Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nếu tớ và cậu không học chung trường thì sao?

Tiểu thuyết gốc · 748 chữ

Sau bữa gặp mặt nhau lần đầu ở thư viện thì tôi và cậu ấy vẫn giữ mối quan hệ bạn bình thường, tôi học cách cậu ấy 2 lớp. Thỉnh thoảng vẫn cùng đi xuống căn tin ăn cùng, trò chuyện. Cậu ấy là một người được chú ý trong trường.

Cũng phải, học giỏi, gia thế nhà có tiếng, lại còn khá đẹp trai.Khoảng thời gian sau khi gặp cậu ấy, tôi biết được cậu ấy học thật sự siêu. Khác xa với bảng điểm lúc nào cũng lẹt đẹt vài con số thấp chủng của mình.

Chuyện gì đến cũng sẽ đến. Ngày ác mộng đối với tôi mang tên thi cấp 3 bắt đầu. Ba mẹ tôi ráo riết xem cho tôi những trường mà tôi có thể thi vào. Ừm.... và những trường đó có điểm vào khá thấp.

Nhưng Thiên Ngạo Tước thì lại quyết định điền nguyện vọng vào trường Khánh Lâm. Tôi muốn học cùng trường với cậu ấy. Nhưng tôi biết sức của mình tới đâu. Đang ngồi thẫn thờ dưới gốc cây ngoài sân thì cậu ấy cầm đống sách bài tập lại, vẻ mặt hớn hở:

- Nè Thương Nguyệt, cậu định điền nguyện vọng vào trường nào

- Tớ... Nếu như tớ và cậu không vào cùng trường nữa thì sao? Tớ định thi vào trường THPT A

Có vẻ như sắc mặt cậu ấy thay đổi, suy nghĩ một hồi cậu ấy mới vỗ vai nói với tôi:

- Vậy, may mắn nhé.

Đến bây giờ tôi không biết mình đã xảy ra chuyện gì. Một người bạn bình thường, không thân thiết với mình mà lại khiến mình muốn thay đổi nguyện vòng vì cậu ấy sao. Đây không phải là tôi của thường ngày nữa rồi.

Nhưng cảm giác của tôi bây giờ khó chịu thật đấy. Thì ra cậu ấy không mong muốn tôi tiếp tục học cùng trường với cậu ấy à. Nhưng tôi biết, chúng tôi không là gì cả.

Đến ngày nộp nguyện vọng, tôi cũng không thể hiểu bản thân mình làm sao có thể vì cậu ấy mà điền nguyện vọng thi vào trường Khánh Lâm nữa. Đến khi về tôi đã bị ba mẹ công kích suốt cả ngày.

Đến cả tôi còn không an tâm vì điểm số của mình. Ba mẹ ngạc nhiên cũng đúng. Nhưng lúc ấy tôi không hề hối hận.

Cậu ấy sau khi biết tôi điền nguyện vọng như vậy liền đi gặp tôi. Cậu ấy lúc ấy rất vui vẻ. Đang vội thở vì chạy đến gặp tôi:

- Cậu vì tớ mà thi vào trường Khánh Lâm sao?

- Còn lâu ấy, tớ chỉ vì muốn thử thách bản thân. Nếu học trường Khánh Lâm thì chắc chắn tớ sẽ nâng cao kiến thức nhiều hơn.

Cậu ấy cười, từ lúc gặp cậu ấy, tôi chưa bao giờ thấy cậu ấy cười tươi như bây giờ. Chẳng hiểu cậu ấy đang vui vẻ chuyện gì. Vì tôi quyết định đổi nguyện vọng sao? Mà chắc sẽ không bao giờ có chuyện đó đâu.

Sau khi nộp nguyện vọng, cậu ấy không hiểu vì sao ngày nào cũng đều giảng bài cho tôi, giúp tôi học cái môn toán quỷ tha ma bắt đó. Nhưng cũng vì cậu ấy giúp, điểm số của tôi thi vào Khánh Lâm khiến tôi và cả ba mẹ cũng không tin vào được.

Lần thì vào cấp 3 này mang tính cách mạng đối với tôi. Khiến cho cuộc đời tôi bước sang trang mới. Khi biết điểm tôi đã ngốc nghếch chạy đến nhà cậu ấy. Hành động đó ngu ngốc thật ấy, cậu ấy thì chắc chắn điểm vượt xa điểm chuẩn rồi. Tôi chẳng qua chỉ là vừa đủ điểm vào.

Nhưng có lẽ vì cậu ta giúp tôi ôn thi khá vất vả mà cậu ấy vui vẻ vỗ vai tôi:

- Từ bây giờ, chúng ta là anh em chiến hữu tốt, tớ và cậu sẽ giúp đỡ nhau đi hết con đường cấp 3 ở Khánh Lâm này. Ok?

- Chắc chắn rồi, đại thần.

Tôi của những ngày hè sau đó rất thoải mái. Nhưng tôi cũng đã nghĩ đến việc mình vào trường đó sẽ ra sao, chỉ vì cậu ấy mà thử thách bản thân khó khăn như vậy.

Nhưng có lẽ từ đó tới bây giờ, tôi chưa từng hối hận vì đã thay đổi nguyện vọng theo cậu ấy.

Bạn đang đọc Gió cuốn lấy thanh xuân sáng tác bởi bunny2712
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bunny2712
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.