm việc.

Bạn đang đọc Hoàng Tử Lạnh Lùng của Minh's Roy's
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.