Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không phải con ruột mà!

Phiên bản Dịch · 865 chữ

"Bố, con biết mà. Tính tình tam gia bá đạo, không phải là thứ con có thể không chế được, con sẽ không để bản thân hãm vào đâu. Chờ đến khi tam gia không còn cảm giác mới mẻ với con, con cũng sẽ không dây dưa với anh ta nữa."

Nguyễn Lương vỗ vỗ tay bố mình, an ủi ông.

Lời của bố Nguyễn Lương càng thêm chắc chắc kiếp trước mẹ nuôi và chị nói cô hại chết bố đều chỉ là vu oan, bọn họ cố ý dằn vặt cô mà cô cũng hết lần này tới lần khác ngu xuẩn tin tưởng!

Nếu có thể, Nguyễn Lương thật sự muốn bổ đầu mình ở kiếp trước ra xem bên trong có phải toàn nước không mà sao ngu đến mức bị nhiều người lôi ra đùa bỡn giày vò như vậy!

"Bố, bây giờ ngẫm lại con mới thấy cái xe kia hình như đặc biệt phóng tới chỗ của bố, không giống như người say rượu điều khiến. Có phải bố đắc tộ với ai trên phương diện làm ăn không?", Nguyễn Lương hỏi.

Sắc mặt Nguyễn Văn Hải trầm xuống, ông cũng cảm thấy chiếc xe kia có vấn đề, ông căn dặn Nguyễn Lương: "Đừng nói chuyện này cho người khác."

"Dạ.", Nguyễn Lương gật đầu.

-

Hai người về đến nhà đã đụng ngay mặt vợ Nguyễn Văn Hải là Triệu Phương Dung. Nhìn thấy hai bố con bọn họ về cùng nhau bà ta nhíu mày: "Sao hai người lại về cùng nhau?"

"Bố, con một rồi, muốn về phòng nghỉ ngơi, ngủ ngon.", Nguyễn Lương không thèm nhìn Triệu Phương Dung, nói với Nguyễn Văn Hải mấy tiếng rồi lên lầu.

Quan hệ giữa cô và Triệu Phương Dung luôn không tốt vì Triệu Phương Dung không chào đón cô, thái độ với cô cực tệ. Khi còn bé Nguyễn Lương từng vì chuyện này mà rất buồn, luôn muốn hỏi vì sao mẹ và chịu không yêu con.

Bây giờ cô đã hiểu, không phải con ruột mà!

Không phải con ruột nên bình thường nếu không đối xử lạnh lùng thì là trách nặng mắng nhẹ. Sau khi bố qua đời, lại càng thêm muốn ép lấy chút giá trị cuối cùng của cô, muốn bán cô cho một lão già.

Càng khiến cho Nguyễn Lương không thể tha thứ nổi là sau khi bố vừa qua đời chưa được một tháng Triệu Phương Dung đã qua lại với bạn của bố là Khang Huân, sau đó chưa đến hai tháng công ty bố vất vả cực nhọc lập nên đã đổi thành họ Khang và họ Triệu.

Sau này Nguyễn Lương tra xét mới biết được Triệu Phương Dung đã sớm cấu kết với Khang Huân, bà ta đã sớm vượt giới hạn hôn nhân, đội nón xanh cho bố. Nguyễn Lương vô cùng hận bà ta, nhất quyết không thể tha cho bà ta.

Thậm chí bây giờ cô còn thấy hoài nghi chị gái Nguyễn Tư Tư có phải con ruột của bố không nữa, nhất định phải tranh thủ lúc nào đó đi làm giám định.

Có điều, đêm này cô đã mệt đến mức không buồn vạch mặt hay làm bất cứ thứ gì với bà ta, chuyện đối phó với Triệu Phương Dung cô muốn tiến hành theo phương thức ít tổn hại với bố nhất, từ từ mưu tính, không vội.

-

Nguyễn Lương về phòng, trước tiên là sạc pin cho điện thoại rồi cởi áo khoác, lấy áo ngủ vọt vào phòng tắm tắm nước nóng, sau khi tắm xong cô mới cầm lấy hòm thuốc, thuần thục tự mình xử lý vết thương ở khuỷu tay.

Sau khi thu xếp ổn thỏa xong cô mới mở laptop trên bàn ra, vào website xem tin tức nóng nhất hiện tại, đây là thói quen cơ bản phải có của một phóng viên.

Quay lại thời gian mấy năm trước, giờ Nguyễn Lương nhìn tin tức trên web chỉ cảm thấy vừa xa lạ vừa quen thuộc, ký ức kiếp trước kiếp này hỗn tạp với nhau khiến cô lẫn lộn.

Đọc lại mười tin tức đang hot cuối cùng Nguyễn Lương cuối cùng cũng chỉnh đốn được ký ức của mình, không còn lẫn lộn nữa.

Cô di chuyển con chuột, mở lại tin tức đang hot nhất, dự định đọc kỹ lại.

Sở dĩ tin tức này hot nhất vì nội dung nó đưa tin là về tướng quân trẻ tuổi nhất thần bí nhất của Hoa quốc, Diệp Nam Kiêu.

Trên đó có viết Diệp tướng quan đã gần ba tháng không có thêm chiến tính quân sự nào bởi vậy bọn họ suy đoán có thể do anh ta gặp phải vấn đề sức khỏe nên không nhận nhiệm vụ được.

Đọc phần tin tức này, mi tâm[1] Nguyễn Lương nhíu chặt, lo lắng nghĩ, Diệp tướng quân bị thương sao?

[1] Mi tâm [眉心]: là vùng giữa hai đầu lông mày.

Ài, thường xuyên chấp hành nhiệm vụ quân sự nguy hiểm sao có thể tránh khỏi việc bị thương chứ!

Bạn đang đọc Hoắc Thiếu, Lão Bà Ngài Lại Chạy (Dịch) của Nguyệt Thổ Nguyệt Thổ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaDanTr
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.