Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Chiến

Tiểu thuyết gốc · 1886 chữ

Lúc này Quỷ trảo đã sắp hạ xuống, Lập Địa chẳng nói chẳng rằng lấy Bảo Kiếm ra nhảy lên phía trước, hắn muốn đón chặn một trảo này. Tiểu Minh cũng có ngạc nhiên, bình thường thì nhìn Lập Địa khá là lưu manh tham tiền nhưng đền lúc hiểm nguy thì lại can trường nghĩa khí, quả là khiến hắn phải nhìn bằng con mắt khác rồi.

"Ngu xuẩn, ta cũng không ngại cha ngươi mà tiễn ngươi một bước đâu".

Y cười lạnh, quỷ trảo thế không thể cản đánh xuống, tất nhiên là y muốn một chiêu dứt khoát tiễn ba kẻ gây rối này. Tiểu Minh còn có chút do dự, hắn chưa muốn bộc lộ tu vi quá sớm, quỷ trảo đã đánh xuống, hắn vội kéo Lập Địa cùng Bạch Nguyệt lùi về phía sau. Thế nhưng, chỉ giây phút hơi do dự đó quỷ trảo đã đánh trúng Lập Địa, thanh bảo kiếm bị đánh bay cắm xuống đất, còn cánh tay hắn mơ hồ là máu, còn có ngọn lửa đỏ rực đang bám theo cháy ngược lên tới cơ thể.

- Hử! Tốc độ này? "Rõ ràng là có chậm một nhịp nhưng vẫn là né tránh được một đòn của hắn".

Nên nhớ hắn đã ở Hóa Thần khá lâu rồi, Linh Lực đã hoàn toàn có linh tính và bản chất riêng. Một chiêu dù là có chút tùy tiện của hắn đi chăng nữa thì một tên tiểu bối làm sao có cơ hội né tránh. Lúc này hai cánh tay Lập Địa đã gần như cháy đen rồi, ngọn lửa đỏ vẫn tiếp tục bám vào, dù cho hắn có sử dụng bao nhiêu Linh lực để ngăn cản đi chăng nữa cũng vô ích, ngọn lửa này như có linh tính, âm hiểm bám dính vô cùng, mồ hôi hắn đổ ra như mưa cả khuôn mặt đỏ bừng, nhưng tuyệt nhiên hắn không phát ra lấy một tiếng kêu la nào cả. Tiểu Minh thấy vậy liền hoảng hốt cầm hai bả vai Lập Địa Linh lực quán thông hắn vuốt xuôi theo cánh tay là muốn dập ngọn lửa kia cho Lập Địa.

- Hừ! Tự tìm chết, Thần thông của Hóa Thần ngươi nghĩ dễ dàng hóa giải vậy sao?

Nhưng hắn còn chưa dứt lời thì ngọn lửa đã bị tiểu Minh dập tắt ngấm. Không phải nói y ngạc nhiên, mà còn có cả Nguyên Lão tổ cũng phải đứng lên. Lúc này, tiểu Minh vừa hoảng hốt lại vừa tức giận, chỉ một thoáng hắn do dự mà hai cánh tay của Lập Địa đã bị đốt cháy, nó đang vỡ vụn trên tay hắn. Hắn thực sự căm phẫn, nếu chậm chút nữa là có thể Lập Địa sẽ mất mạng, rõ ràng là đối phương muốn lấy mạng cả ba người.

- Tại sao? Chúng ta đã làm gì mà ngươi lại muốn giết chúng ta? Cứ cho là ta có lỗi, vậy hai người bọn họ đã làm gì ngươi? Mà ngươi cũng muốn lấy mạng họ. "Hắn tức tối gằn giọng lên".

- Đại ca, đừng nói nữa, nghe đệ đừng nói nữa, hãy nói ra thân phận của người may ra huynh sẽ giữ được mạng, rừng xanh còn lo gì thiếu củi đốt. Còn cả tiểu Nguyệt nữa đừng để muội ấy phải liên lụy. "Hắn nặng nhọc cố gặng rặn ra từng chữ, hắn vẫn nghĩ tiểu Minh hẳn là con của Chưởng Môn".

Đến giây phút này, Lập Địa vẫn chỉ lo cho an nguy của mọi người mà không hề để ý tới thương tích bản thân. Tiểu Minh liền đút cho hắn mấy viên đan dược, vết thương chỗ bả vai mau chóng lành lại, nhưng hai cánh tay của hắn thì vĩnh viễn biến mất. Tiểu Minh nhắm mắt lại, nước mắt chảy xuống, tiểu Minh nhớ lại Lập Địa từng nói hắn muốn luyện Quyền, mặc dù bị cha hắn cấm hắn vẫn lén lút luyện, vậy mà. Khí tức trên người tiểu Minh dần thay đổi, Quỷ Ảnh vụt thoát ra.

- Huynh? "Lập Địa ngơ ngác lo lắng nhìn hắn".

- Đệ yên tâm đi, là lỗi của Đại ca, Đại ca nhất định sẽ đòi lại công đạo cho đệ. Tiểu Nguyệt bảo vệ cho hắn.

"Tên này có kỳ quái, để ta giúp lão huynh một tay".

"Có thực sự hắn là tiểu bối, khí tức này cũng quá mạnh rồi".

"Hắn có Đấu sĩ thân phận bài, thậm chí là còn dưới trăm tuổi"

"Chuyện này thật cổ quái".

- Những người không liên quan mau rời khỏi. "Tiểu Minh lạnh lùng quát lớn".

Chỉ có một vài người vội vã rời khỏi còn một số lại chỉ nấp xa xa quan sát, tất nhiên đại hội bị hoãn lại rồi.

- Lên bắt bọn chúng lại cho ta.

Bốn người hắc y nhân theo lệnh liền xông tới, tiểu Minh đứng đó lật tay lấy ra một chiếc Bảo Khí hình Chung, Linh Lực liền quán thông, Bảo Chung hóa lớn tạo thành một quang tráo ụp Lập Địa và tiểu Nguyệt vào trong để bảo vệ bọn họ.

- Là Quy Nguyên Chung, Bảo Khí phòng ngự cấp 8, thứ này nghe đồn bị Tam Lão Tổ Trảm Không Kiếm môn đoạt được sao lại ở tay ngươi? Ngươi với hắn là có quan hệ gì?

- Nhiều lời. "Hắn lạnh lùng quát lớn".

- Lên. "Bốn hắc y nhân thấy hắn ngông cuồng như vậy cũng giận dữ lao lên"

Ánh kiếm sáng ngời, như thác như lũ, bốn cột ánh sáng đồng thời trảm xuống, mặt đất rung chuyển dữ dội cả tòa nhà lắc lư có dấu hiệu muốn sụp đổ, lúc này mọi người mới ý thức được đại sự, tán loạn chạy ra ngoài. Ấy vậy mà đại chung vẫn không suy chuyển, tiểu Minh đứng bên trong lạnh lùng nhìn bốn kẻ kia, hàng loạt những suy nghĩ chạy qua đầu hắn.

Thế giới này khác hoàn toàn với thế giới cũ kia, nó không có tồn tại cái gọi là pháp luật, luật chỉ dành cho kẻ mạnh mà thôi. Chỉ cần một câu nói hành động không vừa mắt, tu sĩ cấp cao sẽ ra tay đoạt mạng người là chuyện quá bình thường. Hắn cũng chỉ là muốn cãi lý với đối phương, nào ngờ đối phương chẳng thèm để ý tới lời hắn nói, ra tay là đoạt mạng cả ba người. Đối với tên kia, hắn tuy ra chân hữu lực nhưng chỉ cần là tu sĩ sức hồi phục là có còn chưa cần nói tới đan dược, nhưng vết thương của Lập Địa thì khác, hai tay của hắn đã bị hủy hoàn toàn đan dược cũng không thế làm tay hắn mọc ra trở lại được.

Động tĩnh là quá lớn, từng tốp vệ binh liền phi hành tới bao vây chặt lấy nơi này lại. Tạo thành một phương trận rất đặc biệt khiến cho không khí xung quanh ba người chở nên đặc quánh lại di chuyển rất khó khăn. Một tiểu đội gồm sáu tu sĩ Kim Đan, hợp thành một tiểu trận hoàn toàn có thể kìm hãm được một tu sĩ Nguyên Anh, khi ba tiểu đoàn hợp lại thành một trung đội thì sức chiến đấu lại được đề cao hơn. Lúc này trên bầu trời đã hợp lại tới hai trung đội thi triển trận pháp gây kim hãm cho nhóm ba người.

- Tiểu tử mau thúc thủ chịu trói, chờ tiền bối nhà các ngươi đến chuộc tội, may ra các ngươi được tiếp tục sống sót. Còn ngoan cố sử theo quy định. "Vị trưởng lão Vạn Hoa Thành kia lên tiếng khuyên nhủ, là hắn nhìn ra bảo vật này hắn cũng có chút kiêng kỵ với chủ nhân món bảo vật kia, dù sao Trảm Không Kiếm môn không xa nơi này lắm".

- Con mọe ngươi, sao lúc lão tử hỏi thì ngươi lại giả câm giả điếc, đến lúc đánh nhau thì lại lải nhải nhiều như vậy? "Tiểu Minh nhìn chằm chằm vào hắn sát khí nổi lên mà nói".

- Hỗn xược, chết đến nơi còn không biết tội. Giết...!

Ngay lúc này hai hắc y nhân vừa đưa tên Hoa Diệm kia đi đã quay trở lại gia nhập vào đội hình, sáu người hợp lại thành một trận pháp đặc biệt, sáu thanh kiếm của sáu người liền rời khỏi tay sáu mũi kiếm chụm lại thành một bắt đầu xoay tròn như một mũi khoan gào thét lao về phía trước mặt tiểu Minh.

- Sáu tên Nguyên Anh sơ kỳ, vậy mà hợp lực có thể xuất ra Niệm lực, uy lực một chiêu này có lẽ tiệm cận Nguyên Anh Hậu kỳ rồi. "Tiểu Minh quan sát kỹ, phân tích và đánh giá với sự trợ giúp của Lục ngọc nữa hắn liền hiểu rõ phương thức hoạt động của sáu người này".

Khi mũi khoan kia gào thét đâm tới, chỉ thấy chiếc Chuông nhỏ đang bay lơ lửng trên đầu ba người kia liền phát ra một tiếng ngân trong trẻo, một con rùa màu xanh lục xuất hiện thay thế cho Chuông ảnh kia. Đầu tròn đầy lân giáp, chiếc mỏ nhọn hoắt màu bạc sắc bén, mắt to tròn đen láy, bốn chân dạng ra móng vuốt như bấm sâu xuống đất để cõng chiếc mai rùa nặng nề kia. Trên mai rùa là các hình hoa văn các loài cây cổ, nó còn có cái đuôi tròn tỏa ra các gai nhọn sắc bén. Hai bên va chạm với nhau tiếng nổ đinh tai nhức óc kèm theo hoa lửa tung tóe, cuồng phong gào thét. Lập Địa ngồi bên trong tuy không bị ảnh hưởng nhưng lại bị cảnh tượng hủy diệt này làm cho hắn trắng bạch ra sợ hãi. Còn tiểu Nguyệt vẫn nấp sau cảnh giác bảo vệ cho hắn.

- Khí Linh? Là khí linh? Ngươi rốt cuộc là ai? "Lúc này vị Trưởng lão kia cũng có chút hốt hoảng, một cảm giác bất an xuất hiện trong đầu lão, lão tuy hỏi như vậy nhưng lại trải Niệm lực ra xung quanh, hắn nghĩ có người đang trong bóng tối trợ giúp cho ba người".

Các loại Pháp Bảo sẽ được rèn đúc từ các loại nguyên vật liệu khác nhau, có thể là từ khoảng sản, từ bộ phận của yêu thú, dù là gì đi nữa thì chúng đều có linh tính riêng của nó. Cấp càng cao thì linh tính càng mạnh, Pháp Bảo sẽ có khả năng xuất thần thông Khí Linh mang đặc trưng của nguyên liệu tạo ra nó. Như chiếc Chuông này nó được tạo từ một mảnh nhỏ từ chiếc mai của Cổ Mộc Huyền Lân Quy, một trong những đại yêu tồn tại cách đây hơn ba vạn năm. Và điều quan trọng là muốn sử dụng được thần thông gọi ra Khí Linh này thì yêu cầu phải cho nó hấp thụ Linh Lực có linh tính, nghĩa là phải là cấp Hóa Thần mới có thể sử dụng thần thông này của Pháp Bảo.

Bạn đang đọc Hoàn Mỹ Tu Luyện sáng tác bởi cookcuuk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cookcuuk
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.