Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công Lược

Phiên bản Dịch · 877 chữ

Cuộc đời lão đồng chí Giang Vệ Quốc tự hào nhất không phải là sinh được bốn ông con trai, mà là ở cái niên đại mà những gia đình bình thường kia chỉ có thể húp cháo loãng thì ông cụ có thể dẫn dắt cả nhà ăn cơm khô. Cho dù sau này cải cách mở ra, niên đại ăn không đủ no lấy cháo lừa gạt đã qua đi, uống cháo cũng không phải việc gì mất mặt thì cháo vẫn không xuất hiện trên thực đơn của lão đồng chí Giang Vệ Quốc.

Nếu không phải Giang Phong dạ dày không tốt, đồng chí Giang Kiến Khang cũng sẽ không đặc biệt đi tìm sư phụ già ở tiệm cháo học cách làm cháo dưỡng dạ dày đâu.

Giang Phong có chút tiếc nuối năm đó đồng chí Giang Kiến Khang không có tìm vị sư phụ già kia học thêm vài loại cháo, nếu mà học thì hiện tại hắn đã có thể bằng vào kỹ thuật nấu cháo tinh vi của mình dụ dỗ Trần Tú Tú khôi phục trạng thái ăn uống bình thường rồi, nhưng bây giờ……

Chỉ hy vọng cô nàng có khẩu vị độc đáo chỉ thích cháo trắng.

Cũng không biết khôi phục trạng thái ăn uống bình thường của trò chơi có yêu cầu gì, là mỗi bữa ăn mấy bát cơm hay là uống mấy chén cháo, hay là giống như lúc Trần Tú Tú học lớp 12 Trần Đốc Tụ cố ý vì cô mua một tô cháo bự cho bữa tối nhỉ.

Không, phải gọi là cái chậu mới đúng.

Buổi chiều, Giang Phong mang cháo ra tiệm cơm.

Đồng chí Vương Tú Liên còn chưa từng được uống cháo do con trai cưng nấu bao giờ đâu, hứng thú bừng bừng nếm một chút, yên lặng buông muỗng xuống.

Biểu tình trên mặt ấy à, ý vị thâm trường đến mỗi một khối thịt mỡ đều lộ ra sự buồn bã.

“Thật là khổ cho đứa nhỏ Tú Tú này quá đi.” Đồng chí Vương Tú Liên cảm thán nói, không hề bởi vì chén cháo này do đích thân con trai cưng của bà nấu mà ba hoa chích choè.

Giang Kiến Khang theo sau cũng nếm một ngụm, tán đồng gật đầu: “đứa nhỏ Tú Tú này tính tình từ nhỏ đã tốt rồi, nếu phải cha lúc còn trẻ mà uống được chén cháo như này không biết chừng còn lật bàn úp vào mặt đầu bếp luôn rồi.”

Giang Phong:……

Cha mẹ không cảm thấy mình nên cổ vũ con trai một chút sao?

“Cháo này không thể đem ra tặng cho khách hàng đâu, cửa hàng này của chúng ta còn muốn mở thêm một tháng nữa cơ, nhỡ đâu lại làm khách hàng chạy hết mất!” đồng chí Vương Tú Liên giải quyết dứt khoát, “Tối nay nhìn xem tiểu tử mặc áo sơ mi xanh hôm trước có tới ăn cơm không nhé, mình đưa cho hắn hết luôn. Dám nói lão nương ta béo như heo, xem mẹ có độc chết hắn hay không!”

Nói xong đồng chí Vương Tú Liên còn cổ vũ dùng tay phải cường tráng của mình vỗ vỗ bả vai Giang Phong: “Làm tốt lắm con trai!”

Giang Kiến Khang tỏ vẻ vợ nói gì cũng đúng: “Đúng thế, có biết nói chuyện không thế, heo một trăm cân đều phải xuất chuồng rồi.”

Giang Phong không biết là trên vai đau hơn hay là trong lòng đau hơn nữa, nhưng mà thấy đồng chí Vương Tú Liên dần dần âm trầm mặt, đồng chí Giang Kiến Khang còn đang tự mình vui vẻ hoàn toàn không biết gì, trong lòng Giang Phong lại dễ chịu hơn một chút.

Có khả năng phần cháo này sẽ trở thành bữa tối của đồng chí Giang Kiến Khang rồi.

Giúp đỡ dọn dẹp trong tiệm một lúc, lau lại cái bàn đồng chí Vương Tú Liên lau qua loa ướt sũng một lần, giúp đỡ rửa bát đũa, xử lý rau dưa, Giang Phong mang theo nguyên liệu nấu cháo buổi tối về nhà.

Hắn muốn nấu cháo thịt nạc trứng bắc thảo!

Đầu tiên hắn cần phải vào tra Baidu một chút xem cách nấu cháo thịt nạc trứng bắc thảo như thế nào.

Xem qua các video liên quan đến cháo thịt nạc trứng bắc thảo một lượt, sau khi có được kinh nghiệm nấu ăn phong phú Giang Phong tỏ vẻ hẳn là không khó, tối nay chắc chắn có thể rửa được mối nhục xưa để cho Trần Tú Tú nếm thử tay nghề nấu cháo chân chính của hắn.

“Đinh, đạt được thành tựu: Chăm chỉ học hỏi.”

Thành tựu!

Giang Phong vội vàng click mở giao diện thuộc tính.

Thành tựu: Chăm chỉ học hỏi ( không có thêm bất cứ thuộc tính gì đi kèm )

Giang Phong:……

Ồ tuyệt vời ghê!

Đến kỹ thuật nấu cháo thịt nạc trứng bắc thảo cấp độ đặc biệt cũng không có, món ăn phát sáng chẳng hạn, không có thêm bất cứ thuộc tính gì đi kèm cũng không biết xấu hổ gọi là thành tựu.

Phi!

Bạn đang đọc Hệ Thống Trò Chơi Sinh Hoạt (Dịch) của Đốn đốn đốn đốn đốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lelan119
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.