Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thí nghiệm

Tiểu thuyết gốc · 2839 chữ

Việt Nam năm 3100 , 100 năm sau khi Gin xuất hiện , thành phố về đêm bây giờ cũng đã tấp nập trở lại , không còn là những Quận vắng tanh , người dân cũng đã ra khỏi nhà vui chơi sau khi Thợ Săn xuất hiện , săn lùng và truy đuổi Gin , khiến cho chúng không còn dám hoành hành như những ngày đầu mới xuất hiện .

Cách đây 100 năm , vào năm 3000 , một tiểu hành tinh đã đầm sầm vào Trái đất cùng với đó mang theo một loài sinh vật ngoài vũ trụ tới đây , chúng là những ký sinh trùng bám vào vật thể ( chủ yếu là con người ) , nhưng đặc biệt là chúng chỉ sống trong cơ thể vật chủ 1 năm rồi sẽ chết đi , để lại toàn bộ sức mạnh cho vật chủ , những kẻ đó được gọi là Gin .

Gin là những kẻ vẫn mang hình dạng của con người , nhưng thể chất đặc biệt hơn , giác quan phát triển hơn , cơ thể cứng chắc như kim cương súng đạn không thể xuyên thủng , lão hoá chậm hơn , với khả năng hồi phục cực kì đáng sợ và quan trọng nhất là chúng săn bắt và sử dụng con người làm nguồn thực phẩm . Đó là mối nguy hại cho loài người trong vòng 1 thập kỉ ,

Đến năm 3023 , một kim loại mới xuất hiện mang tên là Vinium , đây là thứ duy nhất có thể đâm xuyên qua cơ thể của Gin , sau đó nó được dùng làm vũ khí quân sự để giúp đánh đuổi Gin , từ đó Thợ Săn ra đời . Thợ Săn là những người săn bắt Gin và bảo vệ người dân khỏi Gin .

Trong một con hẻm nhỏ, một thanh niên tóc trắng đang nằm vật vờ ở dưới đất , trên cơ thể đầy những vết bầm , hắn chính là Bạch Huyết Thiên Dương , thiếu gia của gia tộc lớn nhất Hà Nội : Bạch Huyết gia , hay nói đúng hơn là đã từng là gia tộc lớn nhất . Mọi chuyện xảy ra nhanh đến mức gần như không ai dám tin là thật .

Một gia tộc lớn , trong vòng một đêm bị giết hại hết toàn bộ gia tộc , à không gần hết . Nếu như đêm đó , Dương không giở chứng đổi chỗ ăn chơi , thì chắc chắn không còn một ai mang họ Bạch Huyết còn sống .

Nhưng cuộc sống của Dương bây giờ thì cũng chả khá khẩm hơn gì việc chết đi . Toàn bộ gia sản của gia tộc hắn cũng biến mất , hắn trở thành một kẻ vô gia cư , không tiền bạc , không người thân . Không dám đi xin việc ở đâu vì mới 17 tuổi , chưa có bằng cấp và sợ bị lộ thân phận của mình , đi xin ăn thì suốt ngày bị bọn đầu đường xó chợ đánh vì là ma mới , cả ngày bị trấn lột đến miếng ăn cũng gần như không có .

Hôm nay cũng không phải ngoại lệ , Dương cố gắng ngồi dậy , dựa sát lưng vào tường . Trên khuôn mặt điển trai , thư sinh là lấm lem bùn , bên mặt thì sưng lên , hai bên mép chảy tí tách là máu . Cơ thể thì suy nhược do cả tuần không ăn gì ngoài ăn đòn .

“ Mẹ kiếp ! “ Dương không chịu được đành phải chửi thề “ có chút tiền cũng lấy cho bằng được “ Hôm nay hắn xin được có 20k , vốn định đi mua chút gì ăn thì lại gặp phải bọn kia , lại bị đánh rồi lấy luôn chút tiền đó , vậy là khả năng cao đêm nay phải chịu đói .

Hắn lại nhớ về những cái ngày ăn chơi trát tán , không suy nghĩ đến tiền nong , những bữa ăn tiền chục triệu , tất cả làm cho hắn không khỏi tiếc nuối .

“ Ngươi có muốn thay đổi số phận , có tiền và có quyền không ? “ Một tên áo đen bước đến trước mặt Dương rồi nói .

“ Không ! Cảm ơn “ Dương xua tay rồi đứng dậy , lết từng bước đau đớn rời đi .

Cho dù bây giờ hắn không có gì cả nhưng vẫn còn đủ tỉnh táo để biết rằng làm gì có chuyện có điều tốt như thế rơi từ trên trời xuống mà không phải trả cái giá gì , hắn tuy không còn gì nhưng vẫn muốn sống , sống để tìm hiểu sự thật đằng sau cái chết của cả gia tộc hắn .

Tên áo đen nhếch mép cười rồi nói to “ Đường đường từng là một đại thiếu gia , rồi bây giờ phải đi ăn xin thế này , thật là đáng thương quá mà “

Dương khựng lại “ Chuyện này , hình như không liên quan gì đến ngươi ? “

“ Đúng , nhưng nếu ta có cách cho ngươi sức mạnh để trả thù thì sao “ Hắn tiếp tục nói

Dương hừ lạnh “ Nghe hay đấy , nếu các ngươi có khả năng “ ban phát “ sức mạnh đó , ta nghĩ các ngươi đã sử dụng cho mình rồi , còn không là ngươi đang tìm kẻ làm con chuột bạch “

“ Hahaha , ngươi đoán đúng rồi đấy , quả nhiên lời đồn thiếu gia phế vật họ Bạch về ngươi là sai mà ! Nó đúng là đang trong quá trình thử nghiệm , nhưng ngươi là đợt thử nghiệm thứ 5 , tỉ lệ thành công cũng là 80-90% rồi . Với lại ngươi cũng đâu còn gì để mất ? “

Dương không thèm trả lời , tiếp tục bước đi , dưới cái ánh đèn , lưng hắn xa dần , tên kia liền lập tức phóng đến , thoắt cái đã lùa được Dương . Hắn cũng không biết rằng do hắn đi tập tễnh hay do tên đó quá nhanh nữa .

Hắn khoác tay lên vai Dương , nói nhỏ vào tai hắn “ Nếu ngươi không đồng ý , ta sẽ loan truyền tin thiếu gia họ Bạch Huyết vẫn còn sống , để xem có bao nhiêu kẻ sẽ đến tìm ngươi “

Lời em nói giống như thính qua , nhưng cái thính này không đớp không được , chim sa lồng biết ngày nào ra .

“ Ngươi cứ suy nghĩ đi “ Tên áo đen lập tức nói

Suy nghĩ cái mẹ gì nữa , đó giống như kiểu dắt crush lên sân thương khách sạn 40 tầng ăn tối , đang ăn nói với crush rằng “ Bây giờ em muốn làm bạn gái anh hay muốn làm Người rơi vậy “

“ Được rồi , bao giờ bắt đầu “

“ Ngay bây giờ “

Nói xong tên áo đen liền đưa Dương ra đường 1 , nơi có một chiếc xe đen đang chờ sẵn ở đó . Dương cùng tên áo đen bước lên trên xe , chiếc xe bắt đầu chuyển bánh giữa dòng người tấp nập .

“ Ngươi tên là gì ? “ Dương quay đầu sang hỏi

“ V “ tên áo đen đáp lại

Dương gật gù , hắn cũng chả hiểu vì sao hắn lại hỏi như vậy , phải chăng hắn muốn cho tác giả đỡ dùng từ “ tên áo đen “ chăng . Sau đó Dương lại ngẩn ngơ nhìn cảnh vật xung quanh , thấm thoát đã hơn 2 tháng sau cái ngày bi kịch đó . Nếu là bình thường , hắn không bao giờ ngồi lên cái xe như thế này đâu , vậy mà bây giờ lần đầu ngồi trên chiếc xe hạng xoàng này lại là chiếc xe đưa hắn đến nơi mà sự sống và cái chết mong manh , dễ vỡ còn hơn trái tim mấy thằng good boy .

Rất nhanh chóng , chiếc xe đã đến nơi , nó dừng lại ở một căn nhà 3 tầng có vẻ cũ kĩ , Dương cùng V bước xuống xe , đi vào bên trong. Bên trong căn nhà cũng chả khá khẩm hơn gì , chỉ có mỗi một bộ bàn ghế ,cùng chiếc ti vi cũ .

Do có kinh nguyệt ... nhầm kinh nghiệm đọc truyện khá nhiều , Dương biết rằng hắn sẽ cùng V đi vào thang máy và đi xuống mật thất ở dưới lòng đất . Quả đúng là như vậy , hắn cùng V đi xuống tầng G10 ,cánh cửa thang máy mở ra đập vào mắt Dương một căn phòng hiện đại với hàng trăm loại máy móc khác nhau , trên cao , là hàng trăm ngươi đang nằm trong một chiếc máy giống như đang nằm ngủ đông như Captain America vậy .

“ Thưa tiến sĩ , Bạch Huyết Thiên Dương theo yêu cầu đã được đem đến đây rồi ạ “ V nói vào chiếc mic nhỏ trên người .

“ Làm tốt lắm V , ngươi lui đi được rồi “ Một người đàn ông trung niên với mái tóc đã ngả bạc mặc bộ đồ tiến sĩ trắng bước ra rồi nói .

V nghe vậy lập tức lùi đi , để lại mình Dương và lão tiến sĩ kia trong căn phòng rộng lớn này .

“ Chào cậu ! Bạch Huyết Thiên Dương . “

“ Chào ! “ Dương đáp lại

“ Vốn dĩ muốn giới thiệu cho cậu nhiều điều hơn về cái thí nghiệm này , nhưng thời gian bây giờ không còn nhiều nên ta chỉ có thể giới thiệu mình là X thôi chúng ta bắt đầu luôn thôi . “

Ngay lập tức Dương liền rơi vào trạng thái hôn mê , ý thức dần mơ hồ , nằm dài ra sàn nhà .

“ Sao mình có cảm giác buồn nôn vậy nhỉ “

“ Đau ! Đau ! Đau ! “

“ Lão ta bỏ gì vào người mình vậy “

“ Lão ta tiêm gì vào cơ thể mình vậy “

———————————————————————-

Vài ngày sau

Dương dần mở mắt , ánh sáng đèn chiếu qua hai làn mi đang chuẩn bị tách nhau ra , đây giống như phòng bệnh của một bệnh viện nào vậy

“ Cậu tỉnh rồi sao ! “ một vị bác sĩ thấy Dương mở mắt liền hỏi

“ Vâng ! Sao tôi lại ở đây “

“ Một người đàn ông đã đem cậu đến đây “ Vị bác sĩ trả lời “ Trước khi rời đi anh ta đã trả hết tiền viện phí cho cậu , làm tôi tưởng anh ta gây tai nạn cho cậu nên mới trả tiền cơ “

“ Vâng cảm ơn Bác Sĩ “ Dương liền đáp lại

Bác sĩ kia gật đầu , rồi quay lưng bước ra khỏi phòng , để lại Dương trong căn phòng bệnh một mình , căn phòng này giống như là đã được bao nguyên chỉ cho mình hắn vậy .

Dương chán nản nằm trên Dương , hắn không nhớ gì và cũng không hiểu và không biết thí nghiệm kia làm gì và có thành công không . Đảo mắt xung quanh , hắn bỗng thấy một thứ quen thuộc nằm ở trên chiếc bàn đầu giường , và đúng là hắn không nhìn sai , trên bàn là chiếc điện thoại cũ của hắn đi cầm cố cách đây hai tháng sau khi hết tiền để trang trải cuộc sống .

Trên bàn là lời nhắn của V để lại cho hắn , thì ra sau khi hắn đồng ý tham gia thí nghiệm , V đã đi chuộc lại cái máy này cho hắn , và đặc biệt hơn là hắn còn chuyển cho Dương 10 tỷ coi như là tiền công trả cho hắn , nhưng còn thí nghiệm thành công hay không thì V không nhắc đến .

“ Nhìn vậy mà họ giàu phết chứ “ Dương nghĩ thầm

Nếu là ngày trước số tiền này đối với hắn không quá to thì bây giờ nó như cả một cái gia tài đối với hắn , vừa có thể tìm được chỗ ở , có cái ăn và đặc biệt là đi học lại được .

Lúc trước giàu có Dương không quan trọng việc học cho lắm cho dù hắn học cũng không đến nỗi nào , còn lúc không có gì đi học cũng là điều xa xỉ đối với hắn vì thế hắn quyết định sẽ học nốt mấy tháng cuối lấy bằng tốt nghiệp .

Nhưng bây giờ việc quan trọng nhất là đi lót đầy cái dạ dày đã chịu khổ 2 tháng nay . Nghĩ là làm Dương liền đứng dậy , may thay V chu đáo đã chuẩn bị sẵn cho hắn vài bộ quần áo , Dương liền thay đồ bệnh ra rồi lẻn ra khỏi bệnh viện đi về quán ăn quen thuộc hay ăn .

Và như một thói quen Dương gọi hàng loạt đồ trong menu , nào là bò Kobe , bào ngư ,... thấm thoát , giá đống đồ đã lên tới 300 triệu . Lúc này Dương mới dừng lại , với cái suy nghĩ “ thôi lỡ rồi “.

Nửa tiếng sau

Đồ ăn bắt đầu được đưa lên , từng món , từng món được bày kín bàn , tất cả thực khách ở đây ai cũng phải ngạc nhiên nhìn về phía bàn của Dương như thường lệ , nếu người ta biết được đó là cái thằng vài ngày trước còn đi ăn xin thì ai cũng phải trầm trồ hơn nữa .

Dương nhanh chóng nhập tiệc , từ từ rót rượu ra ly của mình , rồi nhẹ nhàng thưởng thức từng món một , cho dù bây giờ hắn không còn là giới thượng lưu nhưng mọi thói quen thì khó bỏ , cắt miếng bò đưa lên miệng ,nhưng ngay lập tức Dương cảm thấy có gì đó rất lạ , mùi vị của đồ ăn không ngon như mọi ngày , nó chỉ ở mức ăn được , hay do hắn mong chờ quá nên thất vọng nhiều , Dương cũng không biết nữa .

Các món khác cũng vậy , ngay cả rượu vang nho thường ngày hắn thích nhất cũng khá là nhạt , nhưng nhìn xung quanh , tất cả đều rất bình thường , không ai có vẻ gì khó chịu cả làm Dương có cảm giác vị giác mình có vấn đề .

Nhưng đã lỡ gọi rồi , hắn vẫn phải cố ngồi ăn hết , nhưng ăn bao nhiêu thì hắn vẫn cảm thấy dường như không đủ , Dương liền đứng dậy thanh toán và rời khỏi quán , với ý định quay trở về bệnh viện thì sau khi rời khỏi quán ăn một mùi thơm bỗng nhiên thu hút Dương ,nhưng hắn không thể hình dung ra đó là mùi gì , một mùi vừa lạ vừa quen .

Dương không thể cưỡng lại được mà đi theo tiếng gọi của mùi thơm , nhưng mùi đó lại phát ra từ trong con hẻm nhỏ , tối , vắng người qua lại , Dương cảm thấy vô cùng lạ , trong đó có thứ gì mà có thể hấp dẫn đến như vậy được , Dương đành tiến sâu vào trong , càng đi , mùi thơm càng nồng , càng làm cho Dương muốn đi nhanh hơn , ở phía cuối con hẻm , Dương thấy có một bóng đen đang cặm cụi ăn ngấu nghiến thứ gì đó , mà mùi thơm lại bắt nguồn từ chỗ này .

Dương không dám lại gần mà chỉ căng mắt lên nhìn , ngay lập tức hắn dụi mắt vài lần để xem có phải hắn thấy chính xác không , một cánh tay người đang nằm lăn lóc ở phía dưới , và chắc chắn một điều rằng , có tên đang ăn thịt người ở trong đấy .

Nhưng đó không phải là điều Dương sợ nhất , điều làm cho hắn sợ nhất là hắn bị hấp dẫn bởi mùi máu mà còn là mùi máu người , ngay lập tức hắn chỉ suy nghĩ đến một thứ , thứ được coi là nỗi ám ảnh cho loài người : Gin .

Hắn không dám tin vào điều mình đang nghĩ , nhưng trong khi hắn đang sợ sệt thế mà trong tiềm thức , hắn vẫn có suy nghĩ lao vào để thưởng thức , điều đó làm cho hắn biết rằng khả năng cao hắn đã trở thành Gin và cái thí nghiệm hắn tham gia là cái thí nghiệm biến người thành Gin .

“ Mẹ kiếp ! “ Dương vô thức chửi lớn .

Bạn đang đọc Gin sáng tác bởi LIGGIL
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LIGGIL
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.