Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi Tốt Nghiệp

3844 chữ

Người đăng: kaiten

Mấy ngày sau đó, trong làng lưu truyền tin tức tộc Uchiha bị diệt. Cao tầng thông báo, thủ phạm làm điều này chính là Uchiha Itachi, hiện tại đã phản bội bỏ trốn, trở thành nukenin cấp S.

Một tuần sau khi nghe được tin này, Naruto không trông thấy Sasuke tới lớp. Thầy Iruka cũng không nhắc gì về chuyện đó, vẫn lên lớp giảng bài như thường.

Naruto nhớ tới lời Itachi nhờ vả trước khi đi. Hắn nghĩ, hiện tại Sasuke có lẽ đang ở trong bệnh viện. Bị trúng Nguyệt Đọc không biết một tuần có đủ khôi phục không? Naruto cũng không rõ lắm. Sau khi tan học, Naruto quyết định tới bệnh viện nhìn thử một chút.

Naruto tới bệnh viện, hỏi thăm hộ sĩ, được người đó chỉ cho phòng của Sasuke. Hộ sĩ còn cho Naruto biết, Sasuke cũng vừa mới tỉnh lại.

Naruto đẩy cửa phòng bệnh ra, liền nhìn thấy Sasuke ngồi trên giường bệnh trắng toát, khuôn mặt cũng trắng bệch không kém. Con mắt Sasuke vô thần nhìn về phía trước, không biết tâm hồn đang bay đi chỗ nào.

- Sasuke...

Naruto gọi rất khẽ. Nhìn thấy Sasuke như vậy, Naruto rất sợ bởi vì mình lớn tiếng sẽ làm cho Sasuke bị kích thích gì đó. Sasuke nghe thấy có người gọi mình, liền quay đầu ra nhìn. Ánh mắt vô thần cũng đã có tiêu cự. Khi trông thấy người tới là Naruto, khuôn mặt tròn tròn mập mập của Sasuke trở nên dữ tợn. Cậu ta gào thét:

- Mày tới đây làm gì? Muốn tới xem tao thê thảm thế nào sao? Muốn thấy tao... thê thảm... thế nào sao?

Càng nói về sau, giọng nói của cậu ta càng nghẹn ngào, hai tay ôm chặt đầu, cả người run rẩy. Có lẽ ký ức đầy máu của ngày hôm đó lại xuất hiện.

Naruto nghẹn lời, không biết phải nói gì để khuyên Sasuke.

“Hãy quên đi chuyện buồn và tiếp tục sống?” Buồn cười, đâu phải nói quên là quên ngay được. Nhiều chuyện xảy ra sẽ như dòi bọ bám trong xương, cho dù con người muốn quên cũng không thể nào quên được.

- Chuyện về gia tộc cậu, tôi đã nghe nói. Tiền bối Itachi...

Naruto chưa kịp nói hết đã bị tiếng gào điên cuồng của Sasuke ngắt đứt:

- Đừng có nhắc tới người đó trước mặt tao! Sẽ có một ngày tao sẽ tự tay giết kẻ đó, ha ha ha, giết chết thằng đó! Mày dám ngăn cản, tao cũng giết cả mày...

Nói xong, Sasuke còn bật cười cuồng dại. Naruto trông bộ dáng mất lý trí của Sasuke, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo.

Tiền bối Itachi, anh hy sinh mọi thứ như vậy liệu có đúng không?

Naruto thở dài, xoay người đóng cửa lại, ra về. Hắn biết bây giờ có nói gì Sasuke cũng không nghe vào, cứ để mình cậu ta bình tĩnh lại là tốt nhất. Nhìn Sasuke như vậy, Naruto rất muốn nói cho cậu ta biết chân tướng mọi chuyện nhưng hắn biết mình không thể làm thế.

Itachi khổ tâm đóng kịch như vậy để làm gì? Chẳng phải để bảo vệ Sasuke và danh dự tộc Uchiha sao. Miễn là khi nào Sasuke chưa biết chân tướng, vẫn một mực thù hận Itachi thì khi ở làng Lá, cậu ta sẽ được an toàn. Làng Lá càng cảm thấy hổ thẹn với Itachi thì sẽ càng bảo vệ Sasuke, ít ra Đệ Tam sẽ làm như vậy.

Hơn nữa, thân phận tộc nhân Uchiha của Sasuke đã chú định cậu ta sau này phải cuốn vào vòng xoáy phân tranh giữa Madara và giới Ninja. Itachi muốn dùng thù hận để kích thích cậu ta mạnh mẽ hơn, có thể bảo vệ mạng mình trong tương lai. Nhiều người nói, tại sao phải dùng thù hận để kích thích, cứ để cậu ta biết chân tướng, dùng áp lực về kẻ địch trong tương lai cũng đủ khiến cậu ta mạnh lên từng bước cơ mà?

Nhưng nên nhớ là sức mạnh huyết kế mạnh mẽ nhất của tộc Uchiha chính là Mangekyou. Con mắt nguyền rủa này cần phải trải qua nỗi đau tận cùng, cần tự tay giết chết người thân của mình mới có thể mở ra.

Itachi thậm chí đã tính toán tất cả, để cho Sasuke giết mình, sau đó dùng con mắt của bản thân tới giúp Sasuke tránh thoát khỏi nguy cơ bị mù vĩnh viễn, đoạt được Mangekyou Vĩnh Hằng. Có lẽ ngoại trừ để giúp Sasuke ra, Itachi cũng phần nào mang tâm tình hổ thẹn, muốn chết đi để chuộc lại tội lỗi khi xưa của mình.

Mặc dù năm đó là do tộc Uchiha ép Itachi phải diệt họ nhưng sự lựa chọn đó vẫn khiến Itachi cảm thấy tội lỗi. Cho dù có là lý do gì đi nữa thì diệt phụ sát mẫu vẫn là tội lớn không thể tha thứ. Hắn đã cố gắng sống với tội lỗi đó, thậm chí làm bản thân mình bệnh tật đầy mình cũng như để giày vò, nhắc nhở bản thân mình là tội nhân.

Tám năm sống mệt sống mỏi, từ thuở thiếu niên mười ba tuổi cho tới thời thanh niên hai mươi mốt, con người ấy vẫn duy trì sinh mạng nhưng không phải vì bản thân mình mà là vì người khác.

Naruto đứng ngoài cửa bệnh viện thở dài, hắn không biết mình có nên cứu vị tiền bối đáng kính đó không. Bởi vì có lẽ chết mới là sự giải thoát tốt nhất cho người ấy.

...

Những ngày tháng sau đó của Naruto vẫn luôn chìm ngập trong tu luyện. Nhờ có những ghi chép Đệ Tứ để lại trong đầu, Naruto bắt đầu mầy mò luyện tập về biến hóa tự nhiên thuộc tính Phong cùng với những ứng dụng của nó.

Đệ Tứ nói, thuộc tính Phong của của hắn hoàn toàn xoay quanh một chữ “nhanh”. Hắn vận dụng Chakra thuộc tính Phong vào việc tăng cao tốc độ. Nhưng mỗi người mỗi khác, Đệ Tứ thích hợp đi theo con đường này chưa chắc Naruto cũng như thế. Naruto phải tự tìm cách đi của riêng mình.

Việc đầu tiên vẫn là quen thuộc với thuộc tính Phong đã, cho nên Naruto chọn mấy Phong độn đơn giản trong trí nhớ, bắt đầu luyện tập.

- Phong độn - Đại Đột Phá.

Một cơn gió lớn được thổi ra từ miệng Naruto. Lần đầu sử dụng, cơn gió rất yếu, chỉ khiến mặt nước hơi lay động một chút. Naruto gật đầu, đã hiểu được phần nào quy trình phóng xuất chiêu thức Phong độn này.

Nhẫn pháp - Đa Trọng Ảnh Phân Thân Thuật!

Vố số Naruto xuất hiện xung quanh. Chân thân Naruto nhìn những phân thân này gật đầu. Những phân thân hiểu ý đều tự động tìm một chỗ cạnh mặt hồ bắt đầu tu luyện.

- Phong độn - Đại Đột Phá.

- Phong độn - Đại Đột Phá.

- Phong độn - Đại Đột Phá.

...

Lại mấy năm nữa trôi qua, bây giờ Naruto đã mười một tuổi, tuy nhiên Naruto buồn rầu phát hiện hình như chiều cao của hắn phát triển chậm lại, hơn nữa cơ thể cũng khá gầy gò. Naruto nhìn mình trong gương, mái tóc dài màu vàng buộc thả phía sau lưng, khuôn mặt hơi gầy, cái cằm nhọn, không hề có vẻ phinh phính tròn trịa của một đứa trẻ.

Naruto thở dài, cũng không còn cách nào khác. Chỉ dựa vào số tiền trợ cấp Đệ Tam phát cho, với sức ăn như trâu như hổ của hắn là không đủ. Ấy là còn chưa kể đến mỗi ngày Naruto còn điên cuồng tu luyện, Chakra tiêu hao nhiều cũng cần phải bổ sung lượng thức ăn nhiều. Dinh dưỡng không đủ khiến cơ thể gầy gò, ngay cả chiều cao cũng không phát triển được như hồi còn bé nữa.

- Xem ra phải tạm gác những ngày tháng an nhàn lại rồi. Haiz, kiếp trước cũng thế, kiếp này cũng thế, vẫn phải đi kiếm ăn từ hồi còn bé thế này!

Vì thế ngày hôm đó, Naruto xuất hiện trong văn phòng Hokage. Đệ Tam sau khi nghe được yêu cầu của Naruto, hơi giật mình hỏi:

- Sao cháu lại muốn tốt nghiệp sớm?

Naruto lễ phép trả lời:

- Ông Đệ Tam, ông vẫn luôn chiếu cố cho cháu từ nhỏ, điều này cháu rất biết ơn!

Nói xong, Naruto cúi người thật sâu trước Đệ Tam, sau đó đứng thẳng dậy, tiếp tục nói:

- Nhưng làm người không thể lúc nào cũng nhờ vào sự giúp đỡ của người khác, cháu muốn tự làm kiếm sống. Hơn nữa...

Nói tới chỗ này, Naruto hơi xấu hổ gãi mũi.

- Hơn nữa sức ăn của cháu quá lớn, số tiền trợ cấp làng cho không đủ chi tiêu, cháu cần đi làm nhiệm vụ để kiếm thêm tiền. Hiện giờ cháu đang ở độ tuổi phát triển, cần ăn uống đầy đủ dinh dưỡng.

Đệ Tam rất bất ngờ khi nghe câu trả lời của Naruto, đồng thời trong lòng cũng rất hổ thẹn. Ông làm cái gì thế này, đã không thể cho con trai của Đệ Tứ có được cuộc sống bình thường thì chớ, còn khiến thằng bé không đủ ăn, lại còn phải tự đi ra ngoài kiếm sống. Đệ Tam đang định mở miệng khuyên Naruto tiếp tục ở lại trường học, ông sẽ tăng thêm tiền trợ cấp cho nó thì Naruto lại đột nhiên nói:

- Quan trọng hơn nữa... Ông Đệ Tam, ông cũng biết người dân trong làng rất ghét cháu. Cháu không biết vì sao họ lại thù hằn cháu như thế nhưng cháu muốn đi ra ngoài, muốn dùng sức mình giúp đỡ họ, muốn chứng minh cho họ thấy cháu không phải “quái vật”!

Khi nói những lời này, đôi mắt màu xanh của Naruto sáng ngời, rực rỡ niềm tin. Đệ Tam im lặng nuốt những lời định nói vừa rồi vào lòng. Ông hít một hơi khói từ chiếc tẩu, sau đó phả ra. Làn khói mơ hồ khiến Naruto không nhìn rõ vẻ mặt của ông lúc này. Một lát sau, Đệ Tam mới cười nói:

- Được rồi, ông sẽ cho cháu một cơ hội nhưng muốn tốt nghiệp cần phải thông qua cuộc thi, hơn nữa do cháu xin tốt nghiệp trước nên cuộc thi còn nghiêm khắc hơn cuộc thi bình thường rất nhiều.

Đệ Tam tiện tay lấy một tập hồ sơ trong ngăn kéo ra nhìn nhìn, sau đó ngẩng đầu nói với Naruto:

- Hiện tại không có đội nào thiếu người, nếu cháu có thể tốt nghiệp cũng chỉ có thể làm nhiệm vụ một mình thôi. Vì thế cháu chỉ được làm một số nhiệm vụ cấp D đơn giản ở trong làng và sẽ không có Jounin dẫn đội.

Tuy có hơi thất vọng nhưng Naruto vẫn cười nói:

- Vậy cũng được ạ! Cháu cũng định làm nhiệm vụ cấp D để tích lũy thêm kinh nghiệm, hơn nữa vậy cũng đủ tiền chi tiêu rồi!

Đệ Tam gật đầu, xua tay ý bảo Naruto lui xuống trước đi. Đợi Naruto ra khỏi phòng đóng cửa lại, Đệ Tam mới đứng dậy, đi tới một căn phòng gần đó.

Trong phòng này có bày một bộ bàn ghế, trên tường trưng bày ảnh của lịch đại Hokage. Đệ Tam ngồi ghế, ngẩng đầu nhìn bức ảnh của vị Hokage trẻ tuổi nhất trong đó - Hokage Đệ Tứ. Ông vui cười nói:

- Đệ Tứ à, con trai cậu trưởng thành rồi, hôm nay nó vừa mới tới chỗ ta xin được tốt nghiệp sớm. Nó còn nói nó sẽ chứng minh với người dân trong làng rằng nó không phải quái vật...

- Năm xưa khi cậu hy sinh mình vì làng đã nhờ ta chăm sóc nó nhưng ta lại không làm tròn được trách nhiệm... chắc cậu sẽ không trách ta chứ...

Trong căn phòng im ắng thỉnh thoảng vang lên nhưng tiếng nói tâm sự thủ thỉ, khi thì vui sướng, lúc lại buồn rầu.

Sáng sớm hôm sau, Naruto nai nịt đầy đủ, đi tới trường. Nhưng khác với mọi hôm, lần này hắn tới trường là để thi tốt nghiệp.

Thầy Iruka đã sớm chờ Naruto ở trong phòng, gặp Naruto tới, Iruka cũng không hỏi nhiều mà chỉ dẫn Naruto tới phòng thi, có lẽ Đệ Tam đã nói cho Iruka biết mọi chuyện rồi. Iruka dẫn Naruto tới một căn phòng, ở đây có hai Chuunin đang ngồi. Một người trong đó là thầy giáo trong trường, tuy Naruto không học ở lớp của ông thầy này nhưng cũng gặp mặt mấy lần.

Ông thầy giáo kia thấy Naruto và Iruka tới liền đứng dậy đánh tiếng chào hỏi với Iruka, sau đó quay ra nói với Naruto:

- Vậy ra nhóc là thằng bé thiên tài mà Iruka hay nhắc tới đó hả... Ha ha, trông cũng rất sáng sủa đấy chứ!

Người này lúc nói chuyện, khuôn mặt lúc nào cũng mang vẻ tươi cười, ánh mắt nhìn về phía Naruto cũng không có vẻ chán ghét như mọi người. Ngay lần gặp đầu, Naruto đã có thiện cảm với hắn ta. Naruto lễ phép cúi mình chào:

- Em tên là Uzumaki Naruto, chào thầy ạ!

Ông thầy kia gật đầu nói:

- Ừ, được rồi, hôm nay cậu thi tốt nghiệp, tôi là giám khảo phụ trách phần lý thuyết. Đây là bài thi, cậu phải hoàn thành nó trong ba mươi phút.

Nói xong, ông thầy đưa cho Naruto một tờ giấy, trên đó chi chít chữ. Nhiều câu hỏi như vậy mà chỉ có ba mươi phút. Naruto hơi choáng váng, thì ra thi tốt nghiệp Genin cũng phải thi cả lý thuyết. Hắn nhớ mang máng kiếp trước đọc trên truyện hình như chỉ thi mỗi Phân Thân Thuật thôi cơ mà.

Naruto tiếp nhận tờ giấy, sau đó ngồi xuống bắt đầu làm. Tuy rằng đám câu hỏi này nhiều thật nhưng không làm khó được hắn. Chỉ mất có mười lăm phút, Naruto đã làm xong tất cả.

Thấy Naruto nộp bài sớm như thế, ông thầy kia rất ngạc nhiên. Đọc bài làm Naruto làm xong, ông thầy trợn tròn mắt nói:

- Trời ạ, Iruka khen cậu cũng không hề thổi phồng chút nào! Nhiều câu hỏi như vậy mà làm xong chỉ trong vòng mười lăm phút, hơn nữa còn không sai chút nào!

Iruka đứng ở bên nghe học trò của mình được khen ngợi như vậy thì vui sướng đến phổng cả mũi. Đây là học trò do hắn dạy đấy (ặc, mặc dù cũng không dạy được nhiều về lý thuyết)!

Ông thầy kia thu lại bài thi, sau đó quay ra cười với Chuunin nãy giờ vẫn im lặng không nói lời nào trong phòng:

- Ha ha, thằng nhóc này rất giỏi đấy! Phần lý thuyết tôi cho nó đầy điểm, chỉ cần nó qua phần thực chiến với cậu nữa thôi là đã trở thành Genin rồi!

Naruto nghe thấy lời ông thầy kia nói liền quay ra nhìn người Chuunin kia. Chuunin này nhìn qua mới khoảng hơn hai mươi tuổi, vóc dáng cao gầy, phía sau lưng còn đeo một thanh kiếm. Hắn ta nghe ông thầy Chuunin nói vậy liền đứng dậy, nhìn Naruto, nói:

- Đi thôi, ra sân huấn luyện.

Ngoài sân huấn luyện, Naruto và vị Chuunin kia đứng đối diện nhau, thầy Iruka và ông thầy Chuunin ở đằng xa đứng nhìn. Vị Chuunin đeo kiếm nói:

- Phần thi thực chiến. Cậu sẽ chiến đấu với tôi, không cần chiến thắng chỉ cần không thua trong mười phút là được! Hiện tại, bắt đầu.

Vị Chuunin kia vừa nói xong, Naruto đã nhanh chóng kết ấn.

Mùi - Tỵ - Dần. Nhẫn Pháp - Ảnh Phân Thân Thuật.

Năm ảnh phân thân vừa mới xuất hiện lập tức tiến lên vây công vị Chuunin kia. Naruto không biết gì về vị Chuunin này cả, cho nên hắn cần điều tra trước chút tình báo. Mà điều tra tình báo an toàn nhất không có gì bằng ảnh phân thân.

Trong chốc lát, những ảnh phân thân này đã quấn lấy Chuunin. Chuunin gặp biến không loạn, thong dong đấu với những ảnh phân thân này. Chỉ trong chốc lát, những ảnh phân thân lần lượt biến mất, Naruto cũng nhận được một số thông tin hữu ích.

Người này rất giỏi thể thuật, kỹ xảo ra đòn cũng rất độc đáo, hầu như toàn nhắm vào góc chết. Nhưng Naruto vẫn mỉm cười, thế này vẫn không nhằm nhò gì, đâu thể bằng Itachi được. Naruto quyết định đối chiến trực diện, dù sao đây là cuộc thi không phải thực chiến, hắn cần phô bày chút thực lực thì cái bằng tốt nghiệp mới được đánh loại ưu.

Vị Chuunin kia và Naruto lao vào triền đấu. Kỹ thuật đánh giáp lá cà của Naruto rất tốt, vậy mà có thể đánh ngang ngửa với Chuunin kia, mặc dù Chuunin cũng có thu lực nhưng với một học sinh chưa tốt nghiệp, làm được như vậy là rất khá.

Vị Chuunin kia càng đánh càng kinh ngạc, không ngờ thằng nhóc này lại có kỹ năng và kinh nghiệm chiến đấu phong phú như thế. Càng đánh hắn càng hưng phấn, thực ra vị Chuunin này là một tên chiến đấu cuồng, giờ tự dưng gặp được một tên nhóc có thể đánh gần ngang tay với mình cũng cảm thấy rất hưng phấn.

Sau một đòn giao chiến mạnh, hai người tách ra. Naruto đứng ở phía xa, đề phòng nhìn Chuunin. Vị Chuunin nhìn Naruto, sau đó đưa tay rút thanh kiếm ở sau lưng ra.

Iruka trông thấy cảnh này mà kinh hãi, đang định tiến tới ngăn cản thì bị ông thầy Chuunin kéo lại.

- Vội cái gì, Taro sẽ có chừng mực.

Iruka nhìn chằm vào trong tràng chiến đấu, giọng nói đầy lo lắng:

- Nhưng kiếm thuật của Taro rất giỏi, Naruto mới chỉ mười một tuổi mà thôi, còn chưa phải là một ninja chính thức nữa...

Ông thầy buồn cười nhìn vẻ khẩn trương của Iruka:

- Cậu ấy à, cái gì cũng tốt, chỉ có khi liên quan đến học sinh là lại rối hết cả lên. Cậu phải tin tưởng vào học trò của mình chứ, quan sát nãy giờ, tôi thấy Naruto cũng không kém đâu, đừng có lo...

Trong tràng chiến đấu, Naruto đã rút ra một chiếc kunai chiến đấu với vị Chuunin kia. Nhưng kiếm thuật của ông ta quả thật rất sắc bén, quần áo của Naruto đã có mấy chỗ bị cắt rách.

Cứ thế này mãi không được! Naruto quyết định nhanh chóng, tách thân ra khỏi chiến đấu, kéo dài khoảng cách với vị Chuunin đó.

Naruto vung tay, vô số shuriken bay về phía vị Chuunin. Shuriken bay rất xảo diệu, phong kín mọi đường tiến công trái phải lẫn chính diện của vị Chuunin. Chuunin không còn cách nào khác, chỉ đành lùi lại tránh thoát shuriken.

Naruto lại kết ấn, sử dụng nhẫn pháp quen thuộc của mình.

Đa Trọng Ảnh Phân Thân Thuật!

Mấy chục Naruto cùng nhau tiến tới. Nhìn thấy một màn này, cả ba người còn lại trong tràng đều bị rung động. Lượng Chakra của nhóc này thật lớn, chiến đấu nãy giờ mà Chakra vẫn còn sung túc, tạo ra được mấy chục ảnh phân thân.

Đợt Naruto đầu tiên đều cầm kunai tiến tới liều mạng với Chuunin. Vị Chuunin huơ kiếm chiến đấu. Số lượng Naruto dần giảm đi. Tầm nhìn trước mắt quang đãng, vị Chuunin trông thấy mình đã bị rất nhiều Naruto bao vây ở xa xa.

Mỗi một Naruto đều cầm shuriken ở trên tay, cười xấu xa nhìn hắn. Chuunin bỗng cảm thấy không ổn. Chỉ thấy vô số Naruto đều vung tay lên, đầy trời shuriken bay tới. Chuunin đổ mồ hôi lạnh, thằng này ác thật, định biến mình thành nhím sao?

Shuriken chạm thân, “bùng” một tiếng, chỗ vị Chuunin vừa đứng được thay thế bằng một khúc gỗ. Khúc gỗ đáng thương bị trở thành vật thế mạng, shuriken cắm đầy lên nó.

Naruto đang đứng ở phía xa nhìn đám ảnh phân thân chiến đấu với Chuunin. Bỗng nhiên hắn cảm thấy cổ mình lành lạnh, tiếp đó là tiếng nói cũng lạnh không kém truyền tới từ phía sau:

- Ninja không bao giờ được để kẻ địch đứng sau lưng mình!

Naruto nghe thấy lời nói của vị Chuunin liền nở nụ cười. Hắn không thèm để ý tới thanh kiếm đang gác lên cổ mình, còn vui đùa nói:

- Tiền bối, ninja nhiều khi không chỉ tin vào con mắt.

Vị Chuunin kia nghe Naruto nói thế liền nheo mắt lại, tiếp đó hắn nghe thấy tiếng “xì xì” phát ra từ phía Naruto. Thầm hô một tiếng “không tốt”, vị Chuunin vội vàng sử dụng Thế Thân Thuật tránh thoát khỏi chỗ đó.

“Bùm!” Bùa nổ kích hoạt, tiếng nổ lớn vang lên... Naruto kia cũng tan biến cùng tiếng nổ. Chỉ có điều đó không phải chân thân Naruto, chỉ là một ảnh phân thân thôi.

Vị Chuunin đi ra từ trong rừng cây, bộ dáng khá chật vật. Tuy mau chóng sử dụng Thế Thân Thuật nhưng vẫn bị ánh lửa bén vào người. Lúc này, tiếng nói của Iruka cũng vọng lại:

- Mười phút đã hết!

Chuunin Taro nghe vậy liền nhìn qua Iruka, thấy Iruka đang lắc lắc chiếc đồng hồ, Taro mới phát hiện, thì ra đã chiến đấu được mười phút rồi. Taro thu kiếm vào bao, sau đó quay ra nhìn Naruto cũng vừa thu ảnh phân thân lại, đi tới bên này.

Taro nở nụ cười nhìn Naruto. Đây là lần đầu tiên từ lúc gặp mặt Naruto trông thấy Taro cười. Naruto thầm nghĩ, thì ra người này cũng không đến nỗi lạnh lùng lắm. Taro nói:

- Chiến đấu rất xuất sắc! Uzumaki Naruto, phần thi thực chiến đầy điểm! Chúc mừng cậu đã trở thành Genin.

Nói rồi Taro lấy ra một chiếc băng đeo trán từ trong bao dụng cụ ninja, trịnh trọng giao nó cho Naruto. Naruto nhận lấy chiếc băng, nắm chặt nó trong tay.

Từ nay, hắn đã là ninja rồi!
(P/S: chúc ngày lễ tốt lành)

Bạn đang đọc Hỏa Chí của kaiten
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.