Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàn đồ tới tay

Tiểu thuyết gốc · 3058 chữ

Hai ngày sau….

Xa xa trên bầu trời, bạch sắc lưu quang, giống như truy tinh đuổi nguyệt, khoảnh khắc xẹt qua phía chân trời, hướng phía thành thị bên trong mảng cát vàng óng ánh khổng lồ bay tới.

Thành thị càng lúc càng gần, kịch liệt từng cỗ sóng nhiệt ập đến, híp lại ánh mắt nhìn khu vực vàng óng không biên giới, Tiêu Sơn thở nhẹ một hơi:

- Nơi tu luyện cuối cùng, Tháp Qua Nhĩ đại sa mạc, rốt cục đã tới!

Còn cách thành thị mấy trăm thước, Tiêu Sơn phi hành tốc độ từ từ chậm lại, thân thể tại giữa không trung đảo một vòng, Tiêu Sơn hai chân vững vàng đứng trên mặt đất. Phủi nhẹ một ít bụi trên quần áo, sau đó lấy một bộ trường bào của Luyện Dược Sư khoác lên người. Ngẩng đầu nhìn lên, một tòa đại thành thị màu vàng xuất hiện cuối tầm mắt, khoé môi bất giác liền mỉm cười.

Có lẽ nguyên nhân bởi vì đến gần sa mạc, khí trời nơi này có chút hanh khô cùng nóng bức, ánh nắng nóng cháy từ trên bầu trời chiếu xuống,nướng mặt đất dưới chân đến nỗi không ngừng tản ra hồi hồi nhiệt khí, luồng nhiệt khí chậm rãi bốc, khiến cho tầm mắt của con người xuất hiện ảo giác vặn vẹo cùng mơ hồ.

Theo lẽ thường mà nói, ở trong hoàn cảnh như thế này sẽ chẳng có bao nhiêu thoải mái, hẳn là không có người nào cảm nhận nổi cảm giác thư thái.

Hơi hơi kinh ngạc một chút, Tiêu Sơn vươn tay ra không gian trước mặt chụp chụp vài lượt, rồi hé miệng nhấp nhấp, sau một lúc lâu, chợt hiểu liền nhẹ giọng nói:

- Khó trách, trong không khí ở đây, cơ hồ tám mươi phần trăm năng lượng đều là thuộc Thổ thuộc tính cùng Hỏa thuộc tính...

Nguyên nhân bởi vì địa hình của đại sa mạc Tháp Qua Nhĩ thích hợp với người tu luyện Hỏa thuộc tính công pháp cùng Thổ thuộc tính công pháp.

Hơi gật đầu, Tiêu Sơn nhẹ thở ra một hơi, vỗ vỗ trên người tấm Luyện Dược Sư trường bào tinh xảo được làm như một tác phẩm nghệ thuật, sau đó chậm rãi bước tới Hoàng thổ thành thị cách đó không xa.

Càng gần thành thị, chung quanh người qua đường cũng càng nhiều. Những người đi đường, nam tử phần lớn cánh tay đều để trần, cả người da dẻ ngăm đen, liếc mắt nhìn qua một cái. Trông tựa hồ có chút hào sảng, mà thỉnh thoảng nữ tử đi qua, mặc dù da dẻ cũng hơi ngăm đen, bất quá lại có chút khuynh hướng pha lẫn màu cổ đồng gợi cảm.

Nữ tử nơi này, không quá kín đáo, thẹn thùng giống các nữ nhân bên trong đế quốc, áo da một bộ bó sát người, chỉ vừa vặn che lấy bộ ngực cùng phần hạ thân, còn lại vòng eo mảnh khảnh để trần, trên đôi chân thon dài phần bắp đùi chỉ quấn một ít vải ngắn ngủi, giữa lúc hành tẩu, vòng eo giãy dụa như rắn nước uốn lượn, ý vị cùng phong tình vô cùng mê người.

Một đường đi tới, Tiêu Sơn coi như mở rộng tầm mắt, chép chép miệng, ngẩng đầu đã có thể nhìn thấy cụ thể quy mô của tòa thành thị màu vàng, chỉ thấy chỗ phía trên nơi cửa thành, hai chữ đỏ như máu cực lớn được khắc trên thành tường, từ xa nhìn lại,liền mang đến cảm giác có chút máu tanh nhàn nhạt.

- MẠC THÀNH...

Nhẹ giọng nhẩm một câu, Tiêu Sơn cười nhẹ, chậm rãi hướng cửa thành đi tới. Tại cửa thành, hơn mười tên binh lính thân mặc giáp trụ, cầm trong tay trường thương quát bảo những người qua đường vào thành dâng nộp vào thành thuế. Nhìn những binh lính kia không để ý đến nóng bức, bộ dáng mang theo vũ trang hạng nặng. Tiêu Sơn trong lòng có chút ngạc nhiên. Nơi này phòng vệ, như thế nào so với loại thành khổng lồ như Hắc Nham thành còn sâm nghiêm hơn?

Có lẽ duyên cớ bởi vì khí trời nóng bức. Những thủ vệ, binh lính canh gác ở đây cũng bị khí trời khiến cho có chút kích động. Tiếng quát mắng từng hồi vang lên không chút khách khí, không ngừng thúc giục những người vào thành.

Đến gần cửa thành, nghe tiếng quát mắng từ trong miệng bọn binh lính. Tiêu Sơn hơi nhíu mày, sau đó trực tiếp đi vào thành thị. Tại Gia Mã đế quốc, Luyện Dược Sư cơ hồ là một nghề nghiệp được hưởng thụ đãi ngộ không khác quý tộc. Tại những chỗ cửa thành, đế quốc đều có lệnh miễn nộp thành phí.

Mặc dù đối với một Luyện Dược Sư chút tiền ấy cũng chẳng đáng là gì. Bất quá chút thể diện này, lại thật sự làm cho tất cả Luyện Dược Sư cảm giác hài lòng.

- Hắc…. Hắc…... Tiểu tử. Không phát hiện nơi này có viết…..

Như không coi ai ra gì, Tiêu Sơn trực tiếp đi vào cửa thành. Một gã binh lính con mắt nhất thời trừng lên. Song tiếng quát mắng của hắn, âm thanh còn chưa hoàn toàn dứt. Trong tầm mắt của hắn thoáng xuất hiện tấm Luyện Dược Sư trường bào cực kỳ tinh xảo trên người Tiêu Sơn.

Lập tức, tiếng mắng chưa thoát khỏi miệng đã vội vàng nuốt xuống. Vẻ giận dữ trên sắc mặt chuyển hóa thành tươi cười nịnh bợ:

- Đại nhân.. Ngài muốn vào thành?

- Uhm.

Cước bộ không có ngừng, Tiêu Sơn chậm rãi hướng tên binh lính đi tới, thản nhiên liếc mắt nhìn hắn. Sau đó gót chân hơi đạp mạnh xuống, cứ thế bước vào trong thành.

- ỰC….

Nhìn thấy Tiêu Sơn không để ý đến hắn vừa rồi đắc tội, tên binh lính trên khuôn mặt hiện lên một nét may mắn. Nuốt một miếng nước bọt, vội vàng xoay người cất tiếng hô:

- Đại nhân, gần đây trong Tháp Qua Nhĩ đại sa mạc xà nhân có chút không an phận. Ngài nếu muốn ra khỏi thành, nên cẩn trọng.

Cước bộ hơi dừng lại, biết được cái tin tức ngoài ý muốn của tên này, Tiêu Sơn cũng hơi gật đầu, sau đó thân hình chậm rãi biến mất tại bóng tối bên trong thông đạo tường thành.

- Mẹ kiếp, thiếu chút nữa thì xong đời rồi, nếu như bị thượng cấp biết lão tử đắc tội với một Ngũ phẩm Luyện Dược Sư, không đem ta ra bên ngoài cho chó ăn mới là lạ.

Nhìn bóng lưng Tiêu Sơn biến mất, tên binh lính lúc này mới hoàn toàn thở ra một hơi, lau lại mồ hôi lạnh lần nữa, lúc trở lại chỗ ngồi của mình, có lẽ là bởi vì kinh hãi vẫn còn nên hắn cũng thu liễm rất nhiều, không còn dám quát mắng lung tung về hướng những người qua đường vào thành.

Chậm rãi bước ra khỏi thành tường thông đạo tối tăm, tầm mắt hơi sáng lên, một khối sa mạc thành thị kiến trúc quần thể đặc sắc, xuất hiện trong tầm nhìn, từng hàng từng hàng phòng ốc kiến trúc cổ quái, làm cho Tiêu Sơn có chút mở rộng nhãn giới.

Đứng ở trên ngã tư đường, Tiêu Sơn ánh mắt đảo qua những người đi trên đường, thuận tay kéo một người qua đường, hỏi cửa hàng bán bản đồ sa mạc.

Người qua đường bị Tiêu Sơn kéo lại. Mới đầu, sắc mặt thoáng có chút không kiên nhẫn, bất quá khi nhìn thấy trên ngực Tiêu Sơn gắn Luyện Dược Sư huy chương, nét mặt đang bất nhẫn vội vàng thu lại, tỏ vẻ cực kì khách khí nhiệt tình chỉ cho Tiêu Sơn vị trí cửa hàng, ngay cả khi Tiêu Sơn cảm tạ cáo từ, người này vẫn còn tha thiết, đại khái mang cả giá cả của bản đồ ra nói hết một lượt.

Cùng người qua đường nói tiếng tạ ơn, Tiêu Sơn bàn tay nhẹ vuốt vuốt tấm Luyện Dược Sư huy chương trên chỗ lồng ngực,cảm thán lắc đầu, không thể không nói. Thân phận này, thật sự là rất thực dụng.

Trong lòng cảm thán một tiếng, Tiêu Sơn rất nhanh chuyển quá góc đường, sau đó theo như lời chỉ dẫn của người qua đường hướng cửa hàng bản đồ tốt nhất của Mạc thành đi tới.

Sau một hồi hành tẩu không nhanh không chậm, cửa hàng bản đồ tên "Cổ Đồ" xuất hiện trong tầm mắt Tiêu Sơn, ánh mắt quét qua mặt ngoài cửa hàng, Tiêu Sơn thoáng có chút kinh ngạc,cửa hàng này khác xa những cửa hàng hoa lộng đường hoàng. Nhìn qua, mơ hồ ẩn ẩn một chút khí chất cổ phác.

Trong lòng mang theo vài phần kinh ngạc, Tiêu Sơn chậm rãi đi tới cửa hàng, bên trong cửa hàng cũng không quá mức rộng rãi, hai miếng Nguyệt quang thạch tỏa ra nhàn nhạt hào quang, làm cửa hàng có chút ánh sáng, ánh mắt đảo qua bên trong cửa hàng, người vào bên trong đến mua sắm bản đồ cũng không có, một vẻ vắng lặng im lìm, làm Tiêu Sơn có chút nghi hoặc, có phải hay không mình đi nhầm chỗ.

Chậm rãi tới trước cửa hàng, Tiêu Sơn ánh mắt liếc qua, đứng ở phía cuối quầy, một vị lão giả đang cúi đầu cẩn thận chạm khắc vật gì đó. Vị lão giả này tuổi tác hiển nhiên khá lớn, bất quá mặc dù lão giả mái tóc bạc cả đầu, nhưng bàn tay khô héo cầm dao khắc vẫn vô cùng vững chắc hữu lực.

Không có lên tiếng quấy rầy vị lão giả, Tiêu Sơn tầm mắt đảo qua những tấm bản đồ trên quầy, hăng hái cầm trong tay vài tấm lật qua lật lại nhìn, những lộ tuyến rõ ràng trên bản đồ, làm hắn hài lòng gật đầu.

Xem xét một hồi, Tiêu Sơn nhìn lão giả vẫn chưa có ý chấm dứt, hơi chép miệng, lần nữa chậm rãi bước chân đi tới góc trong cửa hàng, bước tới một cái giá gỗ cổ xưa.

Cái giá gỗ này, rõ ràng niên đại khá lâu, mặt giá gỗ mục thành lỗ, chất bừa thành đống một vài tấm bản đồ đã ố vàng, mặt ngoài những tấm bản đồi có một ít dấu vết tàn phá, tựa hồ là khi chế tạo bản đồ thất bại nên thành phế phẩm.

Bàn tay tùy ý gạt bụi bẩn trên đống bản đồ ố vàng, một làn hơi mốc nhàn nhạt bốc lên, hơi nhíu mày, Tiêu Sơn cầm lên đống bản đồ phế phẩm, bàn tay có chút rung rung, một bức hình tàn khuyết chỉ cỡ bằng bàn tay đột nhiên từ trong đống tác phẩm tàn phế rơi ra ngoài.

Cũng không có quá mức để ý bức hình tàn khuyết rơi xuống, Tiêu Sơn lật xem một chút những bản đồ tàn phế trong tay, sau đó nhàm chán đặt trở lại,đúng lúc đặt trở lại, ánh mắt của hắn liếc qua bức hình tàn khuyết nho nhỏ, con mắt đầu tiên là hơi hơi chớp chớp... Sau đó, bàn tay đang di động, chợt cứng lại.

- Này...

Bàn tay thoáng có chút run rẩy cẩn thận cầm lên bức hình tàn khuyết, Tiêu Sơn đột nhiên cảm giác được, trái tim của hắn lúc này đang kịch liệt đập lên thành tiếng, dùng sức cố nuốt một miếng nước bọt, đem bức hình tàn khuyết cổ xưa đặt ở trong tay, ánh mắt mang theo tia mừng rỡ như điên, cẩn thận quét nhìn những thần bí lộ tuyến thoáng có chút quen quen trên bức hình.

Một hồi lâu sau, Tiêu Sơn chậm rãi nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, run rẩy thì thào nói:

- Quả nhiên là nó...

Bàn tay nhẹ nhàng nâng bức hình rách nát, tưởng như là chỉ chạm một cái nó sẽ hóa thành bột phấn, ánh mắt Tiêu Sơn không thể che giấu nổi vẻ mừng rỡ, hắn lại tìm được một phần của Tịnh Liên Yêu Hoả Tàn đồ...

Tiêu Sơn tươi cười lộ ra chút kích động, cẩn thận cầm Tịnh Liên Yêu Hoả Tàn đồ, mạnh mẽ ngăn chặn xúc động, từ trong nạp giới lấy ra một mảnh bản đồ khác, tỉ mỉ so sánh hai bên, sau đó hít sâu một hơi, muốn làm dịu sự kích động trong lòng do sự thu hoạch cực kì ngoài ý muốn này mang lại.

Đúng lúc này, vị lão giả trong cửa hàng cũng rốt cuộc làm xong công việc trong tay, bất quá hắn vẫn như cũ không có ngẩng đầu, thanh âm già nua bình thản vang lên quanh quẩn trong phòng:

- Ngươi là muốn mua bản đồ đại sa mạc Tháp Qua Nhĩ sao?

Nghe được tiếng lão giả hỏi, Tiêu Sơn lúc này mới xoay người lại, chậm rãi đi tới quầy tiền, mỉm cười gật đầu, có chút khách khí nói:

- Đúng vậy, lão bản có thể cho ta một bản đồ sa mạc tinh chuẩn nhất được không?

- Đồ vật này trên quầy, tự chọn đi.

Lão giả cũng không có ý đứng dậy giới thiệu, ngược lại chỉ thản nhiên nói, bộ dáng này, cực kì không giống một người làm ăn.

Nhìn thái độ đặc biệt của lão nhân, Tiêu Sơn có chút ngạc nhiên, bất quá hiện tại có việc cầu người, hắn tùy ý từ trên quầy chọn lựa một bản đồ nhìn có vẻ rất chi tiết, sau đó cẩn thận mở tấm bản đồ tàn phiến trong lòng bàn tay, nhẹ giọng dò hỏi:

- Lão bản, không biết ngài nơi này còn có loại bản đồ tàn khuyết như thế này không?

Nghe Tiêu Sơn hỏi,vốn đang chuyên tâm chạm khắc. Bàn tay tự nhiên không thể tự chủ run lên. Lộ tuyến tỉ mỉ đang khắc thoáng chệch đi một chút. Hơi nhíu mày. Lão nhân rốt cuộc chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên. Ánh mắt đảo qua tấm bản đồ tàn khuyết trong tay Tiêu Sơn. Trong đôi mắt già nua đục ngầu, xẹt qua một nét hàm xúc, ý tứ khó hiểu.

Nhìn khuôn mặt già nua của lão giả đang ngẩng lên, Tiêu Sơn không khỏi hơi có chút ngẩn người. Trên khuôn mặt, bên gò má trái đến khóe mắt, có một vết sẹo khiến người nhìn vào kinh sợ. Mặc dù ánh mắt của lão nhân vẫn bình thản. Bất quá vết sẹo này vẫn như cũ, làm cho hắn thêm một phần, mơ hồ có thể cảm giác được, tiềm ẩn một tia hung khí.

- Ngươi... Trước kia đã từng gặp qua loại bản đồ tàn phiến như thế này?

Con mắt nhìn lên tấm trường bào đại diện cho thân phận Luyện Dược Sư trên thân thể Tiêu Sơn. Thanh âm của lão nhân, thoáng có vài phần kinh ngạc.

Nghe vậy, Tiêu Sơn đôi mắt hơi híp lại, cười lắc đầu nói:

- Ta từng tại một phòng đấu giá như đã gặp qua loại bản đồ tàn phiến như thế này. Lúc ấy có tùy ý cạnh tranh một chút. Bất quá cuối cùng bởi vì đối phương ra giá rất cao, cho nên ta liền buông tay. Hôm nay đột nhiên tại nơi này của Lão bản nhìn thấy nó, mảnh bản đồ tàn khuyết này tựa hồ cùng với mảnh mà trước kia ta thấy xem ra có chút giống nhau, nên mới muốn hỏi một chút.

Tịnh Liên yêu hỏa không phải thường vật. Loại hỏa diễm có thể bài danh đệ tam trên Dị Hỏa bảng này, đủ làm cho bất cứ người nào, cho dù là những ẩn sĩ không tranh sự đời vẫn có thể sinh lòng tham lam muốn đoạt. Cho nên Tiêu Sơn cũng sẽ không ngu đến nỗi nói thẳng,rằng chính bên người mình có mang một phần tàn đồ.

- Nha.

Ánh mắt đảo qua khuôn mặt của Tiêu Sơn, lão nhân tựa hồ cũng tin lời của hắn, thản nhiên nói:

- Không có, mảnh này là ta cũng chỉ ngẫu nhiên có được, theo kinh nghiệm nhiều năm chế tạo bản đồ của ta, mảnh này tựa hồ chỉ là một phần bản đồ không trọn vẹn mà thôi.

- Lão bản có thể hay không nói cho ta biết. Ngài ở chỗ nào có được nó?

Tiêu Sơn nhíu mày hỏi tiếp.

- Trong sa mạc.

Lão nhân ngữ khí bình thản, không ngập ngừng chút nào.

Đối với câu trả lời như không của lão nhân. Tiêu Sơn cười khổ, bàn tay nắm bức hình tàn khuyết, nói:

- Lão bản, có thể bán mảnh bản đồ cho ta không? Ta nguyện ý trả giá cao.

- Lấy nó rồi đi đi.

Lão nhân tiện tay ném cho Tiêu Sơn một bức bản đồ, sau đó chậm rãi cúi đầu, một lần nữa đem tâm trí chú trọng đến khối bản đồ còn chưa hoàn thiện trong tay.

Tiêu Sơn nghe xong vô cùng ngạc nhiên, nhưng rất nhanh sau đó liền giơ mảnh bản đồ mà lão nhân này vừa ném cho lên quan sát, khoé miệng chắp tay nở một nụ cười quỷ dị, chắp tay nói:

- Đa tạ Lão bản. Sự tình ngày hôm nay ta xin ghi tạc ở trong lòng. Ngày sau gặp lại tất có hậu tạ.

- Được rồi. Lảm nhảm ít thôi. Cầm lấy rồi đi mau, trước khi ta đổi ý.

Lão nhân nhìn cũng chẳng nhìn hắn, vẫn chú tâm vào công việc của mình. Tiêu Sơn thấy Lão nhân đuổi khéo mình như vậy cũng chỉ biết mỉm cười sau đó rời đi. Khi thân ảnh hắn vừa biến mất, Lão nhân động tác cũng dừng lại, lấy ra một viên Đan Dược sau đó lại nuốt vào, thân ảnh thoáng cái biến mất.

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.