Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhìn xa trông rộng

Phiên bản Dịch · 3121 chữ

Lí Nghĩa Đông ở bên cạnh xen vào một câu, trong lòng âm thầm thở dài một

hơi, dù Thường Bình nằm mộng cũng không thể nghĩ ra chuyện mình bị Dương

thị trưởng đùa bỡn trong lòng bàn tay.

Đáng thương cho Thường chủ nhiệm, vốn còn muốn mượn cây đao Dương thị

trưởng giết Tào Tươi Tươi, kết quả lại là hai người bọn họ trở thành quân cờ

để Dương thị trưởng đùa bỡn, phần này thủ đoạn, rất khó tưởng tượng là xuất

phát từ bàn tay của một người trẻ tuổi, mới có 27 tuổi.

Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên vẻ cười cười, bước chậm tại đầu đường,

nghiêng đầu sang chỗ khác, hướng Tống Tịnh Thông nói: "Thường Vân Sơn

trước kia cậu đề cử cho tôi kia thế nào? Đánh giá khách quan một chút."

"Cách cục lớn, đủ khí phách!"

Dương Tử Hiên gật gật đầu, Thường Vân Sơn và Tống Tịnh Thông, thời điểm

cộng sự tại Nghĩa Châu, một người là chủ tịch huyện, một người là thường vụ

phó chủ tịch huyện, có thể bình an vô sự không phá nhau đã là kỳ tích, còn có

thể được Tống Tịnh Thông cực lực tiến cử và đánh giá cao độ, chỉ sợ Thường

Vân Sơn này thật sự có điểm hơn người.

"Lúc khôi phục kỳ thi đại học, hắn thuộc về nhóm sinh viên đầu tiên, nhưng trên

người không có sự cổ hủ của thư sinh, tư duy rất nhanh nhẹn và cởi mở..." Tống

Tịnh Thông biết rõ, Dương Tử Hiên không thể tùy tiện hỏi, lại bổ sung thêm vài

câu.

Nhưng Dương Tử Hiên không tiếp tục nói về đề tài này.

"Cậu nắm chắc thời gian, liên lạc một tý với người phụ trách hạng mục hóa đá

ở Nghĩa Châu các cậu."

Dương Tử Hiên đứng ở trên mặt đường, ngắm nhìn tòa nhà công ty xây dựng số

1 thành phố vẫn còn đang xây dựng, lẩm bẩm nói.

"Đã dựa theo phân phó của ngài, liên hệ với hắn, chỉ là, dường như hắn không

muốn làm loại việc này..." Trên mặt Tống Tịnh Thông có chút ít thần sắc khó

xử: "Nghĩa Châu chúng tôi có một vài nhược điểm của hắn, hiện tại ngay cả

nhược điểm cũng bị mất, không có nhiều lực lượng điều khiển hắn."

"Có thể đưa chút lễ vật thích hợp đến, nhờ người làm việc, không lợi không

vui..." Dương Tử Hiên cũng không phải loại người cổ hủ, thân ở trong một cái

xã hội lợi lộc là nhất, hoàn cảnh tặng lễ vật trong nước lớn như thế, tư tưởng

quan niệm càng phải đi theo, Dương Tử Hiên không thể lập dị.

Tống Tịnh Thông còn tưởng rằng Dương Tử Hiên rất chính trực, không biết

biến đổi theo tình thế, nhưng có những lời này của Dương Tử Hiên, hắn đã có

thể yên tâm làm việc.

"Trước kia Thường Bình đến tìm tôi tống tiền, muốn cục tài chính chuyển một

phần tài chính vừa lấy được từ Bộ tài chính sang đấy, rất nhiều cơ quan thị ủy

chính phủ thành phố đều đang nhìn chằm chằm vào khối thịt béo này..."

Dương Tử Hiên chậm rãi dạo bước, nói: "Nhưng khoản tiền này, tôi đã đưa tử

lệnh xuống, ai cũng không thể lộn xộn, đó là dành cho việc xây đường cái..."

"Xây đường cái? Mấy trăm vạn mà muốn xây một con đường cái, chỉ sợ có

chút..." Tống Tịnh Thông đã làm chủ tịch huyện, công việc tu cầu trải đường,

hắn cũng đã làm không ít, rất am hiểu chút ít nghiệp vụ này.

"Quảng Lăng không có cao tốc đến nội thành, cao tốc từ Kim Kinh đến Cô Tô,

trực tiếp vượt qua biên giới Quảng Lăng, đến khu nội thành Giang Lăng, số tiền

kia chính là tranh thủ xây dựng một con đường cao tốc quy cách cao, kéo từ Cô

Tô đến nội thành Quảng Lăng.”

“Vô luận là thương nhân đầu tư từ nơi khác đến, hay xí nghiệp xuất hành bản

địa, không làm tốt đoạn đường này, chúng ta khỏi phải nói đến hoàn cảnh đầu

tư!" Dương Tử Hiên bước chậm tại đầu đường Quảng Lăng, nhìn cầu vượt cao

tốc phía xa, rất có hương vị chỉ điểm giang sơn.

"Mấy trăm vạn muốn làm ra một đường cái tám làn xe, tất nhiên là nói chuyện

hoang đường viển vông, thiếu tiền, có thể nghĩ biện pháp vay từ ngân hàng.”

“Khoản tài chính chuyên nghiệp này chẳng khác nào là chính phủ trung ương tán

thành đối với chuyện chúng ta xây dựng con đường cái này, tuy mức đầu tư ít,

nhưng tương đương với việc chính phủ trung ương đảm bảo cho đoạn đường

này”.

“Các lãnh đạo chủ yếu trong thị ủy chính phủ thành phố cũng không dám đánh

chủ ý đến số tiền kia, chỉ có một ít cơ quan tham lam hơn nữa còn không kiêng

kỵ gì phía dưới mới dám nhìn chằm chằm vào chút tiền ấy, coi đó trở thành liền

hừ lạnh một tiếng, sắc mặt âm trầm rời đi, Phí Thống và thư ký theo sát phía

sau.

Tào Tươi Tươi và Thường Bình lúc này đều cảm thấy hối hận muốn chết rồi,

hai người biết mình đã phạm vào đaiị họa, không biết có thể có ai đứng ra chùi

đít cho hai người hay không.

"Đều là do anh!" Tào Tươi Tươi chống hai tay bên hông, trợn mắt trừng mắt

nhìn Thường Bình, đá giày cao gót rời đi, muốn đuổi theo tìm Chu Lập Xương

giải thích, nhưng Chu Lập Xương đã đi rất xa.

...

"Thật sự là vô dụng, hiện tại sự việc đã rơi vào tai tất cả mọi người trong thành

phố Quảng Lăng, ai cũng biết Tào Tươi Tươi và Thường Bình đánh nhau ở

ngay đơn vị, chúng ta nên xử lý thế nào đây? Có nên họp hội ý không..." Phí

Thống nhìn bóng lưng Chu Lập Xương, hạ giọng hỏi.

"Cậu nói thử xem, Dương Tử Hiên đảm nhiệm nhân vật gì trong chuyện đánh

nhau này?" Chu Lập Xương đột nhiên quay đầu lại, cơ trên mặt có chút vặn

vẹo, đột nhiên hỏi.

"Khẳng định có hắn ở sau lưng đẩy một cái!” Có cơ hội tốt cho Dương Tử Hiên

ăn đau khổ, Phí Thống đương nhiên sẽ không keo kiệt làm gì.

Chu Lập Xương cau mày, hồi lâu mới thở dài, nói: "Xem ra không thể coi hắn

là một thanh niên 27 tuổi để đối đãi, nhất định phải nhìn thẳng vào đối thủ!" Nói

xong, liền phân phó Phí Thống thông báo các bí thư, mở hội nghị nhỏ.

Trên hội nghị, Chu Lập Xương trưng cầu ý kiến của Dương Tử Hiên đầu tiên,

nói: "Đồng chí Tử Hiên, lần này các đồng chí ủy ban mậu dịch đánh nhau, là

cán bộ trong chính phủ thành phố, cậu có ý kiến xử lý gì không?"

Sắc mặt Dương Tử Hiên bình tĩnh, không nhanh không chậm nói: "Nhất định

phải xử phạt thật nghiêm, chỉ là, hai vị này đều là cán bộ cấp ban, có lẽ nên để

Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố hoặc là cục giám sát ra mặt, như vậy sẽ có kết

quả xử lý tốt..."

Chu Lập Xương hơi híp mắt lại, thật không ngờ Dương Tử Hiên lại muốn Ban

Kỷ Luật Thanh tra thành phố và cục giám sát ra tay, Chu Lập Xương có thể suy

đoán ra, hơn phân nửa là Dương Tử Hiên đã bắt đầu có một vài mối quan hệ

ủng hộ ở cục giám sát thành phố bên kia, lần trước hắn mang các cán bộ vào

kinh thành, đã có lãnh đạo cục giám sát đi theo.

"Vẫn nên để thị ủy chúng ta đưa ra ý kiến xử lý trước, định hướng cho cục giám

sát và Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố, miễn để cho thời điểm bọn họ xử lý,

phải đi chút ít đường quanh co." Chu Lập Xương lắc đầu, hắn không muốn để

cho Dương Tử Hiên một mình xử lý.

Chương 688: Bước cờ hiểm(1)

"Xét thấy ảnh hưởng ác liệt do hai người Thường Bình và Tào Tươi Tươi tạo

thành, tôi cảm thấy bọn họ đều không thích hợp tiếp tục nhậm chức tại ủy ban

mậu dịch, ủy ban mậu dịch nhất định phải do cán bộ hàng không đến đảm nhiệm

người đứng đầu, tránh để cho tranh chấp phát sinh..." Dương Tử Hiên hút thuốc,

chậm rãi nói mấy lời.

Ánh mắt lại liếc qua sắc mặt khó coi của Chu Lập Xương, Dương Tử Hiên đề

nghị như vậy, tương đương với việc bắt đầu trực tiếp nhúng tay vào nhân sự

rồi.

Đây không phải là việc Chu Lập Xương muốn chứng kiến, nhưng ủy ban mậu

dịch xảy ra sự tình như vậy, Chu Lập Xương nhất định cũng phải ăn thiệt thòi,

để Dương Tử Hiên ra tay.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản, hai người Tào Tươi Tươi và Thường Bình, đều

là do Chu Lập Xương tiến cử bổ nhiệm, đây là trách nhiệm, dù hắn làm thế nào

cũng không thể đùn đẩy.

"Trên nguyên tắc, tôi đồng ý với ý kiến của đồng chí Tử Hiên, nhưng cũng phải

suy tính đầy đủ, đồng chí Vệ Chính Phong và đồng chí Mục Anh có đề nghị

không..." Chu Lập Xương biết rõ, muốn làm cho chuyện này từ to thành nhỏ,

chuyện nhỏ hóa không, không truyền đến lỗ tai lãnh đạo Tỉnh ủy ủy ban tỉnh,

khẳng định phải xuất ra một điểm ngon ngọt cho Dương Tử Hiên.

Dù sao thì Quảng Lăng mới địa chấn chính trị cách đây không lâu, giờ lại xảy

ra chuyện cán bộ đảng viên đánh nhau trong văn phòng, nếu rơi vào trong lỗ tai

lãnh đạo Tỉnh ủy ủy ban tỉnh, chỉ sợ ấn tượng đối với Chu Lập Xương hắn sẽ

biến thành vô cùng kém.

Có Chu Lập Xương dẫn đầu tỏ thái độ, Vệ Chính Phong và Mục Anh đều rất

nhanh tỏ thái độ ủng hộ Dương Tử Hiên, đồng ý triệt bỏ chức vụ của Tào Tươi

Tươi và Thường Bình tại ủy ban mậu dịch, chỉ giữ lại đãi ngộ và cấp bậc.

"Thị trưởng có nhân tuyển nào tốt không?"

Trong giọng nói của Vệ Chính Phong lộ ra một tia xách mé, ánh mắt băn khoăn

trên mặt Dương Tử Hiên, nói: "Ủy ban mậu dịch rất khác các địa phương khác,

nơi đây đúng là một trong những đầu mối then chốt vận hành trung tâm kinh tế

chính phủ thành phố, có thể nói là một ngày không thể thiếu lãnh đạo."

Dương Tử Hiên hơi híp mắt lại nhìn Vệ Chính Phong, những lời này không hề

có ý gì tốt, rõ ràng cho thấy là muốn gác Dương Tử Hiên hắn ở trên lửa nướng,

đánh vào nhược điểm trên tay hắn không có quá nhiều người có thể dùng, may

mắn là Dương Tử Hiên đã sớm có an bài.

"Thường vụ phó chủ tịch huyện Nghĩa Châu Thường Tại Tây chính là một

người để chọn lựa rất không tệ, tôi muốn đề danh anh ta đến ủy ban mậu dịch

đảm nhiệm chức chủ nhiệm." Dương Tử Hiên cũng không dùng công phu sư tử

ngoạm, chiếm lấy cả vị trí phó chủ nhiệm.

Nếu làm thế, chỉ sợ sẽ khiến cho Chu Lập Xương càng thêm phản cảm, có thể

giúp Thường Tại Tây lấy được vị trí chủ nhiệm ủy ban mậu dịch, coi như là

Dương Tử Hiên đã có một ít thành viên tổ chức trụ cột trong nghành kinh tế

quan trọng.

…..

Hai mươi lăm tháng ba, thị ủy và chính phủ thành phố Quảng Lăng chính thức

quyết định, đồng chí Thường Tại Tây không đảm nhiệm thường vụ phó chủ tịch

huyện Nghĩa Châu, nhậm chức chủ nhiệm ủy ban mậu dịch thành phố.

Thường Bình không đảm nhiệm chức chủ nhiệm ủy ban mậu dịch, Tào Tươi

Tươi không đảm nhiệm phó chủ nhiệm ủy ban mậu dịch, sẽ có phân công khác.

Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Thường Bình và Tào Tươi Tươi hơn phân

nửa là bị treo lên giữa không trung, rất khó ngồi lại vị trí thực quyền.

Nhưng Thường Tại Tây, từ một thường vụ phó chủ tịch huyện, một bước tiến

vào nghành kinh tế hạch tâm, đầu mối vận hành chính phủ thành phố, đảm nhiệm

chức vụ người đứng đầu cơ quan, đã làm cho không ít người âm thầm phỏng

đoán.

Cái bổ nhiệm này, đối với Thường Tại Tây mà nói, chính là một lần lên chức

cực lớn.

Ngoại trừ một số nhỏ người biết rõ thị trưởng Dương Tử Hiên đóng vai gì sau

lưng hành động điều chỉnh nhân sự lần này, rất nhiều người đều không biết rốt

cuộc Thường Tại Tây dựa vào ai mới có thể nhanh chóng được đề bạt đến vị trí

cao như vậy.

Thường Tại Tây được đề bạt, coi như là một lần nếm thử món tráng miệng nhân

sự của Dương Tử Hiên, hắn cũng không dùng công phu sư tử ngoạm, nuốt cả hai

vị trí chủ nhiệm và phó chủ nhiệm ủy ban mậu dịch.

Vị trí phó chủ nhiệm, hắn liền phân một chén canh cho các đại lão thị ủy kia.

Ăn một mình, chỉ có thể làm cho nhiều người tức giận.

Việc Dương Tử Hiên cần phải làm, là lợi dụng các đại lão thị ủy khác, ví dụ

như Vệ Chính Phong, phó bí thư này trên thực tế là không một lòng với Chu Lập

Xương, có thể tiến hành ngăn quyền lực điều hành nhân sự của Chu Lập Xương.

Dương Tử Hiên hút thuốc, đầu óc còn đang suy nghĩ về hình ảnh cuối cùng, thời

điểm cuộc họp hội ý nhân sự xong xuôi, Chu Lập Xương đã liếc nhìn hắn thật

sâu.

Không hề nghi ngờ, sau này hắn muốn lợi dụng tâm tính làm cân bằng, lợi dụng

sơ hở của Chu Lập Xương, đã là chuyện không thể, Chu Lập Xương bắt đầu

nhìn thẳng vào sự hiện hữu của hắn, hơn nữa còn có cảnh giác đối với hắn.

Tống Tịnh Thông dẫn chủ nhiệm ủy ban mậu dịch Thường Tại Tây mới vừa lên

nhậm chứ đến trước mặt Dương Tử Hiên, giới thiệu một phen.

Trên đại hội cán bộ nhậm chức, Thường Tại Tây từ xa xa đã nhìn thấy Dương

Tử Hiên, nhưng lúc ấy khoảng cách quá xa, không có thể nhìn rõ Dương Tử

Hiên, hiện tại mặt đối mặt với Dương Tử Hiên, trong lòng bàn tay Thường Tại

Tây liền xuất hiện đầy mồ hôi, vô cùng hồi hộp.

Dương Tử Hiên hạ thấp hai tay xuống, cười nói: "Đều ngồi xuống đi! Không

cần khẩn trương! Tôi cũng không phải lãnh đạo chuyên ăn thịt người!"

"Tĩnh Thông một mực khen cậu rất tài giỏi ở trước mặt tôi."Dương Tử Hiên

cười cười, thuận nước giong thuyền đưa cho Tống Tịnh Thông một cái công

lao, để cho Thường Tại Tây hiểu, hắn có thể ngồi trên vị trí chủ nhiệm này, là ai

xuất lực ở sau lưng.

"Tôi nhất định không cô phụ kỳ vọng của thị trưởng đối với tôi, sẽ làm ra thành

tích mới tại ủy ban mậu dịch! Đoàn kết chung quanh chính phủ thành phố, vặn

thành một cỗ dây thừng, làm tốt công tác kinh tế trong toàn bộ thành phố."

Thường Tại Tây biết rõ, Tống Tịnh Thông dẫn hắn đến văn phòng thị trưởng,

chính là vì để bái sư phụ, lúc này liền thể hiện quyết tâm, hứa hẹn rất mạnh.

Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng, nói: "Con người của tôi không quá ưa

thích hứa hẹn và ngân phiếu khống, ủy ban mậu dịch dẫn đường cho kinh tế mậu

dịch toàn bộ thành phố, địa vị rất quan trọng, nếu cậu làm ra thành tích, sẽ mạnh

hơn nhiều những lời hứa hẹn đó."

Lần đầu tiên tiếp xúc với Dương Tử Hiên, tay chân Thường Tại Tây có chút

không tự nhiên, vội nhìn sang Tống Tịnh Thông.

Tống Tịnh Thông cho hắn một cái ánh mắt ám chỉ, Thường Tại Tây mới biết

được, đây là phong cách nói chuyện của Dương Tử Hiên, vô cùng thẳng thắn,

không lắm mồm nói lời khách sáo và quan thoại, liền liên tục không ngừng gật

đầu.

……

Hai mươi chín tháng ba, quản lý hạng mục hóa đá Trung Quốc đột nhiên mang

theo vài người đến thăm Quảng Lăng.

Chính phủ thành phố Quảng Lăng dùng quy cách rất cao, phái một đội ngũ do

thành viên đảng ủy chính phủ thành phố, thư ký trưởng chính phủ thành phố

Tống Tịnh Thông dẫn đầu tiếp đãi.

Tiếp đãi vị quản lý này, hơn nữa còn trắng trợn tuyên dương tại truyền thông

bản địa Quảng Lăng và các nơi khác, hóa đá Trung Quốc cố ý xây dựng tại

Quảng Lăng một nơi sản xuất, công tác giai đoạn đầu vẫn còn đang khảo sát.

Trong khoảng thời gian ngắn, cả thị ủy chính phủ thành phố Quảng Lăng đều sôi

trào lên, ngay cả Chu Lập Xương cũng đứng ngồi không yên, hưng phấn gọi

điện thoại cho Dương Tử Hiên, hỏi: "Thị trưởng, Thạch quản lý này nói muốn

xây dựng nơi sản xuất tại thành phố ta, đã có bao nhiêu thành nắm chắc rồi?"

Từ năm trước, khi chính trị Quảng Lăng địa chấn, không khí một mực bao phủ

trong sự âm u, trong thể chế lòng người bàng hoàng, dân chúng tầng dưới chót

bên ngoài thể chế cũng không dễ sống, một mực không có mấy hạng mục làm

phấn chấn nhân tâm người, quét sạch âm u trong vùng đất Quảng Lăng.

Bởi vậy, lần này nghe nói xí nghiệp trung ương muốn đầu tư hạng mục lên đến

mấy trăm triệu, muốn ngụ lại ở Quảng Lăng, trong lòng Chu Lập Xương hưng

phấn thế nào, cũng đã dật vu ngôn biểu (bộc lộ hết trong lời nói).

Bạn đang đọc Giả Cán Bộ của Dương Tử Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Watt
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.