Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ông ấy thật giống một người cha với cánh tay rộng lớn

Tiểu thuyết gốc · 2130 chữ

Con thuyền này là bọn họ cướp được từ những tên Thiên Long Nhân kia, nó cũng không lớn lắm, cả con thuyền đều làm kim loại, tốc độ cũng khá chậm chạp.

None đứng ở sau mũi thuyền nhìn về phía những hòn đảo đang khuất khỏi tầm mắt hơi buồn thế nhưng cậu ấy biết rõ mỗi người đều có cuộc sống của riêng mình, cũng chính như cậu ta từ nhỏ đến bây giờ vẫn luôn có một khát khao riêng.

Cậu vẫn luôn ước mơ mình có thể trở thành một người vĩ đại như tu nữ Balanna, cô từ ái, hết mình yêu thương những đứa trẻ, dùng sự dịu dàng của mình để chúng vơi đi sự thiếu thốn từ vật chất và cả tình thương.

Có nhiều lúc, cậu và những người bạn cũng rất buồn vì không biết tên hay là mặt mũi của cha lẫn mẹ mình nhưng khi thấy nụ cười vui vẻ của tu nữ thì chúng đã cảm giác đầy đủ.

“Cậu bé, cháu đang rất nhớ nhà hay sao?” Đang vẩn vơ suy nghĩ, None bị một âm thanh nam tính trưởng thành làm giật mình, cậu ngơ ngác gật gật đầu sau đó hơi bối rối.

Dù sao, None mới chỉ là một cậu bé mười tuổi mà thôi, đang suy nghĩ vẩn vơ bị người khác gọi tỉnh như vậy vẫn hơi xấu hổ.

Nephys, đây là tên của người đàn ông này, ông ấy có một thân hình to lớn thô kệch, làn da cháy nắng màu đồng đỏ, râu ở cằm cùng ria mép rất dài cũng làm cậu hơi sợ hãi.

Dù sao, None từ tu nữ Balanna nghe kể về rất nhiều truyện cổ tích, cô ấy nói những đứa trẻ hư sẽ bị người xấu bắt, trong định nghĩa của None người xấu là rất nhiều tên thô kệch người sốc xếch bẩn thỉu, ở quần áo còn dính mồ hôi chua chát ghê gớm, bởi vậy bây giờ nhìn thấy Nephys, dù cùng là những người trốn thoát nhưng cậu vẫn rất sợ hãi.

“À. À ừ, vâng ạ” None thân thể nhỏ bé hơi run run, cậu chỉ dám cúi gằm mặt nhìn chiếc bóng to lớn kia mà sợ hãi, âm thanh nho nhỏ đáp lại, càng nhìn càng giống một đứa trẻ đáng thương thường xuyên bị bạo lực gia đình mà sợ co ro lại.

“Đúng là một thằng bé khổ sở, cầu mong cháu sẽ có một tương lai tốt đẹp” Nephys nhìn None thân thể bé nhỏ run run lên tự cho là do di chứng từ những ngày làm nô lệ kia.

Ông ta cũng làm một trong số nô lệ đó, ông hiểu rõ ràng lũ Thiên Long Nhân là những kẻ như thế nào, tàn bạo, biến thái, ghê tởm, ai biết đứa bé nhỏ này đã trải qua những điều gì được chứ.

Nephys an ủn lấy cậu bé một câu, bàn tay to lớn hơi hơi vỗ về sau lưng sau đó nhỏ nhẹ xoa phần tóc đen hơi ngắn của cậu, ông ấy rất nhẹ nhàng cẩn thận, lực vỗ vừa phải cho None vừa cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay lẫn dịu dàng che chở.

None cảm thấy rất lạ, tuy ông ta rất giống người xấu nhưng sự vỗ về ấy, bàn tay ấy nhẹ nhàng, thật sự là cảm giác từ bấy lâu nay None mong đợi, sự vỗ về che chở từ cha. Đã làm qua cha, con cái cũng đã cưới vợ, sinh con, Nephys rất biết cách an ủi một đứa bé như thế nào.

“Ông, ông có phải người xấu không ạ” Một hồi lâu sau, None mới lấy hết ra sự can đảm của mình dò hỏi, đây là từ khi sinh ra đến nay lần đầu tiên có một người dùng sự quan tâm của cha đối với mình, None không muốn ông ấy là người xấu.

“Ha ha ha, cậu bé nhỏ, tại sao cháu lại nghĩ ta là một người xấu” Nephys cười to vài tiếng, nghe âm thanh non nớt đầy ngây thơ nhưng cũng đầy hồn nhiên trong sáng, ông cũng nhớ lại con cháu của mình, ngồi xổm xuống hỏi lại.

“Tại vì ông có một bộ râu rất dài, trên người của ông có mùi rất hôi hơn nữa ông nhìn to con như những tên người xấu hay bắt nạt các bác hàng xóm nữa, tu nữ Balanna từng nói những đứa trẻ hư sẽ bị người xấu bắt đi, cháu vừa nãy còn nói dối với Hancock nên là, nên là!” None không biết Nephys nghĩ sao nhưng mà nói hết ra những lời thật lòng của mình, đến cuối cùng cậu vẫn hơi ngập ngừng chốc lát, đôi mắt nhìn chằm chằm Nephys, cậu vẫn hiểu nếu mình nói ra ‘nên là cháu nghĩ ông là người xấu’ ông ấy chắc chắn sẽ buồn.

“Cậu bé ngồi xuống đây, có rất nhiều điều mà cháu vẫn chưa biết rõ lắm, đến khi cháu lớn lên thêm một chút nữa cháu sẽ hiểu nhanh thôi” Khi nghe đến None kể về hình dạng của mình rất có thể giống người xấu, Nephys cũng không hề tức giận mà lấy tay lau đi bụi bẩn mép tàu kéo kéo tay None ngồi xuống.

“Cậu bé nhỏ, thế giới này rất phức tạp, ta sẽ không kể ra để làm mất một tuổi thơ hồn nhiên đẹp đẽ mà cháu sắp có, nhưng có một số việc ta sẽ giải thích cho cháu đủ hiểu chúng” Nephys âm thanh hơi già nua khàn khàn, người đàn ông đã 50 tuổi này bây giờ nhìn về phía None chỉ có vô cùng vô tận thương hại, xót xa, một đứa trẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, tại sao lại bị số phận đùa nghịch trở thành một tên nô lệ nhỏ bé được chứ?

“Cháu nói những tên người xấu kia có phải là rất hay mang theo gậy gộc đánh đập người khác, chúng hay chửi mắng, thường xuyên thô kệch hung ác với mọi người xung quanh” Nephys vừa nói vừa nhìn None cau lông mày, đầu lúc ngoẹo trái lại ngoẹo phải suy nghĩ, miệng cũng cong cong lên nụ cười.

“A đúng rồi ạ, họ rất hay đánh bác Roy còn có bác Faul và rất nhiều người nữa ạ” None nghe xong kể ra rất nhiều cái tên khác nhau bị đám người kia quấy nhiễu.

“Nhiều người như thế sao, chúng thật thất đức, ở rất nhiều nơi cũng có những người như vậy, chúng gọi là ‘côn đồ’ ” Nephys vừa gật đầu vừa đọc ra một từ ngữ mới lạ cho None nghe.

“Côn đồ ấy ạ?” None nghe đến đây vô cùng chăm chú, cậu rất tò mò, muốn hiểu biết thêm nó đến cùng là gì, ở cái tuổi mới lớn này rất nhiều thứ None muốn hiểu được.

“Là côn đồ, chúng là những tên không có việc làm hoặc quá lười biếng, thường xuyên bắt chẹt những kẻ yếu hơn mình, đặc biệt chúng rất yêu bạo lực, thích đánh người khác, cháu phải tránh né chúng ra biết không” Nephys nghiên túc giảng giải cũng khuyên nhủ lấy None, càng giống một người cha đang giảng dạy lấy đứa con của mình.

“Vâng vâng, cháu nhớ rõ rồi, thì ra những người kia không gọi là người xấu mà gọi là côn đồ hì hì” None vui vẻ cười ra tiếng, bây giờ cậu đã hiểu rõ bấy lâu nay những người kia lại là côn đồ.

“Thế thì người xấu là gì ạ?” Giải toả một câu hỏi nhưng None lại càng hiếu kì hơn nữa, đã những người kia là côn đồ vậy tu nữ Balanna nói người xấu là cái gì?

“Người xấu sao? Đó là những kẻ từ chối bỏ trách nghiệm của mình, nói dối với người khác, những người hành động ác độc, ghét bỏ người khác, vì lợi ích của mình mà làm hại mọi người, đây là những kẻ xấu” Nephys nhìn thẳng vào hai mắt của None nói, giống như muốn những từ ngữ này bị cậu ghi nhớ mãi mãi.

“Nhưng mà cậu bé, bây giờ ta sẽ lấy ví dụ về người xấu, cháu nên nhớ kĩ những lời ta sắp nói, tốt nhất cả đời cũng đừng quên chúng” Nephys bỗng dưng nghiêm túc lên nói một câu, đôi mắt cũng nhìn ra biển xa xăm ngoài kia.

“Vâng, cháu hứa sẽ nhớ rõ” None gật đầu đáp lời.

“Ở trên biển cả này, những kẻ xấu xa nhất, tồi tệ nhất chính là những tên hải tặc, cháu phải nhớ rõ”

“Một khi nhìn thấy bọn chúng cháu nên chạy thật xa rời khỏi, chúng vô cùng tàn bạo, cướp bóc, giết người, phá huỷ, bất cứ điều gì, bất cứ nơi nào có dấu chân của chúng đi qua tất cả chỉ còn lại là một mảnh trống không, hoang tàn, chúng giống như những tên ác quỷ từ địa ngục sống dậy, sự chết chóc” Nephys âm thanh run rẩy, khàn khàn, khuôn mặt cũng biểu hiện sợ hãi.

None có một ảo giác, cậu nhìn ông ấy đang run run giống hệt như khi đầu tiên cậu nhìn ông ta vậy, lúc ấy cậu rất sợ hãi vậy bây giờ ông ấy cũng là đang sợ hãi sao, None đôi tay nhỏ bé cứ như vậy mà từ từ chạm vào lưng người đàn ông to lớn từ từ vuốt ve, cậu muốn ông ấy không sự hãi nữa.

“Hải tặc sao!” None thì thầm nhỏ lấy, ngay cả người đàn ông này cũng sợ hãi chúng vậy chắc hẳn là rất đáng sợ đi, None nghĩ như thế.

“Phù ù u” Nephys thở dài một hơi cho tâm trạng bình tĩnh lại, ông quay mặt lại nhìn None ánh mắt rất nhu hoà vỗ vỗ tay cậu.

“Cháu là một đứa trẻ rất ngoan “ Ông ta lại đặt tay lên đầu cậu xoa nhẹ nhàng, vuốt vuốt mái tóc, khuôn mặt sau đó đặt tên lên ngực trái cậu nói ra.

“Không hề, cháu là một người xấu, cháu đã lừa dối Hancock, cháu không hề biết Lily Amazon ở đâu cả, không hề biết sau này có thể gặp lại cậu ấy được hay không nữa” None lắc mạnh đầu, đôi mắt hơi ướt đi, đúng như vậy cậu ta chẳng hề biết nơi Hancock ở là đâu cả, cậu đã lừa dối cô ấy, cô bé luôn bên cạnh cậu kia.

“Là cô bé vừa nãy cháu tạm biệt sao” Nephys không hề bị câu nói ngây thơ của cậu bé làm xao nhãng mà bình tĩnh hỏi lại.

“Đúng vậy, cháu đã nói dối là sẽ gặp lại cậu ấy nhưng mà cháu biết cả 2 rất khó để gặp mặt nhau, cháu là một người xấu!” None hơi khóc nức nở, cậu đã biết người xấu là gì, những kẻ nói dối cũng là người xấu, vậy cậu cũng nằm trong số đó rồi.

“Ha ha , cháu thật ngốc, nhưng cũng rất đang yêu” Nephys không giống như None suy nghĩ là sẽ tức giận mà bật cười lên, ông ấy ôm lấy cậu vào lòng mà an ủi.

“Đừng lo lắng, đứa trẻ ngoan, không có một ai sẽ trách phạt cho một lời nói dối thiện ý cả, cháu thử nghĩ xem, nếu cháu không nói dối cậu ấy chắc chắn sẽ rất buồn rầu, nhưng vì lời nói dối của cháu cô bé sẽ có động lực sống mạnh mẽ hơn, rồi thời gian qua mau cô bé sẽ có cuộc sống mới, một cuộc sống tốt nhất” Nephys tiếp tục giảng giải thêm cho None một lời nói nữa.

None ngẩng đầu lên, ánh mắt vẫn hơi đỏ nhưng miệng khéo ra một nụ cười tươi, nụ cười của sự hạnh phúc, thoả mãn.

“Ha ha, cậu bé nãy giờ ta còn không biết tên của cháu đâu” Một vài phút trôi qua, Nephys mới tiếp tục mở miệng hỏi.

“Cháu tên là None, None.Cygnus“ None đáp lời lại, đây là cái tên mà Balanna đặt cho cậu, cô ấy nói muốn cậu bé giống như một con thiên nga tung tăng giữa thiên đường, an nhàn, vui vẻ mà không cần lo âu điều gì cả.

“None sao, quả là một cái tên đẹp, ta tên là Nephys, ta tin tưởng cháu sẽ trở thành một người tốt đẹp, None” Nephys vui vẻ chúc phúc cậu một câu.

Bạn đang đọc Hải Tặc Kiếp Sống, Được Cứu Thoát Tao Muốn Làm Nô Lệ Nghịch Tập sáng tác bởi ThayGiaoMap
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThayGiaoMap
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.