Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàn hồn

Tiểu thuyết gốc · 2207 chữ

Chương mười ba : Tàn hồn

.

.

Cộp cộp cộp, tiếng bước chân trong hang động u tối bất chợt một người đá trúng một thứ gì đó khiến cho nó phát ra tiếng leng keng.

" Đây là gì." Lạc Vũ khom người xuống cầm lên.

" Là kim hồn tệ, tiểu Vũ đó là một đồng kim hồn tệ." Lục Thiên nắm lấy cánh tay của Lạc Vũ vui mừng nói.

" Vậy là chúng ta đã đến gần đến nơi chứa đựng bảo tàng rồi." Lạc Vũ hai mắt sáng lên, hất tay Lục Thiên ra nhanh chóng bước đi tiếp.

Cộp cộp cộp, sau vài phút cả hai bước vào một căn phòng, khi bước vào trong Lạc Vũ cùng Lục Thiên há hốc mồm dụi dụi mắt.

Xung quanh căn phòng là những cái rương chứa đầy kim hồn tệ chính giữa căn phòng, có một quan tài màu đen, trên quan tài được khắc những đồ án kỳ lạ.

" Lục Huynh, Lục Huynh." Lạc Vũ lắc lắc người tên Lục Thiên hiện tại đã đứng hình.

" Ahh, tiểu Vũ chúng ta giàu to rồi ha ha ha." Lục Thiên nói xong cười như điên chạy lại mấy cái rương kim tệ hai tay nhanh chóng hốt vào trong người.

Lạc Vũ hơi nhíu mày, bình thường tên này không quá thất thố đến vậy, sao hôm nay lại mất khống chế như thế dù có là rất nhìu kim tệ cũng không phản ứng thái quá như vậy.

Lục Thiên điên cuồng hốt những đồng kim tệ, sau đó nhìn qua hướng cổ quan tài hai mắt đỏ hoe.

Lạc Vũ khi thấy hắn định lao đến phía cổ quan tài:" Không ổn!, Lục Thiên huynh phát điên cái gì thế." Lạc Vũ nhanh chóng dùng thân pháp lắc một cái xuất hiện kế bên, dùng tay nắm lại cánh tay của hắn.

Nhìn kĩ thì thấy được, Lục Thiên hiện tại hai mắt đỏ như máu miệng chảy ra nước bọt, cử chỉ điên cuồng như mấy thằng bị dại.

" Buôn ta ra, buôn ta ra ta phải có được kho báu ta phải trở nên giàu có ahhhh."

Lục Thiên la hét, lấy tay nhắm vào mặt Lạc Vũ mà đấm. Lạc Vũ nhẹ nhàng bắt lại nắm đấm của hắn xoay người ném hắn ra.

" Ầm." Lục Thiên bị ném đi rơi trúng vào một rương châu báu khiến cho đồng tệ rơi ra lăn lông lốc.

" Ahhhh, kẻ cản trở ta Chết!." Lục Thiên la hét tiếp tục lao về phía Lạc Vũ.

" Sơ cấp ma pháp [ Thủy Ngục ]."

Từ trong người Lục Thiên chảy những dòng nước, sau đó hình thành một quả cầu nước lơ lửng trên không bao phủ hắn lại.

Bên trong Lục Thiên liên tục dẫy dụa nhưng lại không có tác dụng. Lạc Vũ quay sang nhìn cổ quan tài.

" Mavis, ngươi có biết cổ quan tài này là thứ gì không."

Mavis" Ting Ác Niệm Ma Quan, pháp bảo không gian được luyện chế ra để dùng để luyện thi, bên trong chứa rất nhiều thi thể dùng để luyện thi cho nên toát ra rất nhiều ác niệm, người không có tinh thần lực cao thì sẽ dễ dàng hoá điên và nhập ma."

" Khoan đã, pháp bảo không phải là hồn đạo khí." Lạc Vũ dừng lại một chút hỏi.

Mavis:" chính xác, đây là một pháp bảo không gian hàng thật giá thật."

" Tại sao, ở đấu la thế giới lại có pháp bảo."

Mavis:" có ai nói nó được tạo ra ở đấu la thế giới đâu ký chủ."

" Vậy ngươi có biết nó đến từ đâu không."

Mavis:" thông tin không thể tiết lộ."

" Chịu, ta tự kiểm tra là sẽ ra ngay thôi."

Lạc Vũ bước đến bên cạnh cổ quan tài chăm chú quan sát, ngoài việc nó màu đen thì chả có cái gì hay ho cả.

Khi định mở nắp quan tài ra, thì dự báo nguy hiểm của cậu lại rung lên.

Lạc Vũ biến sắc nhanh chóng lùi lại, cậu đứng trước quả cầu nước che chắn cho Lục Thiên. Chỉ thấy nắp quan tài tự động bật ra, từ bên trong toả ra những dòng khí màu xanh từ từ tạo ra thân ảnh của một bà lão lưng còng, gầy gò, gò má cao và hai cái má hõm vào.

Bà lão lơ lửng hai chân không chạm đất, mở đôi mắt đen láy nhìn Lạc Vũ khàn giọng nói:" Cậu bé, mau lại đây chơi với ta."

" Ngươi là ai." Lạc Vũ đề phòng nói.

" Ta là ai, ha ha ha cậu bé ta chỉ là một bà già mà thôi mau mau tới đây với ta."

" Ầm." Lạc Vũ gọi vũ hồn ra sử dụng dạng Zabimaru đánh về phía bà lão, Zabimaru kéo dài ra chém ngang thì xuyên qua người bà lão chém vào vách đã phía sau.

Lạc Vũ thu hồi lại những đoạn kiếm, nhìn chằm chằm bà lão quát:" ta hỏi lại, ngươi là ai ! ."

" Cậu bé thật là nóng tính, ta chỉ nói ta là một bà lão mà thôi ha ha ha." Vừa nói bà lão vừa cười một cách quái dị.

" Nếu tấn công vật lý không có tác dụng, thì thử cái này đi [ Bạch Lôi ]." Lạc Vũ đưa tay phải của mình lên đưa ra hai ngón hướng về phía bà lão, tay trái nắm vào cánh tay phải."

Trên hai đầu ngón tay của cậu sáng lên, tụ tập những dòng điện màu xanh rồi bắt đầu chuyển sang màu trắng rồi bắn ra.

Roẹt roẹt, tia năng lượng nhanh chóng bay về hướng của bà lão, lúc này khi đòn đánh chỉ cách bà lão một mét thì thấy bà lão hất tay một phát khiến cho đòn đánh của Lạc Vũ tan biến.

Ánh mắt của Lạc Vũ co rút lại:" Mavis, Mavis kẻ này là gì vậy."

Mavis:" Ting, chúc mừng ký chủ gặp được tàn hồn của một cường giả."

" Ơ thế thì chúc cái mẹ gì." Lạc Vũ chửi bậy vào hệ thống.

" Cậu bé, không ngờ ngươi lại có một chiêu lơi hại đến vậy." Bà lão nhìn Lạc Vũ khàn khàn nói:" ha ha ha nếu như lúc trước, thì sẽ có khả năng ăn thiệt thòi rồi ha ha ha."

" Ý của người là gì."

" Ha ha ha, vì ngươi là một cậu bé dễ thương nên ta sẽ giải thích cho ngươi vì một lát nữa ta sẽ đoạt xá của ngươi ha ha ha." Bà lão liếm liếm khoé miệng nhìn Lạc Vũ nói.

Lạc Vũ nổi da gà lui về sau một bước:" khoan đã đoạt xá."

Mavis:" chính xác, chúc mừng ký chủ lần đầu tiên bị đoạt xá, bây giờ là chạy hoặc bị thông mất zin rồi bị đoạt xá ┌⁠(⁠・⁠。⁠・⁠)⁠┘."

" Cmm Mavis, bây giờ ngươi còn giỡn được."

" Ha ha cậu bé, ngươi có biết vì sao lại có tấm tàng bảo đồ đó không." Bà lão mỉm cười nói.

" Không lẽ nào, thứ này là do ngươi đem ra bẫy bọn ta." Lạc Vũ bất ngờ hỏi.

" Không không không, ta chỉ là ném ra mồi câu mà thôi còn ngươi chính là con cá cắn câu mà thôi ha ha." Bà lão bay đến gần Lạc Vũ rồi nói tiếp:" Không ngờ lần này lại câu ra một con cá to là ngươi ha ha ha, ngươi nghĩ rằng là ta không biết ngươi dùng tinh thần lực dò xét sao chỉ là ta không ngăn cản lại thôi ha ha ha."

Lạc Vũ nuốt nước bọt hỏi:" vậy những lần trước có người đến tại sao ngươi lại không đoạt xá."

Bà lão nhìn Lạc Vũ cười lớn:" ha ha ha, những kẻ đó chỉ đáng để ta thôn phệ để hồi phục lại tu vi của ta mà thôi, còn ngươi đúng là một cái túi da để ta trùng tu."

" Giải thích cho ngươi như vậy đủ rồi, bây giờ hãy trở thành túi da cho ta đi."

" Chạy." Lạc Vũ đẩy quả cầu nước của Lục Thiên về hướng cửa ra, rồi nhanh chóng dùng thân pháp chạy đi.

" Hừ, chạy đi đâu." Bà lão hừ nhẹ một tiếng, bàn tay hạ xuống một luồng áp lực khiến cho Lạc Vũ đứng yên tại chỗ.

" Cậu bé, từ khi ngươi bước vào đây thì đã không còn có khả năng nào thoát đi ha ha ha." Nói xong tàn hồn của bà lão tan ra thành những dòng khí xâm nhập vào người của Lạc Vũ.

Lạc Vũ hai tay ôm đầu ngã xuống đất, nằm co người lại:" ahhh cút ra khỏi người ta."

" Ha ha tiểu tử, ngươi chỉ chống cự vô ích mà thôi ha ha ha."

Bà lão nhanh chóng đã tiến vào." Thức hải!, tên nhóc này lại có thức hải, hắn không phải là tu sĩ mà lại có thức hải." Lạc Vũ có một thức hải mà ngay cả hắn cũng không biết. Bà lão nhìn xung quanh, bất ngờ bà ta nhìn thấy một còn rồng, đúng vậy là một còn rồng châu á to lớn, mắt xanh thân đỏ.

Bà lão bị con rồng nhìn chằm chằm, khiến cho bà ta hơi có chút sợ hãi:" đây là thứ gì, tại tại sao trong thức hải của một thằng nhóc lại có một con rồng."

" Sâu kiến, ngươi dám mạo phạm nơi ở của bổn Vương." Nói xong con rồng mở rộng miệng, từ bên trong nó bắn ra một tia năng lượng màu đỏ vào bà lão.

Đương nhiên, bà ta không thể nào chống cự được một chút chỉ la lên một tiếng rồi tiêu tán:" ta không cam tâm ahhhh."

Bên ngoài vì quá đau khi bị tác động vào linh hồn nên Lạc Vũ đã ngất đi. Lục Thiên hiện tại đã tỉnh lại vì Lạc Vũ ngất đi nên thủy ngục không còn được duy trì nên đã biến mất.

" Tiểu Vũ, tiểu Vũ ngươi sao rồi." Lục Thiên lắc lắc người của Lạc Vũ.

Sau một lúc Lạc Vũ mở đôi mắt ra nhìn xung quanh:" đây là đâu, tôi là ai không phải ta đã bị đoạt xá sao."

" Đoạt gì cơ, tiểu Vũ ngươi không sao chứ."

Nghe được giọng nói của Lục Thiên, Lạc Vũ tỉnh táo lại:" Lục Huynh ngươi hết bị điên rồi à."

" Ách, ha ha lúc đấy không hiểu sao tự nhiên lại nổi điên lên ha ha."

Lạc Vũ quay qua chỗ khác:" Mavis, không phải ta bị bà lào kia đoạt xá rồi ư."

Mavis:" đúng là ký chủ mém bị đoạt xá, nhưng lại không thành công."

" Ách, tại sao lại không thành công không lẽ ngươi đã giúp ta sao."

Mavis:" ký chủ chưa có quyền được biết."

" Cmm, cái gì cũng không được biết."

" Ah, tiểu Vũ cổ quan tài nó sắp vỡ ra rồi kìa."

Lạc Vũ nhìn lại, quả thật cổ quan tài đang nứt ra từng đường.

Mavis:" Ting ký chủ có thể luyện hoá món pháp bảo này, nếu không nó sẽ tự động phá hủy bán bán kính năm ngàn mét xung quanh sẽ hủy diệt cùng nó."

" Cái oách, luyện hoá nhanh."

Ting:" ký chủ không đủ điểm tích lũy để luyện hoá, cần mười ngàn điểm mới có thể luyện hoá."

" Sao lại mắc vậy, ta chỉ mới có sáu ngàn điểm tích lũy cmm hệ thống cho ít nhiệm vụ bây giờ hố tao."

Mavis:" đây là bản mệnh pháp bảo đương nhiên điểm luyện hoá sẽ mắc hơn rồi, với lại ký chủ không gặp chuyện gì khó khăn nên sẽ không dễ gì phát ra nhiệm vụ rồi ^_⁠^."

" Bản mệnh pháp bảo là gì ?."

Mavis:" bản mệnh pháp bảo được coi như một bộ phận, một phân thân của một người tu sĩ. Quan hệ giữa tu sĩ và Bản Mệnh Pháp Khí của mình như chân tay, như cha con."

Rắc rắc cổ quan tài lại tiếp tục nứt ra:" Vậy bây giờ phải làm sao." Lạc Vũ gấp rút hỏi.

Mavis:" ký chủ có thể luyện hoá nó thành bản mệnh pháp bảo của bản thân, bằng cách bỏ ra một ít bổn nguyên sức mạnh và sáu ngàn điểm tích lũy."

" Được, còn nước còn tát hết nước thì chết khát mau mau luyện hoá đi."

Ting:" ký chủ có thể tái tạo lại hình dạng của pháp bảo, ký chủ có muốn làm thành hình gì không."

" Cái gì cũng được."

Ting:" bắt đầu quá trình luyện hoá."

Một đạo tia sáng từ mi tâm của Lạc Vũ bay ra, tiến vào cổ quan tài chiếc quan tài rung lắc dữ dội sau đó thu nhỏ lại thành một khối lập phương màu đen.

.

Kết chương.

Bạn đang đọc Hệ thống du hành bắt đầu từ đấu la sáng tác bởi yy82620360
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy82620360
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.