Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Bang

Tiểu thuyết gốc · 1939 chữ

Nhìn thấy đám người rời khỏi tầm mắt của mình, Cổ Nguyệt Sinh bắt đầu suy tư lên. Hắn bây giờ đã có chút thực lực ở đây, cũng nên suy nghĩ nên làm gì tiếp theo. Bây giờ ra ngoài vẫn cảm giác có chút không đủ, vẫn là cẩu ở đây chờ vô địch rồi đi ra cũng không muộn, dù sao hắn có bảng có thể dùng tinh khí thần để đổi bảo rương. Nên không cần quá lo lắng tài nguyên tu luyện.

“Ta sau này có thể cần rất nhiều thức ăn, dược thảo để đẩy nhanh tiến độ hồi phục. Cũng nên mở rộng một chút quy mô sơn trại. Còn Kim Đao trại cũng nên đổi thành bang phái” Từ trại làm hắn liên tưởng đến một đám ô hợp thổ phỉ, rất không có tiềm lực.

“Kim Đao trại, Kim Đao bang..” hắn đang quyết định có nên lấy lại tên Kim Đao hay không. Vô tình lướt qua lấy cơ thể của mình, sau đó nhìn về phía màu đen mặt bảng. Hắn đã có chủ ý của mình. Còn về ý kiến lão cha, hắn không nghĩ lão cha hắn sẽ phản đối. Dù sao nhân gia ông ta cũng đang muốn đẩy cái ghế đứng đầu cho hắn đâu.

Trong lúc suy nghĩ hắn đã thấy Liễu Cảnh bước từng bước nặng nề trở lại.

“Sắp xếp ổn thỏa?” Hắn lên tiếng.

“Thuộc hạ đã sắp xếp ổn thỏa” Liễu Cảnh cung kính đứng trước người hắn đáp.

Khi thấy Cổ Nguyệt Sinh đuổi đi đám người, hắn biết là Cổ Nguyệt Sinh muốn cùng hắn nói chuyện riêng, nên đã quay lại.

“Tốt. Nói một chút chuyện gần đây đi” Cổ Nguyệt Sinh cũng không quá để ý đám người kia, hắn chỉ là hơi tò mò một chút về tên Lưu Xích kia nên để đám người ở lại thôi.

“thiếu trại chủ, đại đương gia đã trở về” sau một hồi suy nghĩ, Liễu Cảnh vẫn là lên tiếng.

“Ồ, cha ta hắn trở về. Vậy là đám người kia vì vậy mà tới đây?”

Hít một hơi thật sâu, Liễu Cảnh lại tiếp tục lên tiếng: “Đám người đúng là vì vậy mà tới đây. Nhưng đại đương gia đã chết ngay tối ngày trở về” nói hắn ngừng lại một chút, chờ phản ứng của thiếu trại chủ. Nhưng trong suy nghĩ, hắn sẽ bị đánh bay lại không xảy ra. Chỉ nghe đối diện vang lên:

“Là tên Lưu Xích kia?” âm thanh giống đến từ địa ngục, không nghe ra được vui buồn.

“Cũng có thể nói là như vậy. Đại đương gia vì đuổi theo tên Lưu Xích mà tiến sâu vào rừng rậm, sau đó đụng phải hung thú nên bị thương. Sau khi trở về, ngài ấy đã mất một nửa cơ thể, không thể cứu chữa được nữa” Liễu Cảnh không dám ngẩng đầu.

“Tốt, sống chết có số. Ta không trách các ngươi” có thể là do tính cách đời này của hắn lạnh nhạt chỉ một lòng tu luyện, nên bây giờ cũng không có tâm tình gì ba động quá nhiều, cùng lắm chỉ cảm thấy như mất mát cái gì đó một chút.

“Hắn hiện tại được chôn ở đâu?”

“Bởi vì ngài ấy thường xuyên lên đỉnh núi ngắm cảnh, nên bọn thuộc hạ đã an táng ngài ấy trên đó”

“Tốt, còn có chuyện gì sao?” Cổ Nguyệt Sinh nhìn về phía Liễu Cảnh như muốn nói lại thôi, hắn lên tiếng.

“Về chuyện hiện tại trại đang không có người dẫn đầu, ta thay mặt mọi người hy vọng ngài có thể dẫn đầu chúng ta. Ta chắc chắn dưới sự dẫn dắt của ngài, trại sẽ càng ngày càng đi lên, đứng ngang hàng với các quốc gia, thậm chí siêu việt bọn họ” Liễu Cảnh càng nói càng hùng hồn, sau đó quỳ một chân trước Cổ Nguyệt Sinh biểu thị lòng tôn kính.

Cổ Nguyệt Sinh chỉ phun ra một chữ: “Tốt”

Nghe vậy Liễu Cảnh vui mừng đổi xưng hô nhanh chóng: “Đại đương gia”

“Sau này gọi ta là bang chủ tốt. Chúng ta sẽ đổi chế độ thành bang phái, ngươi về suy nghĩ cấp bậc sau đó thông báo cho mọi người là được”

Liễu Cảnh một mặt mộng bức quỳ một chân ở đó thật lâu không nhúc nhích. Hắn làm sao không nghĩ tới, tại sao Cổ Nguyệt Sinh lại có quyết định nhanh như vậy.

“Làm sao, không nguyện ý?” Cổ Nguyệt Sinh thanh âm vang lên.

“ta nhất định sẽ nghĩ kỹ chức vụ cho mọi người, bang chủ” Liễu Cảnh nhanh chóng tiếp nhận.

“Vậy đứng lên đi. Còn nữa, ai làm ngươi bị thương sao?”

Liễu Cảnh có chút ấm ức, còn có ai vào đây có thể đả thương ta sao? Hơn nữa từ đầu đến giờ ngươi mới phát hiện được là ta đang bị thương?. Lời như vậy hắn không dám nói, chỉ là kể lại một chút trước đó làm sao đi gọi hắn, rồi làm sao lại bị thương. Nhưng không có một tia trách cứ nào trong đó.

“Há miệng” đối với thuộc hạ như Liễu Cảnh, Cố Nguyệt Sinh vẫn rất hài lòng. Nhưng hắn cũng không có ý định giải thích tại sao lúc đó hắn lại làm vậy, chỉ phun ra 2 chữ.

Không kháng cự, Liễu Cảnh mở miệng.

Nhưng khi nhìn thấy Cổ Nguyệt Sinh cũng há miệng ra, hắn có một dự cảm bất thường. Đúng như hắn nghĩ, có một vật thể chất lỏng màu đen đi ra từ miệng của bang chủ sau đó bắn nhanh về phía hắn.

Khụ Khụ Khụ

Liễu Cảnh ho khan liên tục, không nghĩ nó lại nhanh như vậy. Không kịp phản ứng vật kia đã vào miệng của hắn rồi.

Nhưng đột nhiên vật thể kia khi vào cơ thể lại bắt đầu tan ra, một cỗ nồng đậm sinh mệnh lực cấp tốc lan tràn ra cơ thể. Giật mình, hắn bắt đầu vận công chuyển hóa nguồn sinh mệnh lực này.

Nhìn thấy biểu hiện của hắn, Cổ Nguyệt Sinh rất hài lòng. Vật thể màu đen đó chính là mấy giọt máu của hắn tạo thành, đó cũng không phải là tinh huyết, nhưng cũng tràn đầy sinh mệnh lực trong đó.

Đây chính là đi tới cảnh giới càng cao, sinh mệnh lực cũng bắt đầu thuế biến trở nên mạnh mẽ hơn, nhất là những kẻ chuyên tu luyện nhục thân như hắn. Chỉ là vài giọt máu thôi, cũng làm cho những kẻ cảnh giới thấp đạt được rất lớn trợ giúp.

Mấy giọt máu đó tuy là màu đen, nhưng đã được hắn thu hồi hết độc tính cũng như ma khí. nên Liễu Cảnh cho dù hấp thu cũng không có ảnh hưởng phụ gì.

Chờ Liễu Cảnh sắc mặt hơi hồng hào trở lại, hắn mở miệng: “Không có việc gì nữa thì trở về đi”

Lời nói của hắn như tràn đầy ma tính, làm đang đắm chìm bên trong hấp thu sinh mệnh lực Liễu Cảnh bừng tỉnh.

Liễu Cảnh rất nhanh phản ứng: “Thuộc hạ cáo lui” hắn bây giờ còn muốn trở về hấp thu sinh mệnh lực mà vật thể màu đen đó đem lại.

Nhìn Liễu Cảnh đi xa, Cổ Nguyệt Sinh thu hồi tâm thần nhìn về phía mặt bảng. Lúc nãy, hắn đột nhiên có cảm ứng, nhưng chưa kịp mở ra nhìn.

Tính danh: Cổ Nguyệt Sinh

Tuổi: 35

Tu vi: Ngự khí sơ kỳ

Công pháp: Nhiên huyết công, Xích kim khổ luyện công, Kim cương đồng tử công (thượng)

Thế lực: Hắc Bang

“Ở cột thế lực xuất hiện hắc bang, chẳng lẽ là bảng chỉ công nhận bang không nhận trại? Hay là ta là bang chủ nên nó mới xuất hiện?” nhưng chỉ suy nghĩ một thoáng hắn không còn để ý vấn đề này. Chỉ cần có biến hóa là được, có thể sau này rồi sẽ biết.

Phía dưới ngoài hai thanh khí huyết và bảo rương, xuất hiện thêm một thanh màu đỏ khác, sau cùng là số 455.

“Chẳng lẽ đây là thanh khí huyết của các thành viên trong bang?” hắn hơi nghi hoặc một chút.

Đột nhiên, trong đầu xuất hiện thêm một vài thứ, hắn thử mở nó ra. Bên trong là thông tin của tất cả các thành viên trong trại. Bắt đầu từ Liễu cảnh, tên, cảnh giới, công pháp, thế lực, khí huyết cột đều xuất hiện trong đầu, cho đến tiểu lâu la, tất cả thông tin đều xuất hiện một lượt.

Nhưng lướt đến một cái tên làm hắn ngạc nhiên.

“Lưu Xích, trong bang cũng có cái tên này? Hay tên này chính là cái tên hắn gần đây nghe, và có thể hắn đang tiềm nhập trong trại. Thú vị”

“Gây ra nhiều chuyện như vậy, mà còn tiềm phục ở đây giả dạng thành một tên thành viên trong bang. Đúng là ứng với câu nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất”

Hắn nhớ đến mấy tên thiếu niên, thiếu nữ hồi nãy cũng đang tìm tên Lưu Xích này.

“Có nên để hai bên gặp mặt? Mà thôi để bọn hắn tự chơi đi thôi” hắn đã để những người kia trú lại trong trại, sớm muộn rồi hai bên cũng gặp mặt thôi. Không cần cưỡng cầu.

Chú ý tới khí huyết cột của tên Lưu Xích là 40. Dựa theo quy luật mà hắn tổng kết được từ điểm khí huyết của tất cả người trong bang, người thường tầm 1 đến 9, cửu cảnh từ 10 đến 19, bát cảnh từ 20 đến 29, thất cảnh từ 30 đến 39. Vậy 40 của tên Lưu Xích này rất có thể là lục cảnh.

“Không biết cô nàng kia điểm khi huyết là bao nhiêu?” Hắn nhớ tới người dẫn đầu của đám thanh niên kia là thất cảnh, nhưng nhưng trong cảm giác của hắn, nàng rất mạnh nếu so với cảnh giới mà nàng nắm giữ.

Thậm chí có thể một bàn tay quật chết hắn trước trước kia, khi chưa được quán thâu kim cương đồng tử công. Mà nàng rất có thể cũng mới mười tám mà thôi.

Điều này làm hắn cảnh giác đối với thế giới này hơn, hắn biết nàng chưa trưởng thành. Nhưng ngoài kia có thể có những kẻ như nàng đã trưởng thành, cho nên hắn cần cẩn thận không được sóng khi chưa có thực lực tuyệt đối.

Liễu cảnh khí huyết cột bị khuyết mất một đoạn, phía sau cũng chỉ hiện lên 30. Rất có thể là do bị thương gây nên.

Nhìn lại cột khí huyết của bang trên bảng hắn mình cười. Trước kia là hắn tự rút máu của mình, bây giờ nhìn lại rất có thể là những bang chúng ở đây có thể phải chịu khổ một chút rồi.

“Nếu bang chúng cũng có thể đóng góp được điểm khí huyết, cũng nên mở rộng thành viên một chút, nhất là những người có cảnh giới cao. Điều này nên nói cho Liễu Cảnh đi xử lý” Dù sao cũng không thể để hắn một người ra ngoài cưỡng ép nhận thành viên vào được. Điều này cần một quá trình, mà hắn không giỏi trong việc này, vẫn là để Liễu Cảnh xử lý tốt.

Bạn đang đọc Hắc Bang sáng tác bởi hac_vuong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hac_vuong
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.