Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4: Vòng Quay may mắn và Nhiệm Vụ hoàn thành

Tiểu thuyết gốc · 2286 chữ

" Được, vậy cho ta sử dụng vòng quay may mắn. "!!!

Minh Long vừa dứt lời, một chiếc vòng quay giả lập ngay tức thì xuất hiện trước mắt hắn. Bên trong chiếc đĩa được chia làm nhiều ô khác nhau. Minh Long nhìn lướt qua một lượt liền thấy rất nhiều cái tên quen thuộc đồng thời cũng có những cái hắn chưa bao giờ nghe đến.

" Xẻng công binh, ô kim cang, giải độc đan, bế khí đan,.. quả thật như hệ thống trước đây đã nói, gần như 90% đồ vật đều liên quan đến thế giới này." Minh Long nhìn lên những cái tên quen thuộc lẩm bẩm nói.

Sau khi nhìn kĩ vài lần, có hai thứ khiến hắn chú ý nhất, có lẽ cũng là thứ có thể giúp ích lớn nhất cho hắn hiện giờ.

" Toàn bộ kiến thức có trong Thập Lục Tự Âm Dương Phong Thủy Ḅí Thuật và cái còn lại là 5 phiếu lấy ra một món đồ của thế kỉ 21. Con mẹ nó quá là trâu bò rồi, chỉ cần được một trong hai cái này, nhất là cái thứ hai thì hẳn chuyến đi này tỷ lệ tử vong sẽ giảm xuống thấp nhất. " Minh Long trên miệng treo lên nụ cười vui vẻ, khuôn mặt cũng giãn ra vài phần.

" Hệ thống nhắc nhở kí chủ. Vì đây là lần đầu tiên kí chủ sử dụng chức năng này, vì thế kí chủ có thể lựa chọn Ngôi sao hi vọng để đặt vào món đồ mình muốn. Tỷ lệ trúng vào ô có ngôi sao hi vọng sẽ lớn hơn 60% " Đúng lúc Minh Long đang định điểm vào chữ " Bắt Đầu " trên vòng xoay thì âm thanh máy móc của hệ thống truyền vào đầu hắn. Đồng thời ở góc trái của vòng xoay cũng xuất hiện đồ vật tương tự như ngôi sao 5 cánh.

" Tuyệt vời, ta yêu mi chết mất hệ thống " Minh Long cười toác miệng nói.

" Hệ thống không cách nào yêu kí chủ." ...

" E hèm, được rồi vậy bắt đầu quay đi " Minh Long có chút thất thố hắng giọng nhanh chóng đổi chủ đề.

Minh Long ngón tay khẽ động, ngôi sao hi vọng ở góc màn hình liền xuất hiện tại ô rút 5 lần món đồ bất kì của thế kỉ 21. Ngay sau đó vòng quay may mắn bắt đầu nhanh chóng chuyển động. Mỗi lần nhìn thấy ô có ngôi sao hi vọng lướt qua là tim của hắn lại nhảy mạnh một nhịp, trôi qua 2 phút thời gian, vòng quay cũng dần dần chậm lại.

" Con lậy chúa Jesus, đức mẹ Maria, phật tổ, bồ tát, ..v.v... cho con quay trúng ô ngôi sao hi vọng " Minh Long hai mắt nhắm nghiền miệng vẻ mặt vô cùng cầu khẩn.

Đúng lúc này, âm thanh thông báo của hệ thống lại vang lên, khuôn mặt của hắn giãn ra hết cỡ đồng thời còn treo lên nụ cười thỏa mãn.

" Ting! Chúc mừng kí chủ sử dụng thành công vòng quay may mắn nhận được phần thưởng : 5 phiếu ra một món đồ của thế kỉ 21 "

" Haha, qua tốt rồi. Với cái này thì chuyến đi này trở nên đơn giản vô cùng "

Minh Long lúc này vui vẻ cực kì, hắn cười đến run cả người khiến cho lão tài xế của hắn nhìn nhiều đến vài lần.

" Thiếu gia, ngài không sao chứ ? " Lão tài xế ngồi đằng trước, Minh Long nhìn thấy chủ nhân biểu hiện kì lạ liền hỏi.

" Không có việc gì, còn bao lâu nữa sẽ đến chỗ giáo sư Trần ? " Minh Long lấy lại bình tĩnh lắc đầu đồng thời hướng về lão tài xế phía trên hỏi.

" Thiếu gia, đi qua ngã tư này liền đến rồi "

Minh Long không đáp lại, chỉ gật đầu nhẹ một cái liền bắt đầu chăm chú vào hệ thống, hắn là đang tò mò về 5 chiếc phiếu rút ra vật phẩm vừa nhận được.

" Hệ thống, giải thích một chút về 5 chiếc phiếu này " Minh Long nhìn một hồi rồi nói.

" Vâng thưa kí chủ, 5 chiếc phiếu này có thể giúp kí chủ rút ra vật phẩm bất kì trong thế kỉ 21 tuy nhiên nó lại hạn chế về thời gian có vật phẩm. Nói đơn giản, 5 chiếc phiếu này chỉ giúp kí chủ rút ra những món đồ có trong khoảng thời gian kí chủ sinh sống, nghĩa là kí chủ chỉ có thể rút ra các vật phẩm từ năm 2000-2017 " Hệ thống nhanh chóng giải đáp cho Minh Long.

" Chẹp, vậy mà ta còn tưởng có thể rút ra một chút đồ vật từ tương lai. Không sao, như vậy cũng đã đủ dùng rồi " Minh Long thở dài một hơi nói.

Chiếc xe chở Minh Long chạy qua ngã tư thì rẽ vào một con phố nhỏ, đi được một đoạn thì chiếc xe đột nhiên phanh gấp khiến Minh Long suýt nữa đập đầu vào kính xe.

" Thiếu gia, xin lỗi lão nô không cố ý. " Lão tài xế có chút gấp gáp quay người lại nói với Minh Long.

" Ta không sao, có chuyện gì mà lại phanh gấp như vậy ? "

" Thưa thiếu gia, phía trước có một đám người đang đánh nhau thì phải. Thiếu gia cứ ở yên trong xe, lão nô ra xem một chút liền quay lại "

" Ừm, người mau đi giải quyết, ta không muốn trễ hẹn " Minh Long gật đầu đáp

" Vâng, sẽ không chậm trễ việc của thiếu gia "

Lão tài xế nhanh miệng nói, sau đó liền đi ra khỏi xe. Tuy nhiên lại làm Minh Long ngạc nhiên là lão ta không có hướng về đám người phía trước mà vòng ra sau xe mở cốp sau đó cầm lấy một chiếc túi màu đen rồi mới tiến về phía trước.

" Đoàng !! đoàng " âm thanh nổ lớn làm Minh Long có chút giật mình, bất giác nhìn về phía âm thanh phát ra.

" Con mẹ nó đừng nói là lão tài xế bắn đám người kia chứ "

Nhìn lại một chút, Minh Long liền thấy một tên choai choai đầu nhuộm đỏ như chiếc mào gà đang ôm lấy bắp đùi kêu la thảm thiết giữa đường, đám thanh niên còn lại thì như ong vỡ tổ chạy toán loạn về mọi hướng. Tuy nhiên vẫn có một cô gái đang ngồi trên mặt đất, mặt trắng bệch cơ thể vẫn đang run lên từng hồi.

" Cô gái kia thật xinh xắn nha " Minh Long nhìn chăm chú một chút liền bước xuống xe tiến về chỗ lão tài xế.

Nhìn thấy Minh Long đi đến, lão tài xế cũng nhanh chóng cất đi khẩu shotgun của mình đồng thời quát lớn tên thanh niên đang dẫm dưới chân.

" Các ngươi biết các ngươi chặn đường của thiếu gia nhà ta không, coi thường cuộc đời quá dài sao? "

" Dừng lại đi, gọi cho hắn một chiếc xe cứu thương. Chúng ta cũng nhanh rời khỏi đây " Minh Long tiến lại gần nói, cước bộ cũng không chậm lại tiến về cô gái đang ngồi phía sau.

" Còn không mau cảm ơn thiếu gia " Lão tài xế lại tiếp tục dùng chân dẫm lên chỗ vết thương của tên thanh niên khiến hắn tru lên từng hồi đau đớn, tuy nhiên vì quá sợ hãi cho nên vẫn phải kìm nén nỗi đau hướng về Minh Long nói cảm ơn.

Minh Long nhìn thấy cảnh này cũng có chút đổ mồ hôi hột, hắn dù sao cũng là thanh niên nghiêm túc của thế kỉ mới. Nhìn thấy cảnh tượng này vẫn là lần đầu tiên.

" Cô gái, cô có sao không? Nhà ở đâu tôi có thể tiện đường đưa cô về " Minh Long mỉm cười chĩa tay về phía cô gái trước mặt.

Nhìn thấy cảnh tượng lúc nãy Diệp Diệc vẫn còn đang rất sợ hãi. Nàng chỉ đi mua chút đồ trên đường về vậy mà gặp phải một đám lưu manh, tuy có chút sợ hãi nhưng dù sao cũng là ban ngày nên nàng vẫn có thể nghĩ cách thoát khỏi. Vậy mà ngay lúc đó cảnh tượng một lão già cầm súng chĩa ngay vào người một tên lưu manh bắn hai phát khiến nàng khiếp sợ vô cùng, có lẽ cảnh tượng này sẽ ám ảnh nàng rất lâu.

" Đừng sợ, nhà cô ở đâu? Ta có thể đưa cô về " Minh Long lại nói thêm một lần nữa

Lúc này Diệp Diệc mới hoàn hồn lại nhìn về phía Minh Long vừa khóc vừa nói.

" Tôi là Diệp Diệc, là một thanh viên trong đoàn khảo cổ đang thuê trọ ở gần đây "

" Là đoàn khảo cổ của giáo sư Trần ? " Minh Long nghe được Diệp Diệc nói liền không tự chủ nói ra.

" Anh biết giáo sư Trần sao? " Diệp Diệc nghe thấy Minh Long nhắc đến giáo sư Trần liền ngừng khóc, lấy tay áo quệt nước mắt nước mũi trên mặt nói.

" Thực ra giáo sư Trần là người quen của cha tôi. Tôi cũng đang trên đường đến gặp giáo sư, nếu không cô có thể đi cùng chúng tôi " Minh Long mỉm cười đáp.

" Vâng, vậy quá tốt rồi. Cảm ơn anh. Mà tôi chưa biết tên của anh nữa " Diệp Diệc đôi mắt long lanh quay sang nhìn Minh Long nói.

" Haha, tôi tên là Minh Long, cô có thể gọi là Long cũng được. Được rồi, chúng ta mau lên xe thôi " Minh Long cười nói, đồng thời kéo Diệp Diệc từ dưới đất dậy.

" Ai nha, tay con gái thật mềm "

" Anh nói gì cơ? " Diệp Diệc ngơ ngác quay sang hỏi.

" Haha, không có gì. Chúng ta mau đi " Minh Long thẹn quá cười lớn nói.

" Ừm... "

Chiếc xe ô tô lại lăn bánh hướng về phía cuối phố mà chạy. Ước chừng mười lăm phút chiếc xe liền ngừng lại trước một quán trọ lớn.

" Thiếu gia, đây là địa chỉ mà lão gia đã dặn tôi đưa cậu đến. " Lão tài xế dừng xe lại quay về phía Minh Long lễ phép nói.

" Được rồi, ta có thể tự lấy hành lý của mình. Lão trở về đi " Minh Long gật đầu nói.

" Vâng, Thiếu gia "

Minh Long xuống xe mang theo túi hành lý của mình cùng Diệp Diệc tiến vào nhà trọ. Diệp Diệc dẫn Minh Long đi qua vài hành lang quanh co một hồi cuối cùng cũng đến gian phòng của giáo sư Trần ở.

" Cạch cạch, giáo sư Trần con là Diệp Diệc " Diệp Diệc gõ cửa nói.

" Là Diệp Diệc sao, có chuyện gì vậy? " âm thanh có chút già nua nhưng vẫn mang theo phần khỏe khoắn cùng minh mẫn từ trong phòng phát ra.

" Dạ, có một người tên là Minh Long muốn gặp giáo Sư "

" Ồ, vậy cho cậu ta vào đi "

Minh Long nghe thấy vậy liền đẩy cửa gỗ tiến vào trong phòng. Lúc này trên bàn nước là một lão già khoảng sáu bẩy chục tuổi đang cầm lấy một cuốn sách chăm chú đọc. Thấy Minh Long tiến vào, giáo sư Trần mới cất đi cuốn sách mỉm cười quay sang nói.

" Cậu hẳn là người mà Hách Ái Quốc nói đến đi. Cậu muốn tham gia vào đoàn khảo cổ này sao? "

" Đúng vậy giáo sư, cháu khá quan tâm đến văn hóa Tây Vực vì vậy khi nghe cha của cháu nhắc đến đoàn khảo cổ muốn tiến vào sa mạc Taklimakan để khảo cổ thì cháu liền muốn tham gia " Minh Long rất lễ phép nói.

" Ồ, là vậy sao. Haha, nếu Hách Ái Quốc đã đồng ý cho cháu tham gia vậy thì ta cũng không cản. Tuy nhiên chuyến đi lần này rất nguy hiểm, cháu phải suy nghĩ thật kĩ " Giáo sư Trần cười nói.

" Cháu đã nghĩ rất kĩ trên đường đến đây, về các mối nguy hiểm trong sa mạc cháu đã nhờ một vài người bạn bên nước ngoài mang về một vài công nghệ tiên tiến có thể đề phòng chúng " Minh Long nhanh chóng đáp.

" Ồ, vậy sao như vậy thì quá tốt rồi. Được rồi, cháu có thể chọn một phòng trong nhà trọ để ở. Chúng ta sẽ xuất phát sau hai hôm nữa "

" Cảm ơn giáo sư, vậy cháu liền không làm phiền nữa. " Minh Long cúi cháo một cái liền xoay người rời đi, theo Diệp Diệc chỉ dẫn tìm lấy một phòng trọ ở tạm qua hai ngày.

Trên đường đi đến phòng ở, Minh Long khuôn mặt treo lên nụ cười bí ẩn. Hắn đã nghe thấy âm thanh từ hệ thống.

" Chúc mừng kí chủ hoàn thanh nhiệm vụ, nhận thưởng 10 điểm tích phân. Nhiệm vụ tiếp theo sẽ xuất hiện bất kì, mong kí chủ chú ý " ....

Bạn đang đọc Hệ Thống Đồng Nhân ( New ) sáng tác bởi trang1999
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi trang1999
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.