Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giá hữu nghị

Phiên bản Dịch · 1869 chữ

Dịch: tinhtinh

Nguồn: TruyenYY

Lúc này mọi người mới hiểu được, trách không được thời điểm Từ dược sư luyện thành đan mùi hương của viên đan dược bay khắp nơi, họ còn tưởng rằng Vân Phi Vũ đã kết đan thất bại, thì ra là đan dược của Vân Phi Vũ tất cả dược hiệu đều được ngưng kết với nhau.

- Ha ha, tiền bối bằng lòng chịu thua là tốt rồi, được rồi, đưa tiền đặt cược cho ta là được rồi!

Nghe được lời nói của Vân Phi Vũ không hề có nửa phần khách khí, điều này khiến cho sắc mặt Từ dược sư tái đi, sau đó ông ghé vào tai gã sai vặt bên cạnh và nói nhỏ, rất nhanh gã sai vặt chạy ra ngoài, sau đó Từ dược sư chắp tay và nhìn Vân Phi Vũ nói:

- Ta là Từ dược sư, không biết nên xưng hô như thế nào với tiểu huynh đệ đây?

- Ta tên Vân Phi Vũ!

Vân Phi Vũ nhìn thấy Từ dược sư không hề có ý định uy hiếp bản thân mình, cho nên ấn tượng của hắn về Từ dược sư cũng thay đổi, lập tức nói ra tên của mình.

Tiếp đó, Vân Phi Vũ ném bình thuốc trong tay mình cho Lãnh Phong và nói:

- Lãnh huynh, nuốt viên đan dược này vào!

Từ đầu đến giờ, Lãnh Phong đứng ở một bên nhìn thấy bình đan dược này đã sớm muốn thử, thấy giờ phút này Vân Phi Vũ đưa đan dược cho mình, vì thế hắn vội vàng nuốt Tiểu Hoàn Đan vào trong bụng.

Giờ phút này, mọi người ở đây không một ai dám cười nhạo Vân Phi Vũ, tất cả đều căng thẳng theo dõi từng cử động nhỏ của Lãnh Phong.

Dù sao ở đây mọi người đều là người lăn lộn bên ngoài đã lâu, cho nên vừa nhìn cũng biết Lãnh Phong đang bị thương nghiêm trọng.

Lãnh Phong nuốt đan dược xong, lập tức ngồi xếp bằng trên mặt đất, dược hiệu rất nhanh được phát huy, gương mặt của Lãnh Phong vốn đang tái nhợt, môi không chút máu, vậy mà lúc này đang chậm rãi khôi phục.

Chỉ chốc lát sau, dược hiệu đã được Lãnh Phong hấp thụ hoàn toàn, hắn lập tức từ mặt đất nhảy lên.

- Nhìn xem! Ta thật sự khỏi rồi! Thần kỳ quá đi mất!

Nhìn thấy vẻ mặt kích động của Lãnh Phong, mọi người ai cũng kinh ngạc, là khách quen của cửa hàng Từ gia, bọn họ cũng từng không ít lần mua Đại Bổ Hoàn ở đây, tuy hiệu quả của Đại Bổ Hoàn cũng rất tốt, thế nhưng hiệu quả không được như đan dược mà Vân Phi Vũ luyện ra, nhìn dáng vẻ Lãnh Phong khỏe như vâm lúc này, căn bản nhìn không thấy giả bộ chỗ nào, chính điều này càng khiến cho mọi người kinh hãi hơn.

Ở bên cạnh, Từ dược sư cũng cẩn thận quan sát Lãnh Phong từ đầu đến chân, dù sao thuốc tốt hay xấu chỉ cần nhìn bệnh nhân dùng xong sẽ biết ngay, hiện tại vừa nhìn, trong lòng ông cũng hiểu rõ.

Rất nhanh, gã sai vặt vừa rời khỏi đã quay trở lại Luyện Đan Thất, trên tay hắn còn cầm theo một túi tiền.

Từ dược sư nhận lấy túi tiền, sau đó cung kính đưa cho Vân Phi Vũ, nói:

- Vân công tử tài nghệ cao siêu, Từ mỗ đã được mở mang tầm mắt, còn đây là tiền đặt cược.

Vân Phi Vũ vui vẻ nhận lấy 100 kim tệ, hiện tại tâm trạng hắn vô cùng tốt, hắn không nghĩ tới Tiểu Hoàn Đan lại có hiệu quả tốt như vậy, quả nhiên những sản phẩm được xuất ra từ hệ thống thì đều là tinh phẩm.

- Các vị, Từ mỗ hôm nay may mắn gặp được một người tri kỷ, cho nên hôm nay ta muốn cùng tâm sự với tiểu huynh đệ đây, vì vậy ngày mai các vị lại đến lấy đan dược trị thương, được không?

Mọi người nhìn thấy Từ dược sư còn muốn nói chuyện tâm sự với Vân công tử ở trước mắt này, mặc dù có chút bất đắc dĩ, thế nhưng ai cũng đồng ý, bởi về sau họ vẫn còn cần phải nhờ vả Từ dược sư.

Bất quá, Vân Phi Vũ lại giật mình, hắn thấy Từ dược sư thay đổi sắc mặt cũng hơi bị nhanh đó nha! Vừa rồi cách đây không lâu còn hơi tự kiêu mà giờ phút này lại nói hắn là tri kỷ rồi.

Kỳ thực, điều này cũng không thể trách Vân Phi Vũ lại kinh ngạc như vậy, Dược Sư vốn là chức nghiệp được ưa chuộng, vị Từ dược sư này tại thành Vân Châu cũng là một nhân vật có mặt mũi, đã đánh cuộc thì sẽ chấp nhận chịu thua, hơn nữa ông cũng nhìn ra được tiềm năng từ Vân Phi Vũ cho nên mới nguyện ý kết giao, vì vậy mới cố ý nói những lời đó.

Mọi người cùng nhau trở lại đại sảnh (phòng khách), Từ dược sư sai gia đinh tiễn những người xem bệnh đi, cuối cùng bên trong đại sảnh chỉ còn lại ba người Vân Phi Vũ, Từ dược sư và Lãnh Phong.

- Đại sư, ngươi có chuyện gì cần nói sao?

Vân Phi Vũ còn đang nôn nóng muốn quay trở về nhà tiếp tục công việc cho vay, cho nên hắn nhanh chóng hỏi.

- Vân công tử, một thân tài nghệ của ngươi, không biết sư phụ ngươi ở đâu?

Bởi vì Từ dược sư không nhìn thấy Vân Phi Vũ đang mất tập trung, cho nên vẫn không nhanh không chậm khách sáo nói.

Bất quá, Vân Phi Vũ nơi nào để ý đến ông, tiền đã đến tay hắn rồi, còn nói nhiều như vậy làm gì, hắn lập tức đứng lên và chắp tay nói:

- Từ dược sư, nhà ta cũng chỉ là một tiền trang kinh doanh lĩnh vực cho vay tiền thôi, trận tỷ thí hôm nay cũng là do vận khí của ta tốt, nếu Từ dược sư không có chuyện gì thì ta cần phải trở về, bởi vì trong nhà ta rất bận rộn, nhiều việc đang chờ ta xử lý.

Bên này Từ dược sư vừa nghe thấy Vân Phi Vũ muốn đi, ngay lập tức cuống cuồng, dkm sao sự việc xảy ra lại vượt khỏi dự tính của lão rồi, lão tử còn muốn kết giao với ngươi cơ mà.

Nếu như bối cảnh phía sau thâm hậu, lão tử còn muốn học lẻn chút ít đây, sao có thể để cho ngươi nói đi là đi dễ dàng như vậy được?

- Aizz! Vân công tử, chỉ là một gia sản thế tục mà lại quan trọng với ngươi như vậy sao? Ngươi và ta đều là người trong nghề, không bằng ngồi xuống đây nói về chuyện luyện dược, như thế không phải tốt hơn sao?

Ở bên cạnh Vân Phi Vũ là Lãnh Phong, từ lúc Từ dược sư mời Vân Phi Vũ vào đàm đạo, hắn đã hưng phấn không thôi, giờ phút này Từ dược sư tiếng tăm lừng lẫy lại chủ động kết giao với Vân Phi Vũ, khiến cho hắn nhất thời cảm thấy đây chính là phúc đức tám đời nhà Vân Phi Vũ.

- Ai! Từ dược sư, có lẽ ngươi không biết, thân thể của cha ta không được tốt, tiền trang nhà ta lớn như vậy đều do một mình ta chống đỡ, mặc dù ta rất muốn ở lại cùng tâm sự với đại sư, nhưng thân bất do kỷ a*.

*Thân thể không do mình điều khiển.

Vân Phi Vũ nhìn thoáng qua Từ dược sư rồi nói.

Điều này khiến cho Từ dược sư vô cùng phiền muộn, bởi ông tốt xấu gì thì cũng là Luyện Dược Sư cấp ba, người ta lại không thèm nể mặt ông như vậy, nhưng mà ông cũng không còn biện pháp nào khác thở dài nói:

- Thì ra là vậy, Vân công tử chăm chỉ như vậy là việc tốt cho cả thành Vân Châu chúng ta, nếu ngày hôm nay ngươi đã không có thời gian, ta cũng không ép ngươi ở lại, bất quá, ba ngày sau, tại thành Vân Châu sẽ tổ chức một Đại hội Luyện Dược, không bằng ta và ngươi cùng đi với nhau? Như vậy cũng có thể chiếu cố tốt cho nhau.

Sau đó, Từ dược sư còn nói trong tay ông hiện tại cũng có mấy thiếp mời, ông sẽ đưa cho Vân Phi Vũ một thiếp.

Vân Phi Vũ vừa nghe thấy, trong lòng hắn vô cùng vui vẻ, hắn thích nhất là những Đại hội kiểu như thế này, như vậy sẽ có thể cho mọi người vay tiền nhiều hơn, cứ như lần trước tại Đại hội Đoán Tạo, đến cuối cùng hầu như mọi thứ đều bị mình nắm trong tay. Nghĩ tới lần đó, mình đạt được khá nhiều thứ tốt, khiến cho Vân Phi Vũ rất kích động.

Chỉ có điều, trong miệng hắn lại nói:

- A! Cảm ơn Từ dược sư đã quan tâm đến ta, chẳng qua tiền trang nhà chúng ta buôn bán rất bận rộn, hơn nữa Đại hội Luyện Dược cũng không liên quan gì tới ta, đến lúc đó rồi tính sau!

Nói xong, Vân Phi Vũ lại ra hiệu với Lãnh Phong chuẩn bị về.

Đến lúc này thì Từ dược sư hoàn toàn gấp gáp, dkm, hôm nay lão tử thua không ngươi 100 kim tệ, lại không nghĩ đến tiểu tử ngươi là một tên vắt chày ra nước, lúc đầu ông còn nghĩ sẽ trò chuyện về những tâm đắc trong luyện dược, nhưng chỗ tốt còn chưa thấy đâu mà người đã muốn chạy, nếu lão tử muốn đi tìm ngươi thì đi đâu tìm hả!

Ông nhanh chóng kéo ống tay áo Vân Phi Vũ rồi nói:

- Ai ai, Vân huynh đệ, đừng vội như vậy chứ, nói cho ta biết tiền trang của nhà ngươi một ngày buôn bán được bao nhiêu, đến lúc đó ta đưa một ít đồ tốt cho ngươi, ngươi đi cùng với ta được không?

Vân Phi Vũ vừa nghe thấy đối phương cắn câu, hắn cái gì cũng không nói, chỉ dơ một ngón tay lên.

- 10 kim tệ?

Từ dược sư ung dung hỏi.

Vân Phi Vũ lắc đầu.

- 100?

Vân Phi Vũ vẫn lắc đầu.

- Chẳng lẽ 1000?

Từ dược sư giật mình, bởi tiền trang của Vân Phi Vũ cũng không phải cửa hàng dược liệu hay buôn bán vũ khí gì, như vậy chẳng phải sinh ý một ngày là 1000 kim tệ, khác nào lừa gạt người khác.

Vân Phi Vũ gật đầu và nói:

- Từ dược sư, đây chính là giá chung chung, bởi tiền trang nhà ta sinh ý một ngày chỉ có nhiều hơn chứ không ít đi.

Lời Nhắn Chương 47
Cầu donate, cầu kim phiếu từ các đạo hữu! Cảm ơn!
Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 114

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.