Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phiên Ngoại 14

Phiên bản Dịch · 1878 chữ

Cùng một tuần cuối cùng của tháng 1, hai thành viên mới của trang viên Malfoy một trước một sau báo danh.

Bọn họ là Scorpius và Ophiuchus.

Người trước là con Draco người sau là em trai Draco.

Sinh nhật của bọn họ cách nhau 3 ngày, Scorpius là người báo danh trước, tạo nên cục diện hai thằng bé từ nay về sau không ai nhường ai, nhưng lúc này bọn họ chỉ có thể nhu thuận ở trong lòng cha cắn bình sữa của mình.

Scorpius là một cậu bé tóc vàng mắt xanh, ngũ quan giống Draco khi bé, Harry ôm vào trong ngực vừa hoài niệm vừa vui vẻ, luyến tiếc buông tay.

Mà Ophiuchus là một cậu bé tóc đen mắt lam, ngũ quan giống Lucius tương đối nhiều, nhưng mũi có chút giống Snape, nhìn nam tính hơn một chút. Draco nhìn cũng muốn chọc má em trai bị Snape ôm vào trong ngực.

Có lẽ là sinh nhật quá gần, có lẽ là từ bé bọn họ đặt ở cùng nhau, hai bé dường như có một liên hệ kỳ diệu.

Ví dụ như một đứa đói bụng đứa kia cũng ồn ào muốn uống sữa, một đứa ngủ không lâu sau đứa còn lại cũng ngáp. Mặc dù hai mẹ khác nhau nhưng hai đôi sớm xem bọn họ là anh em, mang một đứa đi đâu một đứa khác cũng sẽ không bị bỏ. Mọi thứ đều là hai phần, tình yêu cũng là hai phần.

Nhưng ngẫu nhiên vẫn có phân chia. Ví dụ như khi hai đứa nhóc đánh nhau [?].

Bảy tám tháng, hai đứa bé biết bò, người lớn tự nhiên sẽ đặt bọn nhóc cạnh nhau chơi. Mà hai nhóc được quyền hoạt động tự chủ thì sẽ lập tức đi thăm dò bạn đã nhìn vài tháng nhưng không chạm được trước. Em sờ sờ anh, anh đẩy đẩy em, lắc lắc lắc lắc lại y y ngô ngô, hai nhóc chỉ chốc lát sau nhào vào nhau.

Draco lúc này chỉ biết cổ vũ cho con mình vì rõ ràng đều uống cùng loại sữa, Ophiuchus dám lớn hơn Scorpius một ít, Scorpius vì điểm chênh lệch này mà lâm vào khổ chiến, cậu bé thường xuyên bị đặt ở đấy sau đó oa oa khóc lớn.

Vì thế khi hai bé tiến vào giai đoạn tôi ném cậu bắt, Scorpius như muốn báo thù, mọi thứ bắt đến nhất định đều ném lên trên người Ophiuchus, dù sao chòm sao bò cạp tương đối mang thù. Nhưng Ophiuchus lại nhận lấy mọi thứ Scorpius ném tới rồi đứng lên nhảy lên trên người Scorpius giống như càng tôn trọng vật lộn. Nhưng mấy tháng trưởng thành sau, Scorpius có thể phản kích, vặn vẹo giãy dụa, cuối cùng bọn nhóc sẽ mệt đến ngủ.

Cũng vì có bạn, khi biết đi đường hai đứa bé cũng không có thói quen dán dính lấy hai cha. Chỉ cần đặt hai đứa bé ở cạnh nhau, hai nhóc có thể tìm được chuyện bọn chúng muốn làm.

Nhưng cũng không vì vậy mà người lớn có thể thoải mái vì bọn nhóc luôn làm phòng tán loạn, cùng nhau trèo lên sô pha, cùng nhau túm tất nhét vào trong miệng, nếu một mình chăm sóc hai Ác Ma vô tội lại đáng yêu này, bình thường nửa giờ sau eo sẽ không thẳng nổi.

Khi hai cậu bé một tuổi, mọi người nghĩ là lúc có thể cho hai đứa đi dạo địa điểm bên ngoài vườn hoa ở trang viên Malfoy. Vì thế mùa xuân mỗi năm, bọn họ lại về đảo nhỏ trên Địa Trung Hải. Dù sao ánh nắng tự nhiên cùng hải dương xanh thẳm, dù ma pháp vĩ đại thế nào cũng vô pháp mô phỏng.

Mà hai đứa bé này quả nhiên cũng thích bờ cát rộng lớn và gió biển.

Trừ bỏ một giờ đầu vừa đến còn ôm chặt cổ ba ba không buông, rồi hai đứa lại lăn trên bờ cát trắng. Cát trắng khiến hai bé đi xiêu xiêu vẹo vẹo, không biết mệt ngã cùng đứng lên, tiếng cười vang lên không ngừng.

Nhưng với nước biển, Ophiuchus thích ứng tốt hơn Scorpius rất nhiều. Scorpius vừa giẫm đến thủy liền bắt đầu khẩn trương, ở trong tay Harry kích động nhảy lên [Harry giữ], mặc dù là Draco nắm tay cũng không nguyện ý tiếp cận, trái lại Ophiuchus lại thích chạy đến nước biển. Cho nên sau đó ghế nằm trên bờ cát do một nhà Harry chiếm cứ, mà Snape và Lucius nắm Ophiuchus đạp bờ cát tản bộ.

Vì thế, ghế nằm, nhà Harry —

“Nhà, đó là nhà.” Draco nhìn Scorpius chỉ. “Hoàng ” (Home)

“Nhà.” “Home ”

“Phía trước là biển, biển.” “Biển ”

“Rất tốt, trên đất là hạt cát.” “Tra ”

“Hạt cát.” “Cát ”

“Ok, chúng ta lau nước miếng.” “Lau ”

“Đúng, nước miếng, của con.” “Y ”

Harry nhịn không được cười cười, cúi đầu hôn hôn đầu con trai.

Hiện tại bọn họ đều chen nhau trên một cái ghế được phóng đại, Scorpius ngồi ở trên bụng Harry, Draco dạy con nói.

Scorpius chớp mắt, đôi mắt xanh nhìn bốn phía, tay bận rộn chỉ đông chỉ tây. Scorpius đã nói được Pa và Da, bản cũ Osi không chuẩn xác cũng học xong, mà Lucius là Lu, Snape là Se, mà cậu bé cần càng nhiều những từ một âm.

Harry ôm con, ôm Draco, nghe một người dạy một người học, anh cảm thấy không thể mỹ mãn hơn.

“Scor học rất nhanh, hiện tại em không thể tùy tiện mắng anh ngu ngốc.”

Draco lười biếng tựa đầu vào vai Harry, “Vì sao không, có lẽ con sẽ cần.”

“Em muốn con dùng khi đánh nhau thua sao?” Harry tưởng tượng rồi nhếch miệng, “Nhưng hiện tại Scor của chúng ta rất ít khi thua Oph!” Harry nói xong kiêu ngạo xoa mái tóc vàng của con.

Con nghe tên bạn thì mắt sáng lên, bàn tay bé nhỏ chỉ.

“Osi!”

Harry gật đầu đáp lại, phối hợp ngón tay Scorpius nhìn qua, bình luận, “Anh phải nói, papa và cha càng già càng ngọt ngào.”

Draco cũng nhìn. Xa xa Lucius và Snape sánh vai ngồi trên bờ cát, cậu bé tóc đen kẹp ở giữa, đang ngọt ngào hôn nhau.

Đôi mắt Draco cong cong, quay đầu lại sờ cằm Harry, “Chúng ta cũng không thể thua.”

“Đương nhiên.” Harry cười cúi đầu tìm môi Draco nhưng những bong bóng hạnh phúc không ngừng toát ra khiến anh càng muốn đùa với Draco, vì thế chỉ hôn nhỏ vụn, thẳng đến đầu lưỡi Draco không kiên nhẫn đi tìm,Harry rên lên, điều chỉnh góc độ toàn tâm toàn ý đầu nhập.

Chỉ là Scorpius trên bụng lúc này không an phận, cậu không hiểu papa và dada vì sao đột nhiên an tĩnh, bọn họ luôn như vậy, ngửa đầu nhìn trái nhìn phải, trừng chân rồi kháng nghị với Harry, “Pa!Da!”

Draco lưu luyến không rời cúi đầu hôn con, “Ngoan, Scor, khi chúng ta hôn thì phải im lặng.”

“Ha ha!” Tự nhiên Scorpius không hiểu, thấy có người để ý tới mình thì lại vui vẻ.

Đôi mắt cong cong giống hệt Draco, Harry dùng hôn công kích con trai phát ra tiếng chụt, dùng lực hôn đầu, cổ và tai con. Quả nhiên Scorpius cười khanh khách hét rầm lên, Draco cũng gia nhập trò chơi này, một nhà ba người hôn loạn nhau.

Náo loạn xong, Lucius và Snape nắm tay con trở lại.

Lúc này Scorpius vặn vẹo, Harry biết con lại muốn tìm Ophiuchus chơi nên buông con ra.

Scorpius chạy đến trước mặt Ophiuchus, chu miệng không chút do dự tiến đến miệng cậu bé tóc đen cao hơn mình một chút, hôn xong còn quay đầu yêu cầu khen ngợi.

Harry lau mặt, khẩn trương kéo con, “Ai, đối tượng này không đúng.”

Snape lập tức ôm con vỗ vỗ giống như an ủi, “Hai người dạy loạn cái gì vậy?”

Nhưng cậu bé tóc đen chớp chớp đôi mắt lam xinh đẹp, giống như đã hiểu ôm lấy cổ Snape chu một tiếng rất lớn, hôn trên môi sau đó ngây ngô cười. Snape cũng không nhịn được lập tức đáp lễ vài cái, đổi thành nhà bọn họ hôn nhau.

Mà Scorpius bị Harry ôm, tay chỉ chỉ ba người trước mặt hôn vui vẻ, quay đầu bất mãn cáo trạng, “Osi, chụt?” Con cũng muốn…

“Tốt xấu con đoạt đệ nhất,” Draco xoa nhẹ đầu con rồi cười xấu xa, “Trở về em rút ký ức ra, về sau con có thể dùng chuyện này bắt nạt Ophi thật lâu thật lâu!”

Harry nói, “Anh có cảm giác Scor là người hối hận.”

Mà rất nhiều năm về sau, khi hai cậu bé hơn mười tuổi có thể sử dụng tưởng kí, thấy đoạn ký ức này, ai sắc mặt tệ hơn không phải trọng điểm, trọng điểm là bọn họ có thể giải trí được các cha.

Mười năm sau —

“Scor, áo khoác tàng hình cất kĩ?” Một thiếu niên tóc đen đến gần tai thiếu niên tóc vàng.

“Đương nhiên, papa nói không thể mang nhưng cha trộm đưa.” Thiếu niên tóc vàng đắc ý ánh mắt cong cong.

“Bản đồ đạo tặc?” Thiếu niên tóc đen nhìn các cha đi phía trước tiếp tục nhỏ giọng hỏi.

“A, cha nói cái đó cha thu …” Thiếu niên tóc vàng nhếch miệng.

“Vậy có áo khoác tàng hình cũng vô dụng a,” Thiếu niên tóc đen rên một tiếng nhỏ, “Draco sẽ đưa cho papa giám thị chúng ta …”

“Nhưng cha nói hai loại chỉ có thể chọn một.” Thiếu niên tóc vàng nhăn mi, “Áo khoác tàng hình hẳn là được.”

“Sao không tới hỏi trước, Scor ngốc.” Thiếu niên tóc đen bất mãn.

Thiếu niên tóc vàng nghiến răng, “Lần trước nghe bị cha phạt, lần này nên đến phiên cháu!”

“Nhưng ta là chú.”

“Cháu lớn hơn ba ngày.”

“…” “…”

Draco trợn trắng mắt quay đầu lại. “Đừng đá, hai đứa, tàu tốc hành Hogwarts. Lát nữa có người lên trước lấy chỗ, một đứa ở lại cầm hành lý, ai đi?”

“Em đi!” “Con đi!”

Hai thiếu niên liếc nhau rồi đột nhiên có ăn ý cùng chạy đến xe lửa.

Draco bất đắc dĩ hừ nhẹ, “Hai tiểu quỷ.”

Harry đẩy hành lý vẻ mặt hoài niệm, “Bọn nhóc đến trường.”

Lucius hôn Snape tạm biệt, “Nhìn bọn chúng.”

Snape cũng đẩy hành lý cho con, khó được không xác định, “Nếu ta có thể.”

Lúc này bên tai truyền đến tiếng cửa xe mở, bốn người không hẹn mà cùng quay đầu.

Hai thiếu niên tranh nhau tiến vào xe lửa, sau đó cách cửa kính xe hưng phấn vẫy tay với cha mình.

Mọi người cũng vẫy tay, trong lòng vừa vui mừng vừa thất lạc.

Tiếp theo bọn nhỏ có được thế giới rộng lớn hơn.

HOÀN

Bạn đang đọc [Harry Potter Đồng Nhân] Sự Cố Độc Dược của j112233
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.