Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 43 - 44

Phiên bản Dịch · 3405 chữ

Chương 43

Lawrence đang miệt mài nghiên cứu đống tài liệu lấy ra từ Khu Lưu Trữ thì phát hiện ra một tập giấy bị đốt cháy hoàn toàn trừ ngày tháng trên cùng. Ngày 23 tháng 11 năm 1972. Ông vẫn thắc mắc không biết bao giờ Schuyler mới trở về từ trường học. Và ngay lúc trở về, cô cháu gái đã nói với ông về chuyện Jack Force đọc được suy nghĩ của cô chiều hôm đó.

- Cháu cứ nghĩ cháu an toàn khỏi thuật “thần giao cách cảm” chứ, nhưng mà cậu ấy vẫn đọc được suy nghĩ của cháu. Tại sao vậy ạ? - Cô hỏi ông.

- Abbadon luôn là một trong những nhà tiên tri tài năng nhất của chúng ta. -Lawrence nói. - Sẽ cần một bài thực hành occludo (bịt kín) phức tạp hơn nếu ai đó muốn đóng cửa tâm trí mình trước cậu ta. Nhưng đôi khi giữa những người bị hút vào nhau cũng có mối liên hệ nào đó.

- Bị hút vào nhau ý ạ? - Schuyler hỏi.

- Chắc cháu cũng nhận ra cậu ta bị cháu thu hút chứ?! - Lawrence nói.

Schuyler đỏ bừng mặt. Cô cũng từng hi vọng vậy nhưng cô chưa bao giờ dám nghĩ về điều đó như một sự thực. Tuy vậy, dù cho cậu đã có giới hạn máu với Mimi, cậu vẫn tìm kiếm tình bạn của cô và hé lộ chút ít dấu hiệu rằng có thể cậu còn hứng thú với cô nhiều hơn mức tình bạn... Cậu từng hôn cô một lần, cách đây cũng lâu rồi. Và chàng trai ẩn sau chiếc mặt nạ hóa trang. Có lẽ nào đó là cậu không?

- Nhưng mà cậu ấy đã có hẹn ước rồi. - Schuyler nói - Chuyện này là không thể.

- Không. Không phải đối với giống loài của chúng ta. Abbadon lúc nào mà chẳng vậy. Cháu không phải cám dỗ đầu tiên thử thách lòng chung thủy của cậu ta đâu. - Lawrence nói - Nhưng rồi nó cũng qua thôi. Tạ ơn Chúa là cháu không bị cậu ta thu hút. Nếu không thì nó sẽ biến thành thảm họa ám ảnh cả hai đứa mất thôi.

Cô cúi nhìn tấm thảm trải sàn, thắc mắc không hiểu có phải ông ngoại đang thử cô không, hay ông chỉ đơn thuần giả định Schuyler chọn con đường đúng đơn giản vì cô là cháu gái của ông.

- Vâng. - Cô nói. - Tạ ơn Chúa vì điều này.

Bỗng nhiên, Schuyler cảm thấy một cơn choáng váng nhẹ và rồi tầm nhìn của cô trở nên mờ ảo, chuếnh choáng, đầu gối cô khuỵu xuống, nhưng trước khi cô ngã xuống sàn, Lawrence đã vọt tới giữ chắc lấy cô.

- Cháu vẫn chưa làm theo những gì ta nói. - Ông kiên quyết nói. - Cháu vẫn chưa thu nạp thần linh quen thuộc. Cháu đang yếu đi đấy.

Cô lắc lắc đầu.

- Đây không phải chuyện vặt đâu, Schuyler. Nếu cháu không mau mau thu nạp thần linh quen thuộc thì nó sẽ trở thành thảm họa thực sự đó, rồi cháu sẽ rơi vào hôn mê như mẹ cháu mất thôi.

- Nhưng mà cháu...

Lawrence cắt ngang cô với câu khuyên nhủ cộc lốc.

- Cháu phải đi săn đi, hãy dùng sức mạnh quyến rũ. Hãy dùng “Tiếng gọi”. Đó là cách giải quyết duy nhất vào lúc này.

Nghi thức Caerimonia Osculor giữa ma cà rồng và người thường chính là sự phát triển của một mối quan hệ vốn đã tồn tại sẵn từ trước đó. Đó là lý do tại sao những thần linh quen thuộc loài người của Máu Xanh thường vốn là người yêu hoặc bạn của họ. Nhưng Luật cũng cho phép sử dụng sức mạnh Quyến rũ đặc biệt nếu ma cà rồng quá cần thần linh quen thuộc. Ma cà rồng sẽ sử dụng “Tiếng gọi” để thu hút một người trần nào đó về phía anh ta, thôi miên người đó và hút máu của họ.

- Ta đã dạy cháu thần chú sử dụng ngôn ngữ Thần Thánh giúp cho việc này rồi.

- Lawrence nói - Tối nay ta sẽ tới câu lạc bộ. Khi ta trở về, ta tin rằng cháu đã thực hiện điều cần làm.

Ông ngoại cô rời đi ngay sau đó, để lại Schuyler trên phòng riêng của mình. Mình không muốn mà, cô ương bướng nghĩ thầm. Mình không muốn làm chuyện này với một người lạ lẫm. Mình không muốn làm nó với ai đó mà mình không quen. Mình chưa đến mức tuyệt vọng như thế! Hay mình đúng là như vậy?

Rồi cứ như thể bị “Tiếng gọi” thu hút, ai đó gõ cửa phòng ngủ Schuyler.

- Chuyện gì vậy, Hattie? - Schuyler hỏi.

Cánh cửa bật mở.

- Không phải Hattie, là tớ đây. - Oliver nói, lù đù trước ngưỡng cửa.

- Tớ không nghe thấy tiếng cửa trước mở. Cậu làm gì ở đây vậy? - Schuyler hỏi lại, có phần phòng vệ.

- Ông cậu bảo tớ là cậu muốn tớ ghé qua. - Oliver giải thích.

A. Vậy là ông đã tự thực hiện “tiếng gọi” cho cô. Chỉ có điều là ông đã dùng điện thoại thay vì thần chú. Ông ngoại, người quả thực rất cao tay đó. Schuyler thầm nghĩ.

Oliver đi vào phòng và ngồi trên chiếc rương đặt cuối giường Schuyler. Cậu nhìn cô đăm chiêu.

- Tớ đang nghĩ... nếu cậu còn muốn làm chuyện đó thì chúng ta sẽ làm.

- Cậu thực có ý đó chứ?

- Ừ.

- Ở đây luôn sao? - Schuyler hỏi, nhìn quanh phòng mình một lượt, mắt cô lướt qua những tấm poster Evanescence[66], ngôi nhà búp bê khổ lớn Barbie màu hồng, một dãy những hình bìa tạp chí Playbill[67] có ảnh của Rent, Avenue Q và The Boy From Oz[68] được dán trên tường phòng cô từ hồi Cordelia thường xuyên đưa cô đi xem nhạc kịch ở Broadway. Nó vẫn là một căn phòng sực nức mùi nít ranh và còn được sơn màu vàng Moutain Dew (màu vàng tươi) nữa chứ. Chẳng có vẻ gì giống với hang ổ của một ma cà rồng cả.

[66] Evanescence: Nhóm nhạc rock người Mỹ thành lập vào năm 1995.

[67] Playbill: tên tạp chí kịch nghệ số ra hàng tháng của Mỹ.

[68] Rent, Avenue Q, The Boy From Oz: tên những vở nhạc kịch nổi tiếng từng được trình diễn tại sân khấu kịch Broadway (Mỹ) và nhiều nơi khác trên thế giới.

- Nơi này cũng tốt mà. - Oliver nhún vai. - Hơn nữa, nó sẽ giúp tớ tiết kiệm tiền thuê phòng khách sạn.

- Cậu có chắc cậu muốn làm chuyện này không? - Schuyler hỏi lại, vươn tay nắm lấy tay cậu.

- Có. - Oliver thở mạnh. - Tớ biết chuyện gì sẽ xảy ra cho cậu nếu cậu không làm chuyện này, và giữa hai chúng ta mà nói, tớ vẫn thích cậu không phải một tay ăn kiêng thì hơn. Tớ cũng ghét rau củ lắm. – Oliver tếu táo. - Đặc biệt là cải bông xanh. Vậy chúng ta sẽ làm kiểu gì. - Oliver nói - Tớ đứng à? Hay? - cậu đứng dậy và nhìn quanh. Cậu cao hơn cô nhiều.

- Không, cậu ngồi đi. - Schuyler nói, nhẹ nhàng ấn vai cậu để cậu ngồi xuống giường cô. - Như vậy tớ có thể cúi xuống. - Cô đứng giữa hai chân cậu. Cậu ngước nhìn cô. Cô nghĩ cậu chưa từng đẹp trai đến thế, hay mong manh đến thế.

Oliver nhắm hai mắt lại.

- Nhẹ nhàng thôi nhé.

Schuyler cúi xuống, hôn vào lõm cổ của cậu, và rồi, nhẹ nhàng như chưa từng nhẹ nhàng hơn, cô để những chiếc răng nanh mọc dài ra và cắm chúng vào đó. Oliver rít lên giữa hai kẽ răng, như thể cậu đang đau lắm.

- Tớ ngừng lại nhé?

- Không... cứ tiếp tục đi. - Cậu nói, vẫy tay xua xua.

- Tớ không làm cậu đau chứ?

- Không... cảm giác... tuyệt vời, thực đó. -Oliver thì thào. Cậu đặt một tay qua đầu cô, níu cô tới cổ cậu lần nữa.

Schuyler nhắm hai mắt lại và cắm ranh năng vào cổ Oliver. Khi cô làm vậy, các giác quan của cô như bị khuấy động và tâm trí cậu dần mở rộng ra trước mắt cô. Những ký ức lưu theo máu tràn ra. Nó giống như những gì Bliss từng nói: cô hút cả linh hồn, cả con người của cậu. và, cái gì đây? Giờ đây, tâm trí cậu như quyển sách để mở trước cô, máu cậu hòa lẫn với máu của cô, khuấy đảo máu cô, và cô có thể đọc được mọi ý nghĩ cậu từng có trong đời. Len sâu vào mọi ngõ ngách trong ký ức cậu.

Oliver yêu cô.

Cậu đã yêu cô suốt một thời gian dài. Kể từ ngày họ mới gặp nhau. Trong suốt bao nhiêu năm trời.

Schuyler cũng từng nghi ngờ chuyện này nhưng cô cố tình lờ nó. Thế mà giờ đây nó như được phơi ra trước mắt cô khiến cô không thể chối bỏ được nữa.

Ôi, Ollie. Đáng ra tớ không nên làm chuyện này. Schuyler đau khổ. Nụ hôn Thần Thánh không những không xua được tình cảm đó mà chỉ càng làm tăng thêm tình yêu của cậu với cô mà thôi. Giờ họ đã bị trói buộc vào nhau theo một cách mới và phức tạp hơn.

Cô đã nhận được quá nhiều. Tình bạn của hai người đang bị lung lay, giờ cô mới thực sự hiểu điều đó. Chẳng còn đường để quay lại nữa rồi. Họ sẽ chỉ có thể tiếp tục tiến lên mà thôi. Trong mối quan hệ giữa ma cà rồng và thần linh quen thuộc của cô ta. Bị vướng vào nhau bởi một nghi thức giới hạn máu cổ xưa. Cô đã kết thúc. Cô đã thỏa mãn. Cô rút răng nanh ra và cảm nhận một dòng năng lượng sống chảy tràn trong cơ thể mình. Cứ như thể cô đã tiêu thụ gần chín chục lít cà phê có trị số ốc-tan cao (chứa nhiều năng lượng). Hai má cô đỏ bừng và mắt cô sáng ngời.

Đầu Oliver ngửa ra sau. Cậu đang thiếp dần đi. Schuyler nhẹ nhàng đặt cậu nằm hẳn lên giường, nơi cậu có thể nghỉ trong suốt mấy giờ tiếp theo và đắp chăn cho cậu. Mình đã làm cái gì thế này? Cô tự hỏi, mặc dù lúc này tầm nhìn của cô đã rõ hơn và các giác quan cũng nhạy bén hơn. Họ có thể giữ bí mật này khỏi ánh mắt của Ủy Ban không? Và liệu Oliver có bị trừng phạt nếu họ phát hiện ra một Conduit lại trở thành thần linh quen thuộc không? Cô nhớ lại lời Cordelia từng nói, Allegra đã cưới ba cô, thần linh quen thuộc loài người của bà, đi ngược lại bộ Luật của gia tộc. Mẹ cô đã đánh đổi lời thề này với một cam kết khác.

Vậy còn Jack thì sao?

Khi Oliver tỉnh lại, Schuyler đang ngồi ở bàn học, quan sát cậu.

- Chà. - Cậu nói, gãi gãi cổ nơi vết cắn vẫn còn mới. - Tớ đoán đó là cái mà người ta vẫn gọi là bạn bè đi đôi với lợi ích.

Cả hai cùng phá ra cười. Schuyler ném gối vào cậu. Cô tiễn Oliver ra cửa và cảm ơn cậu thêm lần nữa. Trước khi rời đi, cậu cúi xuống hôn cô, trên môi. Một nụ hôn thoáng qua nhưng vẫn là một nụ hôn vào môi.

Schuyler đóng cánh cửa lại sau lưng cậu, trái tim cô trĩu nặng nỗi bất an và bối rối.

Đây đúng là một sai lầm.

Chương 44

Phòng bệnh nơi Allegra Van Alen nằm ở tầng trên cùng của trung tâm y tế Columbia Presbyterian[69], trong biệt khu chuyên dành điều trị phục hồi cho người giàu và yếu nhân. Phòng bệnh được bài trí theo phong cách y như một phòng khách sạn hạng sang ở New York, với những tấm khăn trải giường làm bằng vải lanh trắng Italia, thảm trải sàn cao cấp, các lọ hoa pha lê lúc nào cũng đầy hoa tươi. Mỗi ngày lại có một đội ngũ y tá tới mát-xa và nắn bóp các chi của Allegra để giữ cho các cơ của bà tránh khỏi việc bị teo nhỏ.

[69] Columbia Presbyterian: tên đầy đủ là New York - Presbyterian: Trung tâm Y tế thuộc ĐH Columbia và ĐH Cornell. Đây là hợp khu bệnh viện cao cấp gồm 2 khu chính nằm trong khuân viên (campus) của ĐHColumbia và ĐH Cornell. Bệnh viện này hiện đứng thứ 6 trong top 10 bệnh viện hàng đầu Hoa Kỳ và thế giới.

Nhưng Allegra chưa bao giờ hay biết tất cả những điều đó. Từng là người đẹp danh tiếng nhất của thành phố này, bà giờ đây chìm sâu trong cơn mê man, hoàn toàn không hay biết gì tới thế giới xung quanh mình: một người phụ nữ với quá khứ huy hoàng nhưng bất hạnh và chẳng hề có tương lai. Máy đo nhịp tim bên cạnh giường vẫn biểu thị những nhịp đập đều đều, và trong suốt một thời gian dài như vậy, chẳng có tiếng động nào khác trong phòng ngoài tiếng bíp đều đều

ấy.

Lawrence Van Alen ngồi trên chiếc ghế đối diện giường bệnh của Allegra. Đây là lần đầu tiên ông tới thăm con gái kể từ khi trở về. Và đây cũng là chuyến thăm mà ông cố tình trì hoãn bởi gánh nặng cảm xúc sợ phải nhìn thấy đứa con máu mủ của mình trong tình trạng bất động như vậy.

- Ôi, Gabrielle. - Cuối cùng ông cũng thốt lên. - Tại sao con lại ra nông nỗi này cơ chứ?

- Cô ấy không nghe được ông đâu. - Charles Force nói khi bước vào phòng, trên tay mang theo một bình hoa khác. Ông đặt bình hoa lên chiếc tủ cạnh giường bệnh. Ông dường như không ngạc nhiên lắm khi thấy Lawrence ở đây.

- Con bé chọn không nghe. - Lawrence nói - Chính anh đã gây ra chuyện này.

- Tôi chẳng làm gì hết. Đó là do cô ấy tự chuốc lấy.

- Dù thế nào đi nữa, đó vẫn là lỗi của anh. Nếu như anh không...

- Ý ông là nếu như tôi không cứu cô ấy lúc ở Florence phải không? Nếu tôi cứ để cho con quái thú đó có được cô ấy phải không? Và rồi thì cô ấy sẽ không như thế này chứ gì? Nhưng đổi lại được gì chứ? Để mặc cho cô ấy chết sao? Ông nói tôi phải làm sao đây? Ông nói đi, Ba.

- Những gì anh đã làm đi ngược lại quy luật của vũ trụ. Đó là thời khắc của con bé, Michael. Đó là lúc nó phải ra đi.

- Đừng có nói với tôi về thời khắc. Ông đâu có biết chuyện gì đã xảy ra. Ông thậm chí còn không có ở đó. - Charles cay đắng nói. Ông đặt một tay lên má Allegra và dịu dàng vuốt ve. - Rồi một ngày cô ấy sẽ tỉnh lại. Cô ấy sẽ tỉnh lại vì tình yêu cô ấy dành cho tôi.

- Thật đáng buồn vì anh không hiểu, Michael. Con bé sẽ không bao giờ còn có thể yêu anh như nó đã từng nữa. Bản thân nó cũng không hiểu nổi lựa chọn của

anh. Đáng lẽ ra anh nên để nó chết. Rồi nó sẽ không bao giờ tha thứ cho anh đâu.

Hai vai của Charles Force rung lên.

- Tại sao ông luôn nói với tôi như thể tôi vẫn chỉ là một thằng nhóc ranh? Cô ấy đã rời khỏi Thiên Đàng vì tình yêu dành cho ông và Cordelia khi các người bị đày đọa.

- Phải. Chúng ta đã bị trừng phạt, chúng ta - những tôi tớ trung thành của Lucifer. Nhưng em gái anh đã mang tới hy vọng cho chúng ta. Đó là lựa chọn của con bé khi trở thành một ma cà rồng bất tử.

- Cũng như lựa chọn của tôi khi quyết định đi theo cô ấy.

Lawrence trầm ngâm nhớ lại lịch sử xa xưa của họ. Chuyện như đã xảy ra từ lâu, lâu lắm rồi: khi Lucifer bước lên ngôi vị quyền lực, Hoàng tử Thiên Đàng với tất cả ánh hào quang rực rỡ, như một ngôi sao sáng chói nhô cao trên bầu trời, đẹp y như thể mặt trời cạnh đó, và quyền năng như thể Chúa Trời, hoặc ít ra họ cũng từng nghĩ vậy. Và tất cả đã phải gánh chịu hậu quả của suy nghĩ đó. Chuyến lưu đày tàn khốc khỏi Thiên Đàng, và Gabrielle Đoan Chính đã tình nguyện gia nhập hàng ngũ những kẻ tôi tớ của Lucifer phải chịu án lưu đày hầu mang lại hi vọng và sám hối cho giống loài của mình. Cô đã quay lưng lại với Thiên Đàng vì tình yêu đối với đồng loại, và Michael đã theo chân cô rời khỏi Thiên Đàng bởi anh không thể chịu được việc bị chia cắt khỏi cô. Cả hai được xưng tụng là những Thiên thần Thanh Khiết bởi vì họ không phải chịu hình phạt do tội lỗi của mình. Họ đã tự ra đi theo ý nguyện của chính mình. Theo tiếng gọi của tình yêu và nghĩa vụ.

- Vậy là ông đã thắng, Lawrence. Cuối cùng, sau bao nhiêu năm, ông cũng đã đạt được cái ông mong muốn: Gia tộc này.

Phiếu Trắng đã được gọi ra sáng nay, và Lawrence được bầu làm Thủ lĩnh trong một cuộc bỏ phiếu với gần đại đa số phiếu tán thành. Charles đã bị tước khỏi quyền lực và trách nhiệm ngay lập tức. Danh tiếng của Charles đã bị vấy bẩn trầm trọng sau lời buộc tội dành cho Mimi. Ông đã đệ trình đơn từ chức, rút lui khỏi Hội đồng ngay khi tin tức được thông báo.

- Ta chưa từng muốn tiếm quyền của anh, Charles. Ta chỉ muốn tất cả chúng ta được an toàn.

- An toàn? Chẳng ai được an toàn hết. Tất cả những gì ông làm chỉ là ngồi đó run sợ và tỏ ra hèn yếu. Ông sẽ lại bắt chúng tôi lui quân một lần nữa. Lui vào sâu trong bống tối. Quay trở về với chốn tối tăm, lẩn trốn như những con vật hèn kém.

- Đó không phải là lui quân mà là một chiến thuật có tính toán hầu giúp chúng ta có thêm thời gian chuẩn bị. Bởi vì chiến tranh sắp xảy ra rồi, và lần này thì anh chẳng thể làm gì để ngăn nó được nữa đâu. Máu Bạc đang mạnh lên và tương lại của cái thế giới này sẽ được quyết định một lần và mãi mãi.

Charles Force im lặng. Ông tiến về phía cửa sổ và nhìn ra dòng sông Hudson bên ngoài. Một chiếc sà lan di chuyển chậm chạm giữa dòng nước lênh đênh, một con mòng biển hú lên tiếng kêu cô đơn.

- Nhưng ta đang ấp ủ một tia hi vọng. Người ta nói rằng con gái của Allegra sẽ đánh bại được Máu Bạc. Ta tin rằng Schuyler sẽ mang lại sự cứu rỗi mà chúng ta hằng tìm kiếm. - Lawrence nói. - Con bé cũng mạnh gần bằng mẹ của nó. - Ông nói với Charles về những khả năng kinh ngạc của Schuyler. - Và rồi một ngày con bé sẽ còn mạnh hơn thế.

- Schuyler Van Alen - ma cà rồng máu lai sao? - Charles trầm ngâm. - Ông chắc con bé đó chính là người chúng ta cần?

Lawrence gật đầu.

- Bởi Allegra có tới hai đứa con gái. - Charles nói bằng một giọng nhẹ bẫng, gần như có vẻ đùa cợt. - Chắc chắn rồi, ngay cả ông cũng không thể quên được điều đó.

Bạn đang đọc Gia Tộc Ma Cà Rồng (Tập 2: Vũ Hội Hóa Trang) của Melissa De La Cruz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.