Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự trùng hợp kỳ lạ.

Tiểu thuyết gốc · 1591 chữ

Trên con phố tấp nập người qua lại, khói lửa nhân gian, những bông hồng lả lơi khắp chống. Mùi son phấn, mỹ tửu đập thẳng vào mũi Sở Phong.

Song mắt lại chạm mắt, trên con đường ấy cứ như chỉ có mình họ. Nam thanh tú, tóc đen ngắn, mắt đỏ, thân khoác Trường Bào. Nàng tóc đen cột đẹp, trán ấn tinh hình chiếc lá màu lam tím, ngũ quan tinh xảo, bích y nhẹ nhàng chuyển động.

Kế cạnh nàng cư nhiên một nha đầu lém lỉnh, ánh mắt to tròn lộ vẻ ngạc nhiên.

''A! Là ngươi! Sao lại gặp phải ngươi rồi, tên thô lỗ?''

Ngón tay chỉ tới nha đầu dáng người nhỏ nhắn kia nói. Ánh mắt lộ vẻ khó chịu.

'Lại là nàng ta? Tình cờ hay vô ý đây?'

Sở Phong thầm nghĩ, đúng lúc này nha đầu kia bước tới. Nhón nhón cái chân lên nàng phụng phịu trước mặt Sở Phong.

''Ngươi...có phải đem lòng mến mộ Tiểu Thư nhà ta rồi không, là cố ý đúng không? Ngươi đây là đang theo dõi Tiểu Thư nhà ta?''

Tay chống nạnh nha đầu này tự tin suồng sã, bất quá Sở Phong cũng không có tức giận hay để tâm gì tới nàng.

''Lại là cô? Cũng thật có duyên, ta hai lần rời nhà liền hai lần đụng phải cô?''

Sở Phong cười nhạt, hắn và nàng nhìn nhau. Mọi thứ xung quanh như triệt để biến mất, chỉ còn lại không yên tĩnh cho cả hai. Một lạnh lẽo với bóng đem bao trùm. Một bên đậm đà sắc xuân, cây cối kết quả, nước trong cá lượn, mặt hồ bình yên không rợn sóng nhấp nhô.

"Ta cũng thấy thật có duyên. Hai lần tìm người, người liền không thấy. Cư nhiên lại đụng phải công tử những hai lần, ấn tượng thật sâu.''

Giọng nói trong suốt, nơi nàng đứng tựa hồ có cây cỏ sinh hoa. Sở Phong lúc này bật cười, nụ cười trong rất xảo quyệt, bộ dạng của hắn không phải thư sinh, cũng không mỹ nam. Bộ dạng mà hắn sở hữu mang lại cho người đối diện cảm giác bất an, tương tự như một tên sát thủ bất thình lình đứng trước mặt. Ánh mắt sắc như dao cạo, mặt đằng đằng sát khí, sát cơ lại ẩn hiện xung quanh. Một bước chân cứ như vừa tước mất đi một sinh mạng.

"Nếu có duyên như vậy chi bằng ta mời cô dùng một bữa cơm đi?''

Sở Phong điềm đạm ngỏ lời, ngay lập tức tiểu nha đầu kia chặn ngang.

''Không được đến gần, ngươi chắc chắn có ý đồ với tiểu thư! Nói cho ngươi biết, Tiểu Thư nhà ta đã có hôn phu rồi, còn là một tên hắc ám công tử nữa! Sợ chưa?''

Sở Phong không mấy quan tâm với nha đầu này, cũng bởi nàng dung mạo bình thường, thân hình cũng không có gì đặc sắc. Không có gì đặc biệt.

"Chỉ e không tiện.''

Nàng mỉm cười, sau lớp khăn che mặt là đôi môi màu hồng phấn, đôi môi ấy đang cong lên một đường xinh đẹp.

Tay nhẹ chạm lên vai nha đầu đi cùng, nàng bước tới gần hơn, đôi mắt ấy như đang cố quan sát Sở Phong một cách cặn kẽ.

''Vì sao không tiện. Cô nương thật khiến tại hạ tò mò?''

Sở Phong xoa cằm, dáng vẻ có phần thu hút, nhan sắc bad boy của hắn cũng không phải loại thường có thể so sánh được. Nhưng cái cảm bị ràng buộc tại ngón áp này là sao, hắn đang hơi bối rối.

Tiếng cười khúc khích, nàng cánh tay điệu đà đưa lên ngang miệng: ''Công tử mới thật là người khiến ta nhìn không thấu. Ta cũng rất tò mò về công tử đó, bất quá ta đang tới Vũ Linh Phường tìm một người...''

Sở Phong ánh mắt hơi ngưng lại, nhìn tới nàng cách chăm chú, hắn bình bình hỏi: ''Không biết cô nương tới tìm ai? Ta cũng vừa mới đó đi ra.''

Ánh mắt nàng lúc này lại hơi cô đọng lại: ''Ta tìm một người. Là Phu Quân tương lai của ta?''

Sở Phong cười híp cả mắt, nụ cười này của hắn thật khiến kẻ đối diện bất an.

''Vậy cô nương không may rồi.''

"Ý công tử là sao?''

Sở Phong bước tới qua nàng, khi lướt qua ánh mắt cả hai chạm nhau một giây: ''Ý ta là...Chủ Tử của ta không có ở nhà, Ngài ấy quay về Vũ Gia rồi.''

Cả hai chủ tớ Lâm Gia nhìn nhau, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc. Lúc này nha đầu kia mới tới hỏi: ''Ngươi rõ ràng biết bọn ta là ai? Sao còn giả vờ đụng phải?''

Sở Phong nhún vai: ''Ta không biết các ngươi là ai. Chỉ là đoán ra thôi, Chủ Tử bọn ta có hôn ước với Nhị Tiểu Thư nhà họ Lâm. Ta đoán không lầm thì nàng là Thể Tử tương lai của Chủ Tử nhà ta đúng chứ?''

Nữ nhân bích y trang phục lúc này nhẹ nhàng bước tới, nhẹ hạ người nàng ngước lên hỏi: ''Không biết vị đây là?''

Sở Phong lúc này bật cười: ''Cô nương là Thê Tử tương lai của Chủ Tử nhà ta, hành lễ với một nô tài xem ra thể thống gì? Đi, ta dẫn hai người đi gặp hắn.''

Sở Phong đi trước, môi lộ ra nụ cười thưởng thức. Hai chủ tớ Lâm Thị phía sau nhìn bóng lưng người nam tử kia rồi chợt nhìn qua nhau.

''Tiểu Thư ta thấy hay là thôi đi. Người này sát cơ nồng đậm, vẻ mặt dù rất bình nhiên song khiến ta cảm thấy rất giả tạo, lời nói lại rất khéo...ta sợ hắn có ý đồ không tốt.''

Xoa đầu tì nữ của mình Nhị Tiểu Thư Lâm Gia nhẹ nhàng lắc đầu, mối hôn sự này nàng không cam lòng, cũng là bất đắc dĩ. Nhưng hôm nay tới nàng thật muốn biết, người mà sinh sẽ trao thân gửi phận rốt cuộc có bộ dạng ra sao, là con người thế nào.

'Ta cư nhiên không muốn bản thân rơi vào tay một tên vô dụng. Càng không muốn là cường hào ác bá. Nếu thật thế ta sẽ tới học viện, đợi khi tu vi cao hơn rồi với trở lại, lúc đó liền không ai dám ép buộc ta.'

Bước chân nhẹ nhàng, dáng vẻ ôn nhu, hơn hết là giữ khoảng cách nhất định với nam nhân kia. Khi xác định đây đúng là đường tới Vũ Gia nàng mới thả lỏng một chút, nhưng chung quy lại thì vẫn rất dè chừng.

"Các ngươi ba lần bảy lượt đòi gặp Chủ Tử ta, thật không sợ hắn nhất thời không vừa ý liền đem các ngươi ra giết sao?''

Sở Phong hoàn toàn không quay người lại hỏi. Lúc này chủ chưa kịp trả lời tớ đã chen ngang.

''Ta mới không sợ! Dù nghe đồn hắn rất ác bá. Lại còn có thói quen giết người, Gia Chủ nói chỉ cần dùng tinh thân do xét hắn liền sẽ bị phản phệ mà sinh ra ảo giác...một thân người với trăm ngàn con mắt nhìn chăm chăm lai, hơn hết là sát cơ vây khống, khó chịu tới buồn nôn. Nhưng có Tiểu Thư, ta không tin hắn dám ra ta với người, hừ.''

Sở Phong cười cười, ngón tay gãi gãi gò má, tâm tự hỏi: ''Thật sự bọn hắn nhìn ta thành cái quái quỷ gì thế?''

"Cũng thật không tồi. Vậy lát nữa ta bảo Chủ Tử hầm ngươi với cải thảo ăn thử xem, không biết có vị thế nào?''

Nha đầu kia lúc này giật mình, khuôn mặt hốt hoảng chạy ra phía sau chủ nhân của mình nấp vào.

''Tiểu Thư, Tỷ nghe chưa? Hắn còn biết ăn thịt người, muội thấy hay là thôi đi. Chúng ta không đi thì hơn.''

Nhỏ giọng.

... ... ...

Lúc này tại một nơi khác. Không gian Hệ Thống đột nhiên loạn lưu kéo tới, thời không vỡ nát. Tại Dị Không Gian - Hỗn Mang Giới, hai thân ảnh mĩ miều chân đạp hư không mà đối mặt với nhau.

"Hệ thống, hay là chúng ta hòa giải đi. Ngươi thấy thế nào?''

508 khuôn mặt mồ hôi đầm đìa nói, bất quá trong giọng nói không có gì là sợ hãi. Nàng hiện tại y phục rách nát, một bên tay không còn, chỉ còn lại mớ thịt sơ sát tại vai. Tay con lại cầm một chiếc roi, xung quanh có ba tấm Miễn Sát Lệnh bay xoay tròn.

Hướng ngược lại toàn thân hắc ám tỏa ra liên tục, hình dạng bất biên sóng đôi cánh ác ma đang dang rộng như thể che lấy mọi thứ. Cả người chỉ có một màu đen thuần túy, tay cầm ngọn Hắc Ám Tà Thân Thương mà lôi điện đánh loạn, ngọn thương này hao hao giống tia sét.

Hệ thống cũng không phải không bị thương, một bên eo của hắn cũng đã bị đánh bay, bất quá đang rất nhanh hồi phục lại.

[Ừ, vậy chúng ta giản hòa đi>>]

Nụ cười ác ma lộ ra trên khuôn mặt bí ấn ấy, nụ cười khiến người ta phải khiếp sợ.

Bạn đang đọc Hắc Đạo Chi Tâm Hệ Thống sáng tác bởi YY-seone
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YY-seone
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 401

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.