Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi ngại mình sống quá lâu sao.

Tiểu thuyết gốc · 1409 chữ

Chương 4: Ngươi ngại mình sống quá lâu sao.

.

.

Sáng hôm sau Lạc Vũ vẫn đang rèn luyện cơ thể của mình trước khi nhập học, vẫn thường thấy được hình bóng của Đường Tam đang luyện công như thường lệ.

Đường Tam mở mắt ra, thì nhìn thấy Lạc Vũ đang đứng gần đấy:" Chào buổi sáng Vũ ca."

Vì Lạc Vũ lớn hơn Đường Tam vài tháng tuổi nên được hắn gọi là Vũ ca.

" Ừm... sớm, à mà Tiểu Tam ba ba của ngươi đã cho ngươi đi học viện hồn sư không."

Đường Tam gật đầu đáp:" Có ba ba hắn đã bảo rằng ta được phép đến học viện."

Vừa nói hắn vừa nhìn mặt trời đang lên cao bảo.

" Không còn sớm nữa, ta phải về chuẩn bị cơm cho ba ba thôi, lần sau gặp lại nha Vũ ca."

Nói xong Đường Tam dùng thân pháp chạy một mạch trở về thôn.

Lạc Vũ thở dài:" Đúng là vẫn như trong truyện, lúc Đường Hạo thấy lam ngân thảo thì nhất quyết không cho đi, Đường Tam đem búa ra gõ cho tỉnh lại mới đi được."

Lạc Vũ hôm nay không về vội, vì hôm qua thức tỉnh vũ hồn khi về vẫn chưa vội kiểm tra, cho nên hôm nay phải kiểm tra cho rõ ràng.

Cậu đưa tay trái lên, gọi vũ hồn đầu tiên của mình ra, chỉ thấy một thanh katana xuất hiện chui đen, vỏ đen.

" Mịa nguyên một thanh katana màu đen, lưỡi kiếm mà màu đen thì đời này đen luôn. Mavis ta cảm thấy có gì đó sai sai."

Mavis:" không phải cảm thấy mà nó quá là sai lun, vì ký chủ vẫn còn quá nhỏ để sử dụng một thanh katana dài hơn 1m2 ¯⁠\⁠⁠(⁠ツ⁠)⁠⁠/⁠¯."

" Thế thì sử dụng bằng cách nào đây."

Mavis:" ký chủ có thể tự cảm nhận cách sử dụng."

Cậu nhắm mắt lại và cẩn thận cảm nhận vũ hồn, chỉ thấy thanh katana dài 1m2 đang thu nhỏ từ từ lại cho đến khi vừa tay của cậu.

" Có thể phóng to và thu nhỏ , không biết có thể phóng ra siêu to khổng lồ được không nhỉ he...he...he."

Mavis:" ký chủ giác ngộ đi nó chỉ có thể điều chỉnh kích thước cho phù hợp với ký chủ mà thôi."

" Không cần nhắc cái đó ta biết." Lạc Vũ nghiến răng ken két:" Hệ thống giống như đang bắt đầu nhân tính hoá thì phải."

Mavis:" đó chỉ là cảm giác của ký chủ mà thôi (⁠~⁠‾⁠▿⁠‾⁠)⁠~. "

Không quan tâm với cái tên hệ thống chết tiệt này nữa, cậu rút thanh kiếm ra khỏi vỏ.

Chỉ thấy đây là một lưỡi kiếm sắc bén với lưỡi kiếm màu trắng bạc nhìn rất là rợn người, chỉ cần lưỡi kiếm này đi qua thì chả ai có thể chịu đựng nổi.

Lạc Vũ nhìn xung quanh rồi nhắm đến một cái cây gần đó, cậu bắt đầu lao đến như một cơn gió tay cầm thanh kiếm trảm xéo một đường qua cái cây. Thân cây bị trảm làm đôi bắt đầu đổ ngã xuống.

Khi nhìn vào vết chém thì cậu cảm thấy tê cả da đầu" quá bén, vết cắt cực kỳ hoàn hảo cỡ này mà chém vào người thì chỉ có nước phanh thây."

Thu hồi vũ hồn, cậu bắt đầu kiểm tra vũ hồn thứ hai.

Lạc Vũ đưa tay phải lên, suy nghĩ phóng thích vũ hồn ra nhưng đợi mãi một lúc sau vẫn không thấy gì cả.

" Chấm hỏi, vũ hồn đâu không lẽ nào lại không xuất hiện."

Đang tự hỏi tại sao thì bỗng nhiên dị biến xảy ra, cánh tay của cậu bắt đầu đỏ lên cứ như một khối thép sắt nung, cảm giác cả cánh tay cứ như bị lửa đốt cậu khụy hai chân xuống ôm lấy cánh tay vào lòng. Một lúc sau, khi cơn đau qua đi cậu thở phào nhẹ nhõm nhìn vào cánh tay chỉ thấy hiện tại cánh tay trái của cậu đang được bao bọc bởi một găng tay màu đỏ rực, cứ như một cái vuốt rồng.

" Đây...đây là, Mavis ngươi có biết đây là đồ vật nào không."

Mavis:" Ting vũ hồn Xích Đế Long của ký chủ là một bộ giáp hoàn chỉnh, vì ký chủ hiện tại ký chủ không thể khống chế hoàn hảo được nó cho nên hiện tại chỉ còn lại một bộ phận của giáp."

" Chỉ có nhiêu đó thông tin thôi sao."

Mavis:" ký chủ cứ bình tĩnh từ từ rồi sẽ nói đầy đủ."

" Ting, nếu sau này ký chủ có đủ khả năng sử dụng đầy đủ tất cả các bộ phận của giáp thì ký chủ có thể hoá long."

" Ra là vậy." chỉ về việc hoá long thôi đã làm cho cậu hưng phấn cả lên.

" Ấy chết , mặt trời lên đến đỉnh rồi nếu không về lẹ thì gia gia lại thuyết giáo cho cả ngày."

Sau ba tháng thì hôm nay đã đến lúc mà cả hai phải đi sơ cấp hồn sư học viện.

Từ Thánh Hồn Thôn đến Nặc Đinh Thành cũng không quá xa, cả ba người chỉ đi được nữa ngày thì đã đến.

Mặc dù Nặc Đinh Thành không tính là thành thị lớn vì giáp tiếp biên giới Thiên Đấu Đế quốc cho nên tường thành được xây rất dày. Cả ba người xếp hàng đợi kiểm tra rồi vào thành.

" Tiểu Tam, Tiểu Vũ đợi gia gia đưa các ngươi vào học viện thì ta sẽ đi về, cả hai ngươi ở trong học viện phải nghe lời lão sư, ngàn vạn lần không nên tùy tiện đi ra khỏi học viện, sau khi hết học kỳ thì ta sẽ đến đón cả hai."

Đường Tam dù sao cũng là lần đầu tiên rời nhà nến có một chút bối rối. Thấp thỏm hỏi " gia gia sao người lại trở về sớm đến như vậy."

Lão Kiệt Khắc cười khổ rồi nói." Những nơi như lữ quán thì những người nghèo như chúng ta làm sao có thể ở lại chứ. Người và Tiểu Vũ cũng không nên phụ kỳ vọng của lão già ta a, hi vọng lần sau gặp lại thì cả hai đã là hồn sư, như vậy thánh hồn thôn sẽ lấy cả hai làm tự hào."

Nặc đinh học viện toạ lạc ở phía tây của thành trì, lão Kiệt Khắc phải hỏi người qua đường vài lần mới có thể tìm thấy.

Xa xa , bọn họ có thể chứng kiến một cổng môn, cổng môn rộng 20 thước, cao 10 thước, đều được tạo thành nham thạch cứng rắn , phía dưới là là hai cánh cửa thiếc dày màu đen.

Giữa cổng có bốn chữ to:" Nặc đinh học viện."

Lão Kiệt Khắc dẫn cả hai lại gần cổng thì bị hai tên gác cổng cản lại:"Có chuyện gì? Địa phương này là nơi hạ nhân các ngươi có thể tới hay sao?"

Lão Kiệt Khắc tại Thánh Hồn thôn xem như cũng phong quang, nhưng tới Nặc Đinh thành nhìn bộ dáng giống như hạ nhân, ngay cả cái tên gác cửa từ ánh mắt cũng có thể nhìn ra vài phần khinh thường.

Lão Kiệt Khắc cười nói: "Vị tiểu huynh đệ này, chúng ta từ Thánh Hồn thôn tới, hai hài từ này là danh ngạch học viên năm nay thôn chúng ta đưa tới, ngài xem chúng ta cần phải làm những thủ tục gì?"

Gác cổng nhíu mày, có chút âm dương quái khí nói: " Thảo ổ còn có thể xuất ra kim Phượng Hoàng?" Một cái thôn nhỏ cũng có người sở hữu hồn lực? Chính là đã nhiều năm học viện chưa từng có danh ngạch học viên. Các ngươi không phải mạo danh chứ."

Cả hai cứ nói qua nói lại cả buổi, bỗng nhiên tên gác cổng lại muốn động thủ đẩy ngã Lão Kiệt Khắc, nhưng trước khi tên gác cổng đang định động thủ thì đã có một lưỡi kiếm chỉ thẳng vào yết hầu của hắn.

Lạc Vũ lạnh giọng gằn từng chữ nói

" Ngươi ngại mình sống quá lâu sao...?"

.

Kết chương

Bạn đang đọc Hệ thống du hành bắt đầu từ đấu la sáng tác bởi yy82620360
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy82620360
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.