Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 8

Tiểu thuyết gốc · 1258 chữ

“Thật không thể tin được chuyện này lại có thể xảy ra như vậy.”

Hạ Thy đương nhiên không thể giữ được bình tĩnh khi nghi phạm gần như là duy nhất của vụ án bây giờ cũng đã tự tử trong khách sạn để chuộc lại tội ác mà mình đã gây ra với các nạn nhân trong căn phòng 303.

Nhưng kết quả khám nghiệm từ Cao Trọng lại thay đổi hoàn toàn tất cả những gì đang diễn ra ở hiện trường. Anh chú ý đến cổ của Thu Thảo xuất hiện tới hai vết thương mờ rõ khác nhau. Và qua phần tích của mình, vết hằn to nhất xuất hiện sau khi Thảo chết, điều đó chứng minh cô gái trẻ ấy bị người khác giết rồi dựng lên hiện trường của một vụ tự tử.

“Sao, anh nói sao? Cô ta là bị giết?”

“Đúng vậy, không thể nào là tự tử cả khi mà cô có thể thấy điều này.”

Chí Toàn chỉ vào một chi tiết đáng nghi đó là chiếc ghế gỗ mà Thu Thảo dùng để đứng và tự tử dường như không khớp so với chiều cao của Thu Thảo, và cho dù có nhón chân đi nữa thì khoảng cách này cũng không thể nào tạo ra một vụ tự tử được.

“Cô ấy quá ngắn.”

“Đúng vậy, khoảng cách từ chân Thu Thảo đến mặt ghế là quá xa để có thể tự tử như hiện trường. Có nghĩa là Thu Thảo bị giết rồi hung thủ ngụy tạo thành một vụ tự tử nhằm diệt khẩu.”

Chí Toàn bằng những suy luận của mình đã mở ra một hướng đi mới cho Hạ Thy trong cả hai vụ án, tức là nếu tìm ra hung thủ của vụ án Thu Thảo thì gần như chắc chắn kẻ đó đồng thời cũng sẽ là hung thủ của vụ án phòng 303.

“Chuột, cậu điều tra xung quanh đây xem có ai nhìn thấy kẻ khả nghi nào hay không? Giang, cô cùng tôi điều tra nhân viên lễ tân khách sạn, còn Chí Toàn và Mọt, cả hai theo dõi camera xung quanh đây.”

Nhanh chóng sau đó, Hạ Thy đã phân công công việc cho tất cả, mỗi người một việc, ai cũng muốn nhanh chóng kết thúc hai vụ án này để đưa kẻ thủ ác ra ánh sáng, trả lại công bằng cho người bị hại.

“Dừng lại, tua lại cho tôi một chút.”

Gần 1 tiếng đồng hồ quan sát camera, dường như Chí Toàn đã phát hiện ra điều gì đó qua camera giám sát đặt bên ngoài khách sạn. Anh lập tức thông báo đến cho Hạ Thy về phát hiện của mình.

“Có điều gì khác biệt ở đây, cũng chỉ là đám đông hiếu kì đứng ngoài dây phong tỏa mà thôi.” - Hạ Thy thắc mắc về chi tiết mà Chí Toàn phát hiện.

“Không, mọi người hãy để ý cô gái này. Cô ta xuất hiện ở đây từ đầu nhưng nhanh chóng rời đi, khi nạn nhân vừa được đưa ra khỏi khách sạn.” - Chí Toàn bắt đầu phân tích.

“Như vậy có vấn đề gì?”

“Vấn đề ở đây, ai cũng đều cố gắng nán lại xem cảnh sát có phát hiện gì hay không? Chỉ có cô gái này là rời đi trong khi đã đứng ở đây ngay từ đầu.”

“Nhưng anh cũng không thể chứng minh rằng cô ta có liên quan đến vụ án được, như thế quá vô lí.”

“Không vô lí đâu sếp. Ban đầu, tôi cũng cảm thấy khá vô lí nhưng trước khi tôi được xem đoạn băng này.”

Hạ Thy và Chí Toàn bị cuốn vào một cuộc tranh luận về sự xuất hiện của cô gái kia thì Mọt đã tiếp lời của Chí Toàn và cậu mở đoạn băng camera quay được cảnh tượng trước cửa khách sạn tối hôm qua.

“Sếp, chị xem cô gái này, có phải là rất giống cô gái kia không?”

Từ vóc dáng, chiều cao và tướng đi, tất cả đều cho Hạ Thy thấy rằng, cả hai đều là một người và thời gian xuất hiện lại trùng khớp với thời gian mà Cao Trọng suy đoán về cái chết của Thu Thảo.

“Chưa dừng lại ở đó. Cô ta rời đi ngay sau đó chừng 2 tiếng.”

Khách sạn Crown là một khách sạn thuộc hàng đắt tiền bậc nhất thành phố Lâm Hạ, Cô gái này chắc chắn vào là để gặp một ai đó chứ không thể thuê phòng ở đây được. Và suy luận của tất cả càng được củng cố khi mà họ phát hiện rằng cô ta một lần nữa xuất hiện ở hành lang tầng 1, nơi phát hiện ra nạn nhân Thu Thảo.

“Mọt, Chuột, hai cậu sử dụng camera giao thông, xem cô ta đã đi đâu và báo cáo ngay cho tôi.”

Ngay lúc đó, Hạ Thy nhận được thông tin rằng Thiên Trúc đã đến thành phố Lâm Hạ và đang đợi họ ở nhà ga theo lời dặn dò của cảnh sát nên cô sẽ cùng Chí Toàn đến đó để đón cô gái ấy về đội Hình sự để phục vụ công tác điều tra.

Và đương nhiên, với một cô gái đã trở về quê như Thiên Trúc thì Hạ Thy chẳng khai thác được gì ở chỗ cô gái ấy về vụ án của căn phòng 303. Bản thân Thiên Trúc là cô gái ít nói và dù là đồng hương của nhau nhưng tình cảm giữa những cô gái ở căn phòng 303 với Thiên Trúc chưa bao giờ được xem là thân thiết.

Thiên Trúc được thả mà đội Hình sự vẫn chưa thể khai thác được gì từ cô gái này khiến Hạ Thy càng lúc càng tỏ ra nóng ruột. Nhưng ngỡ như tất cả đã rơi vào ngõ cụt thì cô vô tình nghe được một câu nói của một đồng nghiệp đang đi vào Cục cảnh sát khiến cô như mở cờ trong bụng.

“Chết tiệt, nếu tối hôm qua tàu từ Thiên An không bị hoãn lại do mưa lớn thì hôm nay ông đây đã có hải sản tươi ngon để ăn rồi.”

“Này, cậu vừa nói gì đấy?” - Hạ Thy “lôi” người đồng nghiệp đến và hỏi, và vì là cấp dưới nên người đồng nghiệp kia có chút hoảng loạn.

“Dạ, dạ, tôi không có cố ý nói bậy ở đây, sếp bỏ qua cho tôi một lần.” - người đồng nghiệp có vẻ ấp úng.

“Không, tôi không quan tâm điều đó. Tôi quan tâm là cậu vừa nói gì, cái gì bị hoãn cơ.” - Hạ Thy tiếp tục “chất vấn” người đồng nghiệp ấy.

“Dạ là tàu từ Thiên An bị hoãn do trời mưa.”

Lúc này Thiên An dường như đã nghĩ ra một điều gì đó, liền chạy một mạch vào văn phòng. Vừa vào tới văn phòng, cô đã kêu Tuệ Giang đưa cho mình danh sách các nạn nhân của vụ căn phòng 303.

“Thì ra là vậy.”

Hạ Thy nở một nụ cười đầy mãn nguyện với chứng cứ mà mình đang có ở trên tay và có người đã nói dối để che đậy cho tội ác của mình và việc người đó nói dối vô tình chứng minh khả năng cao người đó chính là hung thủ của hai vụ án vừa qua.

Bạn đang đọc Hồ Sơ Trọng Án sáng tác bởi huynhu1007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.