Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đặt Cược

Tiểu thuyết gốc · 1991 chữ

Lúc này tên tiểu tử Lập Địa kia đang ngây ngô thẫn thờ như kẻ mất hồn vậy, tổng tài sản hắn có bây giờ là hơn 10 triệu NL, hai thẻ Ngân Nguyên.

- Đại ca việc này chớ để cha ta biết đấy nhé, không là ta sẽ bị tịch thu hết cho mà coi.

- Ngươi yên tâm, nếu hắn biết cứ nói đó là ta cho ngươi, đảm bảo hắn sẽ không giám lấy của ngươi dù là một nguyên, mà bữu môi lên ai cho ngươi bỏ xuống.

- Đây đây đại ca, như này được chưa, thế này được chưa, haha.

Lập Địa vui sướng nhảy nhót quanh hắn bữu môi, khiến hắn phải đạp cho Lập Địa một phát thì tên đó mới đỡ phấn khích lại. Nhìn bộ dạng vừa bữu môi vừa xoa xoa hai cái thẻ Nguyên Linh thỉnh thoảng lại cười lên một cái của hắn mà không khỏi khiến cho người ta phải bật cười.

- Vị công tử này có hay chăng lên tầng ba coi xem một chút không?

- Ta còn định thăm quan chút tầng hai xem như nào. Nhưng là Kim Phượng cô nương đã hỏi thì chúng ta lên tầng ba trước vậy.

- Ồ là lần đầu công tử đến đây sao?

- Đúng vậy. Cũng là lần đầu ta được gặp Kim Phượng cô nương.

- Công tử thật khéo nói, chúng ta cùng là đồng đạo trên con đường dài tu luyện ắt sau này còn gặp nhau nhiều, nếu công tử không chê xin cứ gọi ta là Phượng nhi là được rồi.

- Vậy nàng cứ gọi ta một tiếng Minh huynh là được rồi.

- Hân hạnh được kết dao bằng hữu với Minh huynh.

- Còn ta nữa, ta là Lập Địa cũng rất hân hạnh được làm quen với Phượng tiểu thư.

- Vị Địa huynh này ta cũng đã có nghe nói, là ái tử của Hình Thiên tiền bối, Phượng nhi cũng rất hân hạnh.

- Tu giả cường lực vi tôn, các ngươi dựa đâu mà đòi xưng huynh với tiểu Phượng? Hừ nói cho các ngươi biết nàng ta xuất thân là Đại tiểu thư gia tộc họ Kim, còn là đệ tử thiên tài của Thiên La Tiên môn mới chưa đầy ba trăm năm đã tiến vào Kim Đan hậu kỳ, thân mang hai loại linh căn. Còn ngươi nhìn còn trẻ mà lại ăn nói ngông cuồng đến xem tu vi ngươi đến đâu?

Thạch lão đã khó chịu từ trước với tiểu Minh từ lúc trước, cách ăn nói ngạo mạn thiếu lễ độ với hắn. Từ trước đến nay có kẻ trẻ tuổi nào gặp hắn mà không một câu tiền bối hai câu lão tiền bối, vậy là tên thiếu niên này cứ gọi hắn là Thạch Lão lại còn cái thái độ như bằng vai vế với hắn vậy.

Lập Địa cũng có chút xấu hổ, hắn thì mới Kim Đan Trung kỳ mà đấy còn là vô số đan dược bồi đắp vào. "Không biết tu vi của Đại ca như nào?"

- Ta nói Thạch Lão này, bọn trẻ tuổi chúng ta xã giao làm quen với nhau lão ở lớp trên rồi còn xen vào làm gì? Dù gì lão cũng là chủ một quán lớn như này nên rộng lượng một chút a.

Sau khi câu đó của tiểu Minh vừa dứt thì Lập Địa đầu cũng ứa mồ hôi hột, còn vị tiểu thư kia cũng tròn mắt nhìn hắn.

- Tốt, hảo tiểu tử, đủ ngông cuồng, cùng đi lên tầng ba nào, để ta cho ngươi được mở rộng tầm mắt.

- Được đi thôi.

Điệp nhi cũng cáo từ vì nàng còn phải ở lại tầng này tiếp đón khách nhân. Cả đoàn người sau khi đi vào một vòng tròn liền được đưa thẳng lên tầng ba của của nhà hàng. Tại đây cả nhóm người được đưa vào một gian phòng khá rộng lớn, nó có cả một hành lang dài bằng kính nhìn ra bên ngoài phố. Trên kia là một khán đài nhỏ bên dưới là những bàn tròn bằng cẩm thạch trang trí ở đây vô vùng xa hoa và lộng lẫy. Mấy bàn cũng đã kín người ngồi chỉ còn mấy bàm đầu là vắng người chưa ai ngồi mà thôi. Còn một nửa bên kia là những khay kệ bày Bảo Thạch to nhỏ khác nhau nhưng chúng lại đều có một điểm chung đó là chúng đều bằng giá tiền 5 triệu NL một viên. Mà ở đây có cũng phải đến hơn trăm viên có thừa, thế này đúng là không chỉ Lão Tổ như hắn nghèo mà cả tông môn của hắn cũng nghèo rách ra.

- Thế này thì cũng quá đắt đi, ta thấy bảo vật giá trị cao nhất cùng lắm cũng dưới 10 triệu NL còn lại trung bình các bải vật có linh tính thì đều tầm 4 triệu NL, có thần thông phụ trợ tốt thì 6 triệu NL đổ về còn chưa tính vẫn chủ yếu là những bảo vật chưa khai linh thì cũng chỉ 1 đến 2 triệu NL, bán như này thì người mua chắc chắn lỗ rồi còn ai mua nữa?

- Minh huynh có điều không biết rồi, những người tới đây tầm bảo chỉ là phụ, chủ yếu họ đến đây để Đấu Thạch kiếm lời mua vui mới là chính. Đấu Thạch có hai thể thức chính đó là song đấu và đấu nhóm. Song đấu là do hai người tự quyết đấu với nhau người ngoài chỉ được phép cược theo. Còn đấu nhóm sẽ là tối đa năm người đấu và chủ cửa hàng cũng sẽ có quyền tham gia đấu. Tất cả Bảo thạch đem đấu đều phải được mua ở đây. Sau khi mua Bảo thạch xong người mua sẽ cầm bảo thạch tới chỗ kia để đăng kí đấu, đăng ký xong bảo thạch sẽ được để công khai chỗ kia, tất cả mọi người đều có thể tới xem xét, khi đủ người các Đấu thủ sẽ có 5 phút quyết định đấu hay rút. Đủ người sẽ đấu hoặc hết thời gian thêm người sẽ đấu, thời gian thêm người đấu nhóm thường là 60 phút còn song đấu là 30 phút. Huynh xem bên song đấu có người lên đấu rồi kìa, chúng ta qua đó xem trước đi.

Cả ba người cùng qua phía khán đài kia xem, dãy bàn sau đã đủ người ngồi rồi, chỉ còn trống dãy bàn giữa và sau mà thôi. Các dãy bàn ngồi ở đây xa gần đều có ý nghĩa của nó, trên mỗi chỗ ngồi ở các bàn sẽ có một cái khe nhỏ để đút thẻ Nguyên Linh vào và có hai nút ấn một một đỏ một xanh đại diện cho hai Đấu thủ, người cược ngoài sẽ ấn nút đó để thêm giá cược cho người họ đặt cược, dãy đầu tiên một ấn có giá trị tới một triệu NL, nó giảm dần xuống các hàng bàn sau.

Tiểu Minh cũng định ngồi xuống cược thì liền bị Kim Phượng cản lại.

- Minh huynh vừa rồi chúng ta chưa xem xét Bảo thạch của hai người kia e rằng giờ hơi khó cược.

- Thì cứ ngồi đây trước đã.

- Không được muốn ngồi thì phải mở thẻ đút vào khe cược thì mới được ngồi, nó sẽ tự động rút số tiền cược tối thiểu ra huynh bắt buộc phải cược mới được ngồi.

- Ồ ra là vậy? Huynh cũng là đến đây vui chơi thôi cứ ngồi cược chút cho vui vậy.

Hắn giờ mới biết hắn nghèo thế nào, giờ mà để Kim Phượng biết thì nhục lắm a, cho nên hắn phải tranh thủ kiếm lời, hắn hỏi Lục Ngọc rồi, hai kẻ kia một viên chứa bảo vật có linh tính cao hơn nên giá trị của nó sẽ cao hơn. Đã nắm chắc phần thắng ngại gì không chơi.

- Đệ cũng chơi, huynh định đặt cho ai?

- Tên kí hiệu màu xanh kia.

- Vậy tiểu muội cũng tham gia góp vui với các huynh, ta cũng theo hai huynh cược xanh.

Cả ba người cười ha hả, rồi đều ngồi xuống đặt cược, có cấm chế che phần cược của mỗi người lại nên không ai biết của ai cược bao nhiêu cược cho ai.

- Sao huynh lại chắc chắn người kia thắng cuộc?

- Hì hì thì ta là hên xui thôi. Muội cược bao nhiêu?

- Cũng không nhiều lắm chỉ 10 triệu NL thôi.

- Hả, cũng may đệ cược có một triệu.

- Ngươi cược có vậy thôi à, đưa ta mượn số còn lại được không?

Hắn liền quay sang nói nhỏ với Lập Địa vay nốt số còn lại để tất tay. Xem người ta Kim Đan đệ tử mà cược 10 triệu NL nó nhẹ nhàng như nào, để nàng biết hắn có 8 triệu cả nhà cả cửa để cược thì xấu hổ không biết chui đâu nữa. Cũng may Lập Địa cũng không hỏi nhiều liền đưa cho hắn. Khách nhân cũng tới dần ngồi xuống bàn cược, cả dãy bàn cũng đã gần kín chỗ. Số tiền cược của hai bên khách cược ngoài được hiển thị rõ ràng bên trên khán đài tổng số tiền cược lần một lên tới gần năm trăm triệu, bên đỏ rõ ràng là nhỉnh hơn số tiền cược cũng là 64 phần trăm ủng hộ.

- Đại ca, xem bên kia được ủng hộ cao hơn kìa?

- Huynh có điều chưa biết, bên đỏ cũng là một tay đấu thạch có tiếng, hắn đã thắng cũng không ít trận. Còn vị kia rõ ràng là danh tiếng không bằng hắn rồi, cho nên có một số người sẽ lựa chọn tin hắn.

- Cược vui thôi mà cần gì phải để ý nhiều như vậy, biết đâu chúng ta thắng lại được càng nhiều tiền hơn chứ sao.

- 1 Triệu NL của ta đấy sư huynh.

- Ngươi thật mất phong độ, xem Phượng muội người ta đặt 10 triệu cũng có nhíu mày lấy một cái.

- Minh huynh hiểu lầm rồi, tiền này là ta cầm của gia tộc, nếu mất thì ta cũng chịu chút khiển trách, chứ ta đâu có nhiều tiền đến vậy.

Kim Phượng cùng cười cười lên tiếng.

- Huynh xem bon họ đang làm gì kia?

- Xem ra là họ cũng đang đánh cược với nhau.

- Đúng vậy, những đấu thủ sẽ mang Bảo thạch lên đấu, ngoài ra còn dùng NL để đấu thêm vào mỗi lượt, song đấu tối thiểu phải có đủ 50 triệu NL mới được lên đấu, và muốn cao hơn thì tùy người thách đấu lúc đầu.

.

- Kim Khánh lần đấu trước ngươi ép tiểu đệ của ta phải thảm bại ra về lần này ta phải đòi cả gốc lẫn lãi.

- Ngao Tôn, bớt nói nhảm đi lần trước đệ đệ ngươi tới biếu ta tiền thì lần này ngươi cũng không khác được đâu, họ Ngao các ngươi sao có thể so sánh được với gia tộc chúng ta.

- Hừ lần trước không phải là chỉ dựa vào tiểu muội ngươi mà thủ thắng ư, đừng tưởng ta không biết.

- Được, đừng có giữa trận mà rụt cổ bỏ chạy, bắt đầu đi, ta đặt tối đa lần đầu 10 triệu NL.

- Ta theo.

.

- Thời gian cược lần một kết thúc, mời mọi người dừng thêm cược. Sau đây sẽ là nhát cắt đầu tiên của hai viên Bảo thạch.

Một vị thiếu nữ xinh đẹp liền giới thiệu nói, sau khi nói xong thì cả hai viên Bảo thạch lần lượt có những nhát cắt đầu tiên, cả hai viên về kích cỡ coi như là tương đồng nhau màu sắc cũng không có gì khác biệt nhiều.

Bạn đang đọc Hoàn Mỹ Tu Luyện sáng tác bởi cookcuuk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cookcuuk
Thời gian
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.