Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồ đệ muốn bàn luyến ái(27)

Tiểu thuyết gốc · 1124 chữ

Tần Thiên nhẩm tính mình thời gian bế quan hẳn cũng đã rất nhiều năm đi?

Không biết sư phụ giờ như thế nào? Thật muốn nhanh trở về đến.

Lúc này chỗ Tần Thiên vừa bế quan-giường băng đã tách ra làm hai, lộ ra đến một thông đạo đường hần nhỏ.

Hẳn do khi Tần Thiên đột phá tu vi gây nên linh khí bạo động nổ làm giường băng bị tác động vào cơ quan nào đó.

Tần Thiên kinh ngạc lại có chút tiếc nuối: Bởi lẽ hắn là muốn đem này giường băng về tặng Tử Cơ, nhưng này trạng hẳn là không thể.

Tần Thiên nhìn kia lối nhỏ thông đạo, chần chừ có hay không nên vào đến?

Nhưng không hiểu đến hắn linh cảm có thứ gì đó triệu hoán chính mình.

Này linh cảm rất mãnh liệt, khiến hắn linh hồn cũng bị ảnh hưởng theo.

Dù sao cơ duyên cũng đi đôi với nguy hiểm điều này bản thân Tần Thiên hiểu rõ.

Vẫn là nên thử, Tần Thiên tiến vào kia thông đạo.

Thông đạo rất nhỏ chỉ vừa đến một người đi vào.

Đường thông đạo dẫn xuống càng lúc càng sâu, hai bên đường thông đạo có dát lên quang linh thạch.

Này những linh thạch hẳn là do chủ nhân động phủ để lại.

Không biết đã bao nhiêu lâu, những quang linh thạch này linh quang đã yếu đi rất nhiều có lẽ cũng chỉ duy trì được một khoảng thời gian nữa.

Tần Thiên đi đến cuối thông đạo, phía trước xuất hiện một cánh cửa đá.

Cánh cửa cao đá tầm hai mét đến, Tần Thiên đưa tay nhẹ đẩy, cửa đá nhìn như kiên cố lại dễ dàng như vậy bị khai mở.

Tần Thiên đi vào trong, quang cảng trước mắt khiến Tần Thiên bị rung động đến.

Không gian rất rộng, phía trước là một dàn tế, phía trên dàn tế đặt một một chiếc hộp hình chữ nhật trong suốt, phát ra đến hoàng kim hào quang.

Tần Thiên linh cảm trước đó càng thêm mãnh liệt, hẳn kia đồ vật triệu hoán chính mình.

Tần Thiên bước đến trước dàn tế, ánh mặt dừng lại trên chiếc hộp.

Bên trong chiếc hộp đặt một thanh hoàng kim trường kiếm.

Hào quang là từ thân kiếm phát ra đến.

Trường kiếm được điêu khắc tỉ mỉ, chính giữa chuôi kiếm khảm một viên linh thạch màu đỏ máu.

Giống như có linh cảm trường kiếm vốn năm yên khi Tần Thiên bước gần đến liền rung lắc dữ dội.

Khí tức từ trường kiếm phát ra đến khiến linh khí xunh quanh bạo động.

Kia hộp đựng cũng không thể chịu nổi nó lực lượng, nắp hộp bị bật ra đến.

Trường kiếm bay ra khỏi, lơ lửng trước mặt Tần Thiên, thân kiếm phát ra thanh âm kêu gọi Tần Thiên.

"Ngươi có muốn trở nên mạnh mẽ hơn? Có muốn đứng trên tất cả? Trở thành bá chủ? Nào hãy trở thành nô lệ của ta!"

Thanh âm truyền thẳng đến Tần Thiên tiềm thức, mê hoặc hắn tâm trí.

Tần Thiên hai mắt vô hồn, đưa tay lên chạm vào chuôi kiếm.

Nhưng chính lúc này trong nhẫn không gian từ ngón tay chíng giữa của Tần Thiên phát ra hào quang.

Từ hào quang đó, một thanh trường kiếm màu bạch ngọc xuất hiện.

Nháy mắt, Tần Thiên ý thức liền thanh tỉnh, bàn tay đang chạm vào chuôi hoàng kim kiếm thu trở lại.

Tần Thiên hướng bạch ngọc kiếm bắt lấy, ánh mắt nhu hoà.

Này trường kiếm là Tử Cơ kiếm khí hộ thân.

Tần Thiên khóe miệng hơi cong lên, nhỏ giọng: " Sư phụ, người đang bảo hộ đồ đệ đi."

Lúc nào cũng vậy, khi hắn gặp nguy hiểm hay tâm trạng không tốt nàng sẽ xuất hiện như thể là giữa hai người tâm linh tương thông vậy.

Ít nhất đây là điều Tần Thiên nghĩ trong lòng. Cũng là bằng chứng khiến hắn luôn cảm nhận nàng hiện diện bên cạnh.

Hoàng kim kiếm rung lắc mãnh liệt, thanh âm lộ ra sắc bén lại có phần mê hoặc: "Ngươi không muốn trở thành kẻ mạnh nhất? Đứng trên vạn người? Mau đến đây!"

Tần Thiên khóe miệng ý cười thêm sâu, giọng nói lộ vẻ tiếc nuối lại kiên định vô cùng: "Thật đáng tiếc, nếu vì có được sức mạnh mà trở thành ngươi nô lệ, mất đi ý thức.."

Nói đến đây Tần Thiên hơi dừng lại, khuôn mặt thần sắc nhu hòa, liếc xuống mình trong tay bạch ngọc kiếm , tiếp tục nói: "Đặc biệt là mất đi nàng."

Hoàng kim kiếm thanh âm lại phát ra, giọng điệu khinh thường: "Ngươi thật ngu xuẩn! Chỉ vì tình cảm nam nữ mà từ bỏ cơ hội trở thành kẻ mạnh nhất."

Tần Thiên không quan tâm hoàng kim kiếm lời nói, xoay người bước xuống dàn tế, ý định rời đi.

Hoàng kim kiếm thấy Tần Thiên chính là thật sự muốn rời đi, thanh âm lại vang lên, giọng điệu khẩn trương: "Ngươi thật sự không cần ta?"

Tần Thiên không quay đầu, thanh âm lại truyền lại: "Không cần."

Tần Thiên bước chân đã chạm đến cửa đá, bỗng thanh âm tiếng cười của nam tử khiến Tần Thiên dừng bước.

"Ngươi này tiểu tử tâm thật kiên định, đáng khen, đáng khen,..ha ha"

Tần Thiên xoay người, đập vào mắt hắn là một bạch nam nhân.

Sỡ dĩ nói như vậy vì này nam nhân từ đầu đến chân đều bạch.

Mái tóc bạch kim xõa xuống dài đến tận chân, xuyên một bộ bạch y, mắt màu vàng kim.

Khuôn mặt kia đẹp đến nỗi phi giới tính, nếu không phải là kia giọng nói là nam tử Tần Thiên tuyệt đối không nghĩ hắn là nam.

Nam nhân xuất hiện lơ lửng trên dàn tế, Tần Thiên lên tiếng hỏi: "Người là linh hồn?"

Nam nhân khẳng khái thừa nhận: "Đúng vậy."

Nam nhân đưa tay bắt lấy hoàng kim kiếm, hoàng kim kiếm ngoan ngoãn nằm trong nam nhân tay.

Nam nhân ánh mắt nhìn hoàng kim kiếm, con ngươi lộ vẻ hoài niệm lại xen lẫn một tia u buồn chi sắc.

Hướng Tần Thiên nói: "Này kiếm là ta kiếm khí, là thần khí, nó từng mang đến cho ta vinh quang vô hạn nhưng cũng khiến ta mất đi những thứ quan trọng nhất."

"Nếu ngươi đồng ý trở thành nó nộ lệ, linh hồn ngươi sẽ bị nó thôn phệ trở thành cái xác không hồn."

Bạn đang đọc Hệ Thống Hỗ Trợ: Nam Thần Cố Lên! sáng tác bởi bănngbănghoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bănngbănghoa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.