Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc y nhân

Phiên bản Dịch · 1045 chữ

Tô Dĩ Nam liếc mắt nhìn một cái đột nhiên cảm thấy có chỗ không thích hợp, ánh mắt sắc bén liền nhíu, lại tay nắm chặt, chân muốn nhấc lên.

Trúc Tía thấy nàng muốn xuống nước liền giữ lại tay, vẻ mặt sợ hãi lắc đầu la “Tiểu thư người làm gì vậy, chết người rồi chúng ta chạy nhanh khỏi nơi này đi.”

“Người nọ hẳn là còn chưa có hoàn toàn tắt thở, trước tiên nhìn kỹ hẵn nói tốt xấu là đều là mạng người.”nói rồi nàng buông tay Trúc Tía ra liền bước xuống dưới nước hướng đến cổ thi thể kia.

Ở trên bờ Trúc Tía lại vô cùng lo lắng mang theo chút hoài nghi tiểu thư nhà nàng từ khi nào lại biết bơi điều này không nên a!

Mất bao nhiêu công sức, Tô Dĩ Nam cuối cùng thành công mà đem cỗ thi thể kia kéo lên tới bờ ở bên cạnh, Trúc Tía liên nhanh chóng tiến lên hỗ giúp đỡ đem trợ đem người kéo đến thềm đá phía trên.

Sau khi lên bờ,Tô Dĩ Nam chống tay thở dốc trong lòng lại thầm mắng thân thể của Tô Thất Nhi này thật sự là quá nhu nhược, nếu là chính mình trước kia thì từ trong nước kéo một người lên bờ đó là một chuyện hoàn toàn bình thường.

“Tiểu thư, ngươi xem người này vẫn không nhúc nhích sao có thể còn sống đâu ah~.” Trúc tía sợ hãi núp ở sau lưng Tô Dĩ Nam không dám tới gần thi thể.

Sau một hồi thở gấp, Tô Dĩ Nam vội vàng vén tay áo quỳ gối bên cạnh hắc y nhân dùng sức cả người ấn xuống ngực hắc y nhân.

Hắc y nhân mang khăn che mặt vì cứu hắn mà Tô Dĩ Nam liền ấn vài cái vào ngực của hắc y nhân sau đó kéo khăn che mặt của hắc y nhân xuống.

Trúc tía vừa nhìn thấy diện mạo của hắc y nhân liền cả kinh nhưng Tô Dĩ Nam cũng không rảnh đi chú ý đến diện mạo của hắc y nhân mà nhanh chóng mở miệng hắc y nhân, chính mình lại hít sâu một hơi liền cấp hắc y nhân bắt đầu làm hô hấp nhân tạo.

“Tiểu……” Trúc Tía xem ngây người nhưng cũng không biết làm thế nào để cản ngăn đi.

Tiến hành vài lần tác động đến ngực cùng hô hấp nhân tạo tim phổi sống hắc y nhân đột nhiên dùng sức ho khan cũng ho ra một lượng lớn nước trong người.

Tô Dĩ Nam nhìn đến người chính mình cứu sống vui mừng mà cười lúc này mới mệt đến nằm sang một bên.

Khi ứng trở về Trúc Tía trước tiên chính là quan tâm Tô Dĩ Nam “Tiểu thư, ngươi không sao chứ?”

Tô Dĩ Nam thở dốc lắc đầu, “Không có việc gì, ngươi đi xem, xem hắn hô hấp bình thường không.”

Trúc Tía vâng một tiếng rồi nhanh chóng đi đến bên người hắc y nhân mà ngồi xuống thật cẩn thận sờ lên mũi hắc y nhân. Cảm giác được hô hấp mỏng manh lúc này mới rút về tay quay đầu lại cao hứng mà hướng Tô Dĩ Nam nói: “Có hô hấp tiểu thư, người này thật sự được người cứu về rồi. Đúng rồi tiểu thư người này sau lại nổi trên mặt nước, tiểu thư như thế nào biết hắn không chết?”

Tô Dĩ Nam mở miệng hướng Trúc Tía giải thích “Hắn phía trước tiến tới, chẳng qua là thời điểm chúng ta nhìn thấy hắn đã hao hết thể lực, ta nhìn tay hắn ở dưới nước còn kẽ động mới phán đoán hắn còn chưa có chết.”

“Tiểu thư, kia hiện tại nên thế nào để an bài cho người này?”

“Trước tiên đem hắn đưa tới một địa phương nào đó tránh gió, thay một thân y phục ướt này cho hắn.”

Trúc Tía lo lắng nhìn đến thân hình của tên hắc y nhân rồi lại hướng Tô Dĩ Nam nói“Tiểu thư, người này mặc y phục dạ hành nhất định là kẻ xấu, chúng ta cứu hắn lên bờ là đủ rồi mặt khác cũng đừng quản nữa đi. Ai biết hắn có thể hay không đột nhiên tỉnh lại rồi cường bạo chúng ta hay vẫn là muốn mệnh chúng ta đi.”

“Thân thể hắn nhất định là có gì đó không đúng bằng không hắn to lớn như vậy không thể nào không biết lên bờ như thế nào lại càng không thể bơi tới không sức lực. Phụ cận không một bóng người như vậy nếu chúng ta cũng mặc kệ hắn, hôm nay Diêm Vương liền nhất định thu hắn. Chuyện lạnh lùng như vậy ngươi có nghĩ hay không rằng chúng ta cũng giống nhau đều cảm nhiễm phong hàn, liền ngẫm lại hiện tại như thế nào tìm một cái địa phương an trí một chút hắn.”

Trúc Tía nhìn đến hắc y nhân kia gương mặt trắng bệch có điều động lòng liền lên tiếng “Cũng đúng nam tử anh tuấn như vậy liền như vậy chết đi cũng rất đáng tiếc ah~.”

Tô Dĩ Nam mỉm cười nói, “Cho nên mới nói nha chúng ta càng nên cứu hắn, nói không chừng hắn là tướng công tương lai của ngươi đâu.”

Trúc tía lập tức đỏ mặt đừng sang một bên hờn dỗi: “Tiểu thư nói bừa gì ah, nô tỳ còn nghĩ cả đời hầu hạ phu nhân cùng tiểu thư mới không gả chồng đâu còn nữa nô tỳ nay tuổi cũng lớn sẽ ai còn muốn.”

Tô Dĩ Nam khóe miệng co rút nha đầu hai mươi tuổi cũng được gọi là lớn đi?

“Nha đầu ngốc, sớm hay muộn có một ngày phải gả cho người ta, đừng thẹn thùng nhanh một chút đem người này đưa tới địa phương để tránh gió đi.”

Vừa nói Tô Dĩ Nam đã đứng lên cũng hướng tới gần hắc y nhân, lần này lại nhìn thấy rõ khuôn mặt của hắc y nhân liền ngây ngẩn cả người.

Bạn đang đọc Hộ Thê Cuồng Ma, Phế Sài Thất Tiểu Thư Nghịch Thiên của Lạc Thải
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emmychang1004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.