Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện kiếm

Phiên bản Dịch · 1824 chữ

Dịch: tinhtinh

Nguồn: TruyenYY

- Đi thôi, nhìn cửa hàng của ngươi mới mở không có tài liệu đầy đủ, đi vào cửa hàng của ta, nơi đó có đài đoán tạo.

Mọi người nghe theo mệnh lệnh Vương gia chủ, thay đổi vị trí thi đấu, đi tới cửa hàng Vương gia.

- Tỷ thí cơ bản nhất chính là Hàn Thiết Kiếm, tài liệu giống nhau, mỗi người đều tự phải dựa vào bản lĩnh của mình!

Quản gia nhìn hai người chuẩn bị xong, bắt đầu tuyên bố tỷ thí trước mặt mọi người.

- Chờ đã.

Ngay khi mọi người chuẩn bị xem hai người thao diễn, thì Vân Phi Vũ bỗng nhiên kêu ngừng.

- Tiểu tử, chột dạ rồi sao! Hiện tại đổi ý cũng không được nhé, coi như ngươi không cá cược, vậy chỉ đành coi như ngươi đã bỏ quyền, tiền trang của ngươi sợ rằng phải giao cho lão gia nhà chúng ta rồi.

Một tên thủ hạ lập tức lên tiếng uy hiếp.

Vân Phi Vũ nghe hắn ta nói vậy, cũng không thèm để ý tới, chỉ nhìn Vương gia chủ rồi nói:

- Nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy (*), nếu ta đã đồng ý với người khác, thì sẽ không thất hứa, chẳng qua ta muốn hỏi một chút, nếu đã bằng bản lĩnh của mình, thì nếu như ta không dùng loại hỏa thông thường, dùng hỏa của mình có được coi là phạm quy không?

Hỏa tự chuẩn bị? Nhất thời mọi người bị cái kiến giải mới mẻ độc đáo này mà từ rung động đến sững sờ.

Vương gia chủ cũng sững sờ, muốn nói ông dựa vào khoáng thạch làm giàu, cũng không hoàn toàn chính xác, mà chính bản thân ông cũng là Đoán Tạo Sư cấp hai, hỏa tự có ông còn chưa hiểu rõ.

- Nói một chút cho mọi người biết.

Vân Phi Vũ nhìn mọi người lờ mờ một hồi, lập tức giải thích rằng, chính bản thân mình ngại củi đốt của Vương gia không đủ đẳng cấp, muốn sử dụng hỏa do mình chuẩn bị.

- Ha ha, tiểu tử, ta hiểu ý của ngươi, không quan trọng, vô luận ngươi lấy hỏa gì ta cũng không quan tâm hỏa đấy là cái gì, bất luận là công pháp hệ hỏa hay là linh thú hệ hỏa, đều có thể, chẳng qua nếu là linh thú hệ hỏa sợ rằng hiện tại ngươi cũng không có khả năng bắt đi, tỷ thí này có thời hạn đấy.

Vương gia chủ nói xong, hướng về bên cạnh chỉ một cái.

Lão Lý vừa nhìn, không biết từ lúc nào trong phòng đã đốt một cây nhang, lại còn quy định thời gian, ngay tức khắc gấp gáp thay thiếu gia, lão biết thiếu gia có một con linh thú biết phun lửa, còn nuôi nó ở trong sân, nhưng bây giờ không có nhiều thời gian mang nó đến đây.

- Vương gia chủ đồng ý là được. Ta bắt đầu ngay đây.

Vân Phi Vũ nói xong, thì từ không gian trong hệ thống thả Tiểu Hồng ra.

Tiểu Hồng vừa ra, nhất thời mọi người bị dọa sợ lùi hết lại phía sau. Vẻ mặt Vương gia chủ khiếp sợ, ông sống lâu như vậy, còn chưa thấy qua có người nào có thể đem linh sủng nhốt vào bên trong không gian giới chỉ đâu, hơn nữa nhìn con linh sủng trước mắt, phẩm cấp cũng không hề thấp, lập tức có phần hối hận, bất quá vừa rồi cũng do chính mình mở miệng đáp ứng, nếu lúc này đổi ý sẽ làm mất thân phận, vì vậy không thể làm gì khác hơn là trầm mặc không nói.

Song, ông vẫn rất yên tâm, đoán tạo không phải cứ có hỏa tốt là thành công, nếu kỹ thuật chưa tới nơi tới chốn thì cho dù có là thiên hỏa cũng không giúp được.

Mà lúc này Vân Phi Vũ không có suy nghĩ nhiều như vậy, lập tức sai Tiểu Hồng phun lửa, bắt đầu luyện khối quặng Hàn Thiết này.

Lúc này Vân Phi Vũ là Đoán Tạo Sư cấp ba, so ra thì kém với Đoán Tạo Sư cấp bốn của Vương gia, nhưng hắn căn bản không hề e sợ, cấp bậc sản phẩm được làm ra từ hệ thống luôn luôn cao hơn với cấp bậc ở thế giới này, Ngưng Huyết Tán chính là một ví dụ điển hình.

Làm nóng chảy quặng, đánh bóng (mài)... Rất nhanh trong phòng vang lên một loạt tiếng gõ.

Tiểu Hồng ra sức phun hỏa, thỉnh thoảng mọi người lại quan sát con đại xà này, ánh mắt ai cũng lộ ra ý sợ hãi.

Vương gia chủ ngồi một bên phẩm trà, Đoán Tạo Sư nhà mình là cấp bốn, toàn bộ thành Vân Châu cũng chỉ có mấy người có được thực lực này, lúc này không thèm để ý chút nào, hơn nữa trước khi tới đây Vương gia chủ cũng tìm hiểu qua, tên tiểu tử Vân Phi Vũ căn bản không có lệnh bài Đoán Tạo Sư, căn bản không có tư cách mở cửa hàng, cho nên ông mới dùng phương thức này để cho Vân Phi Vũ nếm mùi đau khổ. Vừa nghĩ tới bản thân mình không công có được tiền trang, lập tức Vương gia chủ cười không tìm ra đông ra tây.

Một tiểu tử thối thôi cũng dám bắt nạt nữ nhi nhà mình, đây không phải là muốn tìm chết sao!

Rất nhanh, theo sự tôi luyện của hai người, hai khối quặng Hàn Thiết từ từ thành hình.

- Khí thành!

Quản gia nhìn Đoán Tạo Sư nhà mình kết thúc đoán tạo, lập tức cao giọng tuyên bố.

Mà lúc này, ánh mắt lão Lý và lão Hình tràn đầy lo lắng nhìn Vân Phi Vũ, bởi giờ phút này cây nhang kia cũng sắp cháy hết, vừa rồi Vân Phi Vũ trì hoãn một chút thời gian, lúc này đang ở trong giai đoạn phong khí, khó tránh khỏi có phần khẩn trương.

- Ha ha, tiểu tử, thời gian không còn nhiều cho ngươi nữa đâu, mau nhận thua đi, nói không chừng tâm tình gia chủ của chúng ta tốt còn có thể cho ngươi mấy kim tệ.

- Đúng vậy, đừng phô trương nữa, nhang sắp cháy hết, nhanh chóng nhận thua đi.

...

Ở giai đoạn sau cùng để đoán tạo vũ khí, thực ra là giai đoạn quan trọng nhất, lúc này Đoán Tạo Sư nhất định phải hết sức chăm chú tiến nhập bước đi của phong khí, mà lúc này thủ hạ của Vương gia ở một bên nói năng lỗ mãng, chính là muốn nhiễu loạn lực chú ý của Vân Phi Vũ, thủ đoạn này phải nói là vô cùng đê tiện.

Lão Lý và lão Hình cũng chỉ đành lo lắng suông nhìn Vân Phi Vũ, bản thân lại bất lực.

Bất quá đúng lúc này, rốt cuộc Vân Phi Vũ cũng hoàn thành giai đoạn phong khí, theo một tiếng 'Đã hết giờ' của quản gia, Vân Phi Vũ lập tức đem Hàn Thiết Kiếm bỏ vào thùng nước ở bên cạnh.

"Xoẹt..." Theo tiếng nhiệt độ biến mất, Vân Phi Vũ cũng hoàn thành việc đoán tạo Hàn Thiết Kiếm.

- Tiểu tử, ngươi chậm một chút thì phải.

Vương gia chủ rất nhanh trí, lúc này dĩ nhiên lại hoài nghi Vân Phi Vũ vượt quá thời gian cho phép.

- Ah? Thật không?

Vân Phi Vũ đi tới trước nén nhang, sau đó thổi thổi, nén nhang này thoạt nhìn dường như đã cháy hết, vậy mà giờ khắc này lại đột nhiên sáng lên một cái.

- Hình như vẫn còn nha!

Vân Phi Vũ vừa cười vừa nói.

Vương gia chủ vừa nhìn, sắc mặt bị hãm lại không nói gì thêm, sau đó lạnh lùng đáp:

- Coi như ngươi vận khí tốt, được rồi, hiện tại xem thanh kiếm của ai tốt ai hư.

Đến lúc này đây, mọi người vây quanh theo dõi cũng đều có phần khẩn trương, dù sao một cái là khoáng thạch một nghìn thước, một cái là tiền trang, hai thứ tiền đặt cược này đều không nhỏ.

- Được rồi, để ta tới xem thử.

Lúc này giữa sân Vương gia chủ là người có địa vị cao nhất, giờ đây cũng tự nói mình sẽ tới đánh giá.

- Thiếu gia!

Lão Lý và lão Hình biết như vậy là không nên, lập tức kinh hô một tiếng.

Vân Phi Vũ khoát khoát tay ý bảo bọn họ đừng nói chuyện, sau đó nói:

- Ở chỗ này Vương gia chủ là người có địa vị tôn quý nhất, hơn nữa nghĩ đến Vương gia chủ cũng là người công bằng, như vậy làm phiền Vương gia chủ rồi.

Sau đó, Vương gia chủ đi tới chỗ Đoán Tạo Sư nhà mình trước, lấy thanh Hàn Thiết Kiếm từ trong thùng nước ra. Thả ở trên tay đùa giỡn mấy lần, thanh Hàn Thiết Kiếm này xác thực là không tệ, Vương gia chủ để ở trên tay khua mà phát ra tiếng gió, theo động tác khua càng nhanh của ông, chỉ thấy trên không trung không ngừng xẹt qua mấy đạo tàn ảnh, tàn ảnh kia phát ra từng trận xé gió, trình độ sắc bén có thể thấy được rõ ràng.

- Quả nhiên là kiếm tốt!

Lúc này Vân Phi Vũ cũng không nhịn được khen ngợi một câu, chuôi Hàn Thiết Kiếm này so với những thanh kiếm trước kia mình đoán tạo không chênh lệch nhiều, thậm chí còn tốt hơn một chút.

Giờ khắc này, lão Lý và lão Hình cũng ngây ngẩn cả người, thiếu gia nhà mình sao vậy, sao còn vỗ tay tán thưởng đối phương chứ.

Vương gia chủ cũng hơi giật mình, liếc mắt nhìn Vân Phi Vũ, sau đó buông thanh kiếm xuống rồi đi tới trước mặt Vân Phi Vũ nói:

- Tiểu tử, hiện tại nếu như ngươi chịu thua, thì ta có thể nể mặt phụ thân ngươi chỉ phạt ngươi năm trăm kim tệ thôi, những mạo phạm trước đó ta cũng bỏ qua hết, thế nào?

Vân Phi Vũ vừa nghe thế, vừa cười vừa chắp tay nói:

- Đa tạ ý tốt của Vương gia chủ, chẳng qua tiểu tử vừa nói qua rồi, nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy, Vương gia chủ hãy cứ xong việc rồi nói tiếp!

------------------------

Chú thích:

(*)Nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy: Một lời nói đã phát ra, xe bốn ngựa kéo cũng khó đuổi kịp.

Ý nói: Lời nói thoát ra khỏi miệng không thu lại được, có hối cũng không kịp. Do đó, cần phải cẩn thận lời nói.

Lời Nhắn Chương 73
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đón đọc!
Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.