Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bố Trí

Phiên bản Dịch · 924 chữ

“Cứ như vậy, đóng dấu đi. Đàn chị còn nhớ rõ năm trước CLB chúng ta còn lại bao nhiêu kinh phí không?” Giang Phong nói.

“50.”

“…… Vậy cứ in trước 300 bản đi, tiền em ứng trước, chờ kinh phí được cấp xuống thì trả lại em sau.” Giang Phong lấy di động ra chuẩn bị chuyển khoản cho Hà Giai Tuệ, “Thế địa điểm thì liên hệ như nào rồi?”

“Cậu là chủ tịch hay chị đây là chủ tịch vậy? Chị nhớ là chị tốt nghiệp rồi cơ mà.” Quý Nguyệt nhịn không được oán giận hai câu, “Còn phải dựa vào chủ tịch tiền nhiệm của các cậu đi hy sinh sắc đẹp để liên hệ địa điểm nữa, năm nay nếu mà CLB Cờ tướng bị giải tán thì chị đây lột da các cậu.”

Trên lý thuyết thì CLB chiêu tân đều có chỗ cố định của mình, nhưng đây cũng chỉ là trên lý thuyết, nếu ai cọ được chỗ góc rồi dùng sức lấn chiếm ra bên ngoài thì hội học sinh cũng không quản nhiều, tiền đề là phải chiếm được chỗ góc.

Mấy năm trước địa bàn lớn nhất sân đều bị CLB nấu ăn chiếm mất, mỹ danh là cần chỗ để bày đạo cụ, nói trắng ra thì chính là một ít nồi chén gáo bồn, hơn nữa mấy cô nàng còn tự làm một ít bánh kem, viên đạn bọc đường này cùng với mấy chị gái xinh đẹp ăn nói nhẹ nhàng, dụ dỗ vô số đàn em vô tri ào ào gia nhập.

“Người tài giỏi thường nhiều việc còn gì, đàn chị Quý Nguyệt vất vả rồi.” Giang Phong cười nói, “Trong tủ có nước ô mai ướp lạnh, em đi rót cho chị một chén nhé?”

Quý Nguyệt trịnh trọng vươn hai ngón tay nghiêm túc nói: “Hai chén!”

Tới nửa buổi chiều, mấy người Giang Phong phải mang theo đồ đạc đi bố trí ở chỗ sân chiêu tân của mình.

Trên lý thuyết thì 7 giờ sáng hôm sau mới bắt đầu chiêu tân, một vài CLB của đại học A không hạn chế nhân số, cái gì mà CLB cầu lông, CLB bóng rổ linh tinh gì đó ước chừng phải có đến một hai trăm người, bậc cửa của những CLB ưu tú thì tương đối cao, dù sao cũng có thể lấy được thêm điểm, không kiếm được điểm thì cũng có thể trộn lẫn được vài giải thưởng. Cái loại giống như CLB Cờ tướng này vừa không có người, lại còn không thể lấy điểm học phần, ngay cả kinh phí CLB cũng chả có bao nhiêu là vô cùng hiếm thấy.

Nhân thủ không đủ, có nghĩa là lượng công việc rất lớn.

Chờ mấy người Giang Phong mang theo bàn ghế, đạo cụ, đồ trang trí, biểu ngữ và đồ che nắng đi trình diện thì những CLB khác cơ bản đều đã bố trí xong xuôi.

“Đồ đạc đủ chưa?” Giang Phong hỏi.

“Đủ rồi, tôi đã kiểm qua một lượt, bắt đầu làm thôi.” Khâu Thần nói, bắt đầu dựng lều che nắng.

Những người khác cũng sôi nổi hành động.

“Giang Phong?” Giang Phong đang trải khăn trải bàn, ngẩng đầu lên liền thấy chủ tịch của CLB nấu ăn Vương Tuệ đang ôm một lọ hoa giả dùng để trang trí đứng ở trước mặt mình.

“Tôi đến hội học sinh xin địa điểm, bọn họ nói chỗ này đã giao cho người ta, CLB Cờ tướng các cậu muốn chỗ lớn như vậy để làm gì?” Vương Tuệ đánh giá bố cục của bọn họ một chút, “Các cậu muốn trưng một loạt bàn cờ à?”

“Chúng tôi muốn triển lãm phúc lợi của CLB.” Giang Phong nói.

“Thôi bỏ đi, năm trước tổng cộng các cậu chỉ có 400 tệ kinh phí thì có thể có cái phúc lợi gì, chiếm cả chỗ to như này thì có ích gì, còn không bằng các cậu đi lấy vị trí đằng trước kia kìa, tôi nghe nói năm nay mà các cậu lại không tuyển được người mới sẽ phải giải tán CLB.” Vương Tuệ nói, “Đổi chỗ đi.”

CLB Cờ tướng cùng CLB nấu ăn lúc trước thật đúng là không có ân oán gì, chỉ có ân oán lúc trước chủ tịch CLB nấu ăn lấy lý do Giang Phong là nam sinh mà cự tuyệt hắn gia nhập CLB thôi. Dù sao thì CLB nấu ăn có tận 200 người là một CLB rất lớn, CLB Cờ tướng có muốn có ân oán cũng không có cơ hội.

“Không đổi.” Giang Phong trực tiếp cự tuyệt, “Chỗ phía trước kia nhỏ như vậy căn bản không đủ.”

“Các cậu muốn bày cái gì?” Vương Tuệ tò mò hỏi.

“Bí mật!”

“Chậc.” Vương Tuệ ôm giả hoa trở về.

“Sao Vương Tuệ lại chạy đến chỗ chúng ta vậy?” Khâu Thần hỏi.

“Vị trí của các cô ấy hình như là liền kề với chúng ta.” Kỳ thật vị trí của CLB nấu ăn cũng không nhỏ, Vương Tuệ vừa rồi nói không sai, chỗ này đúng là khá xa lôi.

“Liền kề?” Khâu Thần kinh hãi, “Ngày mai tân sinh viên lại coi chúng ta thành CLB nấu ăn thì phải làm sao bây giờ?”

Giang Phong:……

“Điền vào đơn xin gia nhập của chúng ta là coi như đã lừa gạt thành công rồi còn không tốt à?”

Bạn đang đọc Hệ Thống Trò Chơi Sinh Hoạt (Dịch) của Đốn đốn đốn đốn đốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lelan119
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.