Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyễn Trận

Tiểu thuyết gốc · 1322 chữ

Chương 7: Huyễn Trận

P/S: Khi đọc vui lòng dùng trí tưởng tưởng để hình dung ra cảnh quan, tin tớ đi khi làm vậy bạn sẽ thấy nó hay hơn đấy.

———————————Nguỵ Ngôn Hoa Ngữ—

Minh Lam Thố nhảy xuyên qua vách đá trước sự ngỡ ngàng của Chấn Nguyên cùng lão giả.

“ Sư phụ à, con thỏ đó, nó nhảy xuyên qua vách đá? “ Bất giác Chấn Nguyên hỏi làm cắt ngang bầu không khí trầm tư.

“ Để ta xem đã “ Lão giả trả lời.

Lão lấy tay của mình đặt lên vách đá rồi truyền nguyên lực vào. Lúc này dị biến xảy ra, trên vách đá những nguyên văn bất ngờ xuất hiện, chúng phát ra ánh sáng làm hoa mắt người nhìn, lập tức cả hai đều bị hút vào bên trong những dòng chữ.

Khi ánh sáng dần tắt Chấn Nguyên cùng vị lão giả nhận ra mình đã bị đưa đến một không gian khác.

Xung quanh đều bị bao bọc bởi những vách đá cao, chọc thẳng lên trời, mà cũng chẳng phải trời bởi vì bên trên bị bịt kín bởi những khối pha lê đang tỏa ra ánh sáng ấm áp, rừng cây xanh tươi, những thảm cỏ bát ngát chọn cho mình những bông hoa màu sắc trên đầu trải dài khắp một vùng thảo nguyên. Có hồ nước hiên ngang tách đoàn thành những dòng chảy uốn lượn như muốn vung bàn tay bao trọn thế giới này. Rất nhiều muôn thú qua lại, những đàn bướm bay tung tăng bay lên bay xuống trên những bông hoa, những chú chim hon hót lựa những tán cây nhỏ còn đậm hơi sương sớm mà đậu trên. Thậm chí những nguyên khí nồng đậm đến mức dùng mắt thường cũng thấy rất rõ ràng. Những nguyên khí như những làn sương mờ ảo, huyền diệu, chúng di chuyển khắp trong không khí tạo nên một màu sắc sặc sỡ cho không gian. Thế giới này là một thế giới tách biệt với bên ngoài, nó mở ra cho ta về một thế giới quan đầy màu sắc. Thật đẹp!

Cả hai được xuất hiện, thì đã đứng trên mõm đồi, từ đây nhìn xuống là bao trọn cả thế giới.

“ Đây lẽ nào là huyễn trận? “ bất giác Lão giả thốt lên vẻ kinh ngạc nói.

“ Đẹp quá, thế giới này thật đẹp “ Chấn Nguyên là một vẻ mặt si mê không ngừng. Thế giới này xinh đẹp như một thiếu nữ đang ở giai đoạn đẹp nhất cuộc đời. Chấn Nguyên lúc này như là hận không thể dùng tay ôm trọn cả thế giới.

“ Tiểu tử thối....đừng có ngớ người ra nữa...đi một vòng nơi này xem sao đi “ Lão giả lên tiếng nói.

Chấn Nguyên như được câu nói ấy làm trấn tỉnh, nó đã đâm trúng ham muốn khám phá của cậu, rất nhanh đôi chân như không tự chủ bay nhảy khắp đoạn đường đi xuống.

Một lúc sau, khi cả hai đã đi đến chân đồi. Chấn Nguyên tung sức nằm sáp trên thảm cỏ xanh mát rượi, cậu cứ liên tục lăn qua lăn lại. Cảm giác của cậu lúc này như đang được thiên nhiên ở đây ôm ấp bảo vệ, không hiểu sao nhưng cậu thấy được những đám cỏ này cứ vươn sợi lá nhỏ xanh đong đưa theo làn gió nhẹ, liên tục cọ xát trên người cậu như đang muốn nói lời chào mừng, làm quen. Hương thơm ngào ngạt của hoa được gió đưa vào không khí, lan tỏa khắp không gian tạo nên mùi hương thoang thoảng bù hết cho phần không khí nhạt nhẽo ngoài kia. Hít một sâu Chấn Nguyên cảm thấy tâm trạng thoan thoái không thôi.

“ Thật dễ chịu “ Không thể chịu nổi Chấn Nguyên tung sức hô thật to.

Lão giả bên cạnh cũng mặt nét cười, gánh nặng nhiều năm trong lòng cũng là được một phần giải toả.

Bất giác thực vật đang nằm trong đám cỏ đung đưa trong kia khiên lão giả thốt lên kinh hãi.

“ Tử kim thảo?....nơi này có tử kim thảo....” Lão giả hoảng hốt.

Một cây cỏ đen tuyền, ánh trên lá những đường sáng vàng vô cùng bắt mắt.

Nghe thấy lão giả gọi lớn, Chấn Nguyên là một dạng chạy tới hối hả không biết chuyện gì xảy ra. Khi vừa thấy lão giả thì trên tay ông đã cầm rất nhiều các loại cỏ lạ. Vừa hái cỏ vừa nhảy cẳng lên vui sướng. Khắp một vùng đất trải đầy nguyên dược liệu.

Không biết chuyện gì xảy ra Chấn Nguyên cất tiếng hỏi “ Sư phụ à... có chuyện gì vậy?”

Mặc cho những câu hỏi của Chấn Nguyên, lão giả vẫn là tay không tự chủ tham lam nhổ hết đống này đến đống khác cho vào nhẫn trữ vật.

“ Tinh nguyên hoa....thẩm hoàng tuỵ......hồng thất thảo.... đều là những nguyên dược liệu quý hiếm nhất... đây là thiên đường.....đây đúng là thiên đường....” Lão giả nói to trong vui sướng.

“ Sự phụ à... người hái nhiều cỏ dại như vậy để làm gì? “ Chấn Nguyên là khó hiểu than lên.

Lời nói ấy như ngấm vào kinh mạch, huyết hải sôi trào....im lặng kéo đến, sắc trời tối xầm lại, gió lạnh thổi lên, mây đen kéo tới. Đùng Đùng

“ Cỏ dại?.... Cỏ dại? “ ánh mắt lão lúc này léo tinh quang, những dược thảo đang nằm trên tay lão giả cũng như đang hưởng ứng, chúng như bốc ra ngọn lửa giận sâu thẳm ào ạt bộc phát ra ngoài.

Lão giả lấy đám thảo dược cầm trên tay đập vào đầu Chấn Nguyên liên tục, mỗi lần va chạm là cảm giác của thảo dược như trở nên xung sướng hả dạ hả lòng.

“ Cỏ dại cái đầu ngươi... dại cái đầu ngươi... đây đều là những diệc liệu vô cùng quý hiếm dùng để luyện ngũ phẩm Đan dược đấy.... sao ngươi dám nói chúng giống đám cỏ dại... thật đúng biết chọc tức người ahhh....” Lão giả quát lớn vào mặt Chấn Nguyên vừa lấy tay chỉ trò lên trời xuống đất.

Chấn Nguyên xoa xoa cái đầu, mắt cậu như ánh lên tia hào quang rực rỡ, ngũ phẩm đan dược ahh.... thật không ngờ nó lại mọc nhiều như cỏ vậy. Cậu bắt đầu đổ người lao đầu vào hái, giàu to rồi.... giàu to rồi... thật không ngờ.... thật không ngờ lại gặp được kỳ duyên như vậy.

Trong phút chốc hắn tưởng tượng mình ngồi trên một chiếc ghế vàng xa hoa mang trên người một sa sỉ y phục đính đầy ngọc châu, xung quanh người người cung kính, ca tung... Ha ha ha.

Lão giả đang là không hiểu hắn đang cười gì.

Lão bỗng cất giọng nói khiến Chấn Nguyên tàn mộng “ tiểu tử thối, ta có nhiệm vụ cho ngươi “

Lão bỗng lấy trong tay một thanh thủy tinh dài như cây thước, trên trong còn chứa các loại sắc màu. Lần lượt là từ dưới lên trên lần lượt là

Lam-Hoàng-Tử-Hắc,rồi đưa cho Chấn Nguyên

“ Đây là?? “ Chấn Nguyên lên tiếng hỏi

“ Đây là thanh đo nồng độ nguyên khí, từ dưới lên trên là Lam Hoàng Tử Hắc... nhiệm vụ của ngươi là chạy hết các nơi trong khu vực này và đo nồng độ nguyên khí rồi ghi chúng lại cho ta.”

“ Vâng “ Không hỏi nhiều Chấn Nguyên đáp vội rồi nhanh chóng làm việc. Trong lòng cậu lúc này rất rõ ràng, phải có chuyện thì sư phụ mới bảo mình đi làm. Thật ra thì hắn không chờ đến lúc được khám phá thế giới.

Bạn đang đọc Thánh Ma Chí Tôn sáng tác bởi NgụyNgônPhàmThiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgụyNgônPhàmThiếu
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.