Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Năm Đầu... Kết Thúc.

1857 chữ

Mấy ngày nay, không biết vì lí do gì, mà chuyện tụi nhóc bảo vệ viên đá khỏi tay “kẻ mà ai cũng biết là ai đấy” lại được lan tràn trong toàn trường.

Các phiên bản khác nhau của câu chuyện được bọn học sinh say mê trao đổi. Bây giờ tụi nó đi đến đâu cũng có người chỉ chỉ trỏ trỏ, xì xào bàn tán. Nhưng Ron và Harry khá hưởng thụ việc trở thành anh hùng như thế này.

Còn Malfoy thì lại tỏ ra khá hào hứng với việc tuyên truyền cho Julius. Mà cũng phải công nhận thằng này rất có năng khiếu kể chuyện. Mặc dù các câu chuyện được Malfoy kể, càng ngày càng được thêm thắt, Julius được nó mô tả như một anh hùng, vượt qua bao gian nguy hiểm trở để bảo vệ được viên đá.

Mỗi lần nó bắt đầu kể là đám học sinh đều xúm lại nghe, bất kể là nhà Slytherin, Ravenclaw, Hufflepuff hay thậm chí là cả Gryffindor đều bị lôi cuốn.

Điều này làm cho Ron khá bất mãn, nó đã trực tiếp tham gia vào việc này nhưng mọi người chẳng ai thèm nghe nó kể chuyện.

Vì vậy, Ron lên tiếng khinh bỉ Malfoy chẳng biết gì về điện mà cũng đòi kể. Kết quả là trong các câu chuyện của mình, tuy mỗi phiên bản đều khác nhau, nhưng lần nào Ron cũng đóng vai trò phản diện, lúc thì là gánh nặng của team, lúc thì là kẻ phản bội, người làm tăng độ khó cho game,…

Mặc dù sự thật cũng không hoàn toàn như vậy (trong nguyên tác, Ron còn được thể hiện ở ván cờ, nhưng đã bị Julie phá mất 😔😔😔) nhưng biết sao được, các câu chuyện của Malfoy lan tràn trong trường, và thế là Ron nổi tiếng. Mỗi lần nó đi qua, đám Slytherin đều gọi to mấy cái danh hiệu của nó lên rồi cười hô hố.

May cho Ron là 2 ngày sau, đám học sinh bị thu hút bởi một tin tức khác quan trọng hơn: kết quả kì thi. Không có gì bất ngờ, người đứng đầu là Julius, theo sát nút là Hermione và Julie, tuy nhiên việc Harry và Ron đều đạt điểm khá cao lại làm cho mọi người mở mang tầm mắt. Ngay cả Neville, Crabbe và Goyle cũng miễn cưỡng qua môn.

Mấy ngày nay, Julius cũng đã hỏi ý kiến em gái mình về việc tham gia vào chuyện của Nicholas Flamel. Kết quả không ngoài dự đoán, con nhỏ đồng ý cái rụp sau khi trấn lột được viên đá phù thuỷ từ chỗ Julius.

Nếu Voldemort hay một phù thuỷ nào khác nhìn thấy con nhỏ mang viên đá ra chơi như một viên sỏi bên đường chắc giới phù thuỷ náo loạn. Mie đồ con gái phá của, cái cục đá mà mi hay ném vật vạ đó có thể biến các kim loại khác thành vàng nha, vàng đó.

Cho dù là một gã ăn mày nhưng nếu sở hữu hòn đá phù thuỷ, ngay lập tức người đó sẽ biến thành một tỷ phú, có thể ngày ngày mang tiền ra đốt 😎😎😎.

Tối hôm đó, khi Julius vừa đặt chân vào đại sảnh đường, bữa tiệc liên hoan đã sắp bắt đầu. Phòng tiệc tràn ngập màu sắc của nhà Slytherin –màu xanh lá và màu bạc –để biểu dương nhà Slytherin đã thắng giải Cúp Nhà bảy năm liên tục.

Một biểu ngữ to vẽ hình con rắn của Slytherin được treo trên bức tường đằng sau dãy bàn cao dành cho giáo viên.

Trên dãy bàn nhà Slytherin, tụi nó đang hưng phấn chém gió, kỳ này tụi nó đoạt cúp dễ dàng quá mà. Sau khi Julius ngồi xuống, hắn cũng bắt đầu tham gia vào câu chuyện. Kể từ sau vụ vừa rồi, Julius đã trở thành thần tượng của đám rắn này. Tụi nó chỉ kém điều lập ra fan club nữa thôi.

Một lát sau, tiếng rì rầm lắng xuống khi “boss trùm” Dumbledore đến. Ông phấn khởi nói:

“Lại một năm học nữa đã qua! Và tôi lại quấy rầy quý vị bằng những lời lảm nhảm rè rè của một ông già trước khi chúng ta cùng vục mỏ vô bữa tiệc ngon lành này.”

“Một năm học qua tuyệt biết nhường nào. Giờ đây, hy vọng ban đầu của các con đã đầy hơn năm ngoái một tý… Các con có cả một mùa hè chờ phía trước để đổ rác trong đầu ra và làm cho cái đầu mình nó tử tế lại trước khi năm hoc tới bắt đầu…”

“Bây giờ, theo tôi như biết, thì đã tới giờ trao Cúp Nhà và điểm số là như thế này: hạng tư là Gryffindor, 312 điểm; Hạng ba là Hufflepeff, 352 điểm; Ravenclaw được 426 điểm; Và Slytherin được 472 điểm.”

Một cơn bão reo hò và dậm chân bùng lên từ phía bàn của nhà Slytherin. Malfoy đang gõ cái cốc của nó xuống bàn và nhìn về phía đám Harry một cách đắc thắng.

Cụ Dumbledore nói tiếp:

“Được rồi, được rồi, Slytherin, thành tích tốt lắm. Nhưng mà những chuyện xảy ra gần đây cũng cần phải được tính điểm đấy.”

Nghe tới đó, cả Đại Sảnh đường bỗng nhiên im phăng phắc. Nụ cười của học sinh nhà Slytherin héo đi một chút.

Julius cười khổ, so với Snape, lão này còn thiên vị ác hơn, nhưng mà ai bảo người ta là hiệu trưởng.

“E hèm! Có mấy điểm-giờ-chót tôi xin được công bố. Để coi. Đây rồi… Trước tiên là điểm cho Ron Weasley…”

Mặt Ron đỏ bừng; trông nó giống y như một củ cải bị phơi nắng.

“Vì đã dũng cảm sát cánh cùng bạn bè, cho dù phải đối mặt với nguy hiểm. Tôi cho nhà Gryffindor 20 điểm.”

Học sinh nhà Gryffindor hò reo muốn long cái trần nhà đã được phù phép; những ngôi sao trên cao dường như phát rùng mình.

Đâu đó vọng tiếng huynh trưởng Percy nói với những huynh trưởng khác

“Mấy bồ biết không, em tôi đó! Thằng em út của tôi đó!”

Nhưng đáp lại Percy là tiếng xì khinh thường của huynh trưởng nhà Slytherin

“Ừ đúng rồi, nó được cộng điểm nhờ khả năng làm tăng gánh nặng cho đồng đội không ai theo kịp đó mà”

Các huynh trưởng khác tuy không nói gì nhưng ánh mắt của họ cũng tán thành ý kiến đó. Vậy mới biết khả năng tuyên truyền của Malfoy trâu bò cỡ nào.

Sau cùng tiếng xì xào lắng xuống. Sảnh đường lại lặng như tờ.

“Thứ hai –điểm cho Hermione Granger… vì đã dùng đầu óc suy luận khi đương đầu với lửa. Tôi thưởng cho nhà Gryffindor 30 điểm.”

“Mie cái công lao này là của bố được không?” Julius bắt đầu trù ẻo Dumbledore.

“Thứ ba –điểm cho Harry Potter…”giáo sư Dumbledore nói tiếp.

Đại Sảnh đường im đến nỗi không ai dám thở.

“… vì khí phách trong sáng và lòng dũng cảm xuất chúng. Tôi thưởng cho nhà Gryffindor 50 điểm.”

Tiếng ầm ĩ trong Sảnh đường làm điếc cả tai. Những người đóng góp tiếng hò reo và tiếng thét biết rằng Gryffindor giờ đây đã có 412 điểm, nhưng còn một nhân vật quan trọng có công lao khá lớn còn chưa được cộng điểm đó là Julie nha.

Không để bọn nó chờ lâu, Dumbledore nói tiếp

“Tiếp theo, Julie Landcaster, vì đã phá giải được bùa phép của thày Flitwick và vượt qua bàn cờ của giáo sư McGonagall, cho Gryffindor.”

Nếu lúc ấy có ai đứng bên ngoài Đại Sảnh đường, người đó thế nào cũng tưởng là bên trong có một vụ nổ khủng khiếp, vì tiếng hò reo bùng lên từ dãy bàn của nhà Gryffindor. Harry, Ron và Hermione cùng đứng lên hò hét hoan hô.

“Chúng ta vượt qua Slytherin rồi, Cúp Nhà là của chúng ta” đám Gryffindor reo hò.

Dường như để đả kích đám Slytherin, Dumbledore chưa dừng lại. Cụ Dumbledore giơ tay lên. Sảnh đường dần dần im lặng. Cụ Dumbledore mỉm cười nói tiếp:

“Có đủ loại dũng cảm. Đứng lên chống lại kẻ thù đương nhiên cần rất nhiều lòng dũng cảm, nhưng đấu tranh với bạn bè cũng cần lòng dũng cảm không kém. Vì vậy tôi thưởng cho Neville Longbottom 10 điểm.”

Lúc này, tiếng hoan hô cũng không còn vang dội nữa, vì tụi Gryffindor đã vượt qua Slytherin rồi, số điểm của Neville cũng chỉ là thêu hoa trên gấm, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.

Cụ Dumbledore phải cao giọng trấn áp cơn bão hoan hô, bởi vì ngay cả nhà Hufflepeff và Ravenclaw đều đang mừng sự mất chức vô địch của nhà Slytherin.

Nhưng có vẻ tụi nó đã quên một nhân vật quan trọng. Nãy giờ chỉ mới trao giải cho diễn viên phụ mà thôi, diễn viên chính xuất sắc nhất còn đang ngồi bên dưới đây nè.

Cụ Dumbledore nhìn về phía Julius một lúc, rồi cất tiếng

“Đúng vậy, chúng ta còn cần trao giải cuối cùng cho người đặc biệt nhất, Julius Landcaster.”

Dường như đã nhận ra điều gì đó, nụ cười của dám Gryffindor đọng lại.

“Chưa bao giờ tôi gặp một học sinh có thể chiến thắng một kẻ địch hùng mạnh như vậy. Trò đã chứng tỏ được tài năng xuất chúng và khả năng lãnh đạo tuyệt vời. Slytherin được 150 điểm.”

Cả căn phòng im lặng trong chốc lát rồi vỡ oà, đám Slytherin gào to lên như muốn chọc thủng trần căn phòng. Tụi Malfoy cầm dao, nĩa gõ vào những cái đĩa phát ra những tiếng leng keng, như để ăn mừng chiến thắng của tụi nó.

3 nhà kia tỏ ra khá thất lạc. Tụi nó đã mong chờ nhà Slytherin mất cúp từ mấy năm nay rồi. Thầy Snape nhìn về phía Julius, trong ánh mắt lạnh như băng lại toát ra ý cười tán thưởng, đủ thấy Snape hài lòng về Julius như thế nào.

“Như vậy, chúng ta cũng biết chiếc Cúp Nhà thuộc về ai rồi. Bữa tiệc bắt đầu” Nói rồi cụ Dumbledore vỗ tay, những chiếc đĩa trên bàn lại tràn đầy những món ngon do đám gia tinh cũng Hogwarts nấu.

Trên bàn nhà mình, đám rắn con cũng không còn giữ vững phong độ quý tộc mà chúng vẫn tôn thờ nữa, tụi nó cũng ồn ào, chém gió, ba hoa đủ mọi chuyện trên trời dưới đất.

“Vậy là năm đầu tiên đã kết thúc rồi” Julius nhìn xung quanh, cảm thán.

P/s: Vậy là quyển đàu tiên đã kết thúc rồi, các bác có muốn em viết về kì nghỉ hè không hay trực tiếp sang quyển 2. Mọi ý kiến đóng góp xin vui lòng comment ở dưới. 🤗🤗🤗 Em xin cảm ơn

Bạn đang đọc Harry Potter: Ta Là Thánh Đấu Sĩ của Iosephus_Anh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.