Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muội muội Tiểu Vũ

Tiểu thuyết gốc · 1453 chữ

Chương tám : Muội muội Tiểu Vũ

.

.

Mới đó thời đã trôi qua được một năm, khoảng thời gian này Lạc Vũ chỉ tu luyện lâu lâu cùng Đường Tam và Tiểu Vũ đấu luyện. Cậu cũng thường xuyên cùng Đường Tam đến chỗ đại sư để học những kiến thức về hồn sư.

Hôm nay tại gian phòng của đại sư, Lạc Vũ cùng Đường tam hiện tại đều đang ở.

" Tiểu Tam, tiểu Vũ a. Hai ngươi có biết vì sao vũ hồn của mỗi người lại có nhiều loại khác nhau không."

" Là vì có thể tạo ra được một tổ đội, giống như lúc ở săn hồn rừng rậm. Lão sư đã giảng dạy về việc tổ hợp đội hình phải có hồn sư mẫn công, cường công, phụ trợ, quần công và khống chế hệ." Đường Tam giơ tay đáp.

Đại sư gật đầu mỉm cười hài lòng đáp:" Đúng vậy, việc tổ chức đội hình phù hợp sẽ gia tăng sức chiến đấu và sự phối hợp chặt chẽ của những hồn sư lại với nhau."

" Thế tiểu Tam, ngươi là hồn sư loại nào."

" Lão sư, ta vũ hồn là Lam ngân thảo cho nên ta phù hợp với vị trí khống chế hệ hồn sư."

Đại sư gật đầu quay sang Lạc Vũ hỏi:" thế ngươi thì sao tiểu Vũ."

Lạc Vũ trầm tư một lát đáp:" Đại sư, ta nghĩ là sẽ chọn vị trí mẫn công hệ."

" A ngươi đúng là nên chọn mẫn công hệ, nếu ta đoán không sai hồn kỹ đầu tiên của ngươi khi sử dụng để tấn công kẻ địch ở tầm xa thì khi ngươi thu hồi những đoạn kiếm của mình, thì nếu kẻ địch đó có tốc độ quá nhanh thì ngươi sẽ trong thế bị động. Nên ngươi chọn mẫn công hệ để bù đắp vào điểm yếu đó."

" Ân đúng là như vậy, không ngờ đại sư cũng nhìn ra điểm mấu chốt này."

Đại sư cười ha ha đạo:" chuyện này cũng chả to tát gì, nếu để tâm vào quan sát thì sẽ rõ ràng thôi."

" Được rồi hôm nay tới đây thôi."

Đường Tam cùng Lạc Vũ lẽ phép cúi người chào, rồi bước ra khỏi phong.

Khi bước ra khỏi phòng, Đường Tam nhìn qua Lạc Vũ hỏi:" Vũ ca, ngày mai đã hết học kỳ, ngươi có cùng ta về thôn không."

" Đi! Tại sao lại không đi, ta còn phải về thôn cho gia gia báo tin rằng ta đã trở thành một hồn sư chân chính."

Nói xong cả hai vừa đi vừa trầm mặc không nói thêm gì nữa, một lúc sau Đường Tam mở miệng nói tiếp

" Tiểu Vũ nói năm nay sẽ cùng chúng ta trở về thôn."

" Woa chưa gì đã ra mắt phụ mẫu rồi sao." Lạc Vũ híp mắt nhìn Đường Tam bằng ánh mắt ý vị thâm trường.

Đường Tam vẻ mặt ửng đỏ lên lắp bắp nói:" Vũ ca, ngươi đang nói nhăn nói cuội cái gì thế, Tiểu Vũ chỉ là muốn về làng của chúng ta tham quan mà thôi."

Lạc Vũ xì một tiếng đáp:" Ngươi còn cố ngụy biện, thôn của chúng ta chỉ là một cái thôn nghèo rớt mồng tơi lấy đâu ra chỗ nào để mà tham quan. Ngươi đừng lừa mình dối người nữa."

Nói xong cậu bước đi về hướng ký túc xá, phía sau Đường Tam vẫn đang cố gắng giải thích nhưng vẫn bất lực.

Hôm sau trên con đường vắng vẻ có ba thân ảnh đang bước đi, đó chính là Đường Tam, Tiểu Vũ cùng với Lạc Vũ bọn họ đang tiến về Thánh hồn thôn.

" A Vũ! Ngươi làm gì nhìn cả hai chúng ta như thế!" Trên đường Tiểu Vũ thật sự là không chịu nổi, từ học viện xuất phát đến bây giờ, cái tên này từ nãy giờ cứ không nói gì, cứ như vậy lẳng lặng nhìn hai người, mặc không hiểu Lạc Vũ trong mắt ý tứ, thế nhưng làm cho người cảm giác không giống như là đang suy nghĩ chuyện tốt gì.

" Không cần quản hắn, mấy ngày nay đôi mắt của hắn ngã bệnh, y sĩ bảo rằng hắn bởi vì con mắt quá lớn, cho nên hấp thụ quá nhiều ánh sáng làm bị thương đôi mắt, cho nên chỉ có thể híp mắt nhìn đời!" Đường Tam nghiến răng nghiến lợi trừng Lạc Vũ, vừa uy hiếp vừa đùa giỡn nói.

" Hừ, Lạc Vũ ngươi tất nhiên đôi mắt không mở ra được, vậy thì nhắm mắt lại là được rồi, còn nhìn ta như vậy thì ta muốn tức giận rồi!" Mặc dù vẫn cảm thấy có điểm gì là lạ, nhưng mà Tiểu Vũ vẫn tin tưởng Đường Tam mà nói, uy hiếp Lạc Vũ một chút, quay qua chỗ khác không tiếp tục chú ý tới hắn nữa.

Vừa đi Tiểu Vũ ríu rít hỏi lung tung này kia nói không ngừng, Đường Tam ở một bên không ngừng trả lời

" Cuối cùng đã tới, tiểu Tam, đây chính là quê hương của ngươi, này Lạc Vũ ánh mắt của ngươi rất tốt nha, nhìn ta nói có đúng không." Trước hết nhất nói chuyện chính là Tiểu Vũ.

" Ân, nơi này chính là Thánh Hồn Thôn, quê hương của ta." Đường Tam nói.

" Ách tiểu Tam, ta trước về nhà, một lát sau lại gặp!" Lạc Vũ khóe miệng giật một cái.

" Ân." Đường Tam yếu ớt gật đầu đáp.

" Ây, Lạc Vũ, ngươi vẫn chưa trả lời ta?”.

Không đợi Tiểu Vũ nói xong, Lạc Vũ dùng thân pháp nhanh như tia chớp biến mất ở hai người trước mắt.

Lão Kiệt Khắc vốn là chuẩn bị ngày mai đi đón Đường Tam cùng Lạc Vũ, không nghĩ tới Lạc Vũ đi sớm một ngày trở về, lão Kiệt Khắc cực kỳ vui vẻ cậu cùng Đường Tam đã trở thành hồn sư làm cho cả thôn nở mày nở mặt.

Đường Tam khi biết được Đường Hạo đã đi, làm cho cậu có một chút thất lạc.

Buổi chiều, Lạc Vũ đến nhà Đường Tam nhưng không thấy ai cả, cậu suy nghĩ một chút liền biết cả hai người bọn họ ở đâu.

Hoàng hôn trên ngọn đồi phía sau thánh hồn thôn, khi Lạc Vũ đi đến thì thấy hai thân ảnh ngồi cùng với nhau.

" Haha, thật là lãng mạn nha, tiểu Tam ngươi cứ khăn khăn việc ngươi không có ý đồ với Tiểu Vũ, sao hôm nay lại lén lút dẫn nhau ra đây hẹn hò rồi."

Đường Tam đỏ mặt bất đắt dĩ

Nhìn xem Lạc Vũ nói:" Vũ ca, ngươi cũng đừng đoán bậy, phụ thân ta đi, xa cách ta, bên cạnh ta hiện đã không có thân nhân, cho nên, ta muốn nhận Tiểu Vũ làm muội muội."

" Phụ thân ngươi đi?."

" Không đúng! Ta không phải là thân nhân của ngươi sao!." Lạc Vũ sững sờ

" A, có lỗi với Vũ ca, mém nữa đem ngươi đem quên đi, ngươi đương nhiên là thân nhân của ta!."

Lạc Vũ nhìn Tiểu Vũ nói:" Tiểu Vũ a nếu ngươi gọi Đường Tam là ca ca thì sau này cũng phải gọi ta là Vũ ca đấy biết không."

Tiểu Vũ còn đang đỏ mặt vì câu nói đùa lúc nãy của Lạc Vũ, nghe cậu nói xong quay ra trả lời.

" Không được, tại sao ta lại luôn là nhỏ nhất ít ra cũng phải làm một cái tỷ tỷ, còn nữa ta vẫn chưa đồng ý đâu."

Đường Tam cười khổ nhìn Tiểu Vũ hỏi:" thế thì làm sao ngươi mới đồng ý."

Tiểu Vũ ấp a ấp úng nói:" "Nếu có một ngày, có rất nhiều người muốn giết ta, những người đó hai ngươi lại đánh không lại, vậy làm sao bây giờ?"

Đột nhiên trên mặt Đường Tam toát ra một tia mỉm cười :"Vậy xin mời bọn họ trước hãy bước qua thi thể của ta trước."

Lạc Vũ gọi ra Vũ hồn, sử dụng hình thái zabimaru đâm thẳng về phía tảng đá lớn đằng xa khiến cho nó phá toái, cậu quay qua nhàn nhạt trả lời:" Đừng xem thường ta tiểu muội, không gì là không thể nếu có người dám đến giết ngươi ta sẽ cùng Đường Tam sẽ xé xác hắn."

Tiểu Vũ nở một nụ cười động lòng rồi gật đầu đồng ý.

.

Kết chương.

Bạn đang đọc Hệ thống du hành bắt đầu từ đấu la sáng tác bởi yy82620360
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy82620360
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.