Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cởi hết ra bơi mới thoải mái

Phiên bản Dịch · 2156 chữ

Cảm giác mộng ảo thế này làm cho Triệu Vũ Cơ giống như quên đi chuyện gì đang xảy ra, khoảnh khắc này nàng coi như mình ở trong giấc mộng, nàng dứt khoát nhắm mắt lại, không hề xem xét tình cảnh chung quanh. Nhưng lúc này trong đầu nàng lại có thể tưởng tượng ra những hình ảnh như mộng ảo, nàng đang cùng một người đàn ông ôm hôn nhau đắm đuối trong tiên cảnh, đó là một ký ức sẽ không bao giờ phai nhạt.

Triệu Vũ Cơ không hề vùng vẫy, nàng giống như vô thức ôm lấy Hạ Thiên, đồng thời cũng bắt đầu đáp trả, dù động tác có hơi cứng nhắc nhưng lại rất dụng tâm. Khoảnh khắc này nàng chỉ có một ý nghĩ, đó là cố gắng tận hưởng nụ hôn đầu tiên của mình.

Nụ hôn này rất lâu, Triệu Vũ Cơ không biết mình hôn bao lâu, nàng giống như chìm vào trong cảm giác mộng ảo, mãi đến khi ngực truyền đến cảm giác khác thường thì nàng đột nhiên bừng tỉnh. Sau đó nàng phát hiện một bàn tay nóng bỏng đang chiếm cứ sân bãi của nàng, đang dịu dàng vuốt ve, những cảm giác khác thường cũng bùng lên và truyền khắp toàn thân.

Triệu Vũ Cơ đột nhiên hoàn toàn tỉnh táo, nàng dùng sức đẩy Hạ Thiên ra, mà lúc này nàng cũng phát hiện hai chân mình đã chạm đất. Sau khi đảo mắt xem xét bốn phía thì nàng phát hiện mình đang đứng dưới vách núi, bốn phía đều là vách núi, hơn nữa lại cao không thấy đỉnh, giữa không trung bị một đám sương mù che giấu, sợ rằng ngày đẹp trời cũng chưa chắc có thể thấy được bầu trời.

Đến lúc Triệu Vũ Cơ đã tin Hạ Thiên không lừa gạt mình, hắn thật sự đã nhảy xuống, dù vách núi có cao bao nhiêu thì hắn nhảy xuống vẫn không chết. Vì lúc này hắn mang theo nàng nhảy xuống, khi còn ở giữa không trung còn giở trò sàm sỡ với nàng, dưới tình huống đó mà ba người bọn họ vẫn có thể chạm đất an toàn, tất nhiên nếu một người nhảy xuống thì càng không có vấn đề.

- Vợ Đại Yêu Tinh, còn muốn đi lên không?

Hạ Thiên lúc này bắt đầu hỏi.

Triệu Vũ Cơ trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng không lên tiếng, chỉ cất bước đi về một phía. Bây giờ nàng có chút căm tức, không phải vì tức hắn mà tức chính mình, nàng tuyệt đối là bị ma quỷ ám ảnh, nếu không sao lại làm ra những chuyện như vậy với hắn trên không trung?

Càng làm Triệu Vũ Cơ khó tiếp nhận chính là cảm giác như mộng như ảo vừa rồi chính là một kinh nghiệm tuyệt vời nhất của nàng, nàng hầu như có thể khẳng định, sau này dù có chuyện gì phát sinh, dù nàng có giết hắn thì vẫn không thể nào quên kinh nghiệm lúc vừa rồi, ký ức như mộng như ảo đó sẽ vĩnh viễn ở lại trong đáy lòng nàng.

- Vợ Đại Yêu Tinh, sao chị vẫn không vui?

Hạ Thiên đuổi theo, hắn có chút buồn bực:

- Vừa rồi chị còn vui mà?

- Không cho phép cậu nói đến chuyện vừa rồi.

Triệu Vũ Cơ đột nhiên quay đầu dùng ánh mắt hung hăng nhìn Hạ Thiên, lưu manh chết tiệt kia lợi dụng lúc mình thất thố để làm trò, nhưng nàng cũng vẫn để yên như vậy, đúng là buồn cười.

- Được rồi, không nói thì không nói.

Hạ Thiên có chút vô tội, sau đó hắn đề nghị:

- Vợ Đại Yêu Tinh, chị không phải thích bơi lội sao? Bên kia có một hồ nước, chị có muốn đi bơi không?

- Hồ nước?

Triệu Vũ Cơ động tâm:

- Ở đâu?

Triệu Vũ Cơ có thể nói là rất yêu thích bơi lội, trước kia dù đi đến đâu thì ngày nào nàng cũng sẽ bơi, nhưng hôm qua đến nay nàng không được hưởng thụ cảm giác nước thấm đẫm làn da. Bây giờ nghe Hạ Thiên nói nơi đây có một hồ nước, tất niên nàng sẽ động tâm.

- Ở phía trước.

Hạ Thiên nắm tay Triệu Vũ Cơ kéo nàng chạy đi vài trăm mét, sau đó một hồ nước như một bể bơi xuất hiện trong mắt Triệu Vũ Cơ.

Nước hồ trong vắt, còn có vài luồng hơi nóng bùng lên, vì vậy mà Triệu Vũ Cơ chợt sinh ra xúc động muốn nhảy xuống tắm.

Tuy trong lòng xúc động mãnh liệt nhưng Triệu Vũ Cơ vẫn ráng nhịn, nàng chỉ lầm bầm một câu:

- Chỗ này có nước nóng sao?

- Vợ Đại Yêu Tinh, thật ra đây không phải hồ nước nóng.

Hạ Thiên ở bên cạnh nói:

- Thật ra nhiệt độ hồ nước này không thay đổi, vì vậy có thể nói là mùa đông ấm mùa hè mát.

- Thì ra là như vậy.

Triệu Vũ Cơ khẽ gật đầu, sau đó nàng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Hạ Thiên:

- Sao cậu biết chỗ này đông ấm hè mát? Trước kia cậu đã đến đây rồi sao?

- Vợ Đại Yêu Tinh, tôi đã nói với chị rồi, chẳng thứ gì tôi không biết.

Hạ Thiên cười hì hì nói.

- Không nói thì thôi.

Triệu Vũ Cơ tức giận nói, nàng không tin những lời ma quỷ của Hạ Thiên, hắn thật sự cái gì cũng biết sao?

Bây giờ Triệu Vũ Cơ càng nghi ngờ Hạ Thiên rất quen thuộc Thanh Phong Sơn, không phải chỉ là quen thuộc bình thường, nơi này giống như là nhà hắn vậy.

- Vợ Đại Yêu Tinh, chị không muốn bơi lội thật sao?

Hạ Thiên lúc này lại hỏi.

- Tôi không mang theo áo tắm.

Triệu Vũ Cơ tức giận nói.

- Vợ Đại Yêu Tinh, thật ra tôi nghe nói, không mặc gì bơi mới là tốt nhất, chị cần gì phải mặc đồ tắm? Dù sao nơi đây cũng chẳng có ai thấy.

Hạ Thiên cười hì hì nói.

- Cậu không phải là người sao?

Triệu Vũ Cơ phản hồi lại một câu.

- Tôi là chồng chị, thấy chị không mặc gì cũng chẳng sao.

Hạ Thiên ra vẻ đương nhiên.

Triệu Vũ Cơ trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng không dám phản bác, nàng sợ lưu manh sẽ đánh mông mình.

Triệu Vũ Cơ đứng bên cạnh hồ nước trong chốc lát mà nhịn không được muốn nhảy xuống, nàng cởi bỏ áo khoác, khi định nhảy xuống thì bọn họ Hạ Thiên giữ chặt lại.

- Vợ Đại Yêu Tinh, chị không thể mặc quần áo.

Hạ Thiên chân thành nói:

- Trời sắp tối, đêm nay sẽ có tuyết rơi, sẽ rất lạnh, nếu quần áo của chị bị ướt, như vậy sẽ khó thể gắng gượng được, đến lúc đó sẽ sinh bệnh.

- Sao cậu biết tối nay có tuyết rơi?

Triệu Vũ Cơ không hỏi hỏi.

- Tôi không gì không biết.

Hạ Thiên lại nói ra một câu như vậy.

Triệu Vũ Cơ lập tức muốn bóp chết Hạ Thiên, lưu manh này không thể đổi lý do sao? Nếu hắn nói nhìn bầu trời mà tiên đoán ra điều đó thì nàng sẽ cảm thấy hợp lý hơn một chút.

Nhưng Triệu Vũ Cơ cũng biết, dù đêm nay có tuyết rơi hay không thì làm ướt quần áo cũng không phải một lựa chọn tốt, vì nàng căn bản không có quần áo thay, muốn hong khô quần áo thì chưa chắc có thể làm được hay không vì nàng không mang theo hột quẹt. Còn những phương pháp nhóm lửa kiểu cổ, không biết ở đây có hiệu quả hay không, ai cũng không thể đảm bảo.

- Tôi muốn cởi quần áo, cậu xoay người sang chỗ khác đi, không cho phép cậu xem.

Triệu Vũ Cơ suy nghĩ rồi nói với Hạ Thiên.

- Vợ Đại Yêu Tinh, vì sao không được nhìn?

Hạ Thiên ra vẻ rất mê hoặc:

- Tôi là chồng chị.

- Không cho phép cậu xem, nếu cậu quay lại, tôi sẽ mặc thế này mà nhảy xuống.

Triệu Vũ Cơ tức giận nói.

- Vậy thì được.

Hạ Thiên không còn cách nào khác, chỉ có thể quay đầu đi.

Khi thấy Hạ Thiên quay đầu sang chỗ khác thì Triệu Vũ Cơ dung tốc độ nhanh nhất để cởi quần áo ra, sau đó nàng nhanh chóng nhảy vào hồ nước. Nước hồ ấm áp vỗ về da thịt non mềm của nàng, làm nàng cảm thấy rất thoải mái, những cảm giác không vui trước đó giống như bị quét sạch.

Triệu Vũ Cơ bơi trong chốc lát thì cảm thấy có gì đó là lạ, vì nàng cảm nhận được một đôi mắt sáng quắc nhìn mình.

Triệu Vũ Cơ xoay người, nàng thấy Hạ Thiên ngồi bên cạnh hồ nước, hắn nhìn vào nàng với ánh mắt không chớp.

- Này, không cho phép cậu nhìn.

Triệu Vũ Cơ lập tức cảm thấy cực kỳ xấu hổ, nước trong hồ rất trong, nếu hắn cứ nhìn như vậy, nàng sẽ bị hắn thấy sạch.

- Vợ Đại Yêu Tinh, chị chỉ cho phép tôi không được nhìn khi cởi quần áo, chưa nói không được phép cho nhìn lúc bơi lội.

Hạ Thiên ngồi trên bờ dùng giọng vô tội nói.

- Tất cả đều không được xem.

Triệu Vũ Cơ có chút tức giận:

- Cậu mau tránh ra, nếu không thi xoay mặt sang chỗ khác.

- Đúng là keo kiệt.

Hạ Thiên thầm nói một câu, vì sao các bà vợ trong thủ đô thường rất keo kiệt, vì vợ Mị Nhi cũng giống hệt như vậy.

- Này, cậu còn chưa đi sao?

Triệu Vũ Cơ ở bên kia xấu hổ thúc giục.

- Được rồi, tôi đi.

Hạ Thiên có chút mất hứng, hắn đứng lên xoay người bỏ đi.

Khi Triệu Vũ Cơ thở dài một hơi thì Hạ Thiên lại quay về.

- Sao cậu lại quay về?

Triệu Vũ Cơ hỏi ngay.

Hạ Thiên không nói gì, hắn chỉ cúi người lấy quần áo của Triệu Vũ Cơ rồi đi.

- Này, cậu lấy quần áo của tôi đi đâu vậy?

Triệu Vũ Cơ chợt sững sờ, sau đó lại trở nên nôn nóng, lưu manh kia lấy quần áo của nàng đi, chút nữa nàng mặc cái gì?

- Không nói cho chị biết, tôi muốn giấu quần áo của chị đi.

Hạ Thiên nghiêm trang trả lời.

- Cái gì?

Triệu Vũ Cơ chợt ngây người, sau đó tức giận nói:

- Cậu bị bệnh sao?

- Vợ Đại Yêu Tinh, tôi không có bệnh, chị muốn lấy quần áo thì phải gọi tôi là chồng.

Hạ Thiên chân thành nói:

- Chị gọi tôi một tiếng chồng, tôi sẽ cho chị một món.

- Cậu.

Triệu Vũ Cơ nhanh chóng cảm thấy muốn chết đuối, sao nàng lại gặp phải một tên cực phẩm lưu manh như vậy?

- Vợ Đại Yêu Tinh, tôi sẽ ở bên kia chờ chị, lát nữa chị muốn lấy quần áo thì cứ gọi tôi là chồng, tôi sẽ nghe thấy.

Hạ Thiên nói xong thì chạy đến địa phương cách Triệu Vũ Cơ vài trăm mét.

Triệu Vũ Cơ rất muốn bóp chết Hạ Thiên, nhưng nàng không có năng lực như vậy, vì vậy nàng quyết định bỏ qua, cứ bơi rồi nói sau.

Triệu Vũ Cơ chơi trong nước chừng một giờ, cuối cùng nàng mới ngừng, sau đó hô lớn:

- Này, trả quần áo lại cho tôi.

Nhưng không có phản ứng nào, Hạ Thiên căn bản không quan tâm đến nàng.

- Chẳng lẽ lưu manh kia đi rồi?

Triệu Vũ Cơ có chút lo lắng, nàng tranh thủ bơi đến bên cạnh hồ, sau đó nhìn thấy Hạ Thiên vẫn ngồi ở bên ngoài vài trăm mét, vẫn nhìn về phía bên này.

- Này, cậu đưa quần áo cho tôi, cậu làm gì đấy?

Triệu Vũ Cơ mất hứng reo lên với Hạ Thiên.

Lúc này Hạ Thiên mới mở miệng:

- Gọi một chồng sẽ có một món đồ.

- Này, cậu cũng đừng dùng thủ đoạn hèn hạ đó để theo đuổi phụ nữ chứ?

Triệu Vũ Cơ tức giận nói.

- Vợ Đại Yêu Tinh, sao lại gọi là hèn hạ?

Hạ Thiên cảm thấy rất khó hiểu:

- Ngưu Lang cũng dùng biện pháp như thế này mà lấy được Chức Nữ làm vợ đấy nhé.

Bạn đang đọc Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị của Tâm Tại Lưu Lãng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 21
Lượt đọc 2542

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.