Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 5

Phiên bản Dịch · 2912 chữ

Những bông hoa đào mang theo những mùi thơm nhẹ nhàng sớm mai đang rơi trong không gian tạo thành một cảnh tượng thần tiên hiếm có nhưng tại nơi đây, trong lớp học này tất cả từ trên xuống dưới đều bị hoá đá Những cơn gió lạnh bắt đầu xâm chiếm tâm hồn của tụi học sinh bởi vì kì thi gian khổ cũng đã đến.

Calvin : Tôi xin nói cho các bạn biết kì này gồm có 12 môn đều rất quan trọng. Nếu chỉ cần 3 môn dưới 30 đỉêm thì 100% sẽ bị lưu ban. Tại vì số học sinh giỏi của trường ta càng ngày càng giảm sút nên hiệu trưởng đã đề nghị lần này sẽ ko phát đề cương. Tất cả phải cùng nhau cố gắng học tập. Còn nữa nếu một lớp quá 10 người bị lưu ban thì cả lớp cũng ở lại nốt. Vì vậy tôi xin nhắc lại, các bạn phải giúp đỡ với nhau nhiều hơn để vượt qua sự gian nan này. Tôi tin lớp chúng ta có thể làm được, đúng không ( mỉm cười)

Đáp lại nụ cười sáng chói như ánh mặt trời của Calvin là làn gió lạnh buốt và im lặng từ đám học sinh. Không gian như trôi vào quên lãng và chỉ ít phút sau cả một trùm tiếng reo hò thốt lên từ lớp 11-B

Học sinh 1: Quy định gì mà ác thế!

Học sinh 2: Trời ơi tôi chết cái chắc

Học sinh 3: Không được. Thầy hiệu trưởng bị sao vậy?

Hoc sinh 1: Phải đó. Chết thật đấy.....

Cả lớp: Vậy tụi em sẽ lưu ban hết đó thầy ơi...............

Calvin !!!!!!!!!!!!

Aaron: Im lặng!!!!!!!!!!!!

Cả lớp !!!!!!!!!!!!!

Hana: Thưa thầy, quy định này thật sự quá khắc nghiệt đối với đám học sinh tụi em rùi.

Calvin: Thầy hiểu cảm giác của các em mà. Nhưng...phải chịu thôi thầy hiệu trưởng đã nói là ko ai thay đổi được..... Thôi, các em cố gắng lên nhé còn bây giờ thì thầy...có chuỵên ở phòng giáo dụ...thầy đi trứơc nhé - nói xong chuồn luôn

Học sinh 4: Thầy giáo chuồn rồi......

Selina: Ôi, thi kiểu này sợ quá

Hàn; Đúng đấy...làm sao bây giờ

Aaron: Còn sao nữa nhỉ nhiên là....ôn bài rùi

Hàn& Selina: !!!!!!!!!

Kể từ ngày hôm đó cả trường bắt đầu thời kì mất ăn mất ngủ, street tăng hơn cả hiệu ứng nhà kính. Mặt mày người nào người đó bơ phờ như ma hiện hình. Đặc biệt là Ella. Cô đã là sinh viên lớp 12 nên chương trình nặng hơn nhiều lại với cái tính hay ngủ trong giờ học ko nghe giảng bài nên đối với cô lại càng khó khăn hơn. Đúng lúc cô cần sự giúp đỡ nhất thì ngbạn nối khố của mình Chun- lại nhởn nhơ đi ăn kem ( vì anh thông minh sẵn mà lị) làm cô chỉ bik thèm thuồng đến độ muốn giết chết anh cho hả dạ. Vẫn như mọi ngày Ella phải đến thư viện nghiên cứu các tài liệu và cũng như bình thường cô ngủ gục trên bàn. Lúc này từ xa có một bóng người tiến lại gần cô, áp sát vào gương mặt mịn màng trắng trẻo của Ella -choy ơi định làm ji đây- và.........

Chun: Cô làm ji mà ngủ hoài vậy? Thư viện sắp đóng cửa rồi đấy _ quát lớn

Ella chợt bừng tỉnh sau giấc mộng có kem, sôcôla, bánh bông lan của mình. Gương mặt lớ ngớ nhìn mọi thứ xung quanh

Ella: Cậu là ai vậy?

Chun: Bà này, ngủ đến mức mất trí rùi à? -cốc vào đầu

Ella: Ui đau quá......Cậu làm gì thế????

Chun: Nhận ra tui chưa...

Ella: Rồi, Chun ngốc...

Chun: Nói cái gì hả??

Ella: Nói là nhận ra cậu rùi Chun ngốc. Sao lại phá đám giấc ngủ của tui. Có nghe người xưa nói giấc ngủ là vàng là bạc chưa

Chun: Tôi ko cần biết vàng bạc gì ở đây.. Con gái con đứa gì đâu mà nằm quay đơ trong thư viện thế ko bik xấu hổ hả??

Ella: Vậy thì sao? Liên quan gì đến cậu

Chun: Phải, ko liên quan đến tôi nhưng tôi xin mời chị sắp xếp lại mớ sách hỗn độn này để tôi còn đóng cửa thư viện nữa. Đây ko phải chỗ ngủ của bà chị đâu

Ella: Hôm nay cậu trực ở đây à??

Chun: Phải, nhanh lên đi!!! - cầm chồng sách của Ella cất lên trên kệ

Thấy thế mặc dù rất ghét nhưng Ella cũng ngoan ngoãn phụ Chun xếp sách về vị trí cũ. Cả hai cật lực làm việc để đựơc về sớm. Tính của Ella thì ai cũng biết, hiếu thắng, nghịch ngợm nên cô leo cả lên kệ để xếp các cuốn trên cao. Mặc dù Chun đã khuyên răn nhưng cô nàng vẫn ương bướng không nghe. Hết cách với lại chắc té xuống cũng không chết nên Chun bỏ mặc luôn. Đến khi thật sự chuyện nguy hiểm xảy ra thì ai mới bik. Ella vô tình trượt chân và rơi xuống đất. Lúc này Chun hốt hoảng bỏ cả mớ sách ngập đầu đang cầm trên tay mà phóng tới mong rằng có thể đỡ đựơc cô nàng hậu đậu. Ko uổng tính toán cả người Ella nằm gọn trong vòng tay của Chun. Hai người đè lên nhau rất lâu tạo thành một cảnh tượng dễ bị hiểu lầm. Chun chợt nhận ra lần đầu tiên anh đến gần Ella như vậy. Dù mang phong cách tomboy nhưng cô vẫn xinh đẹp, đáng yêu đến mức làm tim anh nhảy loạn xạ. Bỗng một học sinh từ đâu hẻm bik đi tới và nhìn thấy cảnh tượng kì quan ấy liền chạy ra ngoài với câu nói; " Xin lỗi đã làm phiền" Khỏi nói cũng bik mặt của hai người kia đỏ đến mức nào ^^. Họ ngượng ngùng nhìn nhau mà chẳng nói đựơc câu nào cuối cùng Ella phải chạy trốn khỏi ánh mắt của Chun để lại mình anh trong căn phòng im lặng, đầu óc thì loạn xạ cả lên...

Cơn gió lạnh bắt đầu cuốn trôn đi mọi thứ trên lề đường nhưng lòng mọi người lại trở nên ấm áp lạ thường trong căn phòng màu trắng. Tất cả cùng cụng ly để ăn mừng...ăn mừng vì chuyện gì? vì có đám cưới, vì có chuyện vui? Ko.... mà là chúc mừng tất cả đều đổ kì thi giữa năm....

Calvin: Mừng tất cả đã thi đỗ

Selina: Ôi, tuỵệt thật, những ngày địa ngục cuối cùng đã qua đi...

Jiro: Phải, chúng ta hãy cùng cụng ly nào...

Dzô............

Aaron: Lần kiểm tra học kì này đúng là khó hơn những lần khác nhưng thấy đề ra cũng dễ thui

Hebe: Anh thì dễ rùi, làm bài đc số điểm đứng đầu khối luôn còn gì? Chả bù cho em.....

Aaron: Này, lại giận anh nữa hả???

Hebe: Ai thèm cơ chứ, đâu dám nói chuyện với những ng` giỏi đâu

Aaron: Em này.....Thui đừng bùn anh mà.....- kéo Hebe lại gần với giọng dịu ngọt

Calvin: Hai ng` ko thấy lạnh gáy sao?

Hebe: Anh ghen thì nói đại đi...

Calvin: ờ ờ ghen đấy

Hàn: Mọi ng` vui thật. Aaron đúng là giỏi lắm đấy. Hạng nhất toàn khối 11 luôn..

Aaron: Quá khen rùi....

Selina: Hình như anh Chun cũng hạng nhất mà, phải ko???- quay sang Chun

Lúc này họ mới phát hịên ra xung quanh Chun và Ella là bầu ko khí ảm đảm, u tối nhất thế kỷ. Gương mặt của họ thất thần mà lạnh băng như từ bắc cực trở về. Cả đám ko hỉu vì sao bởi thường hai ngchính là những con ong mật lúc nào cũng góp vui cho nhóm thế sao hum nay im lìm thế. Điều đó làm cả đám cảm thấy bất an cho hai ng bạn thân.

Calvin: Họ làm sao vậy??

Jiro: Ko bik nữa

Selina: Hai ng` này hôm nay ko cãi nhau. Sao lạ thế???

Hebe: Chắc có uẩn khúc gì đây

Aaron: Chúng ta ko nên cứ nhìn mãi như vậy....

Jiro: Có lẽ nên tìm cách giả quyết.

Hàn: Nhưng làm cách nào....

Calvin: Để đó cho anh -cừơi gian xảo.......

Trứơc đây chạm mặt chưa đầy vài phút là chỗ đó biến thành chiến trường riêng của hai người nhưng đã mấy hôm trôi qua cả hai chẳng hề chào hỏi lấy 1 câu khíên cho cả trừơng trầm trồ và vui vẻ. Nhưng hôm nay thì khác, cả đám bạn rủ nhau đi học về, ai nấy đều xích cho họ lại gần nhau. Thế mới lạ vừa chạm vai là đã đỏ mặt tía tai; người thì nhìn xuống đất, người thì ngứơc lên trời. Đám bạn ác quỷ bắt đầu hiểu ra đc đôi chút thế rùi họ tận dụng mưu kế rủ cùng nhau đi chơi rồi bỏ mặc hai ng` dứơi con sông êm ả của đồi núi với những lời chỉ dẫn như "hãy đi về hướng này, qua con kênh kia v..v" Làm Ella và Chun sôi máu ko bik sao đám bạn thật dư hơi đi chơi trò trốn tìm với hai người. Trong tiếng chim hót ngân nga cùng làn gió xào xạc, mối quan hệ chẳng khá hơn đc bao nhiu. Đúng lúc do bất cẩn Ella trật khớp chân ko thể đi đc lại chẳng có thúôc, bông băng hay xe đẩy ji trong chốn rừng núi hoang sơ này nhưng vì tính ương bướng của mình cô ko hề kêu la với Chun. Đến lúc phát hiện ra Ella ko còn ở đằng sau Chun mới hốt hoảng tìm kiếm. Cuối cùng thấy cô đang ngồi tựa gốc cây mặt mày tối sầm ôm lấy cái chân chảy đầy máu. Quá tức giận anh quát cô một trận hả hê:

Cô có phải là đồ ngốc ko vậy? Tại sao lại ko la lên?

Tôi la lên thì anh chữa đc cho tôi chắc. Tôi ko muốn mình phải dựa vào anh.......

Vậy có có bik khi ko thấy cô tôi lo lắng lắm ko hả?

Lúc này ko còn là Wu Chun nghiêm nghị điềm tĩnh như thường ngày nữa. Lần đầu tiên anh tức giận đến mức đó làm Ella phát sợ. Người cô run tấy lên vì câu nói của Chun. Cô hiểu rằng anh lo lắng cho cô bik bao nhiu thế mà cô lại..cô lại làm thế...Nước mắt Ella bắt đầu lăn dài trên đôi má phụng phịu của mình: "Tôi...tôi đâu có muốn trở thành thế này" Những giọt sương rơi ra từ hai con ngươi long lanh của Ella khiến lòng Chun đau tê tái. Anh cũng ko hiểu cảm giác lúc này của mình là gì, thật ra tình cảm của anh đối với cô có là tình bạn nối khố hay ko. Chẳng nói chẳng rằng Chun nhẹ nhàng cõng Ela trên vai -" Để tôi giúp cô" -Cảm nhận đc bờ vai khoẻ mạnh và ấm áp đó Ella ko nói gì từ từ đặt sát bờ má vào vai Chun. Cô cứ dựa vào anh như thế và anh cũng bế cô như thế đi đến con đường dài...... Trời đã sập tối ám thị của mấy đứa bạn làm cả hai ngừơi dừng chân dứơi 1 gốc cây nọ. Trăng bắt đầu vươn lên sau giấc ngủ dài ..một cảnh thần tiên hiện ra trước mắt, dứơi ánh trăng lung linh là những tán lá đỏ đang rơi khắp ko gian. Cả thế giới dường như biến thành màu hồng mang theo ánh sáng lập lờ của những ngôi sao trên mặt nứơc càng làm cảnh đêm trở nên huyền diệu và bí ẩn. Cả đám bạn ùa ra trứơc con mắt kinh ngạc của hai ng` kia. Chun từ từ đặt Ella xúông đất

Chun: Các cậu .............

Hebe: Thế nào, đẹp ko????

Selina; Tụi em thấy hai người có vẻ ko đc vui nên mới rủ đến đây để ngắm cảnh thần tiên này đó....

Hàn: Tất cả đều là do anh Calvin sắp xếp đấy

Calvin: Có vui ko? Ko cần cảm ơn tui đâu nhé.....

Aaron: Rốt cục hai người thế nào rồi....

Hỉêu ra đc tấm lòng của mấy đứa bạn thân Ella và Chun chỉ nhìn nhau cừơi phá lên

Ella: Tụi này có làm sao nào??

Chun: Phải đâu có chuyện gì xảy ra đâu......

Jiro: Thật ko có chuỵên gì sao????

Chun: Nhỉ nhiên rồi. Tụi này vẫn vậy

Chun& Ella: Tôi vẫn ghét hắn ( cô ta) nhất trên đời

Ella: Này sao lại bắt chứơc tôi???

Chun: Chính tôi mới là ng` nói câu đó....

Ella: Anh tưởng anh hay lắm à, đồ cù lần....

Chun: Hay hơn cô đc rùi, heo mập

Ella: Nói cái gì???

Chun: Ko phải sao con gái gì đâu mà nặng như heo

Ella: Dám nói lại nữa ko ? _ Wên mất đang bị thương Ella đứng lên

Ella: Áaaaaa. XOX..........

Chun: Đáng đời, con heo mập

Ella: Hãy đợi đó Wu Chun

Chun: Tui đang đợi cô nè....kekeke

Ella ....

Hàn: Xem ra họ làm lành rùi nhỉ????

Jiro: Uh`m có lẽ ko việc gì nữa rùi...

Thầy giáo: Chúc mừng các em đã vượt qua kì thi của trường. Rất may mắn là ko ai trong chúng ta bị trượt ( nhỉ nhiên rùi thầy) Thầy hy vọng các em có thể cố gắng cứ thế tiến lên vào năm cuối cấp ( cái nì ai cũng bik hết đó) Cuối cùng hôm nay thầy có việc quan trọng muốn nói ( giờ mới vào vấn đề chính hay sao) Tuần sau trường có tổ chức hội thể thao đầu xuân lớp nào đạt đc thành tích tốt sẽ đc đi du lịch suối nước nóng mấy hôm nên....thầy mong rằng một lớp tuyệt vời như chúng ta sẽ có thể giành đc danh hiệu huy hoàng này ( tự tin quá đi)

Trả lời sự tự tin thái quá của ông thầy là sự im lặng vĩnh hằng của lớp 11-B. Bỗng một giọng nói vang lên

Jiro : Nhảm lắm, ko tham gia đâu

Học sinh 2: Phải đó năm nào cũng như vậy ko chán sao

Học sinh 3: Phần thưởng cũng có ai nhận đc đâu. Chưa nhận là đã bị vô nhà thương nằm vì các hoạt động lập dị của thầy hiệu trưởng rùi

Thầy giáo Các em đừng lo năm nay thầy hiệu trưởng cho thi bình thừơng lắm

Hebe: Bình thường sao? Vậy là đi dây thừng, chạy trên cầu thang dính đầy dầu hay là đứng trên quả bóng ạ?????( nghe kinh khủng quá đi à)

Thầy: Ko ko...năm nay sẽ chơi trò....."HAI NGỪƠI BA CHÂN"


Tại lớp của Aaron

Cả lớp HAI NGƯỜI BA CHÂN Ư

Học sinh 1: Hai ng` ba chân ư có vẻ vui đấy

Học sinh 2: Năm nay thầy hiệu trưởng tốt quá nhỉ!!!!

Calvin: Thôi nào các bạn, bàn thế đủ rồi. Thầy mong cả lớp chúng ta có thể tích cực tham gia nhé

Cả lớp: Vâng ạ!!!!

Hàn: Thưa thầy, có quy định gì về trò này hay ko ạ???

Calvin: Nhỉ nhiên là có chứ. Cũng như thường lệ ko đc có hành vi xô đẩy hoặc gây tổn thương lẫn nhau và.......

Selina: Và gì thầy....

Calvin: Đây là trò phải có một nam một nữ tham gia mới đc......

Cả lớp: Hả??????

Calvin: Lớp chúng ta xếp theo bàn. Hai người cùng ngồi chung sẽ là một cặp. Nhỉ nhiên là phải một nam một nữ mà.

Aaron: " Hai ng` ba chân ư? Rõ nhảm nhí! Nếu nói như vậy chẳng lẽ mình chung với..." - Liếc nhìn Selina

Selina: "Chết rùi, chung cặp với Aaron ư? Ko thể tin đc....mình hậu đậu vậy chắc tiu mất......"

Hana: Thưa thầy, lớp nào cũng xếp như vậy ư????

Calvin: Ko đâu, có nhìu lớp xếp theo tên đấy em ạ?? Ơ........

Hana: Chuyện ji thế thầy???

Calvin: Ko ko có ji!!!! ^^!!- "Nếu xếp theo tên chả phải hai ng` đó....."


Thầy nói cái ji.?????????

Tiếng thét kinh hoàng làm cho làn gió phải xao động. Cột nhà phải rung rinh, đoá hoa dịu dàng phải khiếp sợ đã phát ra từ lớp 12-A

Ella: Tại sao em phải chung nhóm với tên này chứ????- chỉ vào Chun

Chun: Đó là điều đương nhiên. Tên cô sau tên tui mà......

Ella: Có chết tôi cũng ko mún chung nhóm với ông

Chun: Làm như tôi mê cô lắm vậy. Kinh tởm

Ella: Ông nói cái ji????

Chun: Tôi nói cô kinh tởm đó. Ai mà lại có thể cột chân chung với cô cơ chứ!!! Thưa thầy em cũng ko đồng ý chung với Ella đâu....- hiếm lắm mới gọi thẳng tên

Ella: Ông vừa nói ji

Ko quan tâm sự hiện diện của cô anh vẫn cứ típ tục nói lí với ông thầy: Nếu vậy thì em ko tham gia đâu ạ!

Thầy: Ko đc đâu em à? Thầy hịêu trưởng bảo nếu ko phải gãy chân hay tay ji đó thì bắt buộc tham gia....

Cả lớp Hả???????????

Bạn đang đọc Giấc Mơ Pha Lê (Crystal Dream) của Hana Rido
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.