Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu gia ác ma chính là Hoắc Trạch?

Phiên bản Dịch · 523 chữ

"...", Nguyễn Lương, cô cảm nhận được ánh mắt của người xung quanh, hình như gặp mặt ở quán ăn này đúng là quá gây chú ý.

"Tam gia, anh ăn sáng chưa? Tôi gọi hai phần, không biết khẩu vị của anh nên chọn cả kiểu Trung và kiểu Tây, anh nếm thử xíu mại này..."

Mặc dù nội tâm Nguyễn Lương đang tự phỉ báng mình nhưng vẫn cười tươi tắn với anh như một cô vợ nhỏ đang cẩn thận quan tâm chồng mình, gắp xíu mại đặt vào đĩa của anh.

Hoắc Trạch nhìm chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cuối cùng ánh mắt rơi trên miệng nhỏ kiều diễm, dừng lại hai ba giây mới rời đi, lấy đũa gắp xíu mại lên cắn một miếng.

"Được không?", Nguyễn Lương chờ đợi hỏi, đôi mắt to óng nước nhìn anh như sợ anh sẽ không hài lòng.

"Được.", Hoắc Trạch đáp một tiếng, khóe miệng hơi nhếch lên, bởi vì được cô để ý nên tâm trạng rất tốt.

Nguyễn Lương cũng ăn phần bữa sáng của mình nhưng vì không quá tự nhiên nên cô cũng chẳng có khẩu vị, ăn một chút đã muốn thôi còn Hoắc Trạch thì lại tương đối nhiều, đồ ăn trên bàn anh ăn hơn phân nửa.

Nguyễn Lương nhìn anh, thầm nghĩ hình như anh ta không hề kén ăn. Tử tế suy nghĩ lại kiếp trước mới thấy anh cũng chưa từng bắt bẻ về chuyện ăn uống, từ điểm này có thể thấy anh không quá giống một đại thiếu ăn chơi sống an nhàn sung sướng.

Nguyễn Lương nhìn Hoắc Trạch, luôn cảm thấy trên người anh có một loại cảm giác không hài hòa nhưng cụ thể là gì thì cô lại không nói ra được.

Thật kỳ quái.

Kiếp trước Nguyễn Lương chưa bao giờ có ý nghĩ này, là do cô trọng sinh nên có gì đó thay đổi sao hay kiếp trước do cô quá ngu ngốc nên không phát hiện ra.

-

Hai người ăn xong bữa sáng, trở lại xe, Nguyễn Lương đang định thắt dây an toàn Hoắc Trạch đã nghiêng người, tri kỷ thắt dây an toàn cho cô.

"Ấy, tam gia, sao đầu ngón tay anh lại đỏ vậy?", ánh mắt Nguyễn Lương rơi trên đầu ngón tay hồng hồng của Hoắc Trạch, tò mò hỏi.

"Bóc trứng gà đỏ, rửa không trôi.", Hoắc Trạch nhìn ngón tay mình.

"... Hả?!", Nguyễn Lương hơi lờ mờ.

Trứng gà đỏ? Sao nghe quen vậy?!

A, đúng rồi, thiếu gia ác ma tối hôm qua cũng ăn trứng gà đỏ!

Chẳng lẽ thiếu gia ác ma chính là Hoắc Trạch?

Không, không thể nào!

Hoắc Trạch bá đạo lại lạnh lùng cứng ngắc, tính tình biến thái không biết khống chế sao có thể là vị thiếu gia hơi lười nhác nhưng trong sinh hoạt đôi khi lộ ra sự tinh tế tỉ mỉ như lão quản gia viết được.

Cho nên, chắc chắn là không thể nào!

Ý nghĩ này của cô, thật sự là quá buồn cười.

Bạn đang đọc Hoắc Thiếu, Lão Bà Ngài Lại Chạy (Dịch) của Nguyệt Thổ Nguyệt Thổ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaDanTr
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.