Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu Trường

Tiểu thuyết gốc · 1545 chữ

- Cái gì 3 triệu NL? Hồng lão trả lại cho ngươi, ta không lấy nữa.

- Tiểu tử ta nói cho ngươi biết là khách của tiểu thư ta bớt cho nửa giá rồi đó.

- Cái gì? Một bộ đồ mà tận 6 triệu NL sao lão không đi ăn cướp đi.

- Cái gì? Ngươi có thể không mua ta đâu có ép.

- Ta trả, ta trả, bộ quần áo mặc cho đẹp mà lão bán như bảo giáp vậy?

- Ngươi mở to cái mắt ra mà xem đồ ta may ở đây có cái nào là không dùng nguyên liệu cấp sáu trở lên.

- Nhưng cũng không thế đến cái giá ấy được rõ ràng là lão đang chèn ép chúng ta. 100 ngàn NL ta mua bộ này.

- Thành giao, đưa tiền đây.

- Hử.

Từ 3 triệu Lập Địa hạ một cái giá xuống còn 100 ngàn mà lão đồng ý luôn, làm hắn có chút nghi ngờ chẳng nhẽ hắn vẫn bị hố. Kim Phượng nãy giờ nhìn hai người cãi lộn mà chỉ đứng bên cười khúc khích mà thôi.

- Hồng lão, là bằng hữu của ta, người bỏ qua cho huynh ấy đi.

- Kim tằm tơ, Bạch Kim Thiết kéo thành sợi, quả thực là đồ tốt, tị lửa, kháng ăn mòn tuyệt đối kháng bụi bặm. Nhưng là đồ tốt thì là đồ tốt nó vẫn chỉ là nguyên liệu chế y phục không có tính phòng thủ đặc thù, giá cũng chỉ hơn một ngàn một món đấy là giá vật liệu, thêm công của lão, cứ cho tay nghề lão xuất sắc, thiết kế tinh sảo thì mỗi món cộng thêm không quá năm trăm tiền công. Ta thấy chỗ này giá tầm 9 ngàn đến 10 ngàn NL là đủ rồi, cộng thêm đồ ta đặt nữa thì 50 ngàn là đủ. Còn nếu lão cảm thấy giá này thấp thì chúng ta đi.

- Giá này ổn, là ta chỉ trêu đùa tên tiểu tử kia thôi. Xem ra ngươi cũng khá am hiểu về nguyên liệu a.

Lập Địa liền chạy đi thay luôn bộ đồ mới, lúc đó tiểu minh cũng tiện tay chọn cho hắn hai bộ nữa.

- Xem ra đồ chất lượng đều về tay nàng hết rồi a, ta nhìn mãi mà không thấy bộ nào hơn bộ váy vừa rồi Hồng Lão đưa cho muội.

- Hi, tạ ý tốt của huynh, váy ở nhà ta có nhiều lắm. Lần nào đến chơi Hồng Lão cũng tặng ta vài bộ, nên giờ ta sắp không có chỗ cất rồi.

- Quả thực là tay nghề Hồng lão khá tốt.

- Đa ta đại ca, chỗ này cũng là của đệ hết hả. "Hắn thay xong đồ, hớn hở lại nhận thêm hai bộ nữa làm hắn cười không ngậm được mồm lại, không ngờ cảm giác đi mua đồ mới lại vui thú như này, trước đây là hắn chưa có cảm giác này bao giờ a".

- Ngươi xem, mất mặt ta quá rồi đấy.

- Haha, không mất mặt không mất mặt.

Cả ba người vui vẻ kéo nhau rời khỏi cửa hàng, hắn để lại số phòng ở Vạn Hoa Các cho lão nên khi nào xong lão sẽ cho người đưa tới khỏi cần quay lại lấy.

- Giờ đi đâu đây?

- Đấu Trường.

- Đấu Trường.

Kim Phượng cùng Lập Địa đều đồng thanh kêu lên, rõ ràng cả hai người đều rất tò mò về thực lực của tiểu Minh.

- Đi thôi.

Đấu Trường đó là nơi rất đặc biệt, hết các thành đều có, đây là hệ thống của ban quản lý mỗi thành xây dựng lên và trực tiếp quản lý. Đấu Trường là nơi duy nhất được phép tranh đấu trong thành, nơi đây có các hệ thống đặc biệt dành cho những người tới kiếm tiền cũng như thử sức mài dũa kinh nghiệm chiến đấu của mình. Ba người đi dọc theo con đường lớn nhất tới một quảng trường rộng rãi, ở giữa xây lên một đấu trường hình bầu dục to lớn vô cùng, tiếng hò hét còn vang ra cả bên ngoài. Đi vào trong là một sảnh khá rộng, đoàn người trò chuyện kết bạn với nhau rồi liên tục đi qua ba cánh cửa ánh sáng ở giữa sảnh.

- Minh huynh chúng ta đăng ký Đài Danh Vọng đi.

- Đài Danh Vọng là thứ gì?

- Đấu Trường có ba khu, bước vào ba cánh cửa kia sẽ tới ba khu với nhau, Khu thứ nhất gọi là Đấu Thú Đài nơi đấu sĩ sẽ khiêu chiến với yêu thú các loại cấp bậc để nhận tiền thưởng cũng như các bảo vật có giá trị. Khu thứ hai là Sinh Tử Đài, hầu như những người đăng ký lên đây đều là có tư thù ân oán, khiêu chiến nhau đề giải quyết ân oán một cách công bằng nhất. Khu thứ ba chính là Danh Vọng Đài, nơi đây có mười vị thủ tọa cao thủ của Đấu Trường, Các đấu sĩ sẽ đăng ký thi đấu với nhau tối đa là 50 người một lượt, những đấu sĩ này sẽ được đưa vào một chiến đài rộng lớn nơi có đặt mười thiết trụ, mười người cuối cùng còn đứng vững trên thiết trụ sẽ lọt tiếp vào vòng thi đấu tiếp theo, bọn họ sẽ được chia cặp ngẫu nhiên người thắng sẽ đấu tiếp tìm ra người thắng cuối cùng. Kẻ thắng cuộc đó sẽ có tư cách khiêu chiến với mười vị thủ tọa để dành phần thưởng cũng như Danh vọng.

- Ồ vậy chúng ta đi thôi.

Cả ba người bước vào cánh cửa liền lập tức đi ra đầu bên kia của cánh cửa, tiếng cổ vũ lúc này nghe ngày một to hơn có lẽ có trận pháp cách âm chứ không chắc chắn còn ồn ào hơn nữa.

- Minh huynh muốn thượng đài thì phải đăng ký tư cách đấu sĩ trước đã.

- Có điều kiện gì đặc biệt không?

- Chỉ cần tới Niên Cốt Quang kia kiểm tra độ tuổi, chỉ cần dưới ngàn tuổi là có thể lấy được tư cách đấu sĩ.

- Không kể tu vi sao?

- Cái này không cần thiết, vì hầu hết đều ngầm biết là phải kẻ từ Kim Đan trở lên mới nên tham dự. Vì tu vi dưới Kim Đan thì có đăng ký cũng chỉ bỏ mạng oan uổng thôi.

- Có thể giết người ở trên Đài sao?

- Về quy tắc là không được ra tay sát hại đấu sĩ nhưng một đòn mà không chịu được bỏ mạng thì cũng không thể trách ai được. Kể cả Kim Đan lên đài cũng phải dè chừng, muốn an toàn thì có thể qua Đấu Thú Đài có thể lựa chọn yêu thú vừa sức mà khiêu chiến.

- Niên Cốt Quang kia là thứ gì?

- Nó là một loại trận pháp khuếch đại công dụng của Niên Cốt thạch, khi chiếu qua cơ thể nó có thể xác định độ tuổi tương đối của tu sĩ. Với các màu tương ứng với các độ tuổi màu xanh là từ ba trăm tuổi trở xuống tùy độ đậm nhạt mà có thể phán đoán khoảng niên tuổi, còn màu vàng là từ 300 tuổi đến 600 tuổi, màu đỏ là từ 600 tuổi đến 1000, còn trên nghìn năm tuổi thì nó sẽ là màu tím.

- Thần kỳ vậy?

"Tại sao con người lại già đi và chết? Tại sao các sinh vật sống đều có tuổi thọ? Trong khi con người đều như vậy, ăn uống ngủ nghỉ, các tế bào cũ chết đi, các tế bào mới sinh ra, tại sao nó lại không hoạt động mãi mãi, mà đến một lúc nào đó, các tế bào mới dần dần chậm sinh ra hơn, và chúng bắt đầu yếu đi, trong khi chúng ta vẫn hít thở vẫn ăn uống sinh hoạt như vậy? Bởi vì là do "quy tắc" tạo ra một loại vật chất đối lập với sinh mệnh, đúng vậy nó là một dạng vật chất được gọi là "Tử". Nó có khắp ở trong không gian trong thời gian nó sẽ bám vào bất kỳ thứ gì có khí tức của "Sinh", nó tích tụ dần ăn mòn dần đồng hóa dần "Sinh" cho đến khi sinh vật đó hoàn toàn mất đi sinh mệnh nó sẽ trở về với không gian và thời gian để tiếp tục nhiệm vụ. Tu sĩ có thể sống lâu hơn người thường đó là vì họ có thể thông qua tu luyện mà tăng lượng "Sinh" trong người và nhờ tu vi có thể chống cự lại "Tử" mạnh hơn người thường, do đó tu sĩ sẽ có tuổi thọ vượt trội hơn phàm nhân. Niên Cốt Quang này khi chiếu qua vật chất "Tử" có trong cơ thể sinh vật mà bị đổi màu sắc, sống càng lâu tất nhiên sẽ có lượng vật chất "Tử" nhiều hơn màu sắc cũng khác nhau. Do đó có thể dựa vào để ước lượng tuổi của tu sĩ một cách khá chuẩn xác". Lục Ngọc liền hiện lên giải thích cho hắn hiểu.

Bạn đang đọc Hoàn Mỹ Tu Luyện sáng tác bởi cookcuuk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cookcuuk
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.