Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liên Tục Đột Phá

Tiểu thuyết gốc · 1482 chữ

Chương 20: Liên Tục Đột Phá

Sau khi hai thầy trò xác nhận một số việc thì họ dù không muốn nhưng cũng phải thừa nhận những thứ lão già trong điện đó nói đều là sự thật.

Đại khái là họ đến cánh cổng vào thế giới này thì thấy nó bị khoá chặt bởi các Nguyên văn. Lão giả nhìn phát thì biết tất cả chúng đều đến từ thời viễn cổ. Biết rằng làm thêm gì cũng là thừa thải, cả hai ra sức nổ lực giúp Chấn Nguyên nâng cao sức mạnh.

Lúc này đây trời cũng là đã chiều tà, lão giả là đang giảng giải cho Chấn Nguyên cách hấp thụ Nguyên khí. Lúc đầu lão tính dùng luyện thể công pháp để hòng nhờ sự nổ lực rèn luyện thân thể nhằm có được căn cơ vững chắc cho Chấn Nguyên sau này, thế nhưng là tốc độ tiến cấp rất chậm, vì vậy chỉ còn cách hấp thụ nguyên khí hòng đột phá mà thôi.

Lão giả lại lấy ra một thùng nước, ông lại bắt đầu pha chế dược liệu ngâm người cho Chấn Nguyên có điều công thức bây giờ có chút khác, hôm qua dùng cho luyện thể nhưng hôm nay dùng cho luyện khí chắc chắn là khác không nghi ngờ.

Chân Nguyên trong lúc chờ đợi thì đã thử tiến nhập trạng thái hấp thụ nguyên khí, cậu đã có một cái nhìn tổng thể, giữa các mạch huyết đều có một màng ngăn cách, nó làm giảm liều lượng của nguyên khí lưu thông thế nên khai mạch chính là cần tống vở luồng ngăn cách ấy.

Đang chỉ mới tiến hành vận chuyển nguyên khí một vòng thì điều bất ngờ xảy ra.....

Khai mạch cảnh: đệ nhị tầng

“ Không phải chứ? Chỉ mới vận chuyển một vòng nguyên khí mà đã khai được mạch hai? “ Chấn Nguyên là kinh hỉ nói ra.

Lão giả nhìn thì là bộ dáng không quan tâm, bây giờ lão đang pha chế dược liệu đến công đoạn quan trong nhất, không thể động tâm vì mấy chuyện lặt vặt này.

Cậu lại là điên cuồng hấp thụ khí lực và rồi....

Khai mạch cảnh: đệ tam tầng

Chấn Nguyên lại là nét mặt ý cười ngày càng vui sướng. Cái cảm giác mỗi lần thăng cấp thành công đều rất tuyệt vời. Đang vui sướng thì cậu lại sực nhớ ra điều gì đó, nó khiến tâm trạng Chấn Nguyên lại thêm phần trịnh trọng. Gạt bỏ hỉ nộ ái ố, Chấn Nguyên lại là nhập tâm vào chuyển hoá nguyên khí.

Sau một hồi khá lâu, lão giả cũng là đã pha dươc thành công, lão đi đến định gọi Chấn Nguyên, thì bị một dòng khí áp bạo phát ra ngoài từ người cậu cản bước....

Chấn Nguyên đứng dậy với một cổ toàn thân lực lượng.

Khai mạch cảnh: đệ tứ tầng

Còn chưa đến một canh giờ lại là khai đến tận ba mạch, tốc độ tu luyện này đúng là làm lão giả phải ngồi ngẫm lại, hai chữ thiên tài là nên viết lại như nào.

Một phần là do việc Chấn Nguyên luyện thể khiến cơ thể đạt đến cực hạn từ đó hấp thụ nguyên khí khiến cơ thể rất nhanh liền đột phá, phần còn lại hẳn là do luồng nguyên khí ở nơi đây không những nồng đậm mà lại vô cùng tinh khiết. Đừng quên Chấn Nguyên còn uống cả khai cốt đan mà lão giả cho trước khi hấp thụ nguyên khí, từ đó chứng minh việc cậu liên tục đột phá là hết sức bình thường.

“ Nước đã pha xong, Chấn Nguyên...ngươi là nhanh lên một chút “ Lão giả lên tiếng, giọng điệu vô cùng bình thản.

“ Vâng “ Chấn Nguyên đáp

Không phải nói nhiều, Chấn Nguyên cởi trần áo, đem thân thể của mình ngâm trong thùng dược liệu của lão giả.

Ngâm trong đống dược liệu này khiến cơ thể Chấn Nguyên vô cùng thoải mái, hương thơm dược liệu bốc lên nức lổ mũi....Bỗng chốc khi cậu vận chuyển nguyên lực hấp thụ nguyên khí thì lại có dị biến xảy ra. Nguồn nguyên khí ẩn chứa trong đống dược liệu này như có linh trí, nó ồ át tiến nhập vào vòng tuần hoàn nguyên khí được vận chuyển bởi Chấn Nguyên, lập tức cơ thể cậu như bị lũ lụt bởi dòng nguyên khí này mà liên tục đột phá.

Khai mạch cảnh: Đệ ngũ tầng

Tiếp tục vận chuyển

Khai mạch cảnh: Đệ lục tầng

Lại đột phá rồi....

Khai mạch cảnh: Đệ thất tầng

Khi khai mạch đến thất tầng, Chấn Nguyên mới là cảm nhận bản thân hoàn toàn lột xác sức mạnh, ở lục tầng cậu cũng không có cái cảm nhận loại phi thường này, giữa lục tầng và thất tầng là cách nhau một đoạn rất xa.

Cậu điên cuồng vận chuyển nguyên lực trong người, thế nhưng là cảm nhận được dòng lũ này là bỗng chậm lại đáng kể, lẽ nào là đến cực hạn rồi?

Chấn Nguyên vẫn là thử liên tiếp nhiều lần thế nhưng cậu có cảm nhận rõ ràng, nó một chút tiến triển cũng không có.

Lão giả đứng bên cạnh nhìn nét mặt Chấn Nguyên khốn đốn cũng là hiểu cậu đang mắc phải cái sự tình gì.

“ Còn nhớ những gì ta nói với ngươi không? Tu luyện cũng cần phải có kiên nhẫn, nóng vội chỉ thành công cốc mà thôi “ Lão giả là nghiêm giọng nói.

Chấn Nguyên dù là không trả lời, thế nhưng cậu có thể nghe rõ mồn một từng lời của lão giả, có vẻ như cậu đã hiểu ra gì đó và bắt đầu tĩnh tâm lại...

Sau một hồi khá lâu thời giờ

‘ Là nó...chính là nó ‘ Chấn Nguyên nói thầm, giọng điệu hối hả, đầu óc hết sức tập trung.

“ Đây rồi “ Chấn Nguyên hét lớn.

Một luồng uy áp xuất phong từ cơ thể Chấn Nguyên, luồng uy áp này mạnh đến mức không phóng thích nguyên lực cũng đã làm nên một trận cuồng phong nhỏ đủ để chấ nát cái thùng dược liệu cậu đang ngâm.

Khai mạch cảnh: đệ bát tầng.

Chấn Nguyên đôi mắt sáng rạo rực, cơ thể là rắn chắc thập phần hơn trước. Nhìn vào nét mặt Chấn Nguyên lúc này một lúc một trưởng thành hơn, góc cạnh càng thêm rõ ràng, có thể nói là vô cùng khôi ngô.

Nhìn vào Chấn Nguyên mà lão giả là một lòng vui sướng và tự hào không thôi.

“ Tiểu thử thối...ngươi có biết ngươi vừa phá banh tành một thùng dược liệu thất phẩm không? “ Lão giả chửi vui

Đối với lão mấy thứ cái thứ dược liệu này vẫn là quá nhỏ bé so với việc Chấn Nguyên thực lực thêm phần mạnh mẽ. Đống dược liệu này bên ngoài thì như tiên như thần, thế nhưng trong đây thì khác gì với đống cỏ dại. Miễn là Chấn Nguyên mạnh hơn thực lực đại tăng, nhiêu đây vẫn là quá thoả đáng. Với lại nó cũng bị hấp thụ hết rồi còn đâu, hết công dụng thì vẫn chỉ là đồ bỏ đi ahh.

Chấn Nguyên nghe vậy là lại gải gải cái đầu, mặt nhìn trưởng thành thế nhưng tính cách vẫn là không có chút thay đổi ahh. Bất giác cậu lên tiếng hỏi:

“ Sự phụ à, người cho con thêm thùng nữa được không? “ Chấn Nguyên bình thản hỏi

Nghe được thì lão giả lại ứ nghẹn cổ họng, cái thằng này lại cuồng tu như vậy?

Thế nhưng lão vẫn là không đồng ý, bảy canh giờ trôi qua kể từ khi bắt đầu tu luyện đối với cậu chắc chắn đã là quá sức, dù không biết cậu có cảm nhận được hay không nhưng ông vẫn là không đồng ý, dù thế nào thì chỉ là đứa trẻ dù thế nào nhưng khai mạch thì vẫn chỉ là phàm nhân xác thịt.

Chấn Nguyên không được lão giả cho phép tiếp tục thì liền đi ngủ. Chỉ vừa mới đặt mông xuống thì liền ngáy o o. Quả nhiên là đã rất mệt.

Trong một đêm khai bảy mạch sợ rằng cả phiến đại lục cũng không ai bằng Chấn Nguyên. Hai chữ thiên tài chính là viết như thế này đây. Bất quá khai mạch củng chỉ là mới là bước đi đầu tiên trên con đường tu luyện mà thôi, quãng đường của cậu sau này vẫn còn rất dài, nhưng trước hết là phải sống sót rời khỏi đây đã rồi nói tiếp.

Bạn đang đọc Thánh Ma Chí Tôn sáng tác bởi NgụyNgônPhàmThiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgụyNgônPhàmThiếu
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.