Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên qua

Tiểu thuyết gốc · 1760 chữ

Mờ tối trong động phủ, một thân hình cao lớn đỉnh lấy một đầu tóc rối bời, râu ria xồm xoàm đang khoanh chân như đang tu luyện. Nhưng nếu lại gần nhìn kỹ thì có thể thấy được, người này đã mất đi sinh cơ.

Đột nhiên, thi thể này bỗng nhiên mở mắt, tay trái vẫn giữ nguyên tư thế tu luyện, tay phải chống lấy mặt đất, mở miệng lớn hút lấy từng miệng lớn không khí.

“Chuyện gì đang xảy ra? Chẳng lẽ ta đã chết rồi sao?” Hắn vừa dùng hai tay sờ mó cơ thể vừa nghĩ lấy trong lòng.

Nhưng chưa kịp tiếp tục suy nghĩ, một đoạn dài ký ức tràn vào đầu của hắn. Hắn tên là Cổ Nguyệt Sinh, sinh ra tại một sơn trại nhỏ, đang tu luyện một môn ma công, dẫn đến tẩu hoả nhập ma, chết bất đắc kỳ tử.

“Ta sống lại, hơn nữa sống đến một thế giới tu hành.” Hắn nhìn lấy hai tay thô to tràn đầy cơ bắp đường gân rồi nghĩ lấy.

Đời trước hắn chỉ là một người bình thường gần đến 30 tuổi vẫn chỉ là một kẻ làm thuê bình thường, sống trong một căn hộ cho thuê bình thường, vì không tiêu xài gì nên cũng có hơi dư giả một chút.

Nhưng cũng chỉ vậy mà thôi, sinh ra trong một gia đình cũng không dư giả, đã vậy từ nhỏ cũng không tập trung học hành, hay đánh nhau với bạn cùng lớp. Vậy nên cũng không có mấy người bạn. Sau khi tốt nghiệp cũng chỉ kiếm được một công việc làm thuê bình thường.

“Nhưng hiện tại, ta chính là thiếu trại chủ của một sơn trại. Không tính lớn, nhưng cũng là bá chủ của một phương. Hơn nữa, hiện tại ta là thất cảnh cường giả.” Hắn dùng hai tay sờ lấy đống râu ria cơ hồ đã che lấy toàn bộ khuôn mặt.

Hắn cảm thấy cơ thể tràn đầy lực lượng, có thể một quyền đánh bay một con voi. Trên thực tế cũng không khác biệt bao nhiêu. Đây là một điều mà kiếp trước, hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.

“Có vẻ như đời trước vì đột phá đến thất cảnh, nên đã tu luyện một môn ma công tên là huyết sát đao pháp. Đến nỗi tẩu hoả nhập ma trong lúc chỉ còn một đường tơ kẽ tóc nữa thôi đã đột phá. Nhưng có vẻ là do ta xuyên qua nên bằng một cách nào đó đã vượt qua được ải này.”

“Ta tiếp thu được trí nhớ cũng không được đầy đủ, nhưng như vậy cũng đủ. Bởi vì đời trước là một tên tu luyện cuồng ma, nên tiếp xúc với mọi người cũng không nhiều. Chỉ cần không quá làm điều khác thường, ta nghĩ cũng sẽ không làm người khác hoài nghi gì. Hơn nữa ai sẽ dám hoài nghi một tên đệ thất cảnh cao thủ, trừ khi kẻ đó muốn chết.”

Cổ Nguyệt Sinh thu hồi tâm thần, bắt đầu quan sát bốn phía.

“Đúng là một tên tu luyện đến điên cuồng, đến nỗi nơi tu luyện cũng được đục lỗ từ trong vách núi mà thành, ở đây tu hành thì ngoài kia có làm gì thì cũng rất khó để có thể ảnh hưởng tới đây”.

Vương Sở Tiêu bắt đầu đánh giá bốn phía. Tất cả động phủ cũng không có gì ngoài bậc thềm mà hắn đang ngồi để tu luyện, thêm một cái lỗ trống được khoét trên tường dùng đển cắm nến chiếu sáng, nhưng giờ cũng chỉ còn lại một chút bả nến mà thôi.

Động phủ lối ra bị che đậy bằng một khối đá cao gần 1 trượng, che kín hết thảy ánh sáng ở bên ngoài. mặc dù không có chút ánh sáng nào, nhưng cũng không ảnh hưởng đến hắn quá nhiều.

Ngoài ra còn một cây gậy sắt cao 2 mét, thô to như cổ tay của một tráng hán trưởng thành, được rèn đúc từ hắc thiết nặng 100 cân. Theo như mảnh vở trí nhớ nói cho hắn biết, nếu không phải do thiếu vật liệu đời trước còn muốn cao hơn nữa.

Hắn bỗng đứng dậy, đi ra đến cửa hang rồi nhẹ nhàng đẩy phiến cự thạch qua một bên, nặng hơn ngàn cân cự thạch, trong tay hắn cũng không tốn chút sức lực nào.

Hắn hiện tại là thiếu trại chủ bế quan cũng hơn 10 ngày, nên qua thời gian dài như vậy bế quan không quan tâm chuyện bên ngoài. Hắn cũng phải hiện thân kiểm tra một số việc, quan trọng hơn hắn muốn ra ngoài kiểm tra sức mạnh của mình.

Theo khe cự thạch được dần dời đi, ánh sáng bắt đầu lọt qua khe hở chiếu trên người của hắn. Một thân nhếch nhác, tóc tai bù xù, râu che kín mặt, chỉ lộ ra đôi ngươi tràn đầy hung tính.

Đứng trước cửa động, hắn nhìn lấy cơ thể hiện tại của mình. Hắn cũng không che bẩn thỉu mà chính mình sờ mó mình bắt đầu, từ đầu đến chân không bỏ sót một chi tiết nào.

“Thật sự là không thể tin được” hắn không nhịn được thốt lên.

Hiện tại hắn cao đến 2 mét, cơ bắp phồng lên, cánh tay thô to như bắp đùi vậy. Quả thật là hình người xe tăng.

Phía trước hắn không có gì ngoài một rừng cây, chỉ chừa ra một lối đi nhỏ đủ để một người đi qua, hơn nữa lối đi cũng phủ đầy cỏ dại cho thấy được ở đây cũng được rất ít người thăm viếng.

Hắn đi về phía trước gần một cái cây thân to như bắp chân, hắn tiện tay một quạt, thân cây ứng tiếng mà đứt ngay tại điểm mà tay hắn tiếp xúc, hơn nữa còn văng mấy mét xa đụng lên một cái cây khác.

Hắn dựa theo trong đầu một môn bộ pháp tên là liên hành bộ dịch chuyển sang một cái cây khác, sau đó biến chưởng thành đấm liền đụng vào một thân cây thô to như cái eo cảu người trưởng thành.

Ầm.

Sau đó, hắn dựa cứ tiếp tục như vậy mấy chục lần, đến khi mấy chục cái cây đổ sập, hắn mới dừng lại.

Một bên khác, có mấy tên tráng hán đang tụ tập cùng một chỗ, một đối một đối luyện võ công, ngươi đến ta đi đầy khí thế. Bỗng nhiên mấy tiếng nổ lớn vang lên, bọn hắn không hẹn mà gặp đều cùng dừng tay lại hướng về phía phát ra tiếng vang, vẻ mặt nghiêm trọng.

Một kẻ gầy gò ốm yếu, nhưng mặt đầy hung ác cầm trong tay đao nói ra “Chắc là tiểu trại chủ đang luyện công”

Lời này vừa ra được những người khác gật đầu xem như đồng ý.

Nhưng sau đó hắn lại phủ địch câu nói của mình “Nhưng cũng có thể là có kẻ nào đó không có mắt đi qua động phủ của ngài ấy rồi bị ngài ấy phanh thây”.

Không ai lên tiếng phản đối, bởi vì bọn hắn biết điều này cũng rất có thể xảy ra. Trước kia cũng có huynh đệ đi vào động phủ của thiếu trại chủ rồi đột nhiên bị bạo khởi thiếu trại chủ giết chết. Nhưng lần đấy không tạo ra động tĩnh lớn như này thôi.

Trở lại Cổ Nguyệt Sinh nơi này, hắn nhìn về phía đống đổ nát vô cùng bình tĩnh như đây không phải là hắn gây ra vậy. Nhưng trong lòng hắn đã kinh đào hải lãng, đây chỉ là hắn dùng một phần lực nhỏ đi ra để thể nghiệm một chút sức mạnh của mình mà thôi. Nhưng hắn đã cảm nhận được sự tuyệt vời của thế giới này, đây là điều mà kiếp trước hắn vô pháp làm được.

Hắn muốn được mạnh lên, hắn muốn được trường sinh. Giờ đây, đầu hắn đầy những từ ngữ như vậy. Nhưng trước tiên, hắn phải lộ mặt xem gần đây trong trại có đại sự gì không đã.

Hắn đi về phía trước, qua mấy đoạn vòng cung cuối cùng cũng thấy được mấy tên tráng hán mặc một đống vải thô, đang một đối một đối đánh nhau. Người dùng đao để bổ, người giơ lên đao để chặn, một bộ ngươi đến ta đi rất dũng mãnh. Xung quanh có mấy giá binh khí, nhưng phần lớn đều trống không, chỉ có một hai thanh đao trơ trọi trên giá. Phía sau nữa là mấy căn phòng gỗ được dựng lên rất chắc chắn cho thấy đây là một sơn trại nhưng cũng không thể xem thường.

Mấy tên tráng hán đang đánh hăng say bỗng nhiên có một kẻ trong số đó nhận ra bất thường, quay đầu nhìn lại thì thấy một tôn cao tới hai mét, tràn đầy tính bạo tạc, áo quần trên người đầy bụi đất thêm tới đầu tóc bù xù chỉ để lộ hai con mắt một bộ quái vật bộ dáng.

Hắn rùng mình hô to:

“ Thiếu trại chủ.”

Tiếng hô của hắn làm mọi người dừng lại động tác cùng quay đầu nhìn lại. Mọi người rùng mình một cái, đồng loạt hô to “thiếu trại chủ”. Không một ai bởi vì dáng vẻ nhếch nhác, bẩn thỉu đó mà trào phúng hắn. Bởi vì những kẻ đó mộ phần cỏ đã cao ba mét có thừa.

Sau đó không tự chủ được cúi người xuống, không dám cùng chi đối mặt.

Nhưng tên tráng hán đầu tiên nhận ra không đúng sau đó lại lớn tiếng hét lên “chúc mừng thiếu trại chủ thần công đại thành, tấn thăng thất cảnh”

Nhưng kẻ còn lại cũng nhận ra việc này, sao đó cũng đi theo lớn tiếng hô to.

Cổ Nguyệt Sinh cũng không nói gì, chỉ chắp tay sau lưng, tiếp tục đi đường. Hắn mới tấn thăng, khí thế tự động toả ra chưa thể khống chế hoàn hảo nên bị nhận ra cũng bình thường.

Sau khi hắn biến mất khỏi tầm mắt, một tên tráng hán mới mở miệng “thiếu trại chủ lại càng đáng sợ”, những người còn lại không nói gì nhưng cũng đã ngầm thừa nhận.

Bạn đang đọc Hắc Bang sáng tác bởi hac_vuong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hac_vuong
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.