Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bỗng nhiên cảm thấy mình thật trâu bò

Phiên bản Dịch · 923 chữ

"Ai, đúng vậy.", Tiểu Lệ cũng mang vẻ mặt trái tim đau khổ phụ họa: "Tôi thật muốn biết thiếu gia ác ma rốt cuộc là ai, sáng sớm đón bạn gái đi làm, thật sự quá tri kỷ!"

Nguyễn Lương nghe thấy bọn họ nói thiếu gia ác ma đón bạn gái đi làm, trong lòng lộp bộp mấy tiếng, vội vàng lấy điện thoại ra xem weibo, nhấn vào bài viết mới nhất của lão quản gia.

"Thiếu gia còn chưa ăn sáng đã vội vã muốn tới đón bạn gái đi làm, người có tình yêu thật tốt nha!"

Phía dưới là ảnh chụp thiếu gia ác ma đang nghiêng người sửa sang tây trang, mặt vẫn được che lại.

Nguyễn Lương phóng to ảnh chụp ra, trừng mắt nhìn chằm chằm vào chiếc khuy trên tay áo.

Chính xác rồi!

Thiếu gia ác ma chính là Hoắc Trạch!

Hôm nay tây trang Hoắc Trạch mặc, còn cả khuy trên tay áo giống y hệt trên ảnh chụp, cho dù thiếu gia ác ma và Hoắc Trạch cùng mặc một kiểu tây trạng nhưng cũng không thể tối hôm qua cùng ăn trứng gà đỏ mà. Hơn nữa sáng nay Hoắc Trạch cũng tới đón cô đi làm, dù trùng hợp thì cũng không thể trùng hợp đến vậy chứ!

Hoài nghi trong lòng được chứng thực, nhưng Nguyễn Lương không thể nào vui vẻ nổi, ngược lại cô thấy rối rắm hơn.

Thiếu gia ác ma sao lại là Hoắc Trạch?!

Anh ta vừa phá thân thật hả?!

Cái này, cái này quá mức vi diệu!

Vì sao cô trọng sinh quay lại, mọi chuyện xung quanh chưa hề thay đổi nhưng sao Hoắc Trạch lại thay đổi nhiều đến vậy chứ!

Nguyễn Lương thầm nghĩ, cảm thấy nhất định là do lão quản gia tạo thiết lập cho thiếu gia ác ma như vậy, biến hình tượng của Hoắc Trạch thành một mĩ nam tình cảm biết săn sóc.

Kỳ thật căn bản không có chuyện đó!

Nguyễn Lương cảm thấy mình đã biết được chân tướng thực sự!

"Lần này thật sự quá kinh động, một người thần bí, một kẻ hạnh phúc, thật sự quá muốn biết bọn họ là ai, hi vọng nhóm cẩu tử cố gắng mau chóng điều tra qua!", Tiểu Lệ không chú ý tới thần sắc Nguyễn Lương hơi khác thường, vẫn đang hưng phấn nói.

"Tôi càng hy vọng nhìn thấy mặt của thiếu gia ác ma hơn, nhất định là vô cùng đẹp trai...", cô nàng Tiểu Vũ ôm tim, mê trai nói.

"...", Nguyễn Lương ở bên cạnh, các người bị lừa hết rồi.

Thiếu gia ác ma đúng là đẹp trai nhưng không hề dịu dàng, sự thật là một tên vừa nhìn thấy cô là thích vừa nói chuyện vừa động thủ!

Có điều, làm cô gái thần bí lại hạnh phúc, lại biết thân phận thực sự của thiếu gia ác ma Nguyễn Lương bỗng nhiên cảm thấy mình thật trâu bò!

Bậy bậy bậy, có quan hệ với Hoắc Trạch thì trâu bò gì chứ, có hay ho gì đâu.

Một khi bại lộ, hậu quả... Cả người Nguyễn Lương phát lạnh, nhất định không thể để đại chúng biết!

-

Nguyễn Lương ôm cà phê, thấp thỏm rời khỏi phòng lấy nước, đầu óc toàn là trước mắt làm thế nào để giấu kín quan hệ của cô và Hoắc Trạch, quan trọng hơi là không thể để người ta biết cô chính là người phụ nữ tối hôm qua!

Cứ đi chẳng để ý thế nào cô lại không về chỗ ngồi của mình mà lại đi tới văn phòng của bộ trưởng, nghe thấy bên trong nhắc đến tên mình không thể không dừng chân.

Nguyễn Lương có một đôi tai tốt, thính lực rất khá nên chẳng sợ tiếng trong văn phòng không lớn cô vẫn có thể nghe rõ ràng.

Là giọng của tiện nhân Lý Tình Mỹ.

"Bộ trưởng, hôm nay Nguyễn Lương không thể đi làm, phỏng vấn Hoắc tam gia có thể giao cho tôi không? Về vấn đề chuẩn bị tôi đã sớm làm tốt, bộ trưởng cứ yên tâm, tôi nhất định có thể làm tốt!"

Nguyễn Lương nghe đến nghiến răng nghiến lợi. Tiện nhân này, đúng là chưa đánh đã khai, còn chưa xác nhận đã nói cô không thể đi làm, trực tiếp đến xin phỏng vấn Hoắc Trạch!

Cho nên những gì tốt hôm qua cô đoán hoàn toàn đúng!

Lý Tình Mỹ bỏ thuốc muốn hại cô, ngoài ghen tị còn bởi vì Hoắc Trạch!

Nguyễn Lương hít sâu một hơi, đặt cà phê lên cửa sổ, đi tới cửa, gõ cửa phòng bộ trưởng, cười tươi tắn chào hỏi: "Hi, bộ trưởng, chào buổi sáng nha! A, Tình Mỹ cũng ở đây à!"

Bộ trưởng Trác Văn Lương không ngờ lại nhìn thấy Nguyễn Lương, quay đầu nhìn Lý Tình Mỹ, nhíu mày nói: "Vừa rồi sao cô nói Nguyễn Lương không tới?"

"Bộ trưởng, xin lỗi, có thể là do người kia lầm."

Lý Tình Mỹ nhìn thấy Nguyễn Lương, trong lòng kinh hoảng như gặp quỷ, mặt trắng bệch nhưng cô ta chỉ bối rối trong chốc lát rồi lại như thường ngày, cười ôn hòa vô hại giải thích các kiểu cùng vung nồi lung tung: "... Lương Lương, cậu, chào cậu, tôi, vừa rồi tôi nghe có người nói cậu xin nghỉ, xin lỗi nha."

Bạn đang đọc Hoắc Thiếu, Lão Bà Ngài Lại Chạy (Dịch) của Nguyệt Thổ Nguyệt Thổ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaDanTr
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.