Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuất hồn đến Địa Phủ

Tiểu thuyết gốc · 3064 chữ

Cánh Thiên Thần

Thiên Thần Tập Sự(phần 6)

Rio máng ống nghe lên giá treo sau đó ngồi lại vào ghế ở phòng khám suy nghĩ

_Ba bà lão sáng nay không đơn giản,có cả linh thần theo bảo vệ...hừm....

Bà Tứ cùng hai bà bạn chí cốt mỗi ngày đều đến phòng khám của Rio khám bệnh,thực ra là để chụp ảnh anh ta.

_Ôi ...giống quá...hi hi hi....

_Tôi nói mà giống y Tống Hy luôn....

_Ừm ...ừm...

Hai cô y tá lại chụm đầu nói nhỏ

_Ba bà lão này sao mà ngày nào cũng tới thế nhỉ?

_Không lẽ ba bà này có sở thích khám bệnh ư...

_Người tiếp theo...

_Ài...tôi tên Hoa Trân...sở thích nghe nhạc chữ tình....có thói quen ngắm hoàng hôn sau mưa...

Rio chưng hửng nhìn vào tay bà lão đang vuốt lấy tay của anh

_Bà buông tay cháu,cháu mới có thể đặt ống nghe ....

_À à....hãy lắng nghe trái tim tôi....luôn hướng về cậu Tống Hy....

_Bà không sao cả...từ nay đừng đến đây nữa ....người tiếp theo...

_Gì ...gì..chứ khám xong rồi ư....

Cô y tá vội vịn vai bà Trân

_Mời bà ạ ,tới người khác rồi...

_Ê ê tôi chưa khám xong mà.....

Rio lại lạnh sống lưng với bà lão tiếp theo,bà này giả vờ ngã ôm lấy người của anh,không chịu ngồi xuống ghế

_Ái da.chóng mặt quá....bác sĩ Tống Hy đỡ tôi đi....huơ...

_Hừm....cháu tên Quách Tư Lạc,không phải Tống Hy thưa bà...người tiếp theo...

_Ơ..ơ không khám à...chưa khám cho tôi mà...sao cậu khám cho bà Trân không khám cho tôi hả...

Cô y tá lại nhanh tay đẩy bà ra khỏi phòng

_Mời bà ,mời bà Lương...đi ra cho người tiếp theo khám ạ....

Bà Tứ là từ tốn nhất

_Bác sĩ đừng giận hai bà bạn của tôi là fan cuồng của ca sĩ Tống Hy vào hai mươi năm trước,gương mặt của cậu thật là giống với Tống Hy nên bọn họ mới cư xử lạ lùng như vậy..

_Các bà không có bệnh gì cả...đừng đến phòng khám của cháu nữa....vẫn còn nhiều bệnh nhân khác cần khám bệnh hơn....

_Cậu không biết chúng tôi khi xưa yêu mến Tống Hy như thế nào đâu,anh ấy chết đi đã làm chúng tôi mất hết niềm tin vào âm nhạc...giờ gặp cậu thật là đã khơi lại niềm ái mộ năm xưa....chúng tôi chỉ xem cậu như thần tượng dùng tình cảm ái mộ của fan dành cho cậu chứ không có ý xấu gì đâu....chúng tôi xem cậu như con cháu trong nhà thôi....

_Ba bà có thể đến đây ngồi ở phòng khách uống trà nhưng đừng bốc số nữa....

_Hay quá ....hi ...hi...vậy chúng ta chụp một kiểu hình nhé ....cười lên hai ba...

Rio chưa kịp phản ứng đã bị bà Tứ ngã đầu vào vai đưa điện thoại chụp ảnh rồi.

Rio đã cảm nhận được linh khí ở gần khi ba bà lão bước vào phòng khám,anh dùng mắt Hắc Thần nhìn xuyên tường thấy được có hai linh thần ở ngoài cửa,nên đã dùng thiện cảm của con người cư xử tránh lộ ác niệm để che mắt hai linh thần này không phát hiện ra thân phận thật của anh.

Hai linh thần này là tổ tiên của bà Tứ họ đi theo yểm trợ bà tiếp tục kế nghiệp bắt ma của dòng tộc.Linh thần không phải là thần mà là hồn ma có chánh niệm có linh lực ,có thể khắc chế những linh hồn tà ác khác,có khả năng đi theo con cháu bảo vệ cho họ.Linh thần sau khi tu tập đủ linh lực có thể hoá thân thành Thiên Thần hoặc chuyển kiếp đầu thay mà không bị phán xét đoạ địa ngục.

Hai cô y tá nói với Rio

_Bác sĩ à em đã cố tình lấy số sau cùng nhất cho ba bà đó...nhưng mấy bà cũng ngồi chờ cho tới lượt...

_Bác sĩ cho phép mấy bà đến đây mỗi ngày,khác nào tự chuốc phiền cho mình...

_Không sao....thôi hai cô về đi muộn rồi...

_Ơ...dạ...

Rio dùng niệm lực quay về phòng ngủ ở nhà mình trong rừng,thì nghe tiếng ngáy khò khò ngoài phòng khách,cảm nhận được mùi của con người nên đi ra xem xét,anh mở to mắt ngạc nhiên khi thấy Nhất Hàn nằm ngủ trên sofa,anh thấy tờ giấy trên bàn ghi

_"Tôi tên Thẫm Nhất Hàn Là cảnh sát ở thành phố Đại Hùng,tôi bị đi lạc xin chủ nhà này cho ngủ nhờ một chút."

_Hừm....con người đúng là phiền phức...hừ...

Rio liếc mắt nhìn xuyên qua cửa ,xuyên qua mấy lớp cây to trong rừng phát hiện ra một Hắc Thần đang săn linh hồn trong lãnh địa của mình,liền hiện thân đến phóng lưỡi hái xé nát cánh của hắn.

_Áaaaaa....Ri ... Rio...

_Cút....

_Hơ...hơ....cậu...cậu có qua lại với linh thần sao?

Ánh sáng của hồn châu đang bay lơ lửng là màu vàng không phải màu xanh như thường thấy.

Rio đưa tay thu lấy hồn châu,cảm nhận linh lực của hồn châu mạnh hơn những hồn châu bình thường.

Anh liếc nhìn tên Hắc Thần khiến hắn hoảng sợ biến mất.

Linh Thần này là tổ tiên của Nhất Hàn vì cảm nhận được con cháu gặp nguy nên hiện thân cản đường con ma đuổi theo Nhất Hàn,chẳng may gặp phải Hắc Thần,cả hai đều bị tên Hắc Thần đánh tan linh hồn,hồn châu của linh thần có linh lực nên biết bay lên trời chưa kịp bay đi đã bị Rio tóm lại.

_Có ma....cứu tôi.....aaaaaa....

Tiếng Nhất Hàn la hét khiến cho Rio quay trở về nhà,Nhất Hàn gặp ác mộng nên bật ngồi dậy

_Á!

Anh ta giật bấn người khi thấy Rio ở cửa

_Sao sao ...lại là anh....sao anh ở đây....

_Hừm....

Rio liếc xéo Nhất Hàn rồi đi lên cầu thang

_Tỉnh rồi thì cút khỏi nhà tôi đi...

_Nhà...nhà anh à ...

Nhất Hàn nhìn ra cửa sổ thấy trời vẫn chưa sáng nên không dám rời đi

_À...ừm...tôi bị lạc đường...hay là anh cho tôi ngủ thêm chút nữa nha,trời sáng rồi tôi sẽ đi.....

_Cảnh sát sợ ma...đúng là đồ vô dụng....

_Này đủ rồi nha...pháp luật nào quy định cảnh sát không được sợ ma hả?

_Nếu còn la hét nữa ,tôi sẽ đạp anh ra khỏi cửa.

_Grừ....ông đây không sợ ma cốc cần ở lại đây nhá....bác sĩ quái dị.

Nhất Hàn lại ngủ thiếp đi đến sáng,không biết Rio đã dùng niệm lực di chuyển về phòng khám từ lâu rồi.

_Ngoáp...woa....huơ....sáng rồi à....

Anh ngó quanh nhà rồi gọi Rio

_Bác sĩ Quách.....bác sĩ....đi rồi à....hừm về không tiếng động đi cũng không tiếng động ...quái dị....

Nhất Hàn về lại nhà ở thành phố thì thấy bữa sáng đã dọn sẵng ra bàn ,còn có lời nhắn của bà Tứ.

_"Cháu về thì ăn sáng đi,bà và Kiều đã đi làm pháp sự rồi đừng chờ"

_Ừm...lại pháp sự...

Nhất Hàn điều tra được Lưu Mỹ Ngọc với kết quả kiểm tra tổng quát chân có nẹp kim loại nhưng mẹ của cô ta thì nói Mỹ Ngọc chưa từng bị thương ở chân,nên lại đi làm phiền anh Cảnh ở tổ tình báo.

_Kết quả khám tổng quát cho thấy sáu năm trước Lưu Mỹ Ngọc đã từng phẫu thuật chân,nhưng Mỹ Ngọc chỉ dọn ra khỏi nhà năm năm ,đây là nghĩ vấn quan trọng đó anh Cảnh,vả lại cô ấy lại có đi chứng phẫu thuật thẩm mỹ,mà mẹ cô ấy bảo gương mặt cô ta là đẹp tự nhiên từ bé.

_Hừ dù cậu có chứng minh đó không phải là Lưu Mỹ Ngọc thì sao?Cô ta đêm qua phast điên đã đập đầu tự sát rồi,vụ án kết thúc rồi.

_Gì hả?

Thiên Thần Tập Sự(phần 7)

_Anh anh ...nói đùa phải không anh Cảnh..?

_Tôi đâu có rảnh như cậu...Lưu Mỹ Ngọc hôm qua sau khi gặp mẹ của mình đến thăm ,tối đến đã la hét điên loạn trong phòng giam,còn tự đập đầu vào vách chết tươi luôn...anh em bên tổ trọng án đã khép lại hồ sơ rồi...bàn giao thi thể cho người nhà mang về chôn rồi...

Nhất Hàn thất thỉu đi trên đường tuần tra

_Sao lại như vậy chứ...chưa xác minh được Lưu Mỹ Ngọc có phải là do Hứa Huệ giả mạo hay không thì cô ta đã tự sát rồi... nếu đúng là cô ấy giả làm Mỹ Ngọc mục đích là chiếm lấy tiền bảo hiểm và tiền tiết kiệm vậy tại sao không cao chạy xa bay lại quay về nhà?Nếu như do hồn ma của Lưu Mỹ Ngọc sai khiến phải trở về thì tại sao lại phải giết Trần Minh rồi tự sát,hồn ma của Mỹ Ngọc đã được siêu độ rồi mà sao có thể quay lại tác quái chứ.?Hừm nhưng dù sao cả hai cũng chết rồi,ai giết ai thì cũng không quan trọng nữa...

_Cậu đi tuần với tôi mà cứ lảm nhảm một mình hoài vậy?

_À xin lỗi sư huynh...

Nhất Hàn đi ngang qua một cửa hàng kim hoàn thì thấy một thanh niên ăn mặc sang trọng,lái xe hơi xịn bóng bẩy đi vào.

_Ơ...thầy Lý...

Người đó nghe gọi thì dừng lại nhìn thấy Nhất Hàn thì tỏ vẻ bất ngờ lúng túng

_À à...sếp Thẫm...tình cờ vậy...

_Tôi cùng đồng nghiệp đi tuần...anh hôm nay không có tiết dạy học sao?

Lý Hoàng cười gượng

_À ...tôi nghỉ dạy học rồi....bây giờ đang dự tính du học....tôi có hẹn tôi đi trước nha...

_À...chào anh....

Vị sư huynh vỗ vai Nhất Hàn

_Anh ta là ai vậy?xem chừng giàu có lắm đấy!

_Anh ta là giảng viên đại học dược....đúng là mới cách có một tuần đã thay đổi không nhận ra luôn...

_Ừm...đi nào...

Lý Hoàng lên văn phòng của cửa hàng kim hoàn đó trên tầng cao nhất.

_Chào cô tôi có hẹn với ông Cố Thiên.

_Anh là anh Lý ạ...

_Vâng.

_Chủ Tịch Cố bảo đã sai người mang tiền mặt gửi đến nhà anh rồi...

_Tôi đến không phải lấy tiền mà muốn lấy lại dự án nghiên cứu...

_Chuyện này...

_Reeng...reng....

_Alo....dạ ...tôi hiểu rồi..

_Chủ Tịch mời anh vào phòng...

...một lúc sau...

_Rầm...

Lý Hoàng đạp cửa đi ra,với gương mặt giận dữ ,hai mắt hằn lên những tia máu đỏ,khiến cho cô thư ký phát hoảng,định gọi cho bảo an thì Cố Thiên trong phòng lên tiếng

_Để anh ta đi.....

_Ơ...dạ...dạ....

Lý Hoàng lái xe như điên chạy đến trường đại học miệng cứ gừ gừ như lên cơn ,đi đến phòng hoá nghiệm ,mở ra một cánh cửa sau kệ để các ống nghiệm chứa dược liệu.

_Chế thật nhiều...chế thật nhiều....ha...ha ha....

Có một người đang đứng bên ngoài phòng hoá nghiệm đó là Dương Chi Bảo ,anh ta thấy Lý Hoàng phát điên thì cười nham hiểm

_Hừm...hay lắm....

Nhất Hàn uể oải ngồi xuống bàn ăn cơm ở căn tin sở

_Lưng của em muốn gãy luôn á...không ngờ làm cảnh sát mà phải cõng gạch ....hic....còn hơn bốc vác thuê...

_Hừm cậu không làm thì bà cụ đó sẽ gửi khiếu nại đấy....thôi dù sao cũng là việc công ích mà...

_Hừ bắt chó cũng gọi cảnh sát,tìm mèo cũng gọi cảnh sát,Khiêng gạch cũng gọi cảnh sát...sau này chắc thông cống hút hầm cầu luôn á...

_Cậu nói nhiều quá ăn đi....

_Alo thông báo khẩn,thông báo khẩn...trường Đại Học Vân Nam có khủng bố yêu cầu chi viện toàn sở....

Tất cả các cảnh sát lập tức đều trở về tổ nhận chỉ thị của cấp trên,Nhất Hàn cũng phải đi theo đội chi viện.

Khi cảnh sát đến nơi thì cảnh tượng chết chóc hiện ra trước mắt,trường bị cháy ở nhiều nơi ,các tổ cứu hộ,chữa cháy đã đến,có xe cấp cứu,có bác sĩ đang chữa trị người gặp nạn.

Nhất Hàn thấy trời tối sầm lại nhiều kẻ lạ mặt xuất hiện những kẻ này có cánh dơi mặc áo choàng đen có mũ che đầu,tay cầm lưỡi hái.Nhiều người chạy nạn đã chạy xuyên qua người họ.

_Không ai nhìn thấy gì sao?

_Này cậu còn đứng trơ ra đó làm gì,mau vào giúp đưa người ra mau...

Tiếng của đồng nghiệp vang lên bên tai làm Nhất Hàn chợt tỉnh chạy đi làm nhiệm vụ,bổng anh há hốc mồm khi thấy các Thiên Thần xuất hiện ,các linh hồn thoát xác bay lên.

Hắc Thần và Thiên Thần đánh nhau giành linh hồn,các Hắc Thần hay Thiên Thần bị đánh văng vào khu nhà nào là khu nhà đó phát nổ,Nhất Hàn cõng một cô gái trên lưng chạy ra khỏi nơi cháy,cô này bổng nhiên từ trong người tách ra một phiên bản giống hệt nhưng mờ ảo từ từ bay lên,khiến Nhất Hàn vừa sợ vừa run

_Gì..gì...vậy nè...

Cô gái mờ ảo nói

_Tôi không muốn chết...anh cảnh sát cứu tôi.....giữ tôi lại đi làm ơn hic hic....

Nhất Hàn dùng tay đè cô gái mờ ảo xuống,lập tức có một lưỡi hái bay đến chỗ anh,may mắn có một chiếc lông vũ phát sáng bay đến cản lại.

_Chát...

_Á má ơi....tổ tiên phù hộ,tổ tiên phù hộ...

Nhất Hàn cõng cô gái ra xe cứu thương,các bác sĩ liền làm hô hấp cứu chữa,cô gái thở trở lại.

_Các đồng chí chú ý,các đồng chí chú ý...nghi phạm đang ở trên tầng thượng,có vũ khí hoá học,hãy cẩn thận....

Lý Hoàng cười điên loạn từ trên tầng thượng ném xuống một lọ chứa chất lỏng ,chất này trúng vào mấy người bên dưới ,lập tức họ bị bốc hơi tan thành nước trong một phút,khiến cho những ai chứng kiến đều phát hoảng

_Á....aaaa....

_Bắn hạ hắn đi....

Những linh hồn mất xác bay lên một số được Thiên Thần che chở bay lên trời,một số bị Hắc Thần giết cướp hồn châu.

Nhất Hàn chết cứng đứng nhìn quan cảnh hỗn loạn đó ,người vừa chết lại bị chết thêm lần nữa,Thiên Thần cũng bị đánh tan linh hồn,Hắc Thần thì có khả năng giết linh hồn.

_Này này...Nhất Hàn,cậu sao vậy....cậu ấy bị thương rồi....

Nhất Hàn thấy mình đi đến một nơi tăm tối không thể biết được là mình đang ở đâu.

_Có ai không?có ai ở đây không?Ối...

Nhất Hàn giật bấn người khi súyt chút nữa là anh bước xuống sông.

_Sông sao?

_Đến rồi hả?lên đò đi....

Một người đàn ông trung niên mặc áo choàng đen dài đến mắt cá chân có mũ che đầu ,đứng trên chiếc đò gần đó nói với Nhất Hàn.Ánh sáng le lói của chiếc đèn treo ở trên cây sào phía trước mũi con đò chỉ soi được rõ con đò và vùng nước gần hai bên thân nó .

_Ông là ai?

_Kẻ đưa đò...lên mau không có nhiều thời gian...

Nhất Hàn chằng chừ không muốn lên đò nhưng ngó quanh cũng chỉ có màn đêm đen tối,nên đành miễn cưỡng đi lên đò.

_Á....

Con đò không có đáy,nửa thân của nó đã chìm trong nước,người bí ẩn đó đã đứng lơ lửng trên mũi sau con đò.

_Lên mau.

Nhất Hàn nghe hối thúc cũng nhắm mắt bước đại lên,khi anh mở mắt ra thì đã thấy mình lơ lửng trên đò,thấy rõ dòng nước chảy qua con đò không đáy,anh nhìn sang hai bên hông con đò thì sợ chết khiếp

_Á....tổ tiên ơi....

Những linh hồn mặc áo trắng cổ tròn dài đến chân ,nổi lềnh bềnh đang trôi theo dòng nước ,mắt họ nhìn lên trên không hề chớp,thân không động đậy.

_Họ họ sao vậy?

_Linh hồn trôi dạt,họ sẽ trôi đến nơi mà họ nhận hình phạt cho những chuyện họ đã gây ra lúc còn sống.

Nhất Hàn không thể nhìn thấy hết mặt sông nên không biết có bao nhiêu linh hồn đang trôi,chỉ biết là rất nhiều,rất nhiều...

_Tôi chết rồi hả?

Người này không trả lời,bỗng dưng người này cắm cây sào xuống dừng thuyền lại.

_Nghe rồi,nghe rồi điếc cả tai....cậu đứng yên đó,đừng nhìn xung quanh ,đừng để bị rơi xuống sông,bị cuốn đi là hết cứu...hừm....

Nhất Hàn đứng chờ rất lâu thì thấy có mấy linh hồn đang bơi ngược dòng,phía sau có mấy con quỷ trọc đầu thân hình teo tóp chỉ có da bọc xương đỏ hỏn chạy trên mặt sông đuổi theo họ.

_Bắt lấy bọn nó,bắt lấy....đừng để bọn nó quay lại trần thế....

Nhưng họ đã bơi đi mất hút thoáng cái biến mất tiêu,bọn quỷ ôm đầu kêu la Chí choé

_Tức quá mà...ya...ya....

Xong đâu đó bọn chúng lại chạy đi mất,Nhất Hàn suy nghĩ

_Mấy người đó bơi ngược dòng là về lại trần thế sao?Vậy mình cũng chống đò đi ngược lại xem...

Nhất Hàn liền lấy cây sào chống đi,anh chống một cái đò trôi vù vù,trôi nhanh vô cùng ,đến khi thấy một vùng sáng loá chói mắt,Nhất Hàn không mở mắt được không thể chèo nữa

_Á chói quá.....

Đến khi anh mở mắt ra đã thấy mình nằm trên vỉa hè của một con phố,anh nghĩ

_Mình nằm ngoài đường sao?trường Đại học Vân Nam đâu rồi.

__A dễ thương quá.

Có một cô bé khoảng tầm bảy tuổi chạy đến bên Nhất Hàn,vuốt vuốt lên đầu anh,khiến anh bực dọc

_Hê hê bé con hỗn à,không được vuốt đầu chú...hư quá,aaa...sao thế...này?

Nhất Hàn đứng lên nhưng không cao bằng cô bé đó.

_A....mèo biết đứng hai chân....mẹ ơi con mèo này biết đứng hai chân nè....hi hi hi....mẹ ơi...

_M m mèo,cái gì chứ....

Nhất Hàn bước đi thì té xuống,theo phản xạ anh chống hai tay xuống đất đỡ lại.

_Lòng bàn tay của mình sao u u vậy?á....chân mèo....

Nhất Hàn hoảng vía khi thấy hai tay của mình đã biến thành chân mèo,anh bò đi kiếm gương soi,thì thấy hình ảnh toàn thân mình qua một cửa kính của một cửa tiệm trên phố.

_Á,aaaaaa.....tôi biến thành mèo rồi....tôi trở thành mèo rồi...á....xỉu....

Nhất Hàn sợ quá ngất đi luôn.

Bạn đang đọc Hẹn Gặp Ngươi Ở Không Gian Khác sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.