Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lúc này ta không cần quá nhiều

Tiểu thuyết gốc · 1192 chữ

Tên thần chết trợn mắt lên nhìn Huy, trong đầu hắn chỉ toàn tiếng chửi rủa: “Nhân vật phụ?”, “không quan tâm?”, “Đậu xanh rau má, có người có thể nói như vậy với ta sao?”. Bất lực trước thái độ của Huy hắn chỉ bèn tự giới thiệu cho qua chuyện:

- “Như ngươi vừa biết, ta là thần chết. Còn chuyện ngươi đang ở đâu thì ngươi chỉ biết ngươi đang ở địa ngục. Còn thằng nằm trên đường lúc nãy là ngươi, do ngươi đã chết nên ta mới dẫn linh hồn ngươi tới đây”

Nghe những lời vừa rồi, Huy ngẩn ra và hỏi lại: “Tại sao ta chết?”

- “Ta làm đó!” thần chết thản nhiên nói

Huy trợn mắt lên: “Ngươi làm?! Tại sao lại làm vậy? Ta có thù oán gì với ngươi đâu?”

- “Ta thích làm vậy được không? Một con tinh tinh ngu ngốc đi học làm gì ngoài phí cơm phí gạo ra?!”

- “Sao ngươi biết ta sống phí cơm gạo? Người không biết rằng mỗi người sinh ra đều có mục đích hết à?”

- “Mục đích của ngươi là học xong, làm ăn xin và chết đói ở nơi nào đó thôi”

- “Ta có gia đình, còn có cha mẹ ta sao ta có thể chết đói được?” Huy cố phản bác

- “Họ lo cho ngươi cả đời được sao?”

Đến đây thì Huy á họng, thật ra hắn có suy nghĩ đến vấn đề này nhưng hắn cho rằng đại học là nơi có thể mang đến sự thay đổi cho hắn. Chính vì suy nghĩ đó hắn cãi lại với thần chết: “Biết đâu học xong đại học ta thay đổi thì sao?”

- “ừm, ngươi có thay đổi nhưng là thay đổi từ một tên phế vật ăn bám sang phế vật tự kiếm sông bằng nghề ăn xin”

- “Sao ngươi biết được?”

Thần chết nhìn Huy rồi lôi trong người ra một cái gương và cho hắn xem: “Thấy gì không? Tương lai ngươi đó! Nhìn cho kỹ ngươi đang làm gì đi, sáng nằm vỉa hè, đêm nằm công viên, đến chân tay cũng bị phế nên nói ngươi sống có ý nghĩa gì đâu”

- “Nhưng ngươi có quyền gì lấy đi mạng sống của ta?” Huy cãi cùn

- “Vì ta là thần chết, đáng lẽ ra ngươi chết từ 18 năm trước rồi…”

- “Vậy sao ta vẫn sống?”

- “Vì lúc đó ta ngủ quên xong đến mấy ngày trước ta tình cờ lật sổ sách ra mới thấy lại a”

- “Vậy sao không bỏ qua cho ta luôn đi?”

- “Vì ta là người làm đúng nguyên tắc”

- “Làm đúng nguyên tắc mà đi lấy mạng người còn ngủ quên? Đúng nguyên tắc mà 18 năm mới xem lại sổ tử?” Huy bĩu môi

- “Ngươi mới nói gì?”

- “Không có gì?”

Tên thần chết chỉ hừ 1 cái rồi quay đầu đi tiếp. Sau một chặng đường dài, cả hai đã đến một tòa lâu đài hùng vĩ. Tên thần chết dừng lại và nói: “Tối nay ngủ ở đây, mai ta đưa ngươi đến đài phán quyết”

- “Đài phán quyết là gì?” Huy tò mò hỏi

- “Đài phán quyết là nơi quyết định ngươi đến thiên đàng hay ở trong trai giam nơi địa ngục này. Rồi, giờ thì đừng nói gì nữa đi đi”

Vốn dĩ còn nhiều điều muốn hỏi nhưng thần chết đã nói vậy thì thôi, hắn xoay người và hướng vào trong lâu đài và bước tới.

- “Người đi đâu đấy?” Thần chết nhìn Huy với ánh mắt quái dị

- “Ngươi bảo ta đi mà?” Huy ngu ngơ đáp

- “Đó là chỗ của ta, chỗ của ngươi kia kìa” nói rồi gã thần chết chỉ vào một ngôi nhà lụp xụp như sắp đổ ở cạnh lâu đài

- “Tại sao ta phải ở nơi tồi tàn đó còn ngươi lại ở trong lâu đài xa hoa này?” Huy uất ức nói

- “Vì ta là chủ nơi này a” Thần chết nhìn Huy với cái nhìn đương nhiên kèm một chút khinh bỉ. Xong rồi hắn bỏ mặc Huy và hướng về trong lâu đài.

Huy thở dài xuýt xoa vì sự ngược đãi ấy nhưng rồi vẫn phải lết về nơi có căn nhà tồi tàn được xếp xó cạnh lâu đài. Bước chân vào trong ngôi nhà đó, điều mà Huy cảm nhận đầu tiên là cách trang trí đậm chất Halloween với khắp nơi là mạng nhện, những bức tường loen lổ đầy vết ố và nấm mốc, khắp cả căn phòng toàn ngập trong một sự hỗn tạp giữa mùi xác chết và mùi nấm mốc lâu năm. Tất cả nhưng mùi hương đó tạo nên một chất kịch độc, nếu người bình thường hít phải thì chắc chắn sẽ đi đời nhà ma. May mắn cho anh Huy nhà ta vì đã ngủm rồi nên không thể ngủm thêm được nữa nhưng mùi của căn phòng này vẫn mang đến sự khó chịu cho hắn. Vì để sống được thoải mái sau một ngày xảy ra quá nhiều chuyện từ việc sáng sớm mới đến trường đã đi đời đến nơi mà một ngon cỏ cũng chưa thấy và phải chịu đựng một tên thần chết dở người đã làm cho hắn mệt mỏi. Những lúc căng thẳng như thế này chỉ cần một nụ cười thật tươi... đó là với cái thằng Huy thấy trên TV còn hắn thì cần một chút đồ ăn gì đó không quá nhiều tầm một cái cỗ là đủ, hắn cần một căn phòng không quá to tầm khách sạn 5 sao là đủ và để biến ước mơ thành hiện thực hắn đưa ra quyết định chưa từng có từ trước tới nay và cũng là điều nguy hiểm nhất hắn từng làm, đó là đột nhập tòa lâu đài của thần chết.

Trong lúc đó, thần chết đã bước vào khu vực nghỉ ngơi của mình, bỏ cây giáo lên giá treo riêng, đem cái áo choàng của mình vào máy giặt và bấm nút, bây giờ hắn đang thỏa thân nhưng bất cứ ai nhìn vào sẽ cảm thấy bình thường thậm chí có phần kinh dị. Nhìn vào trong gương nhà tắm, cơ thể hắn xuất hiện với hơn 200 đốt xương. Phải, chính xác hắn là một bộ xương khá cao. Sau khi ra khỏi phòng tắm với chiếc khan tắm trên người, à là trên xương, hắn đi vào phòng ngủ của mình. Phòng ngủ của hắn là một nơi rộng lớn xung quanh toàn là những bức tranh, trên giường là có một chiếc gối ôm có xuát hiện hỉnh ảnh của ai đó giống như những bức tranh được treo trên tường. Bỗng dưng gã hét lên: “waifu của anh, anh về rồi đây” cứ thế là hắn lao vào và vùi đầu trong cái gối ôm ấy … Nếu để thằng Huy cận thấy cảnh này thì hắn chắc sẽ thốt lên rằng: “Trời đâu, gã tử thần ít nói và tự nhận mình ít nói và lạnh lùng ban nãy đây sao?”.

Bạn đang đọc Hậu Thế 3000 Năm sáng tác bởi ultronplk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ultronplk
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.