Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên không sang thế giới khác và nhận nghề nghiệp của riêng mình

Tiểu thuyết gốc · 3644 chữ

Nhẫn nhịn, nhẫn nhịn và nhẫn nhịn cuối cùng 10 năm đã trôi qua, tôi quyết định chọn 1 trường cao trung cách xa cái ngôi nhà đó, hàng tháng đều gửi tiền cho tôi, nhưng số tiền qua ít ỏi, phần lớn đều do tôi tự lực kiếm được. Tôi đã nghĩ sẽ có được cuộc sống cao trung tươi đẹp nhưng do từ nhỏ đã bị xa lánh nên tính cách của tôi có hơi nhút nhát, sợ rằng màu tóc của tôi nó khác biệt và sợ họ khinh bỉ tôi nên tôi không dám lại gần chào hỏi ai cả. Nhưng đã có một thằng đực rựa đi lại bắt chuyện với tôi.

“ Nè, tóc cậu chất phết nhỉ, mới nhuộm hả ?” < chưa rõ >

“ K..Không” < Bạch > { vẻ ngượng ngạo và bất ngờ }

“ Thế à, vậy chắc là từ khi sinh ra rồi. Nói nghe nè, khi đi qua cổng trường nhớ để ý ông bảo vệ nha, ổng nghiêm lắm,cẩn thận bị ổng tưởng nhầm là nhuộm thì bị bắt là coi như xong luôn đấy, rồi ổng lôi cổ ông lên phòng hiệu trưởng là coi như bị đuổi học.” < chưa rõ>

“ À..Ừ, cảm ơn nha” < Bạch > { nói với giọng ngượng ngạo }

“Không có gì, à quên chưa giới thiệu, tao là Đạt , là thằng hot boy nhất cái lớp này, làm bạn với tao sau này tao dẫn đi cua gái,hehe” < Đạt > { nói với giọng thoáng đảng và chút phóng đại}

“ Ừ, được thôi, nhưng về phần đi cua gái thì bỏ qua đi” < Bạch >

Cứ thế nữa năm năm nhất cao trung đã trôi qua. Bạch khi đến lớp có Đạt cùng trò truyện, chơi đùa vui vẻ , nhưng khi về thì luôn đi về cùng vẻ buồn bã và cô đơn.

Vào một ngày mưa to, gió lớn, sấm sét nổi lên ầm ầm rạch một vết ngang trời. Trong khi ai nấy cũng đều tấp nập vội vã chạy về hoặc kiếm chỗ đứng trú mưa thì chỉ có mình Bạch là vẫn đi từ từ như thể hôm nay là một ngày bình thường như bao ngày khác. Bỗng từ trên trời có một tia sét đánh xuống ngay trước mặt Bạch, Bạch sợ sệt và cảm thấy may mắn khi tia sét ấy không đánh trúng mình. Bạch bình tĩnh lại thì không biết từ bao giờ mà có một con nhóc đang đứng trước mặt Bạch và hai tay cầm chiếc một chiếc điện thoại giơ trước mặt, cô bé nhỏ nhắn có mái tóc hồng và chiều cao tầm khoảng mấy đứa lớp 6,7 ăn mặc cổ kĩ kiểu như đang đóng kịch ở đâu đó.

“ Đ-Đưa anh à” < Bạch > {giọng trầm, ngạc nhiên }

“ Vâng ạ, anh cầm đi” < chưa rõ > { giọng nhỏ nhắn, dễ thương }

Khi Bạch cầm chiếc điện thoại lên và định nhìn xuống hỏi vài thứ thì không thấy bóng dáng cô bé đâu, ngay cả mặt đường bị sét đánh xuống cũng trở lại như ban đầu như chưa từng có gì xảy ra. Bạch liền thử hỏi những người đang chạy trú mưa gần đấy thì họ đều có cùng câu trả lời là ‘Tôi không hề nhìn thấy tia sét nào đánh xuống chỗ này cả, tránh ra cho tôi đi!’ {với vẻ mặt tức giận và quát Bạch}. Khi đó Bạch cảm thấy sự việc thật khó hiểu và không để ý nữa nhưng chắc chắn rằng đây không phải là do Bạch bị hoa mắt vì chiếc điện thoại vẫn đang trên tay Bạch. Sau khi về, Bạch liền tắm rửa thơm tho và nhảy ầm lên giường và chìm trong suy tư.

[ Hôm nay xảy ra nhiều chuyện kì lạ thật ] < Bạch >

[ Đầu tiên là suýt bị sét đánh trúng ] < Bạch >

[ Sau đó không biết từ đâu lại có một con nhóc xuất hiện ngay trước mặt, lại còn đưa chiếc điện thoại cho mình và rồi biến mất không một dấu vết, ngay cả chỗ sét đánh cũng trở về như ban đầu ] < Bạch >

[ Hỏi người gần đấy thì họ đều bảo không có rồi lại còn quát mình nữa chứ ] < Bạch >

“ A ! Đúng rồi! Chiếc điện thoại mà con nhóc đưa mình vẫn còn trong túi’’ < Bạch >

Bạch liền lấy chiếc điện thoại trong túi ra.

“ Hử, không có gì ngoài 1 ứng dụng được cài sẵn ở ngay màn hình đầu” < Bạch > {giọng nói bình thường cùng với vẻ thắc mắc}

Ngay sau khi Bạch nhấn vào ứng dụng đó thì, cả màn hình xuất hiện một màu xanh dương, tiếp sau đó trên màn hình xuất hiện các chữ.

‘ BẮT ĐẦU XÁC NHẬN THÔNG TIN’

‘ XÁC NHẬN THÀNH CÔNG, BẮT ĐẦU QUÉT THÔNG TIN CHỦ NHÂN’

‘XÁC NHẬN THÀNH CÔNG, TIẾP THEO SẼ HIỂN THỊ BẢNG TRẠNG THÁI VỀ CHỦ NHÂN’

‘ TÊN: Lê Bạch

‘ TUỔI : 16

‘ GIỚI TÍNH : NAM

‘ DANH HIỆU: Đứa con cả trong một gia đình giàu có

‘ Đứa con bị ruồng bỏ

‘ Kẻ có đôi mắt và màu tóc khác thường

‘ NGHỀ NGHIỆP: Chưa có

‘ CẤP ĐỘ: 0

‘ TẤN CÔNG : 10

‘ MA LỰC : 20

‘ PHÒNG THỦ : 8

‘ NHANH NHẸN : 7

‘ THÔNG MINH : 5

‘ ĐIỂM CỘNG : 0

‘ KỸ NĂNG : THÔNG THẠO NGÔN NGỮ Ở THẾ GIỚI KHÁC

‘BẮT ĐẦU DỊCH CHUYỂN TỚI TARTAROS’ < Từ hiện trên màn hình >

Từ đâu xuất hiện một vòng xoáy đen hút Bạch vào trong, nó to gấp 2 lần cơ thể Bạch. Khi tỉnh dậy, Bạch đang nằm ở một con hẽm, đi ra khỏi hẻm là một thế giới khác mà Bạch không hề biết đến. Do trong hẻm quá tối nên khi đi ra ngoài, ánh sáng chiếu thẳng vào đôi mắt Bạch. Bạch nhắm nghiền hai con mắt lại, một lúc sau mới mở. Mở ra là một khung cảnh không thể ngờ tới, một khung cảnh chỉ có trong manga hay các bộ tiểu thuyết, người dân đông đúc, ai nấy đều ăn mặc kiểu cổ đại, thời xa xưa, thời khoa học còn chưa được phát triển. Bạch rất ngạc nhiên khi nhìn thấy khung cảnh này, Bạch không thể ngờ được rằng mình đã xuyên không tới một thế giới khác, một nơi không còn cái gia đình thối nát ấy. Bên cạnh Bạch là một của hàng tạp hóa bán rau, củ, Bạch vui vẻ lại hỏi han về nơi này.

[ Không biết họ có thể hiểu được tiếng mình không nhờ, thôi kệ cứ hỏi đã] < Bạch >

“ Chú ơi, cho cháu hỏi nơi này là nơi nào được không ạ?” < Bạch >

“ Hmm, nhìn cháu có vẻ không phải người nơi này nhỉ?” < Chú bán hàng >

[ A! Chú ấy hiểu được tiếng mình nói và mình cũng hiểu được chú ấy nói kìa] < Bạch >

“ Được thôi, nơi này là Đế Quốc DIAN , thuộc phía Đông Bắc Lục Địa TARTAROS và ở đây là Đô Thành MARASA nằm gần trung tâm ĐẾ QUỐC” < Chú bán hàng >

[ Ồ , ra là vậy ] < Bạch > { Biểu cảm có vẻ hiểu rõ vấn đề }

‘ reeng reeng, reeng reeng,..’

“ hửm, điện thoại cũng xuyên không cùng mình nè” < Bạch >

‘BẮT ĐẦU NHIỆM VỤ HƯỚNG DẪN’

‘TÌM KIẾM NHÀ THỜ ĐỂ NHẬN CHỨC NGHIỆP’ < dòng dưới của câu hiện trên màn hình điện thoại>

[ Hố, ra là chiếc điện thoại này giúp mình dịch chuyển đến thế giới này và giao nhiệm vụ, hehe, chắc mình hoàn thành rồi sẽ nhận được kinh ngiệm hoặc cái gì đó bá bá đây, giống bao nhân vật chính khác, haha ] < Bạch > { Một vẻ mặt ưu tư, không như ở thế giới cũ }

“ À, đúng rồi chú bán hàng cho cháu hỏi là nhà thờ ở thị trấn này ở đâu ạ” < Bạch >

“ Nó hả, cháu đi theo hướng này rồi sẽ thấy một tòa nhà lớn, có các cột trụ cùng với cờ hiệu của ĐẾ QUỐC, là nó đấy”

“ Cháu cảm ơn ạ” { vừa nói vừa chạy với vẻ mặt phấn khích }

Sau khi chạy một hồi, Bạch đã thấy nhà thờ đấy. Nhà thờ trông thật hùng vĩ, kiến trúc tương đối giống với nhà thờ Đức Bà ( bạn nào không biết hãy search google ha). Ở trên cùng nhà thờ có một cái cột cờ tượng cho Đế Quốc là hình đầu sư tử ở giữa lá cờ, thanh kiếm cùng với cây giáo tạo thành hình chữ X ở dưới đầu sư tử.

‘ Vậy ra đây là nhà thờ và đó là biểu tượng của đế quốc DIAN’ < Bạch > { toát lên một vẻ ngạc nhiên và hồi hộp }

Bạch bắt đầu bước vào trong, bên trong nhà thờ có hai hàng cột chính hình chữ nhật, đoạn đường từ cánh cửa đi tới bức tượng thần được trải một tấm thảm đỏ. Tượng thần là hình dáng một người phụ nữ đang đứng chụm tay lại cầu nguyện, trông thật đẹp. Bạch suýt bị hút hồn bởi vẻ đẹp của bức tượng, cậu ta đi lại hỏi cách làm sao để nhận nghề nghiệp.

“ Thưa đức cha, làm sao để nhận nghề nghiệp của bản thân ạ” < Bạch > { Giọng nói kính trọng }

“ Con hãy quỳ xuống trước vị thần Thesis, vị thần của sự tạo hóa và nói : Xin ngài hãy ban cho con chức nghiệp của riêng mình ” < Đức cha > { Thanh âm cao, dáng vẻ tôn thờ nữ thần}

Khi Bạch chuẩn bị thực hiện nghi lễ thì bỗng xuất hiện một cô gái, ăn mặc sang trọng, có mái tóc đen óng, ánh mắt sắc sảo cùng với một vẻ đẹp hút hồn, bên cạnh cô có vẻ như là một người quản gia hay là một vệ sĩ bảo vệ. Cô liền tới gần bức tường và nói.

“ Thưa đức cha, cho con thực hiện nghi lễ nhận nghề nghiệp” < cô gái bí ẩn >

[ Có vẻ như cô ta là một quý tộc, tốt nhất không nên đụng vào ] < Bạch > { vẻ mặt nghiêm trọng, đầu cúi xuông }

Bạch liền lui xuống và mời cô lên làm lễ trước.

“ Xin mời ngài lên nhận nghề trước ạ” < Bạch > { giọng nhỏ, nhẹ thể hiện sự tao nhã }

“ Không sao đâu, ta không quan trọng xuất thân của cậu đâu, xin được giới thiệu, tên ta là Auguste Von Christina, cậu có thể gọi ta là Tina. Bên cạnh ta là Sebastian” < Tina > { Tina mỉm cười đáp}

“ Vâng , thưa ngài Tina” < Bạch >

“ Vậy ngươi xưng như thế nào” < Tina >

‘ hmm, ở thế giới này cũng tương tự tiểu thuyết nhỉ, đều dùng tên giống như tiểu thuyết mình đọc, vậy lấy tên gì đây… A’ < Bạch >

“ Thưa ngài, có thể gọi là thần Kira ạ, thần không có họ” < Bạch >

{Bắt đầu từ giờ, khi ở đây sẽ gọi là Kira }

Sau khi chào hỏi nhau xong, Tina liền lên thực hiện nghi thức trước

“Xin ngài hãy ban cho con chức nghiệp của riêng mình” < Tina >

Tina nói xong bỗng xuất hiện một tia sáng từ giữa trán vị nữ thần Thesis chiếu thẳng xuống người Tina đang quỳ

“ Giờ hãy nói: Status ” < Đức cha >

“ Status !” < Tina > { giọng hơi lớn hơn bình thường }

Bỗng dưng xuất hiện một màn hình hiện trạng thái hiện lên như một trò chơi xuất hiện trước mặt Tina. Kira nhìn với vẻ mặt bất ngờ và không thể tin vào mắt mình.

‘TÊN: Auguste Von Christina

‘ TUỔI : 16

‘ GIỚI TÍNH : NỮ

‘ DANH HIỆU: Người con gái mà Bá Tước Auguste yêu quý nhất

‘ Con trưởng nhà Bá Tước

‘ Người kế thừa dòng họ Auguste

‘ NGHỀ NGHIỆP: Hiệp sĩ (Sơ cấp) ( Còn tiến hóa )

‘ CẤP ĐỘ: 18

‘ TẤN CÔNG : 60

‘ MA LỰC : 10

‘ PHÒNG THỦ : 50

‘ NHANH NHẸN : 45

‘ THÔNG MINH : 45

‘ KỸ NĂNG : NHÂN ĐÔI PHÒNG NGỰ

                 NHÂN ĐÔI SÁT THƯƠNG



                 KHÁNG PHÉP (Sơ cấp)



                 KHÁNG SÁT THƯƠNG VẬT LÝ (Sơ cấp)



                 THÔNG THẠO MỌI LOẠI VŨ KHÍ (Sơ cấp)

“ Lần sau, con chỉ cần niệm trong đầu là nó xuất hiện” < Đức Cha >

“ Vâng ạ” < Tina > { Giọng nói trang nghiêm }

Tiếp đến là Kira, cũng thực hiện nghi thức y hệt Tina.

“ Xin ngài hãy ban cho con chức nghiệp phù hợp với mình” < Kira >

“ Hãy nói: Status !” < Đức Cha>

“ Status!”

Cũng giống như Tina, một màn hình chữ nhật giống như trong game xuất hiện trước mặt Kira, và lần này lại khác với lần hiện ở màn hình điện thoại.

‘ TÊN: Kira (Lê Bạch)

‘ TUỔI : 16

‘ GIỚI TÍNH : NAM

‘ DANH HIỆU: Đứa con cả trong một gia đình giàu có (ẩn)

‘ Đứa con bị bỏ rơi (ẩn)

‘ Kẻ có đôi mắt và màu tóc khác thường (ẩn)

‘ Người du hàng sang thế giới khác (ẩn)

‘ Người kế thừa đôi mắt của Thần (ẩn) ( Chưa đạt đủ điều kiện )

‘ Người đầu tiên nhận được kỹ năng từ Thần Thesis ( ẩn )

‘ NGHỀ NGHIỆP: Pháp sư (Sơ cấp) (Còn tiến hóa)

‘ Nhà giám định (Sơ cấp)

‘ CẤP ĐỘ: 0

‘ TẤN CÔNG : 10

‘ MA LỰC : 30

‘ PHÒNG THỦ : 8

‘ NHANH NHẸN : 7

‘ THÔNG MINH : 15

‘ ĐIỂM CỘNG : 0

‘ KỸ NĂNG: THÔNG THẠO NGÔN NGỮ Ở THẾ GIỚI KHÁC

                THÔNG THẠO NGUYÊN TỐ LỬA (Sơ cấp)



                THÔNG THẠO NGUYÊN TỐ NƯỚC (Sơ cấp)



                THÔNG THẠO NGUYÊN TỐ ĐẤT (Sơ cấp)



                THÔNG THẠO NGUYÊN TỐ SÉT (Sơ cấp)



                THÔNG THẠO NGUYÊN TỐ GIÓ (Sơ cấp)



                THÔNG THẠO NGUYÊN TỐ ÁM (Sơ cấp)



                THÔNG THẠO NGUYÊN TỐ QUANG (Sơ cấp)



                THÔNG THẠO MA THUẬT KHÔNG GIAN (Sơ cấp)



                THÔNG THẠO VÒNG TRÒN MA PHÁP (Sơ cấp)



                THÔNG THẠO MA THUẬT CƯỜNG HÓA (Sơ cấp)



                THÔNG THẠO MA THUẬT SÁNG TẠO (Sơ cấp)(Chưa đạt đủ điều kiện)



                GIÁM ĐỊNH (Sơ cấp)

Sau khi Kira nhận nghề xong đang lui xuống thì thấy vẻ mặt thẫn thờ của mọi người nên thắc mắc. Khuôn mặt của Đức Cha , Tina và Sebastian đều toát lên vẻ ngạc nhiên. Tina chạy lại cầm tay Kira.

“ Wow đây là lần đầu tiên tớ thấy có người nhận được hai nghề cùng lúc đấy!” {Nói với vẻ mặt ngạc nhiên }

“ Ôi, cảm ơn Chúa đã đem 2 nhân tài này tới đất nước của chúng tôi” < Đức cha >

“ Thật không thể tin được một tên không thuộc quý tộc lại nhận được 2 nghề cùng lúc mà trong đó nghề pháp sư là 1 trong những nghề mạnh nhất” < Sebastian > { Nói với vẻ mặt ngạc nhiên }

“ Hihi, mọi người nói quá rồi, mà cho tôi hỏi từ: Còn tiến hóa, đây là gì vậy ” < Kira > {Nói với vẻ mặt vui tươi và chút ngượng ngạo }

“ À, chắc cậu không biết rồi, nghề nghiệp có thể tiến hóa, như nghề nghiệp của Tina từ Hiệp sĩ sẽ tiến hóa lên Thánh Hiệp Sĩ, tiếp đến sau Thánh Hiệp Sĩ sẽ là một chức nghiệp chưa ai được có thể đạt được, có người nói rằng nó chỉ có trong truyền thuyết đó là Hộ Vệ của Thần ; ở hiệp sĩ sẽ chia làm 4 giai đoạn : Sơ cấp, Trung cấp, Cao cấp và Bán Thánh Hiệp Sĩ ; qua 4 giai đoạn đó sẽ nghề sẽ tự nâng cấp thành Thánh Hiệp Sĩ, và nó cũng có 4 giai đoạn tương tự như Hiệp Sĩ : Sơ cấp, Trung cấp, Cao cấp và Bán Hộ Vệ của Thần, vì chưa có ai đạt tới chức nghiệp Hộ Vệ của Thần nên không biết được nó sẽ thế nào, mong ngài Tina có thể đạt được với khả năng của ngài ” < Đức Cha >

“ Ra vậy, vậy thưa Cha, nghề của con tiến hóa như thế nào ạ” < Kira >{nói với vẻ tò mò}

“ Nghề của con cũng gần giống với Tina nhưng quãng đường lại dài và khó hơn nhiều, Pháp sư -> Đại Pháp Sư -> Hiền Nhân -> Đại Hiền Triết , có người đồn rằng trong truyền thuyết đã có những Pháp sư đạt tới cảnh giới Đại Hiền Triết thì họ sẽ có tuổi thọ vô tận, có người còn nói họ là những người có khả năng gần nhất với thần nhất vì vậy nếu không có sự quyết tâm,chăm chỉ cùng với nỗ lực thì sẽ không thể đạt được những thành tựu lớn sau này ” < Đức Cha >

“ Ồ, ra là thế, con nhất định sẽ cố gắng hết sức để đạt được chức Đại Hiền Triết” < Kira > { Tỏ ra vẻ am hiểu và phấn khởi }

Mọi người xung quanh ai đều cười vui còn trong khi đó vẻ mặt Kira lại đầy thắc mắc vì không hiểu sao tự dưng mọi người lại cười, Kira không hề biết rằng cái chức đó chỉ là lời đồn đại từ thời xưa lưu truyền hàng ngàn năm. Sau khi nhận chức xong thì cả 3 người cùng đi ra khỏi cổng.

“ Tạm biệt, hi vọng sau này sẽ gặp lại, và mong là sẽ được nghe về những thành tựu lớn sau này của cậu” < Tina > { nói với vẻ vui tươi }

“ Vâng, thần hi vong sau này sẽ được gặp lại, thưa ngài Tina” < Kira > { nói với vẻ trang nghiêm}

“ Sau này không cho nói thế nữa, chỉ cần gọi ta là Tina thôi” < Tina > { Nói với vẻ giận dỗi }

“N-Nhưng …” < Kira > { Nói lúng túng }

“ Không nhưng gì hết, không gọi thế là ta giận đó., hừm” < Tina > { Nói với vẻ giận dỗi}

“ Vâng thưa ng.. Tina” < Kira >

“ Thế là được rồi, tạm biệt” < Tina >

“ Tạm…biệt” < Kira > { Nói bằng giọng nhỏ }

Kira cứ thế vẫy tay nhìn hai người họ đi lên xe ngựa rồi nhìn theo hướng họ đi. Và rồi Kira mới sực nhớ rằng mình không có tiền hay nơi ở.

[ Mà thôi, kệ vậy.. ] < Kira > { Giọng nói yếu ớt cùng khuôn mặt buồn bã với tiếng kêu đói cồn cào từ bụng Kira }

Ánh bình minh rọi xuống, cảnh hoàng hôn trông thật đẹp cứ như một bức tranh, nếu như là một bức tranh, ánh sáng như được người ta sử dụng màu đỏ pha cùng màu vàng cam thêm chút màu trắng sáng , tiếc là cậu không thể tận hưởng hết vẻ đẹp bởi vì ánh sáng ấy đang dần bị bức tường thành che chắn, cậu nghĩ chắc rằng nếu có thể tận hưởng hết cảnh hoàng hôn cùng với cánh đồng mênh mông thì chắc sẽ vô cùng tuyệt vời đến nỗi không thể nơi nào trên Trái Đất có thể sánh được.

‘ Bíp Bíp.. Bíp Bíp’ < Tiếng kêu từ chiếc điện thoại Kira >

Kira lấy chiếc điện thoại từ trong túi ra, như mọi lần cũng là một màn hình xanh cùng dòng chữ ở giữa màn hình.

‘CHÚC MỪNG CHỦ NHÂN HOÀN THÀNH NHIỆM VỤ’

‘BẮT ĐẦU DỊCH CHUYỂN TRỞ LẠI TRÁI ĐẤT’

“ Cái gì! Chuyển tao đi đâu thì chuyển nhưng đừng bắt tao quay lại cái nơi chán ghét đó ch..” < Kira > { Nói với vẻ mặt ngạc nhiên, tức tối }

Nói chưa dứt lời thì Kira lại bị một lỗ hổng hút vào rồi quay lại căn phòng mà cậu ở trọ. Một căn phòng rẻ nên nó rất nhỏ, ở gần cửa là một phòng tắm, trong phòng cũng chỉ có cái giường cùng với bàn học kèm theo cái ghế để ngồi chứ không hề có ti vi hay tủ lạnh, thậm chí nhiều lúc mất điện khiến câu không thể làm gì ngoài nằm cô đơn một mình trong một căn phòng tối om và cùng với sự yên tĩnh không một tiếng động.

“ Vậy ra những gì xảy ra khi nãy là một giấc mơ ư? Nếu như đó là mơ thật thì chắc mình sẽ không bao giờ muốn tỉnh lại mất” < Bạch > { Giọng nói đi kèm với sự chán nản} { Khi ở Trái Đất thì mình sẽ để tên là Bạch nha }.

Bạn đang đọc Hành trình trở thành Đại Hiền Triết sáng tác bởi KiraBạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KiraBạch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.