Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cha Đúng Là Không Dễ Dàng Mà

Phiên bản Dịch · 925 chữ

Giang Kiến Khang bận rộn một ngày về nhà, nhìn đến nồi cháo vẫn còn ấm áp trong phòng bếp kia mặt cũng đều tái rồi.

Khoảng thời gian này con trai đam mê nấu cháo, đồng chí Giang Kiến Khang cũng là vừa đau khổ vừa vui sướng. Bởi vì lâu nay Giang Phong đối với việc nấu ăn đều tỏ ra không có bao nhiêu hứng thú, hơn nữa hắn cũng mới chính thức học trù nghệ từ hồi năm ba sơ trung mấy năm trước thôi, Giang Kiến Khang không chỉ một lần hoài nghi mình không có người nối nghiệp rồi, chỉ có thể trông cậy vào cháu trai tương lai thôi.

Giang Phong đột nhiên đối với bộ môn nấu cháo tỏ ra nhiệt tình vô cùng làm ông lại thấy được hy vọng.

Nhưng sao thế nào cứ cố tình phải là cháo chứ?

Đầu bếp Giang gia sao có thể coi nấu cháo thành sở trường nấu ăn của mình kia chứ?

Giang Kiến Khang liên tiếp uống cháo mấy ngày nay, cảm thấy số cháo ông phải uống từ nay đến hết đời đều uống xong hết rồi.

Ngửi ngửi, cháo thịt nạc trứng bắc thảo.

Ồ cũng được, tốt xấu gì cũng được coi là cháo mặn.

Giang Kiến Khang nhận mệnh cầm lấy cái thìa múc một muỗng.

Hiện tại không thể so với lúc trước, nợ nần một đống, con trai lại còn không hiểu chuyện, phải tiết kiệm, không thể lãng phí đồ ăn.

Hửm, cháo hôm nay ……

Giang Kiến Khang nhìn cháo trong nồi thái độ ngạc nhiên.

Trình độ này cũng sắp đuổi kịp anh cả Giang Kiến Quốc nhà mình rồi ấy chứ!

Tuy là độ lửa có chút không đúng, nhưng tỷ lệ nguyên liệu nấu ăn lại không soi mói được gì, đây chắc chắn là tự mình lần mò ra được, không phải học theo mấy cái gọi là thực đơn trên mạng kia mà làm.

Ở Giang gia trù nghệ được phân chia cấp bậc cực kỳ nghiêm ngặt, ông cụ Giang Vệ Quốc bậc cao nhất trong chuỗi thức ăn, đỉnh của chóp, sau đó chính là đồng chí Giang Kiến Khang, bốn vị chú bác của Giang Phong cùng đứng ở bậc ba, Giang Phong miễn cưỡng được coi là cấp bậc thứ tư, những anh em họ còn lại thì tư cách bước vào chuỗi thức ăn cũng không có nhé.

Hôm nay Giang Phong nấu cháo này, tức là hắn rốt cuộc đã từ vị trí thứ nhất từ dưới lên tiến bộ đến vị trí thứ hai từ dưới lên rồi!

Trở thành đồng cấp vị trí thứ nhất đếm ngược từ dưới lên với mấy chú bác.

Con trai rốt cuộc có tiền đồ!

Đồng chí Giang Kiến Khang nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

“Con trai à!” đồng chí Giang Kiến Khang cháo đều không kịp uống, buông cái thìa liền vọt vào trong phòng Giang Phong.

Giang Phong đang ngồi ở mép giường xem xét giao diện thuộc tính, đồng chí Giang Kiến Khang bất thình lình tông cửa mà vào, làm hắn sợ tới mức giật mình một cái, suýt chút nữa lăn từ trên giường xuống đất.

“Tới đây, cha dạy con nấu ăn!” đồng chí Giang Kiến Khang hào khí ngất trời, hận không thể ngay lập tức đem toàn bộ trù nghệ của mình truyền thụ lại cho Giang Phong.

Giang Phong:???

Cha, bây giờ là 11 giờ tối, cha tỉnh lại đi!

Khuyên can mãi mới lừa dối được đồng chí Giang Kiến Khang đi uống cháo trước đã, Giang Phong đến cả giao diện thuộc tính cũng chưa kịp đóng. Đối mặt với đồng chí Giang Kiến Khang khó dỗ dành, Giang Phong thiếu chút nữa đã biến thành mắt gà chọi.

Đồng chí Giang Kiến Khang vẻ mặt vui mừng ôm nồi to uống cháo ừng ực, đồng chí Vương Tú Liên đang ở trong phòng đắp mặt nạ đều phải chạy ra xem xét một lần.

Một miếng mặt nạ to như thế mà để phủ kín được cả gương mặt bà cũng phải kéo đến căng đét, đồng chí Vương Tú Liên đầu hơi ngửa lên, từ trên cao nhìn xuống liếc mắt Giang Kiến Khang một cái, hỏi: “đêm hôm rồi cha con còn phát điên cái gì thế?”

“Cha nói muốn dạy con nấu ăn.” Giang Phong nói.

Vương Tú Liên thở dài, vỗ vỗ đầu Giang Phong suýt thì vỗ hắn bay não luôn: “Trong nhà đột nhiên thiếu nợ nhiều tiền như vậy ý mà, áp lực của cha con cũng lớn lắm, đừng nấu cháo nữa, nhìn con bức cha con đi, mỗi ngày đều phải ăn đồ ăn cho heo đều gầy xọp đi rồi kia kìa.”

Đồng chí Giang Kiến Khang trong phòng bếp vẫn cao lớn vạm vỡ mặt đầy dữ tợn như cũ, cổ và cằm hòa vào làm một một cách thần kỳ.

Không đúng, hình như cũng có một chút cổ rồi kìa.

Giang Phong gật đầu, cảm thán cha già đúng là không dễ dàng.

“Thật đúng là gầy đi nhiều quá mà! Mẹ, mẹ yên tâm đi, con sẽ nhờ anh em tốt của con giúp cửa hàng mới nhà chúng ta tuyên truyền trong vòng bạn bè, chắc chắn sẽ không vắng khách!”

“Con trai ngoan!” Vương Tú Liên rất là vui mừng, tiếp tục trở về phòng nằm đắp mặt nạ.

Bạn đang đọc Hệ Thống Trò Chơi Sinh Hoạt (Dịch) của Đốn đốn đốn đốn đốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lelan119
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 80

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.