Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi làm ăn cắt cổ bao giờ chưa?

Tiểu thuyết gốc · 1640 chữ

Giật mình Thanh Thiên hỏi lại: “Ủa ngươi tỉnh rồi hả?”

- “Chứ ngươi nghĩ ta chưa tỉnh mà nói chuyện được với ngươi à?”

- “Ờ ha, mà ngươi tỉnh lúc nào?”

- “Tỉnh từ lúc ngươi đang đọc cái cuốn này”

Thanh Thiên tò mò hỏi“Vậy ngươi nâng cấp được cái gì rồi?”

- “Đoán xem!”

- “…”

- “Lát nữa sẽ biết, bây giờ đang là bước cuối cùng cho quá trình cập nhật lại bản mới”

- “Chưa xong thì ngươi ra làm gì? Khi nào xong hãy ra nói chuyện với ta, làm ta chờ nãy giờ” Thanh Thiên bẫn mãn nói

- “…” act cool, hệ thống đứng hình mất mấy chục giây

Sau một lúc nằm im để chờ đợi khoảnh khắc từ một điều gì đó của một cái gì đó mang đến mình trong thời khắc gì đó thì Thanh Thiên đã ngủ quên lúc nào không hay. Bỗng dưng một giọng nói nghiêm túc vang lên làm Thanh Thiên giật mình tỉnh giấc: “Hệ thống nâng câp thành công! Hoàn thành qua trình nâng cấp!”

- “Gì … à xong rồi à? Nâng cấp được những gì rồi?”

Đang chờ được trả lời thì trước mặt hắn xuất hiện một cái bảng được bố trí trông rất gì và này nọ. “Đây là…”

Nhìn tấm bảng xuất hiện với dòng chứ "Thiên Bảo", sau đó là một chuỗi các ổ khóa xuất hiện trước mắt Thanh Thiên làm hắn sững sờ

- “Đây là những gì được mở sau khi update tất nhiên ngoài ngươi ra thì sẽ chẳng ai thấy được đâu”

Nhìn những hình ảnh trước mặt hắn thấy rất nhiều ổ khóa, tò mò về những cái này hắn hỏi: “Khóa hết vậy sao chơi?”

- “Thì chơi mấy cái chưa khóa thôi, thi nào có bản update mới thì sẽ mở ra”

- “Nghĩa là phải update nữa sao?”

- “Tất nhiên nhưng chưa phải bây giờ vì ngươi chưa đủ trình để ta update”

Nhìn vào những phần trên cái bảng hắn chỉ thấy có 3 phần xem được là: Thông tin cá nhân, cửa hàng và hành trang. Thanh Thiên bắt đầu chạm tay vào phần thông tin cá nhân nhưng không được thế là hắn cứ quẹt đi quẹt lại mãi.

Hệ thống nhìn hành động quái lạ của hắn và hỏi: “Ngươi làm cái gì vậy?”

Thanh Thiên lúng túng hỏi lại “Ngươi xem nó bị lỗi gì này mà ta mở lên không được”

Hệ thống xem Thanh Thiên với vẻ mặt khinh bỉ rồi nói: “Ai bảo ngươi quẹt quẹt như vậy? giờ thời đại gì rồi mà làm kiểu đó? Ngươi chỉ cần nghĩ đến nó là vào được thôi mà!”

- “Ai biểu ngươi không nói sớm, làm ta quẹt nãy giờ. Để người khác nhìn vào thì thấy ta như thằng tâm thần thì mất hết mặt mũi ta”

- “Mặt ngươi dày lắm không mất hết được đâu” hệ thống đáp lại

- “Ngươi…” Thanh Thiên chán đến mức chẳng thèm nói chuyện nữa và quay lại với cái bảng trước mặt

Thử nghĩ vào cái thần thông tin cá nhân thì bất ngờ nó chuyển đến một cái trang mới:

Nhân vật: Thanh Thiên

Cảnh giới: Thường nhân (0/0)

Thuộc tính: không

Công pháp: không

Trang bị: không

Trang bị đã rèn: không

Thiên tệ: 0

Nhìn vào đống chỉ số trước mặt, Thanh Thiên hỏi hệ thống: “Sao không có gì hết vậy?”

Hệ thống đáp lại “Thì ngươi đã có cái gì đâu mà ở đó mà hỏi”

Chán nản trước thông tin của mình Thanh Thiên quay lại với cái menu ban đầu và chuyển qua phần cửa hàng trong bảng chọn thì hắn thấy cửa hàng được chia thành 5 phần chính, lướt qua phần thứ nhất hắn thấy:

Luyện kim:

- Thiên nguyên thạch: 150000

- Tử kim: 120000

- Siêu cấp nguyên tinh:100000

- Sa Hải Quặng: 99999

- “Hừm… cũng có mấy trăm nên chắc cũng rẻ, xem cái khác nào”

Đan dược:

- Sinh mệnh thần đan: 999999

- Tái tạo đan: 800000

- Luyện kim thánh thể đan: 500000

- “Đắt hơn bên kia nhỉ, next nào”

Trang bị:

- Phong Vương Kiếm: 800000

- Quang Linh Cung: 750000

- Hộ Vương Giáp Khải: 750000

“Đồ có ngon không ta? Mà kệ, sau này có tiền rồi mua hết”

Công pháp:

- Lôi Thần Đạo: 999999

- Thủy Hỏa Song Thuật: 800000

- Thượng Thiên Chiến Thể:800000

- “Á ù, sao cái nào nhìn thấy trông cũng mạnh vậy?”

Linh Tinh:

- Cháo Hành Thị Nở: 30

- Kem dưỡng ẩm: 25

- Bả chó: 5

- Dầu ăn: 3

- “… Bán cái đồ éo gì đây? Oát đờ phở bả chó?”

Sau một thời gian lang thang trong cửa hàng thì hắn đưa ra kết luận:

- “Cửa hàng nhà ngươi sao bán mấy cái linh tinh với đồ luyện kim rẻ mà mấy cái kia đắt vậy?

- “Đồ linh tinh thì rẻ nhưng đồi khi xuất hiện đồ ngon trong đó còn đồ luyện kim rẻ thì cho ngươi nói lại”

- “Ta thấy đồ luyện kim rẻ hơn mấy cái kia mà, có trăm mấy à”

- “Do ngươi chỉ được cấp quyền mua đến đó thôi chứ ở đó mà rẻ. Ta làm ăn cắt cổ à nhầm là làm ăn chân chính bấy lâu nay ngươi là người đầu tiên nói ta bán đồ luyện kim giá rẻ? ngươi nghĩ ta bán đồ fake à?”

Đến đây Thanh Thiên bất ngờ hỏi: “Ta chỉ được cấp quyền đến vậy là sao?”

- “Ngươi quên ta là ai? Thiên Bảo hệ thống ta mà lại bán rẻ sự nghiệp của mình sao? Còn vấn đề cấp quyền là đề phòng mấy cái thằng nghèo nghèo như ngươi mà cứ thích mua đồ xịn để chế tạo mấy cái đồ rẻ rách ấy”

- “Rẻ rách gì? Ai chế tạo đồ rẻ rách làm gì?”

- “Bây giờ cho ví dụ đi, thời tiết đang lạnh dưới âm độ mà giờ ta cho ngươi một đống bông thì ngươi làm gì?”

Thanh Thiên hồn nhiên đáp lại: “Thì làm áo bông, quần bông, chăn bông các kiểu để chống rét chứ sao!?”

- “Thế mới bảo ngươi ngu, cho cả đống bông đó sao không đi bán mua cái lò sưởi cho rồi!?” hệ thống trả lời với vẻ đương nhiên

- “…”

- “Ngươi yên tâm đi, đi với ta sẽ giúp đầu óc ngươi quen với việc kinh doanh theo cách của ta thế là auto làm giàu”

- “Ngươi bán đồ cắt cổ bao giờ chưa??”

Đến đây hệ thống nói với giọng đầy hoài niệm: “Như cơm bữa ấy mà, làm nhiều một chút là quen, lúc xưa ta bán cũng rẻ lắm nhưng nhiều đứa được đà lấn tới nên sửa lại”

Lặng im trước lời hệ thống nói, Thanh Thiên nói: “Hay ngươi hạ giá cho ta đi”

- “Ok, cho ngươi mua miễn phí”

Thanh Thiên hớn hở hỏi: “Thật chứ?”

Hệ thống dùng giọng chân thật đáp: “Thật!”

Đang lúc Thanh Thiên đang hởn hở vì vớ được kèo ngon thì hệ thống nói câu nữa khiến hắn im bặt: “Mua thì miễn phí nhưng ta tính phí ship từ cửa hàng đến hành trang mà thôi?”

Cảm thấy có dự cảm gì đó đếch ổn, Thanh Thiên lo lắng hỏi:

- “Thế tiền ship bao nhiêu?”

- “Rẻ lắm, cỡm mấy trăm à”

Nhờ đầu óc sau khi được cải tạo, Thanh Thiên bắt đầu những suy nghĩ mà trước đây hắn chưa từng nghĩ tới: “Bây giờ giá ship mấy trăm cho một món đồ mấy đồng làm vậy còn không kiếm lời sao? Mai mốt ai biết hắn có tăng giá lên hay không. Không được, thà ta hố người thiên hạ chứ không để người thiên hạ hố ta” đã có quyết định chống sự tham nhũng đang hoành hành, Thanh Thiên đưa ra phán xét:

- “Thôi. Ta không cần miễn phí nữa cứ tính như bình thường là được rồi. Là một người có đạo đức, ta không thể vì lợi ích cá nhân mà làm hỏng quy tắc bán buôn của ngươi được!”

- “Ây từ từ đã, không có ảnh hưởng gì hết…”

Không để cho hệ thống nói hết Thanh Thiên đã chen vào:

- “Thôi, ý ta đã quyết cho dù là mẹ ta cũng có thể thay đổi được nhưng với ngươi thì thôi”

- “Có thể cho ta lời giải thích sao?”

- “Ngươi đã cải tạo lại ta nên chắc cũng phải biết ta nghĩ thế nào chứ?!”

- “Nhưng điều đó đâu có nghĩa là ta đọc được suy nghĩ của người a”

- “Ngươi ở trong đầu ta mà không đọc được suy nghĩ của ta?” Thanh Thiên khá bất ngờ vì hắn cứ tưởng hệ thống phải lợi hại lắm, phải đọc được cả suy nghĩ của ký chử như con ký sinh Venom vậy.

- “Ta chưa được cấp phép quyền theo dõi mà làm sao đọc được suy nghĩ của ngươi. Với lại ta chỉ sắp xếp, thêm bới một số neurone hay chất xám gì đó mà thôi chứ có làm gì nhiều đâu?”

- “Ngươi sắp xếp vậy thì nhìn hết ký ức của ta rồi?”

- “Có chút xíu thôi mà nói thật cũng chả có gì để nhìn, bạn gái cũng không có đã thế còn thấy gái thì giả bộ cool ngầu làm mặt lạnh rồi né đi nữa chứ?! Cả cái ký ức như hạch đó thì có xem cũng hại não ta mà thôi”

Trước lời nói đầy phũ phàng của hệ thống Thanh Thiên vừa ngượng vừa giận. Ngượng vì ký ức đáng xấu hổ bị vạch trần còn giận vì bí mật không biết rằng không nên bật bí sao? Còn giận là ở trong đầu ta bao nhiêu năm rồi mà cứ có cái tật đẹp che xấu khoe là sao?

Bạn đang đọc Hậu Thế 3000 Năm sáng tác bởi ultronplk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ultronplk
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.