Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tô Thất Nhi

Phiên bản Dịch · 1178 chữ

Tô Dĩ Nam nằm trên thềm đá ở thành bờ sông hai chân bắt chéo kẽ rung còn một cánh tay thì đặt ở trên trán che khuất đi ánh dương sau giờ ngọ (khoảng 11h đến 13h) có chút chói mắt, nàng nhíu mày lại ngước lên bầu trời nhìn mây tới mây tan ,khuôn mặt nàng nhìn không rõ biểu tình nhưng giờ này khắc này nội tâm phần lớn là đã hỏng mất rồi.

Nàng nằm trên khối đá lạnh lẽo ở thềm đá đã một canh giờ (canh chính là một thời thần, khoảng 2 tiếng ở hiện đại) tới bây giờ vẫn còn không thể hoàn toàn tiếp thu được hết những biến cố bất ngờ này.

Nàng vốn dĩ tên gọi là Tô Dĩ Nam, một canh giờ trước nàng vẫn ở thế kỷ 21 ngồi ở trên tầng cao nhất trong văn phòng nữ tổng tài cực kì hiện đại, nàng chẳng qua mở ra một phần văn bản yêu cầu nàng bản thân mình mình hủy đi phong chuyển phát nhanh này mà thôi, cư nhiên lại nổ mạnh liền “Phanh” một tiếng ——

Nhưng mà một lần nữa tỉnh lại nàng không phải ở Diêm La Điện hay thiên đường mà linh hồn nàng đã xuyên qua không biết nhiều bao nhiêu cái trăm năm sau niên đại lại bám vào một thi thể thối hoắc của một khất cái.

Nói khất cái cũng không hẳn là như vậy bởi vì cuối cùng thì những ký ức của cuộc đời được bảo tồn hoàn chỉnh ở đại não của tên khất cái này liền trở thành Tô Dĩ Nam ký ức cũng bởi vậy mà nàng tiếp nhận được nguyên chủ nhân tất cả tin tức.

Tô Thất Nhi, Tô phủ thất tiểu thư.

Tô phủ, một trong những đệ nhất thế gia của Mộc quốc, thập phần hiển hách. Gia sản to lớn, tài lực hùng hậu.

Nhưng mà thân là Tô phủ thất tiểu thư Tô Thất Nhi chẳng những chưa từng có được một ngày sống trong nhung lụa, ngược lại cuộc sống từ nhỏ cuộc sống còn không bằng một ti tiện nha hoàn thấp kém nhất ở trong phủ, từ nhỏ đến lớn đều là nhận hết khinh nhục.

Nàng ở Tô phủ là đối tượng giải trí cho các thiếu gia tiểu thư trong phủ, là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của các di nương, càng là nhân vật để các nô bộc nhóm phát tiết. Tô Thất Nhi sở dĩ ở trong Tô phủ không được bất kỳ sự kính trọng cùng sủng ái nào là do có hai nguyên nhân chính: Một là mẫu thân than thân sinh của Tô Thất Nhi là Tiếu thị vốn dĩ là một người lớn lên cực kì xinh đẹp lại được Tô lão gia tập phần sủng ái.

Hai là nàng cùng Tô phủ người, không có nửa điểm quan hệ huyết thống.

Năm đó Tiếu thị tiến vào Tô phủ khi Tô Thất Nhi đã tròn một tuổi, vốn dĩ Tô phủ có thể dung hạ nàng là tô lão gia xem ở Thất di nương là nữ nhân hắn yêu phân thượng, không nghĩ bởi vì nàng mà mất đi Thất di nương.

Tuy rằng có “Thất tiểu thư” cái tên tuổi không tồi, nhưng mẫu thân nàng vừa xinh đẹp lại được sủng ái khiến di nương cùng chính thất hết sức đỏ mắt đó là lý do Tô Thất Nhi nhận hết tra tấn, phần nhỏ là bởi vì nàng không phải chân chính là người Tô gia, còn phần lớn lại là thay thế mẫu thân chịu khổ.

Nếu không phải Tô Thất Nhi chết thì Tô lão gia vô pháp cấp Tiếu thị một công đạo nếu không Tô Thất Nhi chỉ sợ sớm là năm đó vừa tiến vào Tô phủ đã bị giết chết, sao có thể còn mệnh sống đến bây giờ.

Khi còn nhỏ, Tô Thất Nhi bị ủy khuất hoặc là bị khi dễ liền chạy tới cùng mẫu thân nói sau đó mẫu thân đối nàng càng thêm hờ hững. Nhưng ngày sau mẫu thân lại thường thống khổ mà nói với nàng: “Hài tử, ngươi thân phụ sứ mệnh, mặc kệ đã xảy ra cái gì, nhất định phải sống sót.”

Thân phụ sứ mệnh? Thân phụ cái gì sứ mệnh? Này là ở trong phủ bị người ta khinh nhục nàng có quan hệ sao? Tô Thất Nhi cảm thấy cực kỳ khó hiểu.

Ngày qua ngày năm này sang năm nọ.

Ở Tô phủ ngoan cường mà vượt qua mười ba năm đầu, rốt cuộc hai tháng trước, Tiếu thị một bệnh không dậy nổi Tô Thất Nhi rốt cuộc bị Tô gia người đuổi ra phủ, tính cả bên người tỳ nữ Tiếu thị cũng bị đuổi ra ngoài. Hai người còn bị trộm đưa đi đến một nơi hẻo lánh tiểu huyện thành cách xa Thiên Mộc kinh thành, là một nơi núi cao hoàng đế ở xa.

Hiện giờ thời tiết trở lạnh, ra khỏi Tô phủ sau đó một tháng liền không có người đến Tô Thất Nhi liền cảm nhiễm phong hàn, vì để sống sót tỳ nữ Trúc Tía liền mang theo Tô Thất Nhi ban ngày ở tiểu huyện thành đầu đường hành nghề khất cái, buổi tối đến căn nhà dột nát bỏ hoang, nhưng trụ được hơn một tháng Tô Thất Nhi ý chí chẳng sợ ngoan cường nhưng thân thể cũng đã ăn không tiêu.

Ở căn nhà dột nát chống chọi ba ngày ba đêm, Tô Thất Nhi vẫn là chịu không nổi đi, vô thanh vô tức mà đi rồi.

……

Trúc Tía vốn là Tô Thất Nhi mẫu thân Tiếu thị tỳ nữ bên người, nàng tìm gần một canh giờ, rốt cuộc ở thành bờ sông thạch cầu hình vòm hữu phía dưới nhìn thấy được Tô Thất Nhi.

Không, lúc này Tô Thất Nhi đã không còn phải là Tô Thất Nhi mà là người ở tương lai Tô Dĩ Nam.

Nàng một bên nôn nóng mà kêu, một bên từ thạch cầu hình vòm thượng hướng thềm đá bên này chạy tới, trên tay xách theo một bao thảo dược.

“Tiểu thư! Tiểu thư!”

Trúc Tía đi tới Tô Dĩ Nam bên người, nước mắt liền mãnh liệt mà lăn xuống ở trên vai áo cũ nát lại xuống tới quần áo đơn bạc trên Tô Dĩ Nam.

“Tiểu thư, nô tỳ xem như đã tìm người, người như thế nào không hảo hảo ngốc ở bên trong phòng đâu, bên ngoài phong bao lớn ah người cảm nhiễm phong hàn còn không có hảo đâu, lại nghiêm trọng lên thì nên làm thế nào cho phải.”

Tô Dĩ Nam cũng không quay đầu lại, mở mắt phượng nhìn trúc Tía kiên định nói.

“Ta sẽ không có một chút việc lại bệnh, ta còn muốn trở về Tô phủ!”

Bạn đang đọc Hộ Thê Cuồng Ma, Phế Sài Thất Tiểu Thư Nghịch Thiên của Lạc Thải
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emmychang1004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.