Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư phụ...... Người phải chăng đang nhớ ta sao???

Tiểu thuyết gốc · 1170 chữ

Đặc Thước Nhĩ phòng đấu giá....

Nhã Phi lúc này đã trở lại phòng đấu giá Đặc Thước Nhĩ, nàng đã trở lại phòng gặp Đại Trưởng Lão Đằng Sơn. Còn về hai vị công chúa nói do đi lại đường dài lên khá mệt mỏi muốn đi nghỉ ngơi.

Nhã Phi bước vào phòng khách, lúc này nhìn thấy Đằng Sơn đang ngồi trên ghế nhàn nhã uống trà. Nhã Phi đi đến cung kính nói:

- Đại Trưởng Lão!

Đằng Sơn nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Nhã Phi lúc này phất tay, ngay lập tức đám người rời đi. Nhã Phi lẳng lặng đi về phía một chiếc ghế sau đó ngồi xuống. Đằng Sơn nhìn về phía Nhã Phi sau đó lên tiếng hỏi:

- Vị Luyện Dược Sư ấy thật sự là Sư phụ của ngươi!?

Nghe thấy thế Nhã Phi ngẩn người, có lẽ Đại Trưởng Lão đã phát hiện được gì đó. Nhã Phi cắn cắn đôi môi sau đó nhẹ nhàng gật đầu nói:

- Đúng vậy!?

Đằng Sơn nhè nhẹ gật đầu rơi vào tram tư sau đó hỏi lại nói:

- Nhã Phi, ta nhớ ngươi thể chất là Mộc hệ đi! Theo lý mà nói thì không thể trở thành Luyện Dược Sư a?

Nhã Phi nghe thấy thế biết Đại Trưởng Lão nghi ngờ mình. Không sai với một Luyện Dược Sư thường sẽ nhận một người có tư chất để trở thành Luyện Dược Sư.

Có lẽ Cốc Ni vẫn chưa nói cho Đại Trưởng Lão việc này. Nhã Phi cắn cắn đôi môi sau đó nàng làm một quyết định. Nhã Phi mím môi mở miệng nói:

- Đúng là Nhã Phi chi có mộc hệ thể chất nhưng sư phụ nói Nhã Phi có thể trở thành một Luyện Dược Sư thiên tài!

Nói xong trong tay của Nhã Phi đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa nhỏ.

Thấy ngọn lửa nhỏ trong tay của Nhã Phi, Đại Trưởng Lão hoàn toàn giật mình đến mức ngây người. Không phải là Nhã Phi là Mộc hệ Đấu khí sao, chẳng lẽ là do hắn? Đại Trưởng Lão nghĩ đến cảnh tượng gì đó, hai tay run lên sau đó kinh hãi nói:

- Nhã Phi… Ngươi làm sao có thể… Thật sự là như vậy!?

Đại Trưởng Lão liên tục lắp bắp nói không lên lời. Nhã Phi nhẹ nhàng gật đầu.

Đại Trưởng Lão lúc này đột nhiên phá lên cười to. Sau đó thấy mình thất thố thì đỏ mặt cúi đầu ho nhẹ:

- Tốt, tốt… như vậy Gia Tộc chúng ta lại có thêm một Luyện Dược Sư nữa a!

Nhã Phi cắn đôi môi sau đó lên tiếng nói:

- Xin Đại Trưởng Lão giữ bí mật với mọi người về việc này!

Đằng Sơn gật đầu lên tiếng nói:

- Ân việc này tất nhiên ta biết phải làm gì. Ngươi chẳng lẽ nghĩ ta là người không biết nặng nhẹ!?

Nhã Phi mím đôi môi nói:

- Nhã Phi không dám!

- E hèm…

Đằng Sơn sau đó lên tiếng nói:

- Sư phụ của ngươi cũng không tệ đi!?

- Cũng không tệ lắm a.

Nghe vậy, Nhã Phi lời này vô thức thốt ra. Bất quá ngay sau đó, dường như phát hiện điều gì đó không đúng khiến nàng vội vã ngừng miệng, con ngươi nhìn chằm chằm Đằng Sơn nhẹ giọng nói:

- Đại Trưởng Lão. Người nói lời này có ý gì?

- Khụ khụ. Mặc dù có chút già nhưng ta cũng không có chút phản đối a...

Mễ Đặc Nhĩ Đằng Sơn lắc đầu cười khổ nói.

Nghe Đằng Sơn nói như vậy, hai gò má Nhã Phi nhất thời đỏ lên nhìn rất quyến rũ. Nhã Phi vội vàng phủ nhận:

- Đại Trưởng Lão, ta và Sư phụ nhưng là chưa có gì a!?

Đại Trưởng Lão tiếp tục nói:

- Lấy một lão nhân như vậy hiển nhiên có chút ủy khuất cho ngươi nhưng với Gia Tộc chúng ta lợi ích được không nhỏ. Hơn nữa ngươi cũng thích hắn a! Ngươi hẳn là cũng biết, thân là người trong gia tộc cũng rất ít có hai bên tình nguyện, Nhưng nếu ngươi cùng người đó hợp nhau vùa lại có lợi ích cho Gia tộc thì đó là chuyện rất hạnh phúc.

- Có thể nói khó nghe một chút ?. Trước khi hắn xuất hiện.bên trong gia tộc đã lựa chọn người thích hợp với ngươi, đó là Mộc Chiến. Bởi vì, nếu hai người đám cưới thì đối hai cái Đại gia tộc mà nói thì đó là một kết cục rất tốt.

Nghe thấy thế cả người Nhã Phi hơi run lên. Đại Trưởng Lão sau đó lên tiếng nói:

- Nhưng ngươi hiện giờ đã là một Luyện Dược Sư, hiển nhiên bây giờ ngươi vẫn chưa đủ thực lực để quyết định mọi việc. Ngươi hiểu chứ Nhã Phi!? Ai…

Nhìn phản ứng của Nhã Phi. Mễ Đặc Nhĩ Đằng Sơn thở dài một tiếng. Vỗ vỗ bả vai của nàng rồi trở về đại sảnh.

Hàm răng cắn chặt môi đỏ mọng. Nhã Phi cúi đầu nhìn chén rượu hồng.Khuôn mặt cực kỳ quyến rũ động lòng người giờ phút này lại là chứa một nét thoáng hiện làm cho đích bởi vì chi tâm vỡ đích nhàn nhạt đau thương.

Nhã Phi biết theo như lời Đằng Sơn nói không giả. Mặc dù ở trong Đại Gia Tộc như vậy cũng rất thuận lợi . Bất quá đồng thời cũng là mất đi rất nhiều thứ. Nếu như nàng không gặp hắn, rất có thể cuối cùng nàng làm phải là gả cho Mộc Chiến, người mà nàng cực kỳ ghét. Ngọc thủ hoàn tại trước ngực, Nhã Phi nhẹ nhàng ngồi ở trên ghế.

Ánh trăng lành lạnh làm cho nàng có chút nguội lạnh trong lòng.

Ngẩng đầu nhìn ánh trăng trên bầu trời. Một lúc sau, ánh mắt mê người của Nhã Phi đột nhiên hơi cong lên, tựa như mắt của hồ ly lóe ra vẻ vô cùng hấp dẫn. Nàng nhẹ giọng nỉ non, đôi mắt đẹp của Nhã Phi nhìn chằm chằm về phía xa:

- Muốn không bị Gia Tộc nắm trong tay. Vậy cũng chỉ có nắm trong tay Gia Tộc. Hắn đã mang cho ta đến cơ hội tốt nhất! Ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Với thiên phú của ta, với khả năng Luyện Dược của ta, với khả năng buôn bán của ta, tựa hồ hoàn toàn nắm trong tay Gia Tộc không quá khó đi!

Nghe tiếng vang thanh thúy, Nhã Phi khóe miệng cong lên đường cong mờ, mị hoặc thiên thành, quyến rũ động lòng người. Giờ phút này nàng so với lúc trước, không thể nghi ngờ càng thêm xinh đẹp.

Thiếu nữ đứng đó nhìn về phía ánh trăng, nàng dung ngón tay nhỏ nhu nhuyễn đôi môi đỏ mọng của mình thì thào:

- Sư phụ, người phải chăng đang nhớ ta sao?

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.