Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Để ta lái

1872 chữ

"Có quái vật! Mọi người chuẩn bị xạ kích! !" Mộ Bạch Phong hét lớn một tiếng, nhanh chóng đứng dậy, nắm trong tay một thanh súng trường, đối với hai đầu Zombie khuyển vọt tới bắn bành bành, tia lửa tản ra, viên đạn phi tốc vọt đến.

Hai đầu Zombie khuyển này tại lúc 1H3 cấp đều có thể chất 15 cấp, hầu như trước khi Mộ Bạch Phong chạm vào cò thì thân ảnh chúng nó đã mạnh mẽ bật lên, tránh khỏi viên đạn, sau đó tứ chi đạp một cái trên mặt đất, hăng hái vọt tới như sử tử vồ thỏ, tiếp cận sát xe tải lớn.

"Tăng tốc độ xe! ! Mọi người toàn lực xạ kích! ! !"

Mộ Bạch Phong hét lớn, trên trán mồ hôi lạnh nhỏ giọt, đây chính là hai đầu quái vật 15 cấp đó a, cho dù là một đoàn đội gặp chúng nó cũng phải trả giá lớn, huống chi bọn hắn chỉ là một tiểu đội.

Vốn là mọi người vẫn đang nhẹ nhõm đàm tiếu, sau khi nghe thấy tiếng gầm gừ của đám quái vật, sắc mặt cũng thay đổi, móc ra súng ngắn bên hông, đối với Zombie Khuyển xạ kích, bên trong bầy quái vật cũng chỉ có hai con Zombie Khuyển khó giải quyết nhất, bọn nó có lực uy hiếp lớn nhất, còn lại đám Zombie bình thường kia bằng vào tài bắn súng của bọn họ đủ để đánh gục toàn bộ, hơn nữa dựa vào tốc độ xe tải thì cũng có thể thoát khỏi.

Bành bành bành...

Trong lúc nhất thời, tia lửa trên xe văng khắp nơi, hai đầu Zombie Khuyển ở phía sau điên cuồng đuổi theo, dữ tợn nhìn chằm chằm mọi người trên xe, nếu như không phải là vì tránh né viên đạ thì dùng tốc độ của nó đã sớm đuổi kịp, mặc dù như thế nhưng khoảng cách hai bên cũng chậm rãi kéo gần.

“Mịa mày!" Nhạc Hằng bắn mấy phát, bắn trúng vào chân trước một đầu Zombie Khuyển, súng thuật chuẩn xác khiến cho người xung quanh ghé mắt kinh ngạc, nhưng mà lập tức trông thấy Nhạc Hằng thu hồi súng ngắn, lui về sau, nhìn bộ dáng dĩ nhiên là muốn solo tay đôi cùng Zombie Khuyển.

Rống!

Một đầu Zombie Khuyển trong đó đuổi theo, giơ giơ móng vuốt muốn bắt được xe tải, Nhạc Hằng hừ lạnh một tiếng, đang chuẩn bị một quyền đánh ra, đem đầu lâu Zombie Khuyển bạo tạc, đúng lúc này ——

Bành bành bành!

Ba đạo tiếng súng vang lên, bắn về cái tráng Zombie Khuyển, bất quá đầu Zombie Khuyển này dù sao cũng là quái vật 15 cấp, tốc độ súng lục 64 thức chỉ có 300-400m/s, nên nó tránh né được một chút, viên đạn lệch đi vị trí trí mạng của nó đem mắt trái bắn nát, thế nhưng nó cũng không có cảm giác đau đớn gì vẫn gầm thét đuổi theo.

Bành bành bành!

Lại là ba phát, nhanh như thiểm điện, đem mắt phải của con này bắn nát, vị trí xạ kích cực kỳ xảo trá, dù là Zombie Khuyển rõ ràng cảm nhận được, có thể né tránh, thế nhưng thân thể không cách nào kịp thời tránh được, bởi vì bốn phía còn có người khác xạ kích, nếu là tránh được ba viên đạn này vẫn như trước sẽ gặp mấy người khác tặng thêm vài viên, dù sao trên xe có 20 người trừ bỏ một lái xe thì còn 19 người đang bắn điên cuồng a.

"Rống —— "

Hai mắt Zombie Khuyển lập tức mù đi, gầm thét một tiếng huy động móng vuốt đuổi theo đằng sau xe tải, móng vuốt cào loạn lên, mọi người thấy có cơ hội tốt vội vàng tập trung hỏa lực trên người nó, nhất thời đầu Zombie Khuyển liền bị bắn thành tổ ong, ngã trên mặt đất chết đi, để lại tiếng bánh xe dần dần rời xa.

Nhạc Hằng ngơ ngác một chút rồi quay đàu nhìn lại, trông thấy Diệp Thần chỉ cầm một cây súng lục cùi đối với một đầu Zombie Khuyển khác điên cuồng xạ kích, hắn không khỏi chau mày, trầm ngâm một chút, chợt liền hiểu rồi cũng vội vàng móc ra súng ngắn xạ kích, không hề có ý địch sử dụng lực lượng cơ thể.

Diệp Thần nhìn đám người Nhạc Hằng cùng Bạch Long, thấy bọn họ cũng đã bắt đầu an phận thủ thường sử dụng súng lục xạ kích mới khẽ gật đầu, hắn không muốn bại lộ thực lực là có nguyên nhân đấy, thứ nhất nếu là bài lộ thực lực thì cũng phải chờ một tháng sau dựa theo quân công để tăng lên đẳng cấp, trừ phi là có người quen cao cấp ở trong quân đội đề bạt thì mới bỏ qua quân quy!

Nếu không thì bất kỳ một người cường đại nào đầu nhập quân đội, rồi lập tức liền cho chức vụ cao cấp thì căn cứ đã loạn thành một đoàn, bởi vì có lực lượng cường đại thì cũng không thể nói tại phương diện khác giỏi được, một người thường làm mổ heo tại virus tiến hóa trở thành cường giả siêu cấp, thế nhưng mà nói về chỉ huy đội ngũ, phân phối chiến thuật, kĩ năng xạ kích các loại quá yếu, thì cũng chỉ là một thất phu mà thôi, sẽ làm cho căn cứ thành phố trì trệ thậm chí là phá hoại.

Cho nên, thời xưa võ tướng dùng để định quốc, quan văn mới là trị quốc.

Cái nguyên nhân thứ hai, cũng là bởi vì Diệp Thần không muốn để người ta chú ý, dù sao hiện tại hắn chỉ là một cái binh sĩ, nếu như quá mức xuất sắc sẽ khiến cho quá nhiều người chú ý, tài sản trong thành phố có hạn, tự nhiên là có đối thủ hy vọng người cạnh tranh càng ít càng tốt, để cho bọn hắn đạt được tài nguyên càng nhiêu hơn!

Nói đơn giản, nếu là có doanh trưởng, tướng quân ghen ghét lực lượng Diệp Thần, sợ hắn sau này phát triển lớn mạnh tranh đoạt tài nguyên, như vậy bọn hắn liền âm thầm truyền đạt một vài nhiệm vụ cổ quái hiếm hoi cho tiểu đội bọn hắn để ám hại.

Rất bi kịch chính là, kết quả là chỉ sợ người ta bị người nào chơi thì không biết, đối phương lại có ý hại ngươi nên tuyệt đối sẽ không lưu lại chút dấu vết nào.

Bởi vậy, trước mắt Diệp Thần chỉ có thể từng tí tích góp quân công, đợi đến đầu tháng liền trực tiếp thăng lên thành Doanh Trưởng, hoặc là Tướng Quân, khi đó tay cầm quyền cao cũng như là nhân vật cao tầng ở căn cứ rồi.

Bất quá, nếu là có người âm thầm ám hại hắn, hắn cũng sẽ không đơn giản buông tha như vậy, dù sao nhẫn nại của một người cũng có hạn độ nhất định, nếu vượt qua điểm mấu chốt của hắn thì tuyệt đối sẽ không cố kỵ cái gì nữa, làm một trận quậy tới bến luôn.

Mà bây giờ tối đa bọn hắn chẳng qua là binh sĩ có kĩ năng bắn súng mạnh mẽ mà thôi, cũng không có gì kỳ lạ, rất nhiều tổ chức sát thủ hay là đánh thuê trên thế giới đều có năng lực xạ kích như vậy.

Đương nhiên đây cũng là cùng với thể chất bọn hắn có quan hệ, một sát thủ có kĩ năng bắn súng cao như thế nào thì thể chất thân thể cũng không vượt được, dù là có súng ống săn giết quái vật 10 cấp thì cũng không có cách nào nhắm trúng, chớ nói chi là giết chết nó. Mà tại lúc hỗn loạn này, đám người Mộ Bạch Phong đem lực chú ý đặt hết lên đám quái vật, cũng không có suy nghĩ nhiều gì.

"Rống..."

Đúng lúc này, từ bên trong một tòa kiến trúc chạy ra một đầu quái vật Zombie cực kỳ khủng bố, hình thể như heo, một cặp răng nanh to dài dữ tợn, sau lưng nó còn có hơn trăm đầu Zombie Kiến.

"Không tốt!" Mộ Bạch Phong biến sắc, điên cuồng hét lên nói: "Nhanh gia tốc, đi tới địa phương vắng vẻ! !"

Trên trăm đầu kiến cũng không phải chuyện đùa, một khi bị bọn nó vây quanh, cho dù là quái vật 20 cấp thì cũng xác định bị gặm thành xương cốt, phải biết được mỗi đầu Zombie Kiến hiện tại đều có 12 cấp, một lần Kiến Triều chính là một hồi tai nạn, dùng trình độ căn cứ thành phố Hoa Hạ trước mắt thì còn chưa có cách nào chống cự lại, trừ khi bắn ra vũ khí hạt nhân!

Chẳng qua là, nếu như sử dụng quá nhiều vũ khí hạt nhân, chát phóng xạ sẽ làm quái vật sinh ra biến dị, từ đó tạo ra các loại mới, bởi vậy nếu như không đến thời điểm bất đắc dĩ thì chắc chắn sẽ không sử dụng.

Bành bành bành...

Tất cả mọi người liều mạng xạ kích.

"Không tốt! Chúng nó đã gần đến, sắp bị đuổi kịp!" Mộ Bạch Phong mặt mũi tràn đầy lo lắng.

Diệp Thần đứng trên xe, thần sắc bình tĩnh, cẩn thận quan sát địa thế cùng hoàn cảnh bốn phương, trong mắt chợt lóe sáng, một tay bắt lấy cửa xe tải, thân thể chui vào, đối với A Long đang ngồi ghế lái nói: "Để cho ta lái!"

A Long kinh ngạc nhìn hắn, nói: "Ngươi lái được sao? Đây là xe tải lớn, nếu như lúc bình thường thì cho ngươi lái thử cũng được, thế nhưng mà dưới loại tình huống này tối thiểu phải có bằng lái xe cấp A, nếu không sẽ bị quái vật đuổi theo làm lật xe đấy.”

Diệp Thần chẳng muốn nói nhảm, nắm lên cổ áo hắn vứt qua bên ghế phụ, thân thể di chuyển liền ngồi trên ghế lại, chân nhấn ga, một tiếng “Ô” vang lên, xe tải như uống thuốc kích thích, tốc độ tăng lên như bão tố.

"Oa kháo, đừng nhanh như vậy, vạn nhất gặp gỡ vật gì sẽ bị lật xe đấy! Lúc đó phanh lại cũng không kịp đâu!” A Long ngồi ở vị trí kế bên, vội vàng hét lớn.

Diệp Thần không để ý đến, mắt thấy phía trước đã đến một cái chỗ quẹo, tay lái trong tay xoay chuyển nhanh chóng, hướng phía bên trái phóng đi, chân buông bàn đạp ra, mạnh liệt phanh xe lại, tốc độ xe lập tức đại giảm, vốn lấy tốc độ như vậy cua qua khúc ngoạt thì sẽ lật xe, dù sao đây cũng không phải là xe đua nha.

"Chết chắc rồi!" A Long nhắm mắt lại.

Bạn đang đọc Hắc Ám Văn Minh của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Pinklove
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.